• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tử Tiêu Tông càng khó quyết, nếu vẫn kiên trì gả cho Sở Vân Mặc, Tử Tiêu Tông sẽ là người thắng cuối cùng nhưng biết làm sao khi họ đã lật lọng, tái giá Sở Thiên Vũ.  

Mà bây giờ Sở Thiên Vũ bị xử tử vì sát hại đồng môn, hôn lễ tất nhiên không có. Hiện tại Tử Tiêu Tông ở không được mà đi không xong.  

Trong điện cho khách quý.  

“Nữ nhi, hay con đi tìm Sở Vân Mặc đi?”  

Tông chủ Tử Tiêu Tông xấu hổ nói.  

“Phụ thân, người coi con là gì? Huống chi, kẻ tái giá là chúng ta, giờ đi tìm Sở Vân Mặc, người cảm thấy hắn sẽ nói chuyện ôn hoà với chúng ta sao?”  

Lâm Khuynh Thành tức giận nói.  

“Sở Thiên Vũ đã chết, hôn ước tất nhiên bị huỷ, điều này Đạp Vân Tông sẽ không nói gì.  

Chỉ cần Sở Vân Mặc đồng ý, hôn ước trước đó vẫn tiếp tục được!”  

Tông chủ Tử Tiêu Tông nghĩ một chút rồi nói: “Nữ nhi, phụ thân biết làm vậy là khiến con tủi thân nhưng Vấn Tiên Tông đã mất lợi thế trong việc này, chúng ta thì còn có thể đền bù lỗi lầm.  

Một khi con thành hôn với Sở Vân Mặc thì Đạp Vân Tông sẽ nghiêng về phía chúng ta trong trận chiến tranh chấp thiên quặng!  

Đây là cơ hội tốt, sao có thể bỏ qua? Trong sự tranh đấu của tu sĩ, xương cốt trải ngàn dặm, vì tông môn, chúng ta phải thử một lần”.  

“Sở Vân Mặc rất có nguyên tắc, chúng ta đã tái giá, hắn sẽ không đồng ý!”  

“Ha ha, thiên hạ rộn ràng vì lợi. Chỉ cần chúng ta cho hắn đủ hồi môn, thêm vào đó là vẻ đẹp của con, nào có tên đàn ông nào từ chối chứ?"  

Trước đó Sở Vân Mặc là thiên héo, không có hứng thú với con nhưng hiện tại, hắn đã chữa khỏi, ta tin hắn đang chờ chúng ta tới cửa!”  

Tông chủ Tử Tiêu Tông nở nụ cười tự tin.

Đêm đó, tại nơi ở của Sở Vân Mặc.  

“Đệ đệ, nếu nương biết đệ đã khỏi bệnh, còn trở thành thiếu tông chủ, chắc chắn nương sẽ rất vui”.  

Sở Tiêu Tiêu nhìn Cổ Trình Thành, khuôn mặt xinh đẹp tràn đầy nụ cười.  

“Ừ, nương sẽ vui”.  

Cổ Trình Thành gật đầu: “Bây giờ ta là thiếu tông chủ, có lẽ có thể hỏi phụ mẫu đang thực hiện nhiệm vụ gì rồi”.  

“Đệ đệ, bây giờ tuy đệ là thiếu tông chủ, nhưng nếu muốn được sáu đại gia tộc hoàn toàn thừa nhận thì vẫn phải hoàn thành thử thách mà sáu đại gia tộc đưa ra”.  

“Chỉ có như vậy, đệ mới có thể thực sự sở hữu quyền lợi của thiếu tông chủ”.  

Sở Tiêu Tiêu nghĩ một lúc rồi nói: “Thời gian thử thách thường là một năm, chỉ cần trong vòng một năm, đệ hoàn thành khảo hạch của sáu gia tộc thì vị trí thiếu tông chủ của đệ sẽ không thể lay chuyển”.  

“Thử thách của sáu gia tộc”.  

Cổ Trình Thành sững sờ, hắn không biết gì về chuyện này, ngay cả trong những ký ức vụn vặt của Sở Vân Mặc cũng không hề có ghi chép về điều này.  

Nếu đúng như vậy, có vẻ như hắn đã nghĩ quá đơn giản: “Ta nói rồi, sao ý kiến các thái thượng trước và sau lại khác nhau nhiều như thế”.  

Nếu thực lực của hắn vẫn chỉ dừng lại ở giai đoạn Cương Thể thì sáu đại gia tộc chỉ cần nâng cao độ khó của bài kiểm tra lên mức không thể hoàn thành, khiến hắn không thể vượt qua bài kiểm tra là được.  

“Thảo nào những thái thượng trưởng lão lại dễ dàng ra quyết định như vậy, hóa ra còn có chiêu này, có vẻ như ta đã quá ngây thơ rồi”.  

Cổ Trình Thành không khỏi lắc đầu, những lão hồ ly này quả thực là kẻ này ranh hơn kẻ kia.  

“Tỷ, thường thì sáu đại gia tộc sẽ đưa ra bài kiểm tra vào lúc nào?”  

“Thường là vào ngày xác định thiếu tông chủ, sáu đại gia tộc sẽ đưa ra bài kiểm tra, nhưng lần này...”  

Sở Tiêu Tiêu dừng lại một lúc, nàng ấy không nói gì, Cổ Trình Thành cũng hiểu, lần này sáu đại gia tộc chưa đưa ra bài kiểm tra, không chừng họ đang chờ Cổ Trình Thành đột phá Cương Thể để tái kiểm tra thực lực của Cổ Trình Thành, từ đó mới quyết định độ khó của bài kiểm tra. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK