• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Thì ra là Triệu tiểu thư, rất vui được gặp cô. ” Yến Hiểu Mộng nâng chiếc cốc trong tay, uống một ngụm cạn rồi chào Triệu Nghiên Hoa, thực ra cô ta không hề nhớ rằng đã từng gặp Triệu Nghiên Hoa, nhưng cô ta cũng không biểu hiện ra ngoài.

Triệu Nghiên Hoa vẫn đắm chìm trong sự phấn khích khi Yến Hiểu Mộng nói chuyện với cô ta, tạm thời quên mất chuyện của Triệu Tây Bối. Triệu Minh Đức cau mày và nhìn chằm chằm vào Triệu Tây Bối.

Khi Triệu Tây Bối nhìn thấy Yến Hiểu Mộng đến, cô cảm thấy nhói trong tim, biết rằng mọi thứ chắc chắn sẽ không suôn sẻ, nhưng cô tuyệt đối không muốn Yến Hiểu Mộng nhìn thấy chê cười của mình.

Vì vậy, mặc dù rất miễn cưỡng nhưng cô vẫn giới thiệu với Yến Hiểu Mộng: "Đây là chủ tịch của chuỗi khách sạn Minh Đức, cha tôi, đây là con gái của ông ta, Triệu tiểu thư Nghiên Hoa. "

Yến Hiểu Mộng đột nhiên nhận ra rằng Triệu Tây Bối thực sự là con gái của nhà họ Triệu, cô ta luôn nghĩ rằng Triệu Tây Bối chỉ là một cô gái nghèo, nhưng bây giờ xem ra cô ta không hoàn toàn nghèo, dù sao thì Triệu gia mấy năm gần đây đã không ngừng mở rộng, cô ta cũng nghe đến một ít.

"Hóa ra là chủ tịch Triệu, nếu đến tại sao không đi chào hỏi bà một cái? Triệu tiểu thư, cô làm như vậy cũng không tốt lắm đi? ” Yến Hiểu Mộng nhìn như oán trách đối với Triệu Tây Bối nói, một bên nhiệt tình dẫn Triệu Minh Đức và con gái của ông ta đến chỗ Quý lão phu nhân.

Triệu Tây Bối không trả lời Yến Hiểu Mộng, biết rằng mình không thể trốn thoát, vì vậy cô im lặng đi theo họ.

Cô ấy không sợ Yến Hiểu Mộng sẽ làm gì, nhưng điều cô ấy sợ là Triệu Minh Đức và những người khác sẽ không có điểm mấu chốt với Quý gia, cô sợ rằng Quý Nam Tư sẽ khó xử, Quý lão phu nhân biết chuyện hai người đã đăng kí kết hôn, vì vậy Triệu Tây Bối hoàn toàn không lo lắng rằng bà ấy sẽ bị Yến Hiểu Mộng châm ngòi.

Quý Nam Tư cũng đã chú ý đến tình hình của Triệu Tây Bối, nhưng bởi vì tối nay là đại hội khen thưởng của Tập đoàn Quý thị, vì vậy hắn có chút hận không thể phân thân ra, cuối cùng cũng có một chút thời gian để nghỉ ngơi, quay lại liền nhìn thấy Yến Hiểu Mộng đang mang theo hai người đi về phía bà nội, mà Triệu Tây Bối thì đi theo phía sau.

Quý Nam Tư bất chấp rất nhiều, nhanh chóng quay người đi về phía Triệu Tây Bối, càng đến gần, hắn càng phát hiện hai người mà Yến Hiểu Mộng đang dẫn trông rất quen thuộc, cư nhiên là cha của Triệu Tây Bối và người chị cùng cha khác mẹ của cô ấy.

Quý Nam Tư trái tim trong nháy mắt dâng lên, hắn lại tăng nhanh bước chân, hắn tuyệt đối sẽ không cho phép bọn họ tại lãnh địa của Quý gia bắt nạt Triệu Tây Bối!

"Bà, hai người này là cha và chị gái của Triệu tiểu thư. "

Không ngừng đẩy nhanh tốc độ, cuối cùng Quý Nam Tư ở thời điểm Yến Hiểu Mộng và nhóm của cô ta đến trước mặt Quý lão phu nhân thì cũng đến nơi.

Lời nói của Yến Hiểu Mộng rõ ràng đến tai hắn, Quý Nam Tư không khỏi cau mày dữ dội, rất không hài lòng với hành vi của Yến Hiểu Mộng, nhưng đây là nơi công cộng, hắn không thể nói những lời nặng nề với Yến Hiểu Mộng.

"Ồ? Tiểu Bối, chị gái và cha đến mà sao lại không mang đến chỗ bà để nói chuyện? Đứa trẻ này, như thế này là không đúng rồi nha. " Quý lão phu nhân vẫn cười tủm tỉm vẫy tay với Triệu Tây Bối, nắm tay cô và nói, không hề có chút ý trách cứ.

Yến Hiểu Mộng nghẹn ngào trước sự bảo vệ rõ ràng của Quý lão phu nhân, tiếp theo là sự ghen tị sâu sắc đối với Triệu Tây Bối. Không có Triệu Tây Bối, những thứ này đáng lẽ đều thuộc về cô ta!

“Xin chào Quý lão phu nhân, tôi là Triệu Minh Đức, cha của Tây Bối, lần đầu tiên gặp mặt xin ngài chỉ giáo nhiều hơn.” Khi Triệu Minh Đức nhìn thấy Quý lão phu nhân, cả khuôn mặt của ông ta tràn đầy nụ cườt, ông ta chào đón bà cụ một cách nịnh nọt.

Quý lão phu nhân không khỏi nhíu mày, Triệu Tây Bối sao có thể có một người cha như vậy? Nhưng bà ấy hoàn toàn không biểu hiện ra ngoài, ngược lại còn hào phóng gật đầu, ân cần nói với Triệu Minh Đức: “Thông gia không cần khách khí như vậy, chúng ta đều là người một nhà. "

Triệu Tây Bối nghe Quý lão phu nhân nói chuyện với Triệu Minh Đức một cách thoải mái như vậy, khuôn mặt nhỏ của cô ấy trở nên lạnh lẽo, không, cô không thể để bà nội hiểu lầm như vậy, nếu không nếu Triệu Minh Đức làm điều gì đó bên ngoài dưới danh tiếng thông gia của Quý gia, thế thì không kịp nữa rồi.

Vì vậy, Triệu Tây Bối hít một hơi thật sâu, trên mặt mang một nụ cười nhẹ nói với Quý lão phu nhân: "Bà ơi, cha mẹ cháu đã ly hôn từ khi cháu mới sinh ra, cháu lớn lên cùng mẹ. "

Triệu Tây Bối lời này vừa nói ra, Triệu Minh Đức sắc mặt lập tức thay đổi, nụ cười trên mặt Quý lão phu nhân cũng nhạt đi, những người có mặt ở đây đều là người thông minh, vừa nghe những lời này, lập tức liền biết Triệu Minh Đức có quan hệ không tốt với mẹ con Triệu Tây Bối, thảo nào Triệu Tây Bối không đưa Triệu Minh Đức đến gặp Quý lão phu nhân.

“Ta đã nói rồi, Triệu tiểu thư nhìn đàng hoàng như vậy, sao không dẫn phụ thân đi chào hỏi với Quý lão phu nhân, hóa ra là như vậy! "

“Đúng vậy, theo như cách nói của Triệu tiểu thư, không phải đồng nghĩa với mất cha sao? "

“Đúng vậy, một đứa trẻ lớn lên cùng mẹ, khó trách còn nhỏ đã có khí chất như vậy. "

“Mà lại có thể thấy, tỷ tỷ của cô ấy rõ ràng lớn hơn Triệu tiểu thư mấy tuổi, chậc chậc, Triệu Minh Đức này năm đó nhất định là ở bên ngoài nuôi tiểu tam, còn làm tiểu tam có một đứa con! "

Xung quanh Quý lão phu nhân vẫn luôn tụ tập hợp một nhóm người để nói chuyện với nhau, nhìn thấy Yến Hiểu Mộng đưa Triệu Minh Đức và con gái của ông ta đến, bát quái chi tâm lập tức bùng lên, nghĩ rằng sẽ thấy sự trỗi dậy của một gia đình hạng ba, nhưng không ngờ Triệu Minh Đức lại là loại người như vậy, lập tức bắt đầu nghị luận lên.

Nghe được những lời nghị luận, Triệu Minh Đức trên mặt biến sắc, đứng ở nơi đó không nói nên lời, tuy rằng người khác cũng có nuôi tình nhân, nhưng đại đa số đều chỉ là tại chỗ hành động, con cái bình thường đều là do chính thất sinh ra, cho dù là có con cái của tình nhân, thì con cái của chính thất cũng sẽ lớn tuổi hơn, Triệu Nghiên Hoa nhìn thoáng qua cũng lớn hơn Triệu Tây Bối, này không phải nói ông ta ngoại tình trong hôn nhân nên mới có Triệu Nghiên Hoa sao?

Triệu Nghiên Hoa vừa đến đã biết Triệu Tây Bối là vị hôn thê của Quý gia nhị thiếu gia, còn tưởng rằng mình có thể bám vào cây đại thụ của Quý gia, thậm chí còn cướp Quý Nam Tư từ tay Triệu Tây Bối, nhưng bây giờ Triệu Tây Bối chỉ nói một câu, đã đủ để giấc mơ của cô ta tan thành mây khói.

Sắc mặt của Yến Hiểu Mộng cũng không hề đẹp, cô ta không ngờ rằng Triệu Tây Bối sẽ nói những điều như vậy mà không cho Triệu Minh Đức một chút mặt mũi trước công chúng. Làm bàn tính hoàn mỹ của cô ta nháy mắt rơi vào khoảng không. Vốn định nói trước công chúng về sự bất hiếu của Triệu Tây Bối, để ấn tượng của Quý lão phu nhân đối với cô ấy giảm đi rất nhiều, nhưng bây giờ cô ta chỉ có thể từ bỏ.

Triệu Tây Bối nói xong lời này, sắc mặt Quý lão phu nhân lập tức sa sầm, bà khẽ liếc Triệu Minh Đức một cái, sau đó quay đầu ân cần nói với Triệu Tây Bối: “Tiểu Bối, không thể tưởng tưởng được thân thế của cháu lại đáng thương như vậy. Đừng lo lắng, nếu con gả vào Quý gia của chúng ta, sẽ không ai có thể bắt nạt mẹ con con nữa, hôm khác con phải đưa mẹ con về ra mắt bà nội, để chúng ta cùng A Tư bàn bạc chi tiết về hôn lễ của con. "

Triệu Tây Bối đang căng thẳng thần kinh sau lời nói của Quý lão phu nhân lập tức thả lỏng, hốc mắt hơi đỏ lên, nặng nề gật đầu nói: “Cám ơn bà! "

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK