• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

BÙM!

Một tiếng bùm bạo vang lên, dư ba khủng bố càn quét theo hình tròn lan tỏa, uy lực bạo tạc chấn nổ cực kỳ khiếp người.

Khi mà Hàn Băng Ma Xiên Tạc Lớn chỉ còn một chút nữa là rơi tự do vào trong Ma Phong Giếng thì nó đột nhiên nổ tung!

Dường như là có thứ gì đó va chạm vào khiến nó bạo tạc khi chưa đến nơi thực sự cần đến.

XOÉT!

XOẸT!

XOÁT!

XOẠT!

Vô số âm thanh cuồng phong gào thét bay loạn xạ như những lưỡi hái từ trong Ma Phong Giếng phóng ra. Ma Phong kinh khủng dữ dội phá không hai tầng bay lên trời tạo thành một cột gió chứa đầy ma phong đáng sợ!

Ma Điểu cùng đám người linh hồn chấn động, đáy lòng cực kỳ kinh hỉ!

Chủ nhân, chẳng lẽ là ngài ấy đã thành công phá cảnh đánh vỡ Ma Lực Cực Cảnh giềng xích rồi?!

Thú hồn của nó kích động đến nói không thành lời, thân hình hơi run lên nhưng là vì kích động!

Đám người Lạnh Sơn trong lòng trầm xuống, theo trực giác cảm thấy có chút gì đó bất an dâng trào. Nhưng rất nhanh, cả bọn cảm giác có thứ gì đó không đúng.

Chín cổ sức mạnh Hàn Băng Ma Lực khuếch tán mà ra, tất cả đều dồn vào trong Ma Phong Giếng như muốn cảm nhận tình hình ở bên trong.

Những luồng sức mạnh như sóng khí tròn trào ra từ người bọn hắn khiến không gian gợn sóng theo. Tình hình, cũng bắt đầu được thăm dò....

Rất nhanh sau đó. Lạnh Sơn Thiếu Chủ hơi sững sờ, có chút phá cười lên, giọng điệu tràn ngập sự mỉa mai cùng hả hê. Cảm xúc thật hiếm bộc lộ ra ngoài:

- Ha ha ha ha, QUÁ ĐÃ!

Hắn nhịn không được hống lên, nụ cười trên mặt cực đậm.

Tám người còn lại cũng bất giác nở nụ cười trào phúng, cảm thấy cực kỳ mát lòng. Gương mặt không che dấu được sự đắc thắng lẫn vui sướng.

Lần này ra ngoài nhiệm vụ vốn chỉ muốn cản trở Ma Phong Y xung kích Ma Lực Kỳ Cực Cảnh, không ngờ là y lại sắp chết ở dưới đó!

Đúng thật là trên cả kỳ vọng a.

Vừa nãy, khi Ma Lực tỏa ra tiến vào trong giếng. Bọn hắn mơ hồ có thể cảm nhận được hơi thở của Ma Phong Y ở dưới đó đã cực kỳ mỏng manh, hơn nữa càng ngày càng yếu ớt cho dù có bị Cuồng Phong Ma Lưu kịch liệt ra sức ma diệt Ma Lực thăm dò.

Tuy không thấy rõ thân hình nhưng dựa vào đó, không khó để nhận ra Ma Phong Y đang mang trong mình thương thế cực nặng, có thể nói là gần như sắp chết!

Đây không thể nghi ngờ là điều mà bọn hắn mong muốn nhất, nằm mơ đều muốn kẻ thù không động trời chung chết!

Mục đích lần này, quả đúng là nằm ngoài sự mong đợi. Thành tựu ngoài ý muốn.

Mà thấy biểu hiện khác thường của đám người. Ma Điểu cố gắng vận dụng một chút khí lực ít ỏi còn lại rì rào:


- Rốt cuộc...chủ nhân của...ta...bị làm sao?!

Giọng nói của nó ngắt quãng không có mạch lạc thể hiện rõ nó bất lực đến cả nói chuyện đều khó khăn.

Nghe được lời của Ma Điểu, thanh niên tâm trạng đang cực tốt. Cũng không ngại mở miệng giết người tru tâm:

- Chủ nhân nhà ngươi sao? Cũng không có gì, chỉ là xung cảnh thất bại dẫn đến phản phệ tạo thành thương thế cực đang ở bên dưới chịu sự dày vò của Cuồng Phong Ma Lưu. Thân thể ả xuất hiện vô số vết xước, máu me đầm đìa, gương mặt như lệ quỷ đau đớn cùng cực, kinh mạch đứt đoạn, mạch máu phá diệt, đan điền tổn thương thảm trọng, xương cốt cùng lục phủ ngũ tạng nát bấy. Cũng chỉ có như vậy mà thôi, a ha ha.

Ma Điểu ánh mắt trừng lớn, một chút hi vọng kỳ tích sẽ xảy ra hoàn toàn bị dập tắt!

Hắn mặc dù biết lời nói của thanh niên đang thêm mắm thêm muối để nói quá phóng đại lên nhưng hắn vẫn không khỏi thương tâm. Tuy không đến mức như thế nhưng chủ nhân nhà hắn đã trải qua sự thống khổ cực kỳ đáng sợ, hắn lúc trước không dám nghĩ nhưng bây giờ lời nói của thanh niên đã làm nó liên tưởng đến, không khỏi có chút thương tâm.

Thử hỏi mà xem, có bao nhiêu người có thể chịu được nó?! Những thứ mà chủ nhân nhà nó đang gánh chịu?

Những người như vậy, nếu không chết yểu thì tương lai nhất định sẽ trở thành Vương Giả, thậm chí là vượt qua nó!

Ma Điểu tâm trạng như đống tro tàn nguội lạnh, ánh mắt hiện lên những dòng cảm xúc quá kì lạ...

Bốn người Hồng Nữ như chết lặng, bọn hắn bị phản chấn ra xa hơn một chút do vụ nổ vừa nãy, xương cốt gãy đến bảy thành cho thấy thương thế nặng nề ra sao.

Nhưng so với Tiểu Thư, những thứ này tính là cái rắm gì?!

Bọn hắn là Ma Tu, là một đám người tâm tính hung ác cùng cực, bước vào Ma Đạo trải qua vô số sự tình kinh khủng đều vượt qua được. Trong đó khả năng chống chịu đau đớn là thứ không thể bỏ qua được cùng với lòng dạ sắt đá.

Chính vì vậy mà cho dù có đau đến nhường nào, bọn hắn vẫn rất hiếm hé một lời than vản, giống như trường hợp của bốn người hiện tại.

Thân hình da bọc xương, làn da ngăm xám, nếp nhăn chằng chịt như suy dinh dưỡng, xương cốt nát bấy vẫn không rên la. Chỉ có
ánh mắt là đục ngầu tràn đầy sự vô vọng, tâm thái nguội lạnh, u buồn như mang vạn sầu.

Thấy kẻ địch tuyệt vọng đến mức này. Thanh niên cười khạc một tiếng, tâm trạng sảng khoái đến không tả nổi.

Có điều, hắn không rảnh bận tâm đến đám bại tướng này, chỉ thuấn thân đến ngay miệng giếng của Ma Phong Giếng. Ánh mắt ứa hàn nhìn xuống dưới.

Hắn không muốn cho địch nhân bất cứ cơ hội lật kèo nào. Tuy biết là Ma Phong Y đang bị trọng thương ở dưới đó, không sớm thì muộn cũng sẽ chết mà thôi. Vì khí tức nhạt nhòa như vậy, tuyệt không thể nào phá cảnh thành công!

Mà không phá cảnh thành công, lấy đâu ra sức mạnh chống lại Cuồng Phong Ma Lưu? Sự đáng sợ của nó cho dù là hắn ở trạng thái dùng Hợp Lực Kích cũng không dám xem thường một chút nào. Càng đừng nói là Ma Phong Y đang bị thương nặng ở dưới đó.

Nhưng để đoạn tuyệt đường người, hắn vẫn là muốn lao mình xuống Ma Phong Giếng để chính tay diệt sát địch nhân. Chỉ có như vậy mới có thể làm cho hắn an tâm, nếu để ả tiếp tục phát triển. Tương lai có thể là một kình địch lớn cho hắn.

Hậu hoạn này, phải tiêu diệt tận gốc!

Thanh niên phất ống tay áo, thân thể đổ bộ vào trong Ma Phong Giếng, cái đầu đi trước, chân đi sau chỉa lên.

Gương mặt của hắn hơi nghiêm nghị, ánh mắt tràn đầy sự quyết tâm với ý định muốn giết người.

Nhưng mà. Đúng lúc hắn ngả mình vào Ma Phong Giếng, dị biến đã phát sinh!

XOẸT!

PHẶC!



XOÉT!

PHỤT!

XOÉT!

PHÚT!

LOÉT!

Những âm thanh xồn xoẹt, thổ huyết vang lên liên miên. Thân ảnh của thanh niên bỗng nhiên từ dưới Ma Phong Giếng bay lên cao để lộ ra thân hình khiếp đảm của hắn.

Tám người đồng loạt biến sắc, kinh hô thành tiếng:

- Thiếu Chủ?!

- Thiếu Chủ!

- Thiếu Chủ!

Một người gần Ma Phong Giếng nhất vội vàng lách mình, thân pháp chuyển động. Thân ảnh tiêu thất, chớp mắt đã xuất hiện bên cạnh thanh niên.

PHỤT!

ỌA!

XOÉT!

XỊT!

Hắn cũng không ngoại lệ, máu tươi cuồng phún bay ra tung tóe, gương mặt trắng càng thêm trắng!

Không dám có một chút chần chừ, mặc kệ tổn thương do Cuồng Phong Ma Lưu đem lại, hắn vẫn bất chấp ôm lấy thanh niên, hai chân đạp mạnh khiến hư không rách nát, thân hình bay ra xa.

XOẸT!

Bập!

Thân thể ngả bập trên mặt băng trong một góc của đình viện sớm đã bị san bằng. Máu me đầm đìa chảy ra khắp nơi, thương thế thảm trọng đến dọa người.

Bảy người còn lại hốt hoảng lấy lại tinh thần, vội vàng chạy đến đỡ lấy đồng bọn, nhồi nhét Trị Thương Ma Thuốc vào trong miệng của hai người.

Bọn hắn âm thầm kinh hãi, rốt cuộc là vì sao?! Vì sao Ma Phong Giếng lại đột nhiên bạo động phóng ra Cuồng Phong Ma Lưu kinh khủng như thế?!

Vừa nãy, khi mà Lạnh Sơn Thiếu Chủ vừa đưa đầu vào trong ma giếng liền bị bật ngược bay lên cao do có áp suất gió cực mạnh tác động đẩy lên. Không những vậy mà còn có vô số ma phong cuồng bạo hóa thành lưỡi hái cắt chém lên thân thể của y khiến hắn bị trọng thương.

Sức mạnh đáng sợ của Cuồng Phong Ma Lưu hoàn toàn ở trên lĩnh vực Ma Lực Kỳ Cực Cảnh. Nên là dù bị xước nhẹ thôi cũng đủ khiến hắn bị thương, nay lại bị trực diện dính đạn, không bị trọng thương mới là lạ.

Hơn nữa số lượng còn liên miên, mười mấy đạo vết xước sâu thấu tận xương trắng lộ ra nằm dọc ngả nghiêng trên thân của hắn.


Ngay cả người vừa nãy cứu lấy thanh niên cũng bị dính chưởng, cuồng phong lưỡi hái trực tiếp chém gần dứt một cánh tay, hai chân hoàn toàn dứt đoạn do vừa nãy dậm chân đi ra. Xui xẻo bị chém rụng, từ đó hai chân phế đi.

Ý thức của hắn vẫn còn có một chút lý trí để giữ vững nhận thức, không thèm quan tâm trên người đau đớn khốn khổ mà chỉ cúi mình xuống nhìn thanh niên.

Ánh mắt hắn nhìn y còn đau khổ hơn cả sự đau đớn do thể xác phải mang lại, bên trong tràn ngập sự thương trách. Vừa thương vừa trách thanh niên.

Thương vì thảm thế nặng nề của y. Trách vì thanh niên khinh suất, vào Ma Phong Giếng mà lơ là cảnh giác, không dùng Ma Lực bao bọc bảo vệ cơ thể từ sớm.

Đồng thời hắn cũng âm thầm kinh nghi. Không hiểu tại sao mới đầu vào mà đã gặp Cuồng Phong Ma Lưu khủng bố như vậy.

Theo như tình báo thu được, không phải xuống dưới độ sâu năm mươi mét mới đụng phải Ma Lưu chân chính sao?

Vì sao? Vì sao nhanh như vậy đã đụng phải?!

Có lẽ vì cũng biết điều này nên thanh niên mới lơ là khinh suất, còn cắm thẳng đầu xuống dưới may thôi khiến đầu não bị tổn thương nặng nhất.

Nếu không phải là hắn lách đầu né kịp, cuồng phong lưỡi hái đã chém đầu hắn thành hai nửa rồi. Đâu chỉ để lại vết sâu trên vai thấu tận xương sườn? Thậm chí còn bị cắt đứt hai khối xương sườn!

Bảy người còn lại cũng không dám nghĩ nhiều, chỉ bận tâm đút Trị Thương Ma Thuốc vào trong miệng thanh niên không ngừng, còn dùng cả Ma Lực thay hắn dung hòa dược lực để nó hòa tan trong nhục thân của y nhằm tiến hành hôi phục.

Ma Điểu nếu còn thực lực toàn thịnh nhất định sẽ cười lớn cực kỳ hả hê, đáng đời lắm! Chỉ có điều, hiện tại hắn lại lực bất tòng tâm, quá yếu rồi.

Tốt nhất là không nên gây sự chú ý tránh bọn hắn thuận ra tay diệt sát. Vẫn là chờ đi....

Một lúc sau, khi dược lực của Trị Thương Ma Thuốc bắt đầu phát huy tác dụng, thân thể của thanh niên cũng bắt đầu tái tạo tế bào mới, nhục thịt trở nên đầy đủ, dần khép lại các vết xước sâu, xương cốt chậm hồi phục.

Tám người ầm thầm thở ra nhẹ nhõm, một người trong đó lên tiếng hướng về nam tử dùng một tay còn lại ôm lấy thanh niên, cũng là người cứu y, mở miệng:

- Lục Trưởng Lão, ngài xem Ma Phong Giếng tại sao lại bạo động như vậy?

Lục Trưởng Lão gương mặt thâm trầm, ánh mắt điên cuồng luân chuyển xoẹt qua vô số suy nghĩ. Nhưng cuối cùng vẫn là lắc đầu, chỉ có thể nói ra trường hợp xấu nhất:

- Tương truyền rằng Ma Phong Giếng là một loại Ma Vật Thuộc Tính, đã là Ma Vật thì sẽ cóa tồn lại linh trí. Rất có thể là Giếng Linh của Ma Phong Giếng xuất thủ làm Thiếu Chủ bị thương. Mà việc nó ra tay lại gián tiếp bảo vệ Ma Phong Y, điều này chứng minh được. Giữa ả ta và Giếng Linh, nhất định có quan hệ gì đó, điều tội tệ nhất chính là, quan hệ chủ tớ!

Đám người đồng loạt giật thót, đồng tử co rụt lại một cách mãnh liệt, không dám tin hỏi lại một lần nữa:

- Lục Trưởng Lão, ý của ngài là Ma Phong Y đã thu phục Ma Phong Giếng, biến nó trở thành Ma Vật của chính mình?!

Không chờ Lục Trưởng Lão mở miệng, một âm thanh như đến từ địa ngục, âm u lạnh lẽo đến Lạnh Sơn chúng nhân cũng rùng mình. Giọng nói đó khàn khàn đứt cả họng nhưng lại làm Ma Điểu mừng như điên:

- Ngươi nói không sai....

Ánh mắt nó hừng hực, máu huyết sôi sục. Chủ nhân, là chủ nhân của nó!

Theo với đạo âm thanh này vang lên, gió trong đất trời ầm ầm hội tụ mà về tạo thành một phiến lốc xoáy xoay tròn. Sức mạnh đáng sợ bùng nổ!

Hai tầng hư không, chỉ sử dụng sức mạnh đơn thuần, nát!

Nếu bạn rảnh, xin mời đọc

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK