Cô gái bên cạnh thấy vậy lập tức tìm cách giảng hòa, hỏi nhân viên xem còn hàng hay không.
Nhưng lại không may, sau mấy cuộc điện thoại để lấy hàng, cuối cùng nhân viên đành thông báo đây đã là chiếc túi cuối cùng.
“Cô gói lại trước đi.
” Cố Thời quay đầu lại dặn dò nhân viên, giống như hoàn toàn không có ý định thỏa hiệp.
Cung Kỳ là khách hàng VIP của cửa hàng, người nhân viên biết chuyện này nên cũng không dám làm mất lòng.
Khi thấy Cố Thời nói vậy nhưng không có được sự cho phép của Cung Kỳ nên cô ta cũng không dám tự ý hành động, khuôn mặt đỏ lên vì khó xử.
Thấy không khí càng lúc càng căng thẳng, Lương Hạnh định giảng hòa nhưng đúng lúc cô định lên tiếng thì cô gái có khuôn mặt baby kia lại tự nhiên cầm lấy một chiếc túi khác ở bên cạnh rồi nhẹ nhàng vỗ vào tay Cố Thời: “Em thấy chiếc này còn đẹp hơn, hay là em lấy chiếc này nhé.
”
Cố Thời chưa kịp phản ứng, nhân viên bán hàng bên cạnh đã thở phào một hơi trước rồi tươi cười cầm lấy chiếc túi: “Quý khách đúng là rất có mắt nhìn, đây là sản phẩm mới nhất của mùa này, được rất nhiều ngôi sao lớn giới thiệu.
”
Mặc dù chiếc túi duy nhất kia được để lại nhưng nhìn thấy hai người Cố Thời thanh toán rồi một trước một sau ra khỏi cửa hàng, Cung Kỳ cũng không hề thấy mình là người chiến thắng.
Đây là lần đầu tiên trước mặt một người phụ nữ rất bình thường, Cung Kỳ bị đối phương làm cho phải ôm cả một bụng tức như vậy.
Cũng may người phụ nữ có tư tưởng mạnh mẽ như Cung Kỳ nhanh chóng thuyết phục được bản thân mình, cô ta lại cùng Lương Hạnh đi dạo một vòng xung quanh, giống như vẫn chưa từng có chuyện gì xảy ra.
Sau đó Lương Hạnh về nhà, cô kể lại chuyện gặp Cố Thời ở trung tâm thương mại nói cho Triệu Mịch Thanh biết.
Lúc này Triệu Mịch Thanh đang đeo một chiếc kính gọng vàng ngồi tựa vào giường đọc sách, nghe Lương Hạnh nói như vậy, anh “ừ” một tiếng thờ ơ, giống như không hề cảm thấy bất ngờ chút nào.
Lương Hạnh ngồi chăm sóc da trước bàn trang điểm, thấy thái độ Triệu Mịch Thanh như vậy không khỏi cảm thấy nghi ngờ, cô quay đầu lại hỏi: “Có phải anh biết gì không?”
Hỏi xong cô lại tiếp tục skincare, cô vừa vỗ vào má, vừa suy đoán: “Em thấy cô gái này hình như không giống với những cô gái đã từng ở bên cạnh anh ta, người này là ai vậy?”
Lương Hạnh nghe thấy tiếng lật sách rồi tiếp theo lại nghe thấy câu trả lời không mấy quan tâm của Triệu Mịch Thanh: “Là một người bình thường, giáo viên.
”
Nghe Triệu Mịch Thanh nói vậy, động tác trên tay cô không khỏi dừng lại, nhớ lại khuôn mặt lúc trước cô đã nhìn thấy ở trung tâm thương mại, hình như cũng có mấy phần cảm giác của giáo viên.
Bên trong phòng chủ tịch ở tòa nhà tập đoàn Long Đằng, Tấn Thành, mẹ Triệu đang đỡ trán nghỉ ngơi, sau đó thông báo tin nhắn trên điện thoại vang lên, bà trượt qua xem rồi chuẩn bị đi xuống.
Bà đi thang máy xuống tầng trệt nhưng không ngờ lúc vừa bước chân ra ngoài đã gặp phải người mà bà không muốn nhìn thấy nhất.
“20 phút nữa sẽ có cuộc họp cổ đông, bây giờ chị đi đâu vậy?”
Người đàn ông trung niên đang nói chuyện chính là em trai ruột của mẹ Triệu.
Lúc đầu khi công ty Long Đằng mới thành lập từng có một giai đoạn khó khăn, lúc đó người em trai này đã từng lấy tiền của mình ra giúp đỡ.
Về sau, giai đoạn khó khăn qua đi, Long Đằng phát triển lên, ba Triệu đã lấy một phần số tiền kia chuyển thành cổ phần chia cho ông ta.
Trong thời gian ba Triệu và Triệu Mịch Thanh quản lý tập đoàn Long Đằng, vốn dĩ mọi thứ đều rất ổn nhưng đến khi Triệu Mịch Thanh từ chức khỏi vị trí chủ tịch Long Đằng và rút hết toàn bộ cổ phần thì người em trai này của bà bắt đầu có những suy nghĩ không vượt quá bổn phận của mình.
Ông ta cho rằng, Triệu Mịch Thanh không ở đây, Long Đằng không thuộc về nhà họ Triệu bọn họ nữa và nếu đã như vậy, chi bằng để lợi cho người trong nhà của mình, tránh để người khác nhòm ngó rồi lại chiếm mất món hời.
Vậy nên trong khoảng thời gian này, ông ta không ngừng gia tăng áp lực, cả ở bên trong lẫn bên ngoài để ép mẹ Triệu nhượng lại số cổ phần đang có trong tay, như vậy thì công ty sẽ hoàn toàn thay tên đổi họ, biến thành của nhà họ Mạc.
Đối mặt với sự chèn ép của chính em trai ruột mình, mẹ Triệu lạnh lùng nhìn lại: “Người tự ý muốn mở cuộc họp cổ đông là cậu, tôi còn chưa đồng ý tham gia.
”
Nói xong, bà dùng một tay đẩy người đàn ông trước mặt ra, sau khi bước ra được mấy bước bà lại dừng lại, quay lại nói: “Tôi nhắc nhở cậu, tốt nhất cậu nên dẹp hết những suy nghĩ xấu xa trong bụng cậu đi, Mịch Thanh sẽ quay trở lại, Long Đằng mãi mãi chỉ có thể là của nhà họ Triệu.
”
Khi còn trẻ, bà từng đứng sau ba Triệu khi lập nghiệp vậy nên rất nhiều chuyện bà đều hiểu và đều nhìn rõ.
Bà cảnh cáo xong, lạnh lùng liếc nhìn người đàn ông bên cạnh rồi tiếp tục đi về hướng cửa lớn.
.
Danh Sách Chương: