• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Bạch Tiểu Đường nắm lấy côn th*t của chàng trai, có thể cảm giác được cơ thể Nguyên Lân trong nháy mắt cứng ngắc căng thẳng.

Nhưng cô cũng không biết chuyện gì đang xảy ra, cũng không dám hỏi, thậm chí không dám ngẩng đầu nhìn thẳng vào Nguyên Lân, chỉ cần một cái liếc mắt nhẹ chạm vào ánh mắt Nguyên Lân, anh sẽ giống như một con dã thú vừa rời khỏi hang nhìn thấy cô lập tức vồ tới ăn.

Nắm lấy bàn tay kia của mình, không có phản ứng, Bạch Tiểu Đường trong nháy mắt luống cuống, nhưng bản năng khiến cô thể không dừng lại.

Cô có thể cảm giác được, phản ứng của Nguyên Lân cũng không phải đau khổ, bởi vì lông mày của anh đang thư giãn, hai con mắt hơi nhíu lại, có chút giống như biểu cảm thoải mái của con mèo nhỏ gần đó vừa nhìn thấy cô là cúi đầu cầu xin người vuốt ve đầu nó.


Bây giờ anh ấy sướng vậy sao?

Bạch Tiểu Đường một bên quan sát biểu cảm của Nguyên Lân, một bên lấy dũng khí cúi đầu quan sát, nhìn côn th*t đang cương lên trong tay.

Chỉ thấy vật hình trụ sưng lên trong tay cô chắc hình dạng vừa rồi cô dùng tay mình tiếp xúc nãy giờ cảm giác được không sai biệt lắm, chẳng qua toàn thân nó đỏ tươi, giống như là máu thịt bên trong đều sôi trào trong bàn tay cô.

Cô cẩn thận bắt chước động tác vừa rồi Nguyên Lân vuốt lên vuốt xuống, nhận thấy rằng con mắt nhỏ ở đầu dương v*t cũng sẽ chuyển động nhẹ theo cử động của cô.

“Thỏ con, dùng sức tí.” Nguyên Lân cuối cùng cũng khôi phục lại làn sóng khoái cảm vừa rồi bình tĩnh lại, vừa định nắm lấy tay Bạch Tiểu Đường, phát hiện con thỏ ngốc nghếch này đang bắt đầu học được điều gì đó, cũng vừa lúc vui vẻ thoải mái: “Nhớ chăm sóc cái đầu khấc trên đỉnh một chút.”

Đầu khấc?

Bạch Tiểu Đường lập tức dùng ngón cái chạm túi bóng đen dưới q.uy đ/ầu Nguyên Lân nhẹ nhàng đụng vào một cái, Nguyên Lân lập tức ngửa cổ ra sau, cắn răng hàm sau: “Đm, đúng rồi, tay kia của cậu cũng đi vuốt lên cao một tí.”

Làm đúng rồi còn chửi người ta nữa…

Bạch Tiểu Đường âm thầm oán giận một câu, vội vàng nghe lời nâng tay kia lên cầm q.uy đ/ầu chàng trai.

“Làm thế này… Sao?” “Ừm.”

Nguyên Lân một tay chống ở phía sau, tay kia đặt lên đầu Bạch Tiểu Đường, ngón tay theo khe tóc của cô luồn vào.

“Làm rất tốt, tiếp tục giữ kiểu này đi.”

Trời rất nóng, không biết là do mùa hè sắp đến hay là do thứ này của anh quá nóng, tay Bạch Tiểu Đường nắm thân cây của anh đã chảy ra mồ hôi mỏng.

Không chỉ như vậy, cô ngồi xổm trên mặt đất cảm giác không khí giống như cũng đang nóng lên từng chút một, những không khí nóng không


nhìn thấy bằng mắt thường kia giống như đang không ngừng lặn xuống, quấn lấy cô. (E b o o k T r u y e n. N e t)

“Thỏ con, cậu đổ mồ hôi rồi.” Nguyên Lân thậm chí còn nhạy cảm hơn Bạch Tiểu Đường anh cảm nhận được hơi nóng bốc lên trên tóc cô, Bạch Tiểu Đường ngước mắt lên vừa lúc nhìn vào mắt chàng trai, giờ phút này bên trong lộ ra vẻ lười biếng và hưởng thụ: “Rất căng thẳng sao?”

“Không…”

Thật ra Bạch Tiểu Đường căn bản không biết vì sao mình đổ mồ hôi, nhưng theo bản năng phủ định lời của Nguyên Lân

“Tớ chỉ cảm thấy hơi nóng.” “Đúng không?”

Gãi đúng chỗ ngứa. Nguyên Lân cong khóe miệng: “Vậy hay là cậu cởi quần áo ra đi.”

Bạch Tiểu Đường nhìn chằm chằm anh một lúc, sau đó nhẹ giọng lẩm bẩm nói: “Nếu cậu không để tớ thủ d*m cho cậu thì làm sao tớ nóng như vậy.”

Á à, con thỏ ngốc hóa ra cũng có móng vuốt nhọn.

Nguyên Lân không hề hấn gì lời oán trách của cô, ngược lại càng thêm hứng thú dạt dào, anh hơi duỗi thẳng thắt lưng, trên tay cũng nắm chặt tóc Bạch Tiểu Đường: “Tôi chỉ là vì muốn tốt cho cậu thôi.”

Trên đầu Bạch Tiểu Đường chậm rãi dâng lên một dấu chấm hỏi*


“Tốt cho tớ ư?’’ “Đúng vậy”

Vượt qua sóng gió khoái cảm vừa rồi, Nguyên Lân hiện tại dưới thủ pháp quá mức ngây ngô của cô dần dần có xu hướng thành thục, thoải mái thật sự rất thoải mái, nhưng mức độ như này còn lâu mới xuất tinh.


“Bây giờ cậu cứ vuốt mãi như vậy, cậu vuốt đến nát tay thì tôi không bắn tinh được đâu”

“….”

Bạch Tiểu Đường cảm giác mình như Nguyên Lân ghét bỏ, rụt cổ: “Tớ đã nói không…

Nguyên Lân nhìn dáng vẻ tủi thân của cô cảm thấy máu dồn về phía hạ thể, thế nhưng cô vẫn không đau không ngứa mà khô khốc, dứt khoát tiếp tục cầm tay cô động lên xuống, hô hấp dần dần nặng nề, nhưng vẫn không chịu buông tha thịt đến miệng: “Thỏ con, cậu biết đàn ông là động vật thích nhìn bằng mắt mà”

“….”

Bạch Tiểu Đường lộ ra vẻ mặt lần đầu tiên nghe được: “Cho nên…”

“Cho nên, cậu cởi quần áo ra để cho tôi nhìn ngực của cậu, tôi mới có thể bắn nhanh hơn.”

Anh nói tiếp.

“Nếu không đợi lát nữa đợi bà nội cậu làm xong cơm trưa rồi gõ cửa đi vào——–.”

“Được, được rồi….’’

Vừa dứt lời, Bạch Tiểu Đường cảm giác mình như vậy, từng chút từng chút bị Nguyên Lân ăn sạch hết.

Hình như muốn đổi ý có hơi khó khăn.

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK