• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đêm hôm, Bạch Tiểu Đường tắm rửa xong mặc váy ngủ vào, hai luồng căng phồng trước ngực câu đến Nguyên Lân hoàn toàn tâm viên ý mã, tắm rửa xong ôm Bạch Tiểu Đường đè lên giường, cái tay cầm ngực tròn trịa xoa bóp qua lại.

“Thỏ con, làm sao ngực của em to như vậy, cảm giác thật sướng…”

Bạch Tiểu Đường biết Nguyên Lân rất thích hai cặp vú của cô, lúc bị anh xoa cũng không từ bỏ giãy dụa, chỉ dùng hai tay đặt trên vai Nguyên Lân, miễn anh đè quá chặt không thở nổi.

“Anh, anh nhẹ một chút….’’

Trong hai năm qua, Bạch Tiểu Đường này có thể nói là dưới tay Nguyên Lân chịu khổ nhiều nhất, anh có việc gì không có việc gì chỉ cần ở một mình thì thích xoa bóp, ngay từ đầu xuống tay còn chưa nhẹ cũng không nặng, Bạch Tiểu Đường thường xuyên về đến nhà cởi quần áo ra nhìn, trên bầu ngực đều là vết ngón tay lộn xộn, có đôi khi thật sự bị xoa tàn nhẫn còn có thể chuyển màu xanh, giống như bị đánh vậy.

Cô xấu hổ nói với Nguyên Lân, về sau vẫn là Nguyên Lân một ngày phát ra tật xấu hai lần, buổi sáng bóp xong buổi chiều muốn liếm mới phát hiện, từ đó về sau thu lại sức lực, nếu thật tình khó kiềm chế thì dùng cả miệng, khiến Bạch Tiểu Đường cuối cùng cũng thoát ly khổ hải.

“Nhẹ không được, nhẹ hơn nữa thì rất nhột.” Nguyên Lân vừa nói xong liền chui vào cổ Bạch Tiểu Đường, hơi thở nóng hổi làm cho gió điều hòa đều mất đi cảm giác lạnh lẽo, “Thỏ con, hôn anh đi. ”

Bạch Tiểu Đường bị bóp đến ngực nóng bỏng tê dại, mê muội trừng mắt theo bản năng đưa đôi môi đến bên miệng chàng trai, nhưng bị anh ngậm lấy.

Lưỡi hai người quấn lấy nhau, Bạch Tiểu Đường mặc dù đã quá quen thuộc với tình huống như vậy, nhưng trong nụ hôn triền miên của chàng trai dần dần thở không nổi, chỉ có thể hức hức ưm cầu xin tha thứ.

Nguyên Lân buông đôi môi cô ra, rồi vội vàng cắn cổ cô, cả người đè xuống người giống như một con chó lớn cúi đầu, nửa người nửa dưới còn hoàn toàn là trạng thái động dục, không ngừng khẽ nhún nhún.

“Thỏ con, hôm nay anh muốn đi vào.”

Hai người lúc trước chỉ có cọ xát bên ngoài, Nguyên Lân muốn hồi tưởng lại cũng không thể tưởng tượng nổi.

Anh rốt cuộc là thánh hiền gì vậy, tự nhiên có thể thả tiểu h/uyệt thỏ con d*m đãng nước chảy này không đâm vào, để cho người anh em đang cứng của anh ở giữa hai đùi cô ghép lại vô số lần.

Thỏ con mỗi lần đều bị anh xoa bóp đến liên tục kêu rên, một bên d*m đãng kêu một bên cầu anh chậm một chút, con mẹ nó tên nào chịu được chứ.

Bạch Tiểu Đường sắc mặt đỏ bừng, nhưng không phải cô không muốn đi cùng Nguyên Lân làm một bước cuối cùng, chỉ là thứ kia của Nguyên Lân to đến dọa người, cô mỗi lần thật vất vả làm tốt công tác chuẩn bị trong lòng, nhìn thấy nó lại đánh trống bỏ cuộc.

“Nhưng mà… Ngày mai còn phải dậy sớm huấn luyện quân sự….’’

“Mặc kệ huấn luyện…” Đừng nói là huấn luyện, đêm nay cho dù là Thiên Vương ông đây tới cũng không thể ngăn cản Nguyên Lân làm chuyện xấu với Bạch Tiểu Đường, anh lấy bao cao su từ dưới gối ra. Vừa rồi tranh thủ Bạch Tiểu Đường đi tắm thì anh đã giấu xong bao cao su, lung tung đặt vào dương v*t của mình, “Thỏ con, nói cho em biết, anh liên tục ba ngày mộng xuân mơ thấy em, điều này nói rõ cái gì, điều này chứng tỏ đã đến lúc rồi.”

“……”

Một thời điểm tốt đã đến.

Bạch Tiểu Đường buồn cười không nói nên lời, chờ anh nhấc váy ngủ của mình đẩy đến bên eo, quần lót đều ôm lấy đầu gối mới nhớ ra: “Vậy… Vậy thì em đang làm gì trong giấc mơ của anh vậy? ”

Bạch Tiểu Đường hỏi như vậy chủ yếu là muốn biết giấc mơ kia là cảnh tượng gì, hai người bọn họ ở đâu, khi nào, tư thế gì, bầu không khí như thế nào.

Nguyên Lân lấy quần lót của cô ném ra phía sau, vật cứng nóng bỏng ở tiểu h/uyệt của cô chen chúc với thịt mềm ch.ảy n.ước đầm đìa, giống như một cái cối giã gỗ sẵn sàng xay thịt quả đào tươi thành một vũng nước trái cây nhuyễn, tựa như có như không phát lực vào trong.

“Anh mơ thấy anh đè em ở dưới thân, sau đó tiểu h/uyệt của em…”

Ở cái nhiệt huyết như vậy còn muốn nhớ lại nội dung mộng xuân, Nguyên Lân cảm giác mình cũng tuyệt vời muốn chết.

“Sau đó thì sao?”

Nhưng Bạch Tiểu Đường rõ ràng ngay cả lỗ tai cũng đỏ bừng lên, còn mở to hai đôi mắt to tò mò nhìn anh, đang chờ đợi dưới đây.

Q.uy đ/ầu cực lớn của Nguyên Lân cố sức thọc vào tiểu h/uyệt nhỏ hẹp của Bạch Tiểu Đường, trong quá trình dùng lực, anh vô tình nghiến chặt răng hàm sau.

“Sau đó…”

Giọng nói của anh dường như được đẩy ra từ kẽ răng của mình. “Anh cũng giống như bây giờ, bị kẹp chặt.”

“……”

Anh có chắc đây là mộng xuân không?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK