Trong đó còn liên quan tới cả đại hôn của hai đôi kim đồng ngọc nữ, kẹp giữa mối quan hệ của ba tông môn.
Cũng tương tự như vậy, còn rất nhiều những cuộc tranh đấu khác, trước mắt thì trong cuộc tranh đấu giữa Mộc Sơ Hàn và Lâm Khuynh Thành, dường như Mộc Sơ Hàn đang chiếm thế thượng phong.
Trừ phi Sở Thiên Vũ đánh bại Đường Vô Kỷ và trở thành Thiếu tông chủ, nếu không thì Lâm Khuynh Thành coi như đã thất bại rồi.
Suy cho cùng, việc tái giá không chỉ sỉ nhục Sở Vân Mặc mà đối với Lâm Khuynh Thành, nó cũng không phải là chuyện vinh quang gì.
Trên quảng trường Đạp Vân Tông, vô số khách mời của hai tông và đệ tử của Đạp Vân Tông đang tụ tập lại, các tu sĩ đang nóng lòng chờ đợi.
Không biết ai sẽ trở thành thiếu tông chủ của Đạp Vân Tông, không biết sau cùng gia tộc nào sẽ thắng cuộc trong cuộc tranh đấu này?
Mọi người đều rất tò mò.
Tương tự như vậy, Sở Vân Mặc định tạo ra bao nhiêu trò hề trong cuộc tranh cử vị trí thiếu tông chủ?
Không ai nghĩ rằng Sở Vân Mặc thật sự có bản lĩnh để tranh giành với Chu Đồng, Đường Vô Kỷ - những người đã khiêu chiến hắn, dường như tất cả đều cho rằng Sở Vân Mặc không vờ vịt được nữa nên mới rơi vào cảnh bất đắc dĩ như thế.
Chỉ cần bước vào bí cảnh, Sở Vân Mặc nhất định sẽ là người chạy đầu tiên.
“Đó là Đường Vô Kỷ sao? Đẹp trai quá, nghe nói hắn có võ hồn cực phẩm Tử Bá Thương, thực lực không kém gì sư huynh của chúng ta".
Nữ đệ tử của Vấn Tiên Tông cảm thán, dù sao đó cũng là con rể của Vấn Tiên Tông, ấn tượng của họ đối với Đường Vô Kỷ tất nhiên sẽ không tệ.
“Sở Thiên Vũ cũng không tệ, tuổi còn rất trẻ đã đạt đến Trúc Thể viên mãn, đợi đến khi hắn bằng tuổi Đường Vô Kỷ, nhất định có thể đột phá cảnh giới Cương Thể.
Theo ta thấy, Sở Thiên Vũ có tiềm lực lớn nhất”.
Đệ tử của Tử Tiêu Tông tất nhiên sẽ nói giúp cho người của mình.
Cũng may Lâm Khuynh Thành tái giá với Sở Thiên Vũ, nếu không thì hôm nay bọn họ cũng đứng ngồi không yên.
Suy cho cùng thì bọn họ cũng không có cái gì để khoe khoang về Sở Vân Mặc.
Cuộc tranh cử vừa mới bắt đầu, hai thế lực đã bắt đầu tranh chấp với nhau.
Hai bên đều không ai nhường ai, điên cuồng khen ngợi chàng rể tương lai của mình, đến cuối cùng thì chính họ cũng cảm thấy ngại ngùng, vì hai người kia đều không phải là người cùng tông môn với bọn họ.
Cho đến khi Cố Trình Thành và Sở Tiêu Tiêu xuất hiện, hai bên mới mượn cớ dừng lại.
“Vẫn là câu nói đó, Sở Vân Mặc tiến vào bí cảnh, nếu hắn không phải là người đầu tiên bỏ chạy thì ta sẽ ăn cứt cho các ngươi xem!”
“Huynh đệ à, cược vụ ăn uống thế này không vui chút nào!”
Ở đây mọi người đều đang nói chuyện, Cố Trình Thành lại không để ý tới, hắn lạnh lùng nhìn Chu Đồng cùng Đường Vô Kỷ.
Chu Đồng và Đường Vô Kỷ, đừng ai hòng sống sót.
Nghĩ tới cảnh Sở Tiêu Tiêu bị Chu Đồng đạp dưới chân, sát tâm của hắn không thể khống chế.
Ánh mắt hắn lạnh lùng quét qua hai tên thiên tài, sau đó chậm rãi di chuyển về phía Sở Thiên Vũ.
“Vì Lâm Khuynh Thành, những người này sẽ không đến nỗi nhắm vào ta, nếu đúng như những gì ta nghĩ, Sở Vấn nhất định nghi ngờ cái chết của Sở Tu có liên quan đến ta nên đã ra tay quấy rối từ bên trong.
Mình có thể nghĩ tới, Sở Thiên Vũ cũng có thể, vậy mà hắn lại chủ động nhờ mình giúp đỡ, haha!”
Cố Trình Thành híp mắt, mượn đao giết người, muốn giết người diệt khẩu sao?
Nếu các người đã muốn chơi, vậy ta sẽ chiều các ngươi chơi một chút!
Ánh mắt của hắn bình tĩnh quét qua Sở Thiên Vũ, vẻ mặt Cố Trình Thành vẫn không thay đổi cho đến khi hắn liếc nhìn Mộc Sơ Hàn.
Mộc Sơ Hàn cũng cảm nhận được sự thù địch của Cố Trình Thành, lập tức cau mày.
“Tại sao người này lại có địch ý với ta lớn như vậy, là vì Đường Vô Kỷ sao?”
Mộc Sơ Hàn tự cau mày.
“Mộc Sơ Hàn, món nợ của chúng ta từ từ sẽ tính, ừm… Đường Vô Kỷ ta còn có thể giết được nhưng phế hắn, để ngươi gả cho một tên phế vật, vậy mới thú vị!”
Cố Trình Thành không ngừng suy nghĩ, nên lén lút làm sao để xử cả đám người này.
Cuối cùng ánh mắt hắn dừng lại trên mặt Lâm Khuynh Thành.