Chung Ly Tình Nhi ngẩng đầu,“Vô Diễm, vất vả cho cô rồi, ngày mai chúng ta sẽ tìm đến cửa, giờ thì, đi ngủ thôi.”
“Vâng.”
trong phòng yên tĩnh lại, Chung Ly Tình Nhi lắc mình vào nhà Tiểu Ngọc, bởi vì mấy ngày nay lên đường, đều dùng linh thể để đi vào, hôm nay có thê dùng thân thể trực tiếp đi vào rồi, nhà Tiểu Ngọc gia còn lớn hơn bên ngoài nhiều.
“Tỷ tỷ, hôm nay vào thật sớm.”
Tiểu Ngọc nhào vào lòng nàng, Tham Oa rụt rè một chút,cũng kéo tay nàng cọ cọ, một tay ôm một đứa, Chung Ly Tình Nhi cười ôn nhu.
“Không có chuyện gì, nên muốn vào đây thăm hai đứa, Tham Oa, tỷ và Bách gia gia rồi khỏi núi, rồi, đệ có muốn ra ngoài xem thử không?”
Tiểu Ngọc há miệng thở dốc, muốn nói gì đó, nhưng khép miệng lại, nó không thể vì ích kỷ mà nhốt Tham Oa mãi ở đây được.
Tham Oa hơi do dự, muốn đi, rất muốn đi, trước kia Bách gia gia, Giao ca ca cũng không cho nó đi ra ngoài một mình, nhưng mà…… Nhìn nhìn Tiểu Ngọc, nếu nó đi rồi, Tiểu Ngọc chỉ có một mình ở đây…… rất cô đơn nha.
“Tỷ tỷ, chờ Tiểu Ngọc có thể đi ra ngoài, tỷ mang bọn đệ ra ngoài luôn được không?”
Nhìn qua Tiểu Ngọc ngốc lăng đứng tại chỗ, Chung Ly Tình Nhi hôn Tham Oa một cái,“Đương nhiên là được, Tham Oa đúng là một đứa nhỏ thiện lương mà.”
Tiểu Ngọc ngơ ngác nhìn Tham Oa, không biết nên nói cái gì, rõ ràng trong lòng thật cao hứng, lại…… Lại có một chút chua xót.
“Tham Oa…… Tham Oa, Tiểu Ngọc có thể rất rất lâu không ra ngoài được, Tiểu Ngọc biết Tham Oa rất muốn nhìn xem thế giới nhân loại bên ngoài, cứ đi đi, Tiểu Ngọc không trách đâu, chỉ cần…… Chỉ cần Tham Oa trở lại bồi Tiểu Ngọc là tốt rồi.”
Tham Oa chớp mắt to, nghiêng đầu nhìn Tiểu Ngọc: “Nhưng mà Tham Oa muốn cùng Tiểu Ngọc, muốn cùng Tiểu Ngọc đi ra đi chơi a.”
“Tiểu Ngọc có thể rất rất lâu không ra ngoài được, cũng có thể vĩnh viễn không ra được.”
Nó cảm thấy chắc nó vĩnh viễn không ra được, bởi vì đã mấy ngàn năm đâu có ra ngoài được đâu.
Tham Oa cười đến thiên chân vô tà,“Không có việc gì, Tham Oa cũng có thể sống thật lâu nga, Bách gia gia nói chỉ cần Tham Oa không bị người khác bắt ăn, cũng có thể sống mấy ngàn năm nha, Bách gia gia cũng sống mấy vạn năm rồi đó! Tham Oa cũng có thể sống lâu như vậy, có thể bồi Tiểu Ngọc.”
Nó cũng sống mấy vạn năm rồi…… Tiểu Ngọc rất muốn nói như vậy, nhưng mà Tham Oa nghe thế sẽ gọi nó là gia gia mất…… Việc này nhất định không thể nói.
Chung Ly Tình Nhi ôm lấy hai bảo bối,“Tiểu Ngọc cùng Tham Oa đều là hảo hài tử, được rồi, ngủ.”
Sáng hôm sau, Chung Ly Tình Nhi trở về phòng, Vô Diễm vừa vặn đẩy cửa bước vào,“Tiểu thư, Vô Diễm vào nha.”
“Ân.”
Khẽ lên tiếng, Chung Ly Tình Nhi xốc chăn lên, Vô Diễm bưng nước ấm vào,“Tiểu thư, ngủ ngon chứ?”
“Tốt lắm, Vô Diễm, mau giúp ta mặc quần áo, quần áo xinh đẹp thế này, nhưng ta học mặc cũng không được, quá rườm rà.”
Nhìn bộ quần áo, Chung Ly Tình Nhi nhíu mày, kỳ thật nàng thích mấy bộ đơn giản hơn, hai ba cái đã mặc xong.
Vô Diễm lại kiên quyết lắc đầu,“Tiểu thư, cái này thích hợp với ngài hơn, từ nay để ta giúp ngài mặc vậy.”
Xem ra từ nay ngay cả việc mặc quần áo cũng phải có người giúp T.T…… Nàng có nên cao hứng không? Chung Ly Tình Nhi biết tại phương diện này không thể lay chuyển được Vô Diễm, chỉ có thể nhận mệnh duỗi tay mặc quần áo.
Rửa mặt xong, Thanh Liễu bưng bữa sáng vào, tâm tình rất tốt,“Tiểu thư, bữa sáng đã chuẩn bị xong.”
“Vất vả rồi, để tự ta, hai người cũng đi ăn sáng đi, thuận tiện nói cho mọi người, ăn xong liền xuất phát.”
Hai người liếc mắt nhìn nhau, biết tiểu thư không phải là người thích dong dài, hơi phúc thân đáp: “Vâng.”
Thu thập thỏa đáng, mọi người đều đợi Chung Ly Tình Nhi ngoài cửa, chờ nàng phân phó, Vô Diễm đưa khăn che mặt cho nàng, cúi đầu nhìn quần áo nàng mặc, Chung Ly Tình Nhi mới đi ra nói: “Đi thôi, đến Trình gia.”
Trình Tử Phàm chấn động, cứ thế mà đến? Không biết tình hình trong nhà thế nào rồi?
Giống như nhìn thấy sự lo lắng của hắn, Chung Ly Tình Nhi nói: “Di nương kia của ngươi rất thông minh, yên tâm đi, không có việc gì, Vô Diễm, tìm kiện áo choàng cho hắn mặc vào.”
Việc này cũng không khó giải quyết lắm, vị Tam di nương kia muốn cho Trình Tử Phàm biến mất, đơn giản chỉ là muốn đoạt gia sản thôi, chỉ cần Trình Tử Phàm xuất hiện, lại ở hồ nước tìm được thi thể của mẹ hắn, chân tướng sẽ rõ ràng.
Đợi chút, Tam di nương kia cũng rất thông minh, có thể đã đem xác phi tang rồi,“Hình Không, ngươi đi trước xem thi thể của nương Trình Tử Phàm còn ở trong hồ nước không, nếu mất, ngươi tìm xem họ giấu xác ở đâu.”
Bản thể của Hình Không là giao long, việc này đối với hắn vô cùng đơn giản.
Hình Không không nghĩ tới mình bị điểm danh, rất nhanh phản ứng lại đây,“Vâng.”
“Chúng ta cũng đi thôi, đến lúc vạch trần rõ chân tướng rồi,Trình Tử Phàm, đọc sách không hẳn là vô dụng, không phải chỉ có vũ lực mới có thể giết người mà tri thức cũng là có thể giết người.”
Không thèm nhìn sắc mặt Trình Tử Phàm biến đổi, Chung Ly Tình Nhi dẫn đầu đi ra ngoài, Tinh Quang Ẩn dùng ánh mắt thâm trầm đánh giá, lời của Tình Nhi tiểu thư rất đúng, tri thức…… Cũng là có thể giết người.
Trình gia cũng xem như nhà tiểu phú, nhà cao cửa rộng, nhìn ra có chút của cải, hướng Thư Dục gật đầu, Thư Dục bước đến trước cửa Trình gia thông báo.
“Ta đến truyền tin thay Đại phu nhân và Đại thiếu gia?”
Người gác cổng nhân nhìn bọn họ, lấy nhãn lực của y nhìn ra những người này không tầm thường tí nào, lập tức thái độ lập tốt lên.
“Tốt, ta lập tức đi bẩm báo, thỉnh chờ.”
Thư Dục trở về vị trí của mình, chờ Trình gia thông báo
Trình Thu Hạo sửa sang lại quần áo, đang chuẩn bị xuất môn, hôm nay có chuyện làm ăn lớn, nếu đàm thành, Trình gia cũng có bậc thang để nâng đỡ, cho nên phải đi làm chuẩn bị trước.
“Lão gia, bên ngoài có người cầu kiến, nói là mang tin của đại phu nhân và Đại thiếu gia đến.”
Trình Thu Hạo cười, nói với quản gia: “Ta đã nói Tú Cầm không có khả năng một chút tin tức cũng không truyền về, đâu giống như tính nàng.”
Quản gia cười hớ hớ nói: “Lão nô cũng biết đại phu nhân đâu phải là người bỏ đi mà không nói gì.”
“Mau mau mời vào.”
“Dạ.”
Người gác cổng chạy chậm đến cách đám người Chung Ly Tình Nhi ba bước,“Lão gia cho mời.”
Thanh Liễu thưởng cho y một thỏi bạc, rồi đi theo sau Chung Ly Tình Nhi vào trong, người gác cổng nhìn thỏi bạc mà cười hớ hớ, khó trách sáng hôm nay rời giường nghe tiếng chim kêu bên ngoài, y đã nói là chim khách, vậy mà xú lão nương lại nói là quạ đen, đây không phải giờ gặp được quý nhân sao. Lập tức thu bạc bỏ vào trong ngực, ân cần chỉ đường cho bọn họ.