• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chạm vào đôi môi hơi bốc lửa của Quý Nam Tư vì uống rượu, Triệu Tây Bối lập tức tỉnh táo trở lại, cô đột nhiên đẩy Quý Nam Tư ra, quay lại với khuôn mặt đỏ bừng và nhìn Triệu Nghiên Hoa vẫn còn nằm trên mặt đất.

Cô ấy... cô ấy đang làm gì vậy? Cô ấy thực sự đã cưỡng hôn Quý Nam Tư!

Nhưng cô không thể lùi bước vào lúc này!

"Anh ấy là người đàn ông của tôi! "

Triệu Tây Bối nhìn chằm chằm vào Triệu Nghiên Hoa đang nằm trên mặt đất và nói một cách bình tĩnh.

"Hôm nay là lần đầu tiên, nếu như lần sau để cho tôi biết cô thèm muốn nam nhân của tôi, cũng đừng trách tôi đối vô lễ với cô! "

Sau khi ném xuống những lời này, Triệu Tây Bối cảm thấy vẫn chưa đủ, cảnh cáo Triệu Nghiên Hoa: “Mẹ cô trở thành tình nhân và cướp chồng của người khác, cô có muốn giống như mẹ mình à? Vậy thì đừng trách tôi làm cô khó xử! "

Sau khi Triệu Tây Bối nói điều này, sự tức giận trong long cô cuối cùng cũng dịu đi một chút, vô tình quay đầu lại, lại thấy Quý Nam Tư đang nhìn cô với đôi mắt rực cháy.

Lúc này Triệu Tây Bối mới nghĩ đến chuyện tốt mình vừa làm, nhưng cô còn chưa kịp phản ứng, Quý Nam Tư đã kéo cô vào lòng, hôn mạnh lên môi cô.

Triệu Tây Bối mở to mắt nhìn khuôn mặt đẹp trai được phóng to trước mặt, đầu óc cô trống rỗng, cho đến khi Quý Nam Tư mạnh mẽ cạy môi cô ra, lưỡi anh ta vô tư xông vào miệng cô, cô mới biết được Quý Nam Tư đang làm cái gì.

Hắn hôn cô!

Hắn đang hôn cô!

Cho đến khi Quý Nam Tư thở hổn hển rời khỏi môi Triệu Tây Bối, Triệu Tây Bối vẫn chưa hoàn hồn, chỉ có tiếng thì thầm không ổn định của Quý Nam Tư vang lên bên tai anh.

“Như thế này mới gọi là một nụ hôn, cô gái của tôi. "

Khi giọng nói của Quý Nam Tư rơi xuống, khuôn mặt của Triệu Tây Bối nháy mắt như bị đốt cháy.

Sau đó là tiếng cười sâu thẳm của Quý Nam Tư.

Triệu Tây Bối thực sự muốn tìm một vết nứt trên mặt đất và lẻn vào. Cô ấy vừa mới làm gì? Cô ấy thực sự đã cưỡng hôn Quý Nam Tư, và sau đó được Quý Nam Tư hôn lại.

Triệu Nghiên Hoa sững sờ nhìn Triệu Tây Bối và Quý Nam Tư hôn nhau say đắm trước mặt mình, sự ghen tị trong lòng cô ta đột nhiên bùng phát. Hai tay cô ta nắm chặt mặt đất, mặc cho bộ móng tay được cắt tỉa cẩn thận có bị gãy hay không, cô ta chỉ nhìn chằm chằm vào Triệu Tây Bối đang đỏ mặt.

“Anh họ, anh làm gì ở đây? "

Ngay khi Triệu Tây Bối xấu hổ đến mức mặt sắp nổ tung, Yến Hiểu Mộng đã đi theo tới.

Yến Hiểu Mộng nhìn tình huống trước mắt, rất nhanh đã đoán được tám chín phần mười, đôi mắt cô ta nhấp nháy và sâu thẳm, đáy mắt còn vương lệ ý.

Trước mặt Quý Nam Tư, Yến Hiểu Mộng luôn đáng thương, vì vậy bây giờ cô ta cũng nhu nhược đáng thương nhìn Triệu Tây Bối, như thể Triệu Tây Bối đã cướp chồng của cô ta vậy.

Vốn dĩ Triệu Tây Bối vẫn còn ngại ngùng khi bị Quý Nam Tư hôn và nói điều gì đó bên tai cô ấy, nhưng bây giờ nhìn thấy vẻ mặt của Yến Hiểu Mộng, lại nghĩ đến những người phụ nữ trong nhà vệ sinh nói rằng cô đang làm phiền Quý Nam Tư không bỏ, cơn tức giận vừa bị kìm nén lại bùng phát trở lại ngay lập tức.

Buộc bản thân phải bình tĩnh lại, Triệu Tây Bối ngưng mắt nhìn Yến Hiểu Mộng và Triệu Nghiên Hoa, quay lại nhìn thẳng vào Quý Nam Tư, hít một hơi thật sâu, như thể đã hạ quyết tâm, cô nghiêm túc nói với Quý Nam Tư: "Quý Nam Tư, chúng ta kết giao đi! "

Vẫn còn nằm trên mặt đất Triệu Nghiên Hoa và nhu nhược đáng thương Yến Hiểu Mộng bị những lời của Triệu Tây Bối làm cho sốc.

Triệu Tây Bối nói như vậy là có ý gì? Họ không phải là một cặp vợ chồng sao? Tại sao Triệu Tây Bối lại nói muốn hẹn hò với Quý Nam Tư vào lúc này? Điều đó có nghĩ là tất cả đều là một lời nói dối?

Trong mắt Triệu Nghiên Hoa và Yến Hiểu Mộng lại xuất hiện hy vọng, nhưng họ còn chưa kịp mơ tưởng gì nữa thì đã nghe thấy giọng nói trầm trầm của Quý Nam Tư.

“Được thôi. "

Một câu nói đơn giản đã phá vỡ giấc mơ mà Triệu Nghiên Hoa và Yến Hiểu Mộng chưa kịp dệt nên, và khiến Triệu Tây Bối đang lo lắng sững sờ ngay tại chỗ.

Hắn vừa nói cái gì?

Hắn nói được.

Hắn thực sự nói được!

Giờ phút này, Triệu Tây Bối không biết nên miêu tả tâm trạng của mình như thế nào, chỉ cảm thấy đột nhiên vô cùng hư ảo, giống như mình đột nhiên bay bổng trên mây, nhẹ phiêu phiêu theo gió thổi.

Cô cũng thắc mắc không biết tai mình có vấn đề gì không, vừa rồi cô ấy có nghe nhầm không? Làm thế nào Quý Nam Tư có thể đồng ý? Họ rõ ràng là những người ở hai thế giới khác nhau? Mặc dù hắn đã nhiều lần giúp đỡ cô, nhưng cuối cùng hai người kết hôn cũng chỉ vì một hợp đồng, và họ sẽ đường ai nấy đi sau một năm.

Nhưng bây giờ, khi cô ấy đề nghị hẹn hò, Quý Nam Tư đã đồng ý ngay lập tức!

"Nhưg mà …"

Ngay khi Triệu Tây Bối đang bàng hoàng, không biết phải đi đâu, làm gì, nói gì, Quý Nam Tư đã mang tâm trí của cô trở lại thực tế.

Trên khuôn mặt của Triệu Nghiên Hoa và Yến Hiểu Mộng lập tức tỏa sáng với sự phấn khích.

“Nhưng mà, đã nói muốn hẹn hò thì không thể nói chia tay liền chia tay được, cần thiết phải để anh gật đầu mới được, hiểu không? "

Quý Nam Tư nói một cách bá đạo, làm sao hắn ta có thể buông tay? Hắn ta cũng ngạc nhiên khi Triệu Tây Bối sẽ cưỡng hôn mình, nhưng càng nhiều chính là kinh hỉ.

Xem ra cô gái nhỏ này đối với hắn cũng không phải không có tình cảm gì, nếu như vậy, hắn cũng sẽ không quan tâm đến thỏa thuận một năm, tuyệt đối không thể để cô ấy rời đi.

Cô ấy, Triệu Tây Bối, sẽ là vợ của Quý Nam Tư và là nhị thiếu phu nhân của Quý gia cho đến cuối đời, không ai có thể chia cắt họ.

"Cài gì? A. "Triệu Tây Bối ngây ngốc gật đầu sau khi nghe những gì Quý Nam Tư nói, cô ấy vẫn chưa kịp phản ứng trước những gì Quý Nam Tư nói, chỉ dừng lại ở vấn đề anh ấy đồng ý hẹn hò với cô ấy.

Nghe câu trả lời dễ thương của Triệu Tây Bối, Quý Nam Tư hài lòng, không thèm nhìn Triệu Nghiên Hoa và Yến Hiểu Mộng, hắn vòng tay ôm lấy Triệu Tây Bối vẫn còn đang ngơ ngác và đi thẳng trở lại bữa tiệc.

"Tỉnh lại đi, cô gái dễ thương. "

Mãi cho đến khi Quý Nam Tư lại thì thầm những lời này vào tai Triệu Tây Bối, Triệu Tây Bối mới hoàn hồn lại sau cú sốc vừa rồi.

Nghĩ đến "cô gái của tôi" và "cô gái dễ thương" mà Quý Nam Tư vừa nói với cô, mặt cô đỏ đến mức có thể chiên một quả trứng. Cô cúi đầu, dán mắt vào mũi chân, kiên quyết không nhìn Quý Nam Tư.

Nhìn thấy Triệu Tây Bối xấu hổ như vậy, Quý Nam Tư bất đắc dĩ thở dài, hôn nhẹ lên đỉnh tóc của cô, chậm rãi nói: “Bà nội bảo chúng ta đi qua, em thật sự muốn cứ nhìn chằm chằm vào ngón chân của mình mãi như vậy sao? "

Khi Triệu Tây Bối nghe Quý Nam Tư nói về bà nội, trái tim cô càng vướng víu hơn.

Trước đây, cô ấy có thể bình tĩnh đối mặt với Quý lão phu nhân như vậy là bởi vì cô ấy thẳng thắn bộc trực, không có quan hệ cá nhân với Quý Nam Tư, hơn nữa cô ấy cũng tin rằng mình sẽ ly hôn với anh ấy sau một năm nữa, nên đương nhiên không liên quan gì đến gia đình Quý gia.

Nhưng hiện tại, hai người bọn họ hẹn hò, còn có giấy đăng ký kết hôn, Quý lão phu nhân sẽ nghĩ như thế nào về cô? Bà ấy cũng sẽ cho rằng cô cũng giống như những nữ nhân bên ngoài kia, ham tiền của Quý gia sao? Liệu bà ấy có nghĩ rằng cô ấy gả vào Quý gia là vì tài sản của Quý gia mà không phải Quý Nam Tư không?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK