• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đưa mắt nhìn Nhạc Tâm rời đi, cái loại vui vẻ từ tận trong đáy lòng này đến Chung Ly Tình nhi cũng cảm nhận được rất rõ ràng, nữ yêu này thật là, tình cảm con người thật sự sâu đậm như vậy sao?

“Hiên Viên, ra đi. “

Căn phòng vốn chỉ có một người, bỗng xuất hiện thân ảnh của Hiên Viên, sắc mặt không tốt mấy, người luôn nở nụ cười ôn hòa vậy mà cũng có lúc bày ra vẻ mặt khổ sở, Nhạc Tâm rốt cuộc muốn làm cái gì đây? Không những đẩy yêu tộc vào nguy hiểm, mà còn muốn lôi tiểu thư vào vụ này?

Cho dù thân phận thân phận loài người của tiểu thư cực kỳ tôn quý, nhưng nếu để người ta phát hiện nàng cùng yêu chung sống, với tính tình của tiểu thư, nàng sẽ không phủ nhận chuyện này, nhưng hoàng tộc nhất định sẽ không dám mạo hiểm bảo vệ nàng, đến lúc đó tiểu thư liệu có còn đất dung thân ở nơi phàm thế này?

“Khoan nóng giận, Hiên Viên, ông nên cảm thấy may mắn là Nhạc Tâm tới tìm ta, có vấn đề thì tất có cách giải quyết, nếu nàng ấy có chủ tâm gạt chúng ta, chúng ta sẽ bị đặt vào thế bị động, đấy mới là bất lợi nhất, đừng có suy nghĩ quá tiêu cực như vậy?”

Hiên Viên Bách hít sâu mấy hơi, đè xuống xúc động muốn đánh Nhạc tâm về nguyên hình, “Tiểu thư đừng có đồng ý với yêu cầu của nàng.”

Chung Ly Tình Nhi sao mà không biết, nhưng thay vì phải khiến Nhạc Tâm dày vò như thế, chi bằng gặp tên nam nhân kia, nói thật, nàng cũng có chút tò mò, có thể khiến một hoa yêu xinh đẹp như thế phải mê luyến không quên mình, thì nam nhân này phải xuất sắc đến cỡ nào?

“Ngồi đi.”

Thấy Hiên Viên ngồi xuống, Chung Ly Tình Nhi mới nói tiếp: “Hiên Viên, ông có cách gì làm người ta mất đi một đoạn ký ức không?”

Hiên Viên sửng sốt một chút, tiểu thư không phải là muốn... “Tiểu thư, ý ngài là muốn để nam nhân kia quên đi đọan ký ức này.”

“Nếu có thể thì ông nên xóa ký ức của Nhạc Tâm thì hơn, còn tên kia, ta sẽ gặp hắn xem sao, nhìn người thế nào rồi quyết định cũng không muộn, nếu như hắn thật tâm, cho dù tình yêu vô tội, nhưng cũng phải xóa đoạn ký ức này của hắn, ta sẽ tìm cách bồi thường cho hắn, còn nếu hắn dụng tâm kín đáo, như vậy... Ta sẽ hảo hảo chiêu đãi hắn.”

Hiên Viên không quá đồng ý với cách này, “Nhưng mà tiểu thư, nếu hắn dụng tâm kín đáo như thế, không phải là hắn mang phiền phức đến cho ngài sao?”

“Hiên Viên, chúng ta còn sợ phiền phức à?”

Hiên Viên ngẩn ra, chợt nở nụ cười,”Đúng vậy, chúng ta không sợ nhất là phiền phức.”

Chung Ly Tình Nhi cười, “Cứ quyết định thế đi, 10 ngày sau, ta sẽ dẫn theo tám người Thanh Liễu và Thư Dục, có bọn họ bảo vệ, người ngoài cũng không thương tổn được ta, nếu là hắn thực sự dụng tâm kín đáo, cũng sẽ không vừa gặp liền động thủ được, yên tâm đi.”

“Không được, ta sẽ dẫn mấy người theo phía sau, an nguy của tiểu thư là quan trọng nhất.”

Chung Ly Tình Nhi không từ chối nữa, “Được, chỉ là nếu ta không gặp tình huống nguy hiểm, các ngươi cũng không được lộ diện.”

“Dạ.”

Nhìn bức thư vừa mới viết xong, bất đắc dĩ xé rồi viết lại, phải thay đổi vài chỗ thôi.

***

Cầm bức thư đã viết xong đến đại sảnh, Thư Dục vẫn đứng chờ ở đó, “Thư Dục, kế hoạch thay đổi, ngươi phái một người đem thư này về cung, rồi kêu hắn đợi lệnh của phụ thân ta.”

“Dạ” Đến nơi này đã một năm rưỡi, trong tám người từ trong cung ra này, chỉ có Thư Dục ngoại trừ ánh mắt nhu hòa ra, bên ngoài cũng không thay đổi gì nhiều, cực kỳ nghiêm túc nha, mỗi một hành động, một mệnh lệnh đều cẩn cẩn tuân theo, còn bảy người kia, biến hóa rất lớn, như Thanh Liễu mà nói, đôi lúc còn dám cùng chủ tử là nàng đùa giỡn mấy câu.

Vỗ vỗ tay, Chung Ly Tình Nhi đi tới vườn rau làm việc, mỗi ngày đều như vậy thật tốt biết mấy, xương cốt cũng muốn nhũn ra, tuy nhổ củ cải chỉ là làm chút vận động có cường độ thấp, nhưng tốt xấu gì nàng cũng có thể hoạt động gân cốt.

Buổi trưa trên bàn cơm, đồ ăn từ củ cải chiếm đến 80%, Chung Ly Tình Nhi vắt óc suy nghĩ xem còn cách chế biến nào khác không, Thanh Liễu và Chỉ Hủy kiên quyết thi hành, mọi người giống như bị bỏ đói lâu vậy, nháy mắt toàn bộ đồ ăn đều bị quét sạch hắn.

Đặt đũa xuống, Chung Ly Tình Nhi lau miệng, củ cải này mà làm pepper củ cải* chắc ngon lắm, nhưng hạt giống ớt không còn nhiêu hết, không biết yêu tộc có phép thuật giữ tươi nào không, nếu không…, đành đem củ cải ném vào không gian, cam đoan có thể giữ tươi tốt.

********

Mười ngày sau

Dùng xong bữa sáng, Chung Ly Tình Nhi chuẩn bị xong hết thảy mới nói: “Ta đến trấn trên một chút.” Rồi dẫn Tinh Quang và nhóm người Thanh Liễu rời khỏi Du Nhiên Cư, Hiên Viên làm ra vẻ không biết gì hết mà ra cửa tiễn họ, sau đó quay đầu nói với Vô Diễm còn đang khó hiểu kia: “Ta xin tiểu thư cho cháu ở lại là có chuyện cần cháu làm, những người khác thì ai đi làm việc nấy đi.”

Khóe mắt liếc sang Nhạc Tâm không che giấu được cao hứng lặng lẽ ly khai, từ tận đáy lòng Hiên Viên đầy phẫn nộ, nếu yêu tộc vì nàng ta mà bị diệt tộc, nàng ta có chịu được hay không đây?

“Kê Nghi, Hình Không, Địch Hi, Mạc Ngữ, Vô Diễm, năm đứa đi theo ta.”

Năm người nhìn nhau, mấy người bọn họ ít khi nào bị gọi đi cùng nhau như vậy, tuy yêu tộc không có nhiều quy củ, mấy chuyện tụ họp bàn bạc cũng không, Bách Thúc được mọi người tôn kính gọi vậy, lại là tộc trưởng nữa, thế nhưng không có lý do ông lại gọi phái thực lực bọn họ tụ lại, chỉ cần không đụng phải nghịch lân của Bách thúc, mọi người muốn làm gì thì cứ làm, nhưng bây giờ là gì đây…Xảy ra chuyện lớn gì à?

Nháy mắt, sắc mặt năm người trở nên nghiêm túc, cùng Hiên Viên quay về phòng, thi triển cách âm thuật, Hiên Viên trầm giọng nói chuyện của Nhạc tâm cho họ nghe, Vô Diễm là người đầu tiên không nhịn được, “Nhạc Tâm điên rồi sao? Không được, cháu phải đuổi theo tiểu thư, chuyện này quá nguy hiểm.”

“Chờ một chút, Vô Diễm. ” Hiên Viên ngăn Vô Diễm lại, “Chúng ta cùng đi, ý tiểu thư là chúng ta có thể đi, nhưng tuyệt đối không để Nhạc tâm phát hiện ra, chỉ cần tiểu thư không gặp nguy hiểm, mọi người không được hiện thân, nghe chưa?”

“Dạ.” Chúng yêu ứng lời, trong lòng khổ sở không nói ra được, kết cục Nhạc Tâm thế nào, bọn họ cũng đoán được, tuy Bách thúc là thụ yêu tu thành, bản tính vốn thuần hậu lại hay khoan dung, thế nhưng ông cũng có nghịch lân, nếu có yêu quái nào dám vượt qua giới hạn của ông, ông nhất định sẽ không nương tay, ngược lại, vì nhắc nhở những người khác, càng xử trí nghiêm khắc hơn.

Người yêu tộc vốn đã không nhiều rồi, mà tu thành hình cũng chỉ có 112 người, cho dù mất một người, thì yêu tộc vẫn cường đại, cũng vì nhân số như vậy nên rất đoàn kết, không người nào muốn mất đi một đồng bạn, nhưng Nhạc Tâm làm vậy, là muốn mang tai họa đến cho yêu tộc mà, Bách thúc sẽ không tha thứ cho nàng ta dễ dàng như vậy đâu, mà bọn họ, càng không thể cầu tình cho được, người yêu yêu nhau, là cấm kỵ mà bách thúc đã nói trước rồi, vì yêu tộc có thể trở nên hùng mạnh, việc này càng không được phép.

******

Nhóm người Chung Ly Tình Nhi cữơi ngựa xuất hành, nếu như ngồi xe ngựa, đến đó cũng đến giờ cơm tối rồi, nàng không muốn vì một kẻ không quan trọng mà tốn nhiều thời gian, đến trưa, mọi người đã đến trấn trên, chọn khách sạn tốt nhất đặt chân.

“Ta biết tất cả mọi người hiếu kỳ vì sao lần này đi, đây chỉ là một cuộc gặp mặt riêng mà thôi, buổi chiều sẽ quay về.”

“Dạ”

Trong mắt Tinh Quang Ẩn có suy nghĩ sâu xa, tiểu thư ra ngoài ít khi bỏ mặc những người kia, mà họ càng đơn giản không rời khỏi tiểu thư một bước, trước khi đi, có nhìn thấy vẻ mặt như hiểu rất rõ của Hiên Viên, có lẽ tiểu thư và Hiên Viên đã có suy tính riêng gì đó mà họ không biết.

Sau khi trở về, nhất định phải cùng Hiên Viên nói chút chuyện về quẻ tượng mà ông đoán mới được, tiểu thư, có thể sẽ gặp nạn, cát hung khó dò, cũng bởi vậy mà cả tối ông không ngủ được, vốn định nói với Hiên Viên lúc sáng, rồi cùng nhau thương lượng, xem nguyên nhân gì có thể xảy ra, phòng bị trước cũng tốt, nhưng không nghĩ tới chưa kịp nói đã bị tiểu thư gọi theo đến đây.

Ông có cảm giác, có quan hệ với người hôm nay tiểu thư gặp, chỉ không biết người này như thế nào, ràng buộc ra sao với tiểu thư, đề phòng vẫn tốt hơn.

“Tinh Quang, ông đang suy nghĩ gì vậy? “

Tinh Quang Ẩn ngẩng đầu, không biết từ khi nào tiểu thư chỉ gọi ông hai chữ Tinh Quang, giống như tên họ ông là Tinh Quang, cho dù trước mặt người ngoài xưng hô như vậy, người ta cũng không phỏng đoán ra được gì.

Khẽ lắc đầu một cái, việc này vẫn nên thương lượng với Hiên Viên trước, đại nạn này của tiểu thư, dù tiểu thư có đề phòng thì cũng khó mà tránh thoát được, còn không bằng để nàng không biết thì hơn, ít ra không có gánh nặng trong lòng, giao cho nhóm người Hiên Viên vẫn tốt hơn, “Không có gì, chỉ là có chút hiếu kỳ tiểu thư cố ý chạy tới đây là muốn gặp ai thôi.”

“Là người không quan trọng, ta cũng chưa từng gặp, cho nên ta cũng hiếu kỳ như ông thôi.” Có thể khiến một yêu nữ yêu điên cuồng như vậy, tên này chắc đặc biệt lắm, tốt nhất đừng khiến nàng phải thất vọng, trong đầu đột nhiên nhớ đến hình ảnh Hứa Tiên, Diệp Đồng diễn vai Hứa Tiên rất có khí chất thư sinh, cũng khó trách Bạch Tố Trinh vì hắn ma dâng nước ngập Kim Sơn Tự, bị trấn áp dưới Lôi Phong tháp 20 năm.

Nhưng thời không này khác biệt, năng lực tiếp nhận sự tồn tại của yêu gần như bằng không, ở chỗ nàng, chuyện yêu quái xuất hiện giữa ban ngày ban mặt là bình thường, ngay cả hoàng đế còn biết đến nữa là, mà ở đây nếu biết sự tồn tại của yêu, khẳng định sẽ dẫn đến một loạt tai họa.

“Tiểu thư, Nhạc Tâm cầu kiến. ” Thư Dục dẫn 5 người kia ra ngoài canh cửa, trong phòng chỉ có Thanh Liễu, Chỉ Hủy cùng Tinh Quang tiên sinh bồi nàng, nam nữ không cùng phòng, bọn họ để ý điều này hơn tiểu thư nhiều.

Chung Ly Tình Nhi đặt chén trà xuống, sửa lại một chút khăn che mặt, “Để cho nàng ấy vào.”

Giọng nói thanh nhã mang theo tia non nớt, Trì Lan Thần cố kiềm chế tâm tình kích động, cúi đầu đi theo Nhạc Tâm vào phòng.

“Nhạc Tâm cám ơn tiểu thư hao tâm, tiểu thư, đây là người yêu của ta Trì Lan Thần. “

Trì Lan Thần cúi đầu khom mình hành lễ, “Lan Thần bái kiến tiểu thư.”

“Miễn lễ.” Nhìn nam nhân ngũ quan tuấn tú, làn da trắng nõn, quả nhiên đây là loại hình mà yêu quái thích nhất, so với Diệp Đồng đóng Hứa Tiên không thua kém chỗ nào hết, ngược lại còn phong lưu hơn.

Trì Lan Thần len lén giương mắt, nhìn nữ tử che mặt kia, quả nhiên là con cá lớn, vẻ cao cao tại thượng trên người không thể nào giấu hết được, y thưởng thức, phía sau khăn che mặt này nếu không phải xấu xí thì cũng là xinh đẹp cực điểm, cũng không biết vị trước mặt này là loại nào, dựa vào cảm giác hắn nghĩ là loại thứ hai.

Nhất cử nhất động của hắn đều bị Chung Ly Tình Nhi nhìn thấy hết, dùng mặt gian xảo hình dung hắn là có chút quá, thế nhưng…Hắn cho nàng cảm giác như vậy, nam nhân này vừa nhìn là biết không phải là phu quân tốt, rốt cuộc Nhạc Tâm coi trọng hắn ở chỗ nào đây? Vẻ bề ngoài? nam nữ trong yêu tộc, mỗi người đều tư dung mỹ sắc, hắn có thể so được sao? Hẳn là…nên dùng một câu nghiệt duyên để hình dung đi.

Phiền phức rồi đây….

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK