Trì Lan Thần hiểu mấu chốt vấn đề là ở đây, ngồi dậy hỏi: “Nhưng gì? Nàng thấy ta không đủ tư cách sao? hay là…Nàng cho rằng ta không yêu nàng thật lòng?”
Liên tiếp bị ép hỏi, khiến Nhạc Tâm thống khổ vô cùng, nàng muốn tuyên bố đây là nam nhân của nàng, muốn đưa đến trước mặt Bách thúc,dũng cảm thừa nhận đây là người nàng thích.
Nhưng mà không thể được, người và yêu ở cùng nhau là không thể, nàng không chắc là mình có thể giấu Lan Thần mãi mãi, quan trọng là, Bách thúc sẽ không cho phép nàng mạo hiểm ra ngoài sống cùng nhân loại trong khoảng thời gian dài thế, trừ phi... Trừ phi... Vị tiểu thư kia đồng ý giúp đỡ. Nghĩ tới đây, hai mắt Nhạc Tâm sáng lên, tiểu thư cũng là loài người, là công chúa, Bách thúc cũng nghe lời nàng ấy, chỉ cần nàng ấy nói chuyện giúp nàng, nhất định Bách thúc sẽ không ngăn cản mình nữa, nhất định vậy.
”Lan Thần, cho thiếp thêm thời gian, tin tưởng thiếp, chúng ta nhất định là có thể ở cùng nhau.”
Trì Lan Thần không ép nàng nữa, lỡ làm nàng chạy mất thì sao? ”Đương nhiên là ta tin nàng rồi, Nhạc nhi, ta chỉ muốn cùng nàng, vĩnh viễn ở cùng nhau.”
Nhạc Tâm cảm động ôm lấy hắn, ”Thiếp biết, thiếp biết, thiếp cũng hi vọng chúng ta có thể ở cùng nhau.”
Hai thân thể trần truồng dính vào nhau, thân mật, không khỏi hỏa diễm đốt cháy lần nữa, môi kề môi, động tác tùy ý, tiếng thở dốc dồn dập, hai người lần nữa lâm vào bể dục vọng.
Ở Du Nhiên cư, ngay cả góc phòng cũng tỏa ra khí tức thanh nhã, Chung Ly Tình Nhi nhàn nhã cầm một quyển sách y thuật nghiên cứu, sau lần bệnh dịch này, nàng biết mình chỉ hiểu chút da lông của y thuật, nếu không phải miễn cưỡng nhớ được mấy phương thuốc, lại mèo mù vớ được cá rán, nàng không thể tìm ra được phương thuốc hoàn chỉnh rồi, mấy lão thai y đều có kinh nghiệm mấy chục năm, mà tân binh như nàng đương nhiên không thể so sánh với họ được, cho nên, nàng phải cố gắng học tập mới được.
Mạc Ngữ khinh thủ khinh cước đặt điểm tâm lên bàn, rồi quay ra phía sau Du Nhiên Cư, nàng chuyển sang phòng bếp, nhìn tiểu thư không phải là người kén chọn, nhưng thật ra hơi kén chọn mấy món ăn, không phải món yêu thích sẽ không đụng, nhưng nếu như Thanh Liễu gắp đồ ăn vào bát, thì tiểu thư vẫn ăn, đây là quy tắc của người.
Trong phòng im lặng, tất cả mọi người thả nhẹ cước bộ, chỉ sợ quấy rầy tiểu thư đang đọc sách, dường như từ sau khi trở về, tiểu thư cũng không có gỡ khăn che mặt xuống, hẳn là đã quen trên mặt mình phải có nó rồi, hoặc là, càng lớn, nàng cũng biết trình độ gây họa của khuôn mặt mình.
Hiên Viên cùng Tinh Quang Ẩn, mỗi người cầm một quyển sách đọc, nhàn nhã vô cùng, cuộc sống như thế, tuyệt vời biết bao! Chỉ là mọi người đều biết, cái này chỉ tạm thời mà thôi.
Ở khu đất trồng rau, Chúc Thủy kéo tay áo Nhạc Tâm, “Nhạc Tâm, cô nhìn này, những mầm non này đã lớn thêm được chút ít rồi, tiểu thư nói chỉ cần lớn chút là phải di chuyển, có nên đi hỏi tiểu thư không, xem nên di chuyển không.”
Nhạc Tâm không yên lòng gật đầu, giống như tùy ý hỏi: “Chúc Thủy, ngươi ở đây lâu hơn ta, ngươi nói xem, tiểu thư có phải là người dễ nói chuyện không?”
Bây giờ, Chúc Thủy đang hưng phấn, vui vẻ nâng cây con trong tay, thuận miệng nói: ”Đương nhiên dễ nói chuyện rồi, lần trước mọi người cùng nhau đi ra ngoài, ta không yên lòng vườn rau này, ta xin tiểu thư không đi được không, tiểu thư đồng ý liền, còn bảo Bách thúc gọi thêm người đến giúp ta nữa, tiểu thư rất tốt nha! Nhạc Tâm, cô không cảm thấy vậy sao?” Nói xong, còn nhìn nàng ta bằng ánh mắt kỳ quái.
Nhạc Tâm vội trưng ra vẻ mặt mỉm cười ngọt ngào, ”Ha ha ha, ta đương nhiên tin Chúc Thủy cô rồi, không phải ngươi muốn đi hỏi tiểu thư à? Ta đi hỏi giúp ngươi, nhưng sợ tiểu thư là người không dễ nói chuyện, nên mới hỏi ngươi thôi.”
Chúc Thủy cảm thấy thật kỳ quái, đoạn thời gian trước Nhạc Tâm không có ở trên núi, lúc Bách thúc hỏi, thiếu chút nữa lộ chuyện, sau khi đến đây lại hỏi về tiểu thư ngay, bình thường lúc Nhạc Tâm không ở đây, còn luôn nhờ hắn giấu giúp, hỏi nàng có chuyện gì, nàng lại nói có chuyện quan trọng cần làm, hỏi nữa thì nàng không nói gì hết, hắn luôn cảm thấy, Nhạc Tâm hình như có gì đó không giống trước đây tí nào, hi vọng là do hắn đa tâm.
“Được, vậy cô đi hỏi đi, tiểu thư rất dễ nói chuyện, sẽ khônglàm khó cô đâu.”
Nhạc Tâm gật đầu, đi về khu nhà chính, Chúc Thủy tuy rất đơn thuần, nhưng lại cực kỳ mẫn cảm, khoảng thời gian này nàng luôn biểu hiện dị thường, hắn đương nhiên nhận ra, chỉ là vì quan hệ của cả hai rất tốt, cho nên không hỏi nhiều thôi, cũng không nói cho Bách thúc, từ tận đáy lòng, nàng thấy có lỗi với Chúc Thủy.
Nhưng vì tình yêu của nàng, nàng phải cố gắng, lợi dụng bằng hữu một chút cũng có thể tha thứ đi, chỉ cần nàng có thể ở cùng một chỗ với Lan Thần, muốn nàng trả giá thế nào đi nữa, nàng cũng nguyện ý.
“Tiểu thư, Nhạc Tâm có chút việc cần thỉnh giáo. “
Chung Ly Tình Nhi dời mắt khỏi cuốn sách, nhìn Nhạc Tâm cúi đầu đứng ở ngòai cửa, yêu quái hoa Hải đường này đúng là vưu vật, nhu mị đến cực điểm, nếu nàng ta có lòng, hẳn tất cả đàn ông trên thế gian này, không mấy ai có thể cự tuyệt nàng ta câu dẫn! May mắn bị Hiên Viên quản thúc ở trong rừng sâu, giờ đặt dưới mắt, nếu không,….Đát Kỷ cũng không phải là đối thủ của nàng ấy.
”Vào đây rồi nói.”
Nhạc Tâm nghe lời, bước vào, không dám nhìn ánh mắt nghi hoặc của Bách thúc, ”Lần trước tiểu thư nói, sau khi mầm móng gieo xuống thành cây non, cần phải chuyển đi, không biết bây giờ có nên chuyển không.”
Chung Ly Tình Nhi đõ trán, nàng quên mất chuyện này rồi, tính thời gian chút, quả thật nên di chuyển, ”Ta cùng cô đi xem, cô không tới hỏi thì ta cũng quên mất chuyện này.”
Nhóm người đến vườn rau, nhìn thấy khuôn mặt tươi cười của Chúc Thủy, vẻ mặt vui vẻ này tỏa ra từ cả người hắn, lây cho những người xung quanh, Chung Ly Tình Nhi cũng cười, ”Chúc Thủy, sao lại cao hứng vậy.”
Chúc Thủy giương mắt, trong mắt quang hoa lưu chuyển, cho dù khuôn mặt có bình thường đi nữa, thì đôi mắt này vẫn khiến tâm người ta lay động, huống chi, so về tu vi, thì trong mắt chúng yêu, pháp thuật của Chúc Thủy không là gì.
“Tiểu thư, Chúc Thủy vui vẻ vì những cây non này phát triển rất tốt, ta kiểm tra rồi, có rất ít mầm bị hư.”
“Đó là bởi vì Chúc Thủy cùng Nhạc Tâm rất dụng tâm a, cây non đương nhiên phát triển tốt, hai người rất giỏi.”
Coi như là trong lòng chứa chuyện khác Nhạc Tâm nghe nói như thế cũng có vài phần thỏa mãn, đây là vui sướng khi được khen ngợi, mặc dù mấy ngày nay nàng luôn hao tổn tinh thần vì chuyện tình cảm, nhưng đối với mấy cây non này, nàng cũng chưa từng chậm trễ.
Chúc Thủy có chút ngượng ngùng gãi gãi đầu, ”Tiểu thư, người xem coi có thể di chuyển được chưa, phát tri63n tốt thế này, còn tiếp tục để ở đây sẽ tranh giành dinh dưỡng mất.”
Nói đến chuyện này, Chung Ly Tình Nhi khẳng định Chúc Thủy còn chuyên nghiệp hơn so với nàng, chí ít lần đầu tiên nàng trồng cải củ còn chết hơn một nữa mà, còn sáu loại giống cây trồng ở đây đều là lần đầu tiên trồng, nhưng nhìn cây non này xem, phát triển quá tốt đi chứ.
“Ta tin tưởng Chúc Thủy, Chúc Thủy nói nên di chuyển thì di chuyển thôi, những người khác chuẩn bị giúp đỡ, trong khoảng thời gian này ai cũng rãnh rỗi quá rồi! Vừa lúc có chuyện để làm!”
“Dạ, tiểu thư, cứ giao cho bọn ta là được, người đi đọc sách đi.”Địch Hi vỗ ngực, cực kỳ kiêu ngạo nói
Chung Ly Tình Nhi lắc đầu, ”Vận động tay chân thì thân thể mới khỏe được, Vô Diễm, giúp ta thay quần áo.”
”Dạ.”
Chuyển cây sang mảnh đất khác là một công trình, phải cẩn thận không làm tổn thương đến rễ cây, mọi người phải làm mấy ngày mới xong, Nhạc Tâm vội vã tắm rửa, thay y phục sạch sẽ, mấy ngày nay không được gặp Lan Thần, không biết chàng có lo lắng cho mình không, mấy ngày nay Bách Thúc mỗi ngày nhìn chằm chằm, nàng không dám chạy loạn.
Vừa ra khỏi cửa phòng, liền đụng phải Chúc Thủy một thân đầy bùn đất từ trong vườn rau về, Chúc Thủy nhíu mày, ” Nhạc Tâm, cô lại muốn đi ra ngoài sao? Bách Thúc mà biết là cô xong đời. “
Nhạc Tâm thầm nói xin lỗi, miệng lại nói: “Ta không có ra ngoài, chỉ định về núi lấy ít đồ thôi, không phải Nguyệt Như đang bế quan sao? Hẳn mấy ngày nay sẽ xuất quan, ta muốn xem nàng đã xuất quan chưa thôi.”
Chúc Thủy suy nghĩ một chút, mấy ngày này Nguyệt Như sẽ xuất quan sao?Hắn không nghe nói nha, nhưng nhìn bộ dạng của Nhạc Tâm không có giống như đang nói dối, ”Được rồi, vậy khi nào cô về?”
“Có thể sẽ ở trong núi 2 ngày, nếu như Bách Thúc hỏi, ngươi nói ta về núi, ta sẽ xuống đây sớm thôi.”
“Được rồi, ta sẽ nói với Bách thúc, nếu như gặp Nguyệt Như, hỏi xem cô ấy có muốn đến đây với chúng ta không, ở đây vui hơn so với ở trong núi.”
Nhạc Tâm gật đầu liên tục, “Gặp nàng, ta sẽ hỏi, đến lúc đó ba người chúng ta sẽ ở cùng nhau.”
“Ân, ba người chúng ta sẽ ở cùng nhau.”
Nhìn khuôn mặt đơn thuần mỉm cười của Chúc Thủy, trong lòng Nhạc Tâm đầy chua xót, nàng bây giờ muốn vĩnh viễn ở chung với con người, đó là Trì Lan Thần, Chúc Thủy, Nguyệt Như, nàng chỉ có thể xin lỗi mà thôi.
Tạm biệt Chúc Thủy, Nhạc Tâm thông minh không có triển khai linh thức, mà bước đến sau núi, sau đó mới lác mình đi đến một đoạn đường, vòng một vòng lớn, đến hoàng thành.
Trì Lan Thần đang ngồi trước một bàn đầy công văn đờ ra, mấy ngày nay không thấy Nhạc Tâm đến, chuyện này chưa từng xảy ra từ khi hai người họ quen biết nhau, sẽ không phải là điều hắn nghĩ tới chứ, người nhà nàng không đồng ý nên giam nàng lại, nếu là như vậy, thì hắn lỗ lớn rồi.
Chẳng lẽ tìm thêm vài người dự bị? Nhưng hoàng thành có bao nhiêu đại gia tộc chứ, lấy địa vị con của tộc trưởng Trì gia, muốn tìm nữ nhân môn đăng hộ đối không khó, nhưng mà…Hắn đã hưởng qua mấy nữ nhân, thì thân thể của Nhạc Tâm là tuyệt nhất, mặc kệ động tác khó thế nào, đều dễ dàng phôi hợp với hắn, khó lắm mới gặp được nữ nhân cực phẩm như vậy, huống chi, sau lưng nàng dường như có một gia tộc cường hãn bảo vệ.
“Lan Thần, thiếp tới rồi, thiếp rất nhớ chàng.”
Trì Lan Thần theo bản năng giang hai cánh tay, ôm tiểu nữ nhân như con chim yến bay tới, một lần nữa cảm thán thân thể nàng thật mềm mại, cách y phục đều có thể cảm giác được. Còn có nàng xuất hiện quỷ mị như vậy…Ban đầu còn kinh sợ giờ thì hết rồi, càng như vậy, hắn ngược lại càng thấy được nữ nhân này không bình thường, bản lĩnh này, người bình thường sao mà học được, không biết nữ nhân này có lai lịch thần bí như thế nào đây.