Thông thường mà nói chỉ có hai trường hợp có thể thoát khỏi Sinh Tử Sổ, trường hợp đầu tiên chính là bước vào bước thứ hai của con đường tu luyện còn trường hợp thứ hai là Tố Ngôn căn bản không chết.
Cả hai trường hợp này đều nằm ngoài khả năng suy tính của Họa Thần, hắn ở đó rất gần thậm chí phải nói là quan sát toàn bộ hình ảnh khi Tố Ngôn chết, Tố Ngôn tuyệt đối không thể sống sót, nàng ta tuyệt đối phải nằm trong Sinh Tử Sổ. Về phần trường hợp đầu tiên bản thân Họa Thần lại càng không tin, phải biết là cường giả bước thứ hai căn bản không thể bị một tên Hóa Thần đánh chết chưa kể thực lực cỡ đó không thể nào mà Họa Thần không phát hiện ra trừ khi Tố Ngôn căn bản còn mạnh hơn Họa Thần có điều việc này có thể sao?.
Họa Thần không phải tự kiêu nhưng người có thể đánh bại hắn trong thiên hạ này tuyệt đối không vượt quá một bàn tay và trong số năm vị chí cường giả đó tất nhiên không có Tố Ngôn.
Họa Thần nhíu nhíu đôi lông mày xinh đẹp, ánh mắt mang theo một tia nghi hoặc một tia không hiểu, bản thân Họa Thần vốn thích đi đây đi đó, hắn là một họa sư một người muốn lưu lại toàn bộ cảnh đẹp của thế gian này một người đã chứng kiến vô số việc lạ trong thiên hạ có điều đây là lần đầu tiên Họa Thần không giải thích nổi.
“Truyền lệnh”.
Họa Thần bỗng nhiên lên tiếng, giọng nói mang theo sự lạnh lùng đáng sợ cùng quyền uy vô hạn của mình, bản thân Họa Thần không phải là kẻ thích chiến đấu, hắn giống như một cánh chim bay lượn giữa cửu thiên thập địa, một kẻ vô lo vô nghĩ không bao giờ bị gò bó bởi bất cứ luật lệ nào, một kẻ tự do đúng nghĩa trong thời đại đầy biến động này tuy nhiên tuyệt đối không phải vì thế mà người ta dám coi thường Họa Thần, trong số Thập Đại Thần Tướng của Cổ Thiên Đình bản thân Họa Thần liền được xếp thứ hai, chỉ riêng vị trí này cũng đủ hiểu hắn mạnh đến thế nào, chỉ riêng vị trí này cũng đủ biết quyền lực của Họa Thần ra sao.
Ngay sau khi Họa Thần dứt lời thì một bóng đen xuất hiện, bóng đen thậm chí đến cả nhìn bóng lưng của Họa Thần cũng không dám, đầu cúi gằm xuống cực kỳ cung kính.
“Xin đại nhân ra chỉ thị”.
Họa Thần thủy chung từ khi nhìn thấy Sinh Tử Sổ trong lòng đều có một cảm giác không thoải mái, tất cả mọi suy nghĩ của Họa Thần về cái chết của Tố Ngôn đều chỉ đi đến ngõ cụt, toàn bộ đáp án của Họa Thần đưa ra, mọi giả thuyết đều bị chính Họa Thần cũng không tin nhưng sự thực thì vẫn là sự thực, Họa Thần có một niềm tin mãnh liệt người phụ nữ được gọi là Tố Ngôn kia không đơn giản hoặc ít nhất phía sau lưng Tố Ngôn có một cao thủ, một người có thể che mờ đôi mắt của Họa Thần.
“Tìm cho ta toàn bộ thông tin về Vân Vũ Vô Song, chỉ cần người có cái tên này đều phải có thông tin, từ khi sinh ra đến khi chết đi toàn bộ tập hợp lại”.
Nói đến đây Họa Thần im lặng một chút sau đó như nghĩ ra thứ gì đó thân hình mảnh mai liền khẽ run lên.
“Vô Song hắn ta còn chưa đủ, ta nghĩ bản thân hắn cũng chỉ là con cờ mà thôi, tìm hết cho ta mọi tư liệu về Tố Ngôn, bất cứ ai mang theo cái tên này ta đều cần tư liệu”.
Nói xong câu này Họa Thần lập tức biến mình, chỉ một cái phất tay đã xuyên giới mà đi, lần này Họa Thần đi thẳng về Đại Thiên Thế Giới của mình.
..............
Đại Thiên Thế Giới là nơi rộng lớn vô cùng, chưa có một ai có thể đi hết nơi đây cũng chưa từng có một ai vỗ ngực tự tin có thể đi xuyên qua toàn bộ Đại Thiên Thế Giới có thể khám phá được toàn bộ bí ẩn của Đại Thiên Thế Giới cho dù là Đại Đế cũng không được, cường giả bước thứ tư tưởng như vô địch nhưng cũng không có cách nào lật được hết tấm màn đen của Đại Thiên Thế Giới bởi ở nơi đây có Bí Địa tồn tại.
Nói về Bí Địa thì có vô số truyền thuyết ẩn bên trong, cũng chẳng ai rõ truyền thuyết là thật hay là giả và cũng chẳng ai rảnh đi chứng thực những việc này có điều nhắc đến Bí Địa thì bất cứ ai cũng phải công nhận một điều, một sự thực đã được chứng minh bởi vô số máu và xương, Bí Địa cực kỳ đáng sợ.
Toàn bộ Đại Thiên Thế Giới tồn tại 36 Bí Địa, Bí Địa đương nhiên cũng chia mạnh yếu, nếu là Bí Đại yếu thì cũng phải cần cường giả bước thứ 2 cực hạn dẫn đoàn còn Bí Địa mạnh chỉ sợ nhân vật cấp Họa Thần tiến vào cũng thập tử vô sinh, những Bí Địa mạnh nhất này được gọi là Tuyệt Vực, không phải cường giả bước thứ tư tiến vào Tuyệt Vực liền chỉ có chết mà cho dù cường giả bước thứ tư nhập Tuyệt Vực cũng chẳng dễ dàng gì.
Ở Tuyệt Vực có gì không ai biết và cũng chẳng ai hay chỉ biết ẩn trong Tuyệt Vực có thứ vũ khí đủ làm cường giả bước thứ tư lùi lại, lúc này bản thân Họa Thần đang đứng trước một Tuyệt Vực như vậy.
Ánh mắt đẹp nhìn thẳng vào Tuyệt Vực, trước mặt Họa Thần là một khung cảnh như thần tiên, một mảnh thiên địa không nhiễm chút nào bụi trần, một nơi căn bản không giống như dành cho con người mà là cho thần tiên trên trời.
Nhìn vào mảnh không gian xinh đẹp đó Họa Thần cũng không có chút nào vui vẻ, trong ánh mắt không có nổi một tia hào hứng, đến cả hứng cầm bút lên vẽ cũng không có, Họa Thần thở dài một hơi sau đó như lấy hết quyết tâm, chân đẹp nhẹ bước tiến thẳng vào bên trong Tuyệt Vực.
Đã gọi là Tuyệt Vực nhất định chẳng phải là nơi tốt đẹp gì thậm chí Tuyệt Vực trước mặt Họa Thần còn có một chiến tích vang dội, vô số năm về trước Quỷ Đế từng đơn thương độc mã tiến vào nơi đây sau đó liền đứng lằng lặng bên trước của Tuyệt Vực ba ngày ba đêm rồi lặng lẽ mà đi, không ai rõ lý do Quỷ Đế đến cũng chẳng mấy ai hiểu tại sao Quỷ Đế lại rời đi có điều hình ảnh Quỷ Đế lắc đầu ngao ngán bước đi đã trở thành truyền thuyết, chỉ cần một cái lắc đầu này cũng đủ để nơi đây gọi là Tuyệt Vực.
Tất nhiên người không biết sẽ gọi nó là Tuyệt Vực còn người biết rõ thì sẽ gọi nó bằng mộ cái tên khác – Mộng Giới.
Năm đó chủ nhân của Mộng Giới bằng vào thực lực của mình có thể mạnh mẽ chặn Quỷ Đế ở ngay ngoài cổng, chiến tích bậc này đủ để chấn kinh thiên hạ tất nhiên sự thực này rất ít rất ít người biết, chủ nhân của Mộng Giới từ đó cho dù thanh danh không vang xa nhưng cũng được rất nhiều cường giả bước thứ ba đỉnh phong như Họa Thần gọi bằng danh xưng Mộng Đế.
Ngày hôm nay Họa Thần đến gặp Mộng Đế.
Không phải ngẫu nhiên với sức mạnh của mình mà Họa Thần lại không bị bất cứ thứ gì rằng buộc, sức mạnh càng lớn thì áp lực càng lớn, một trong Thập Đại Thần Tướng của Cổ Thiên Đình thì sẽ không bao giờ có chuyện tự do đi lại khắp bốn phương trời, toàn bộ Đại Thiên Thế Giới quả thật mỗi Họa Thần là có tư cách này bởi Họa Thần được Mộng Đế chống lưng.
Họa Thần vừa bước vào Tuyệt Vực toàn bộ thân thể lập tức không cách nào cử động, một thứ áp lực kinh khủng khóa chặt lấy thân hình Họa Thần.
Ai cũng biết Họa Thần là nam nhân một nam nhân xinh đẹp nhất thế gian nhưng mấy ai biết ẩn sau danh hiệu đó là câu chuyện dài đến thế nào?.
Họa Thần không thể cử động, Họa Thần ở trước mặt kẻ kia căn bản một con kiến cũng không bằng có điều kẻ kia sẽ không giết Họa Thần, đây là việc chắc chắn.
“Nàng rốt cuộc vẫn phải trở về”.
Một giọng nói làm Họa Thần chán ghét vô cùng hiện lên chỉ là bằng thực lực của Họa Thần căn bản không cách nào nhìn thấy hay cảm nhận thấy sự tồn tại của chủ nhân thanh âm này, tất nhiên không cần phải nghĩ Họa Thần cũng biết đây mà Mộng Đế.
Ánh mắt Họa Thần hiện lên sự chán ghét cùng hận thù tột độ nhìn vào hư không có điều kể cả đối phương có hiện ra cho Họa Thần ra tay thì Họa Thần cũng không cách nào gây ra nổi một vết xước trên cơ thể hắn.
Mộng Đế rất mạnh, bản thân Mộng Đế không phải là cường giả bước thứ tư nhưng bằng thủ đoạn đặc biệt lại có tư cách làm cường giả bước thứ tư phải suy nghĩ, năm đó Quỷ Đế đến Mộng Giới, bằng thực lực Quỷ Đế hoàn toàn có thể đánh nát Mộng Giới này, hoàn toàn có thể xóa đi một cái Bí Địa có điều Quỷ Đế không ra tay mà lắc đầu rời đi, Quỷ Đế căn bản không chịu nổi cái giá cho hành động này.
Họa Thần cắn chặt đôi môi hồng, toàn thân run lên, làn da trắng mịn màng như nổi da gà, Họa Thần rõ ràng cảm nhận được một bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve cơ thể mình, bàn tay của kẻ mà Họa Thần hận nhất.
“Mộng Vô Tâm, ngươi năm đó đã nói gì?, ta hy vọng ngươi tự trọng một chút”.
Giọng nói của Họa Thần vang lên, trong giọng nói không có sự chán ghét mà cũng chẳng có hận thù, tất cả chỉ là sự vô lực, một cường giả bước thứ ba đỉnh phong vậy mà cũng có lúc vô lực như vậy, đây là bi ai của kẻ yếu.
Kẻ được gọi là Mộng Vô Tâm lúc này cũng không tiếp tục đụng vào cơ thể Họa Thần, giọng nói của hắn lại xuất hiện tỏng tâm trí của Họa Thần.
“Lời ta nói chưa bao giờ rút lại, vậy rốt cuộc nếu không phải nàng chấp nhận ta thì nàng quay lại đây làm gì?”.
Họa Thần im lặng một chút rồi đáp.
“Ta nhớ năm đó ngươi nói có hai cách để giải thoát cho ta đúng không, cách đầu tiên là trở thành nữ nhân của ngươi còn cách thứ hai là giết chết ngươi?”.
“Ồ”, lần này Mộng Vô Tâm rõ ràng có chút ngạc nhiên xen lẫn thích thú.
“Nếu không phải là nàng chấp nhận ta vậy thì chắc là giết chết ta rồi có điều ai có tư cách này?”.
Mộng Vô Tâm quả thực có tư cách để cuồng, người có thể giết hắn đương nhiên tồn tại, bất cứ ai trong ba vị Đại Đế của tam giới đều có tư cách này chỉ là bọn họ tuyệt đối không ra tay, Mộng Vô Tâm có mười phần tự tin về vấn đề này, muốn giết Mộng Vô Tâm hắn thì cái giá phải trả quá đắt tuyệt đối không có một cường giả bước thứ tư nào nguyện nếm thử.
“Ta nhìn thấy một người, lúc này hắn rất nhỏ yếu chỉ là tương lai nhất định có thể giết chết ngươi”.
Mộng Vô Tâm yên lặng một chút sau đó nhè nhẹ gật đầu.
“Vậy lần này nàng đến đây là?”.
Mộng Vô Tâm thân là Mộng Đế hắn có thừa khả năng để tính toán cả thiên hạ này, hắn đến cả cường giả bước thứ tư còn có thể tính toán ra một hai thì sao nhân vật như Họa Thần hắn không thể nắm trong tay chỉ là từ xưa đến nay tất cả những thứ liên quan đến Họa Thần bản thân Mộng Vô Tâm chưa từng động đến.
Mộng Vô Tâm là một kẻ điên, một kẻ điên mạnh đến mức không ai muốn đụng vào, một kẻ điên đầy bá đạo nhưng người duy nhất có thể làm hắn thật tâm đối đãi cũng chỉ có mình Họa Thần mà thôi.
Họa Thần là nữ nhân của Mộng Vô Tâm hắn, Họa Thần chỉ khi ở Mộng Giới mới có thể trở thành nữ nhân, chỉ cần Họa Thần rời khỏi Mộng Giới thì sẽ lại trở thành nam nhân, Mộng Vô Tâm chính là dùng cách này để giữ Họa Thần lại bên mình, hắn mạnh đến mức đủ để khiến cường giả bước thứ tư cũng vô pháp xen vào chuyện này, đây là thực lực của hắn, thực lực của Mộng Đế một trong thiên hạ tối cường giả.
Họa Thần tất nhiên hận Mộng Đế thấu xương nhưng nàng vẫn phải đích thân đến đây một lần, ánh mắt nàng xuất hiện một tia sáng kì dị, thân thể nàng vẫn liên tục run lên.
“Giúp ta tính xem là nhân vật nào đang tính toán hắn?”.
Mộng Vô Tâm nghe đến đây liền nhếch miệng, trong trời đất bỗng nhiên trở nên im ắng đến tột độ, cả mảnh thiên địa này cũng chỉ còn lại mình Họa Thần đang yên lặng mà đứng.
Thời gian lặng lẽ trôi qua từng giây từng phút với Họa Thần dài như một thế kỷ, mỗi giây mỗi phút ở nơi này với Họa Thần còn hơn cả địa ngục trần gian, cho dù Mộng Vô Tâm vì nàng xây dựng lên một thiên đường nhân gian thì cũng không thay đổi được sự thực này.
Chẳng biết bao lâu Mộng Vô Tâm mới lên tiếng, một đáp án khiến Họa Thần không thể nào ngờ tới.
Thân thể Họa Thần bỗng chốc trở nên nặng chịch để rồi cả người ngã về phía trước, ngã vào lòng một nam nhân tóc dài màu đen, Họa Thần cứ thế từ từ thiếp đi lúc nào không hay.
Mộng Vô Tâm một tay ôm chọn cơ thể Họa Thần vào trong ngực, khóe miệng hiện lên một tia máu ánh mắt nhìn thẳng về nơi xa xăm.
“Xin lỗi, ta vốn không bao giờ muốn dùng vũ lực với nàng chỉ là vũng nước này đục quá, nàng tốt nhất ở lại đây thì hơn”
Dứt lời cả Mộng Vô Tâm cùng Họa Thần đều biến mất.
(Chương này mới viết được một nửa nhưng thôi mình vẫn đăng coi như khai bút đầu xuân xD. Từ mai mình sẽ viết tiếp tiến độ 1 ngày 1 chương, sau mùng 6 tết thì sẽ quay lại 2)