...
Lông mao cả người Thời Vọng đều dựng đứng, cái này thực sự quá kỳ quái, đêm hôm khuya khoắt, ở trong rừng cây rậm rạp u tối tối thế này bỗng xuất hiện một bóng người quái dị đi về hướng bạn, Thời Vọng không sợ tới mức phát bệnh tim tại chỗ cũng coi như là đủ dũng cảm rồi.
Thời Vọng siết chặt cây gậy gỗ trong tay, trực tiếp giơ đầu nhọn chĩa về phía đầu người nọ, hét lớn: "Đứng yên! Còn tiếp tục tiến tới tôi sẽ không khách khí nữa đâu!"
Vậy mà bóng người kia thực sự dừng lại, trời đêm đen kịt trăng mờ sao thưa, từng áng mây đen chầm chậm trôi đi, vầng trăng mới dần dần lộ diện, ánh trăng sáng tỏ phủ xuống khu rừng và chiếu xuống cả bóng người nọ.
"!!!" đôi mắt Thời Vọng mở to không thể tin nổi, bởi vì khiếp sợ mà đồng tử không ngừng co rút, cơ thể không tự chủ được mà run lên.
Bộ não dẫn truyền tín hiệu nguy hiểm, adrenaline tăng vọt khiến hơi thở trở nên gấp gáp, tiếng tim đập vô cùng dữ dội.
Nương nhờ ánh trăng, cậu thấy rõ 'người' kia, toàn thân đen kịt, không có tóc cũng không có mặt mũi, không có da thịt, thoạt nhìn giống như người sống, nhưng quanh thân lại bị đốt cháy đen.
Ngay sau đó, cơ thể nó bỗng nhiên phát ra tiếng loạt xoạt, Thời Vọng hoảng sợ nhìn thấy trên đầu, ngực, cánh tay, bắp đùi,... Gần như toàn bộ con mắt trên người nó đều mở ra, những con mắt dày đặc mọc san sát nhau, con ngươi đen ngòm, tròng mắt trắng dã, giống như những con hà biển* kí sinh trên cơ thể cá heo, khảm đầy trên thân nó, đủ để khiến cho những người mắc chứng Trypophobia* phát điên ngay tại chỗ.
Thời Vọng vô thức nhìn vào một con mắt của nó, ngay lập tức, việc này giống như đã kích hoạt một cơ quan nào đó trên cơ thể của nó vậy, tất cả tròng mắt trên cơ thể nó đều điên cuồng xoay chuyển, giây tiếp theo lại đồng loạt nhìn về phía Thời Vọng tràn ngập sát ý.