• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngày Tạ Trúc Tử chuyển dạ cuối cùng đã đến. Yến Bắc Nguyệt cũng âm thầm chọn trong nhân mạch ngầm, đưa đến mấy bà đỡ và ma ma, nha hoàn hộ sinh. Trong quá trình dưỡng thai, Tạ Trúc Tử đã đuổi đi hai ma ma chăm sóc mình, mấy ma ma đó liên tục nói là một mình mình làm, không có người đứng sau, sau đó thì chết trong thiên lao. Vậy nên Yến Bắc Nguyệt liền đánh tráo hai ma ma hộ sinh của Nội vụ phủ, tiếp tục đưa người của mình đến Anh Hoa điện.

Trước ngày Tĩnh thuận dung chuyển dạ được tám ngày, Yến dung hoa được chẩn ra có thai, cái thai đã hai tháng.

Tạ Trúc Tử trong lòng âm thầm cảm thán. Yến Bắc Nguyệt tự đem mình ra làm lá chắn cho nàng, lại vào thời điểm mấu chốt, làm cho đám phi tần kia không có đủ thời gian tính kế nàng ta, ít nhất là trước khi nàng sinh hài tử.

Bốn canh giờ, Tạ Trúc Tử thành công hạ sinh hoàng tử, hoàng cung như bùng nổ.

Hoàng thượng thái hậu thì hạnh phúc, có người nghĩ Tĩnh thuận dung may mắn, kẻ ghen tị cùng hâm mộ nàng đều có đủ. Chỉ là bản thân nàng không những hạnh phúc, mà còn lo lắng.

Hài tử nàng đã trở thành trưởng tử của hoàng thượng, con đường sau này của nàng và hắn tất nhiên vô cùng dễ đi, nhưng con đường ấy lại có những bẫy ngầm ẩn giấu, những bẫy ngầm có thể khiến nàng và hài tử một lần thân bại danh liệt, vạn kiếp bất phục.

Nàng sau khi sinh xong thì thiếp đi. Hiện tại là giờ Ngọ, nhìn ma ma đang bế tiểu hài tử, hắn nhăn nhúm, đầu hơi bẹp, mắt híp, cả người đen nhẻm, trông vô cùng xấu xí. Ma ma nhận thấy ánh mắt của nàng, vội nói: “Nương tử đừng lo lắng, hài tử mới sinh đều như vậy, đợi một thời gian liền sẽ tuấn tú. Dù sao hoàng thượng và ngài đều có tướng mạo tốt, tiểu hoàng tử sao có thể xấu xí được chứ.”

Tạ Trúc Tử chỉ khẽ cười, không nói gì.

Xế chiều, cung nữ cắt hoa mai nở rộ cắm vào bình hoa, hương hoa bay khắp Anh Hoa điện, êm dịu như muốn thấm vào ruột gan người ta. Tôn Gia Kính sải bước vào trong, nhanh tay ấn Tạ Trúc Tử xuống giường: “Ái phi mới sinh xong, còn mệt, nghỉ ngơi đi. Mấy lễ nghi này cứ bỏ qua một bên.”

Tạ Trúc Tử không nói gì. Tôn Gia Kính hỏi han cùng dặn dò nàng vài câu, vẫn là bế tiểu hài tử lên chơi với nó.

“Trẫm muốn đặt tên cho đứa trẻ này là Gia Nghị, ái phi muốn gọi nó là gì?”

*Ý là tên ở nhà

Tạ Trúc Tử nhìn tiểu hài tử đen như cái đáy nồi, ánh mắt kỳ quái. Tôn Gia Kính để ý thấy ánh mắt nàng, cảm thấy không đúng liền nói: “Nàng yên tâm. Tiểu hài tử nào sinh ra cũng đều như vậy. Gia Huyên trước kia cũng là một bộ dạng như thế này, sau vài tuần liền có sự khác biệt.”

Tạ Trúc Tử giống như không nghe được lời này của hắn, trầm mặc nói: “Vậy tần thiếp liền kêu nó Tiểu Hắc.”

Tôn Gia Kính: “...”

Nghe như thế nào cũng không giống cách gọi tiểu hoàng tử.

“Nàng có công sinh trưởng tử, trẫm định tấn phong nàng dung hoa. Ái phi thấy thế nào?”

Tạ Trúc Tử khẽ kéo khóe miệng: “Tạ ơn hoàng thượng.”

Hôm sau, chưa đến giờ Dần, nắng sớm còn chưa chiếu qua được tầng mây mù dày đặc, Bách Như đã gọi Tạ Trúc Tử dậy. Nàng vừa mơ màng rửa mặt vừa nghe Bách Như lảm nhảm. Nào là hôm nay thánh chỉ đến, phải chuẩn bị thật chu đáo, nào là sinh tiểu hoàng tử xong Anh Hoa điện được mở rộng thêm một chút ở phía đông, nào là điều kiện sinh hoạt tốt hơn, đến nỗi Nguyệt Lan phải bảo nàng ta đi lấy cho chủ tử một chén tổ yến.

Tạ Trúc Tử ngồi trước bàn trang điểm, tóc dài đen tuyền như mây được Nguyệt Lan vấn lên cao, cài lên trên đó là cây trâm làm đẹp màu đậu nành gắn đá quý lớn nhỏ khác nhau, chỉ có một viên màu vàng chính giữa, lại chọn cho nàng một màu son đỏ tươi, sau đó chọn một đôi khuyên tai quỳnh hoa đeo lên cho nàng.

Nguyệt Lan hài lòng dừng lại ngắm nghía chủ tử trong gương, trong lúc Tạ Trúc Tử nghĩ nàng đã dừng lại, nàng bỗng tỏ vẻ chưa hài lòng, lại mở một cái tráp khác ra, lấy ra một cái lắc bạch ngọc và một chuỗi phí thủy biếc xanh. Một lát sau, nàng gọi hai nhị đẳng cung nữ đi lấy cho Tạ Trúc Tử một bộ y phục dài mỏng màu xanh ngọc bằng lụa tơ tằm khảm dạ minh châu thêu những chú hồ điệp màu đỏ nhạt nhẹ nhàng nhảy múa và một ít bội sức (*).

Lúc Bách Như đi lấy tổ yến về, hai tiểu cung nữ đang giúp Tạ Trúc Tử đi đôi hài gấm thêu hoa mai và trăng non, nàng ta đặt chén tổ yến lên bàn, cùng lúc một thái giám tiến vào, nói thái giám phụng lệnh hoàng thượng đưa thánh chỉ đã đến, đang ở ngoài chờ.

Tạ Trúc Tử dặn dò thái giám tiếp đãi cẩn thận, lại chậm rãi múc từng thìa tổ yến ăn, hết chén tổ yến, vừa vặn là bằng thời gian trang điểm của một phụ nhân bình thường, để Bách Như đỡ nàng đi ra.

Thái giám nâng cao cuộn thánh chỉ, nói: “Tĩnh nương tử mời nhận thánh chỉ.”

Tạ Trúc Tử dẫn đầu đám cung nhân Anh Hoa điện quỳ xuống, trong mắt vẫn cứ là tia lạnh lùng không đổi.

(*) Bội sức: đồ trang sức đeo ở đai áo.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang