• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Tôi có bạn gái rồi.”

Trước khi huấn luyện quân sự kết thúc, dựa theo lệ thường còn phải diễn tập.

Bạch Tiểu Đường chạy bộ không tốt, lại bị bắt ở lại luyện tập gần một tiếng đồng hồ mới được thả đi, kết quả bên này vừa trở về ký túc xá nhìn thấy một cô gái cao gầy đang đứng trước mặt Nguyên Lân

Cô gái hoàn toàn là một thái cực khác Bạch Tiểu Đường, cao gầy, trắng nõn, ngũ quan thanh tú xinh đẹp. Nhìn trên người Bạch Tiểu Đường là một cái áo ngụy trang mập mạp rồi lại nhìn đến cô gái kia, mát mẻ như cô gái trang bìa của tạp chí.

“Chắc không? “

Nghe thấy Nguyên Lân trả lời, trên mặt cô gái lại giống như không quan tâm

“Vậy anh có muốn đổi một người khác không?” “…… Cô bị bệnh à? ”

Nguyên Lân im lặng hai giây, nói ra hai chữ này, quay đầu nhìn thấy Bạch Tiểu Đường giống như một quả dưa ngốc đứng ở xa xa nhìn, anh đi qua ba hai bước nắm lấy móng vuốt nhỏ của cô: “Đi ăn cơm thôi, anh đói muốn chết rồi”.

Bạch Tiểu Đường còn nhớ mãi không quên cô gái kia, quay đầu lại nhìn thoáng qua, nhìn thấy cô gái kia còn đang nhìn theo bọn họ rời đi, cô vội vàng hạ thấp giọng hỏi anh: “Cô ấy là ai vậy anh? ”

“Không biết.”

Nguyên Lân một tay dắt Bạch Tiểu Đường, tay kia nhét vào trong túi, tiến lên hai bước bổ sung một câu:

“Dù sao đầu óc cũng không bình thường.”

Bạch Tiểu Đường chớp chớp mắt, nhìn Nguyên Lân trả lời như không vui lắm nên cô cũng không hỏi thêm nữa.

Cô cảm thấy mình vừa chăm sóc vừa hiểu chuyện, kết quả vừa cơm nước xong trở về thì thấy sắc mặt Nguyên Lân càng ngày càng thối.

“Anh làm sao thế, Nguyên Lân?”

Sau khi tắm xong, Bạch Tiểu Đường cảm giác Nguyên Lân không vui, nhưng cô không nghĩ ra lý do Nguyên Lân vì sao không vui.

“Tại em không ghen vậy?”

Cũng may Nguyên Lân cũng là người không nhịn được, Bạch Tiểu Đường vừa được hỏi thật tình nói không để tâm lắm.

“Tại sao một người phụ nữ hỏi anh có muốn đổi bạn gái khác hay không, còn em thì đứng xa xa để xem, sao em giống như đang xem phim truyền hình vậy?”

Nguyên Lân vẫn còn tức giận khi nhớ vẻ mặt ngơ ngác của Bạch Tiểu Đường đứng trước đám đông lúc đó.

Bạch Tiểu Đường càng ngốc hơn: “Nhưng không phải anh đã từ chối cô ấy rồi sao, tại sao em phải tức giận? ”

Nguyên Lân quả thực muốn điên luôn: “Vậy em không thể tới phối hợp với anh à, anh nói anh có bạn gái, em phải đến nắm tay anh chứ, cho người phụ nữ kia kia đẹp mặt không được sao?”

“…” Người này thật sự toàn để ý những điểm kỳ lạ.

Bạch Tiểu Đường uất ức nói một tiếng: “Em chỉ cảm thấy chuyện này anh nói rõ ràng là được rồi, tất cả mọi người đều là bạn học, cũng không cần phải làm cho khó coi như vậy…”

Nguyên Lân lần đầu tiên cảm nhận được đạo lý gọi là miệng nói không nói nên lời, quả thực tức giận ngay tại chỗ muốn thăng thiên luôn, thậm chí có chút hung dữ chờ mong lại xuất hiện một tên Bạch Hiểu Cường cho con thỏ Thánh Mẫu này một bài học

Kết quả không nghĩ tới, cơ hội này ngày hôm sau đã đến.

Sau khi quân sự kết thúc, Bạch Tiểu Đường vừa nghĩ có thể về nhà gặp lại bà nội nên vui vẻ đi đến chỗ Nguyên Lân, nhưng từ xa xa đã nhìn thấy cô gái cao gầy kia đã nhanh chóng đi đến bên cạnh Nguyên Lân.

Trên sân chơi vẫn còn rất nhiều sinh viên chưa kịp rời đi, lấy vóc dáng Bạch Tiểu Đường bị ném vào thì chẳng khác gì con thỏ tiến vào rừng mưa nhiệt đới.

Cô đi về một hướng khác với dòng người đang tập trung đông, có hơi khó khăn khi tiến về phía trước, cố gắng nhìn xung quanh tình huống bên kia, nhưng chỉ có thể nhìn thấy có một ít nam nữ vây quanh Nguyên Lân và cô gái kia, từ góc nhìn của Bạch Tiểu Đường chỉ có thể nhìn thấy cô gái đang nói chuyện rồi cười, trông rất vui vẻ.

Lúc này Bạch Tiểu Đường rất sốt ruột, cũng không để ý còn muốn nhường đường cho người khác, cô giống như một quả bóng bowling xuyên qua dòng người một đường đụng tới, một đường đụng phải bên cạnh Nguyên Lân.

“Hôm qua tôi đã nói tôi đã có bạn gái rồi, cô nghe có hiểu không hả?”

Lần này Nguyên Lân quay lưng về phía cô, cũng không chú ý có người đến gần.

Bạch Tiểu Đường từ giữa đám người kia chui vào, không chút do dự nắm lấy tay chàng trai.

“Nguyên Lân, anh ở đây làm gì vậy!”

Nguyên Lân vừa quay đầu nhìn thấy tay kia của Bạch Tiểu Đường xoa xoa cái mũi vừa rồi chạy tới không cẩn thận đụng phải, ngẩng đầu lên nhìn anh với đôi mắt sáng ngời, trái tim anh như muốn tan chảy.

“Thấy không?” Hai tay đan chặt vào nhau, Nguyên Lân nhướng mày với cô gái kia: “Sau này đừng đến tìm tôi nữa.”

Vừa dứt lời anh dắt Bạch Tiểu Đường rời đi, nhưng vừa xoay người thì bị một nam sinh khác chặn đường đi.

“Nguyên Lân, mày cần gì phải từ chối những bông hoa của chúng ta như vậy…”

Ánh mắt khinh miệt của cậu ta quét qua mặt Bạch Tiểu Đường, nhưng còn chưa nói xong đã bị Nguyên Lân dễ dàng dùng tay kia xách cổ áo lên.

“Bạn gái tao thế nào cũng không đến phiên mày ở đây nói, đừng để tao nghe thấy lần thứ hai”

Nhiệt độ trong giọng nói Nguyên Lân đột nhiên giảm xuống, nói xong bèn buông tay. Nam sinh ngã xuống đất, mặt đỏ bừng, ho khan liên tục.

Bạch Tiểu Đường bị Nguyên Lân kéo đi ra ngoài, muốn quay đầu nhìn nhưng bị anh lấy tay xoay đầu trở về.

“Nhìn cái gì mà nhìn, đừng để bị lừa, cậu ta đang giả bộ đấy, anh căn bản không động đến cổ cậu ta.”

Chắc là cảm thấy quá mất mặt, vốn muốn chơi một màn anh hùng cứu mỹ nhân, kết quả biến thành một con chó ăn shit.

Bạch Tiểu Đường à một tiếng, dùng sức nắm chặt tay Nguyên Lân: “Em biết sai rồi”

Nguyên Lân nghĩ đến vẻ mặt mà cô quan tâm đến chết đi sống lại vừa rồi, trong lòng đắc ý muốn bay lên trời, nhưng vẻ mặt anh còn đè nén cố tỏ ra là mình ổn: “Cái gì sai rồi? ”

“Ngày hôm qua em không nên ở bên cạnh nhìn, đáng ra em phải đứng ở bên cạnh anh” Cũng giống như ngày hôm nay vậy.

Hôm qua Nguyên Lân tức giận bao nhiêu thì hôm nay vui vẻ bấy nhiêu, anh quả thực thích chết con thỏ ngốc này, lại đi thêm hai bước dứt khoát trực tiếp bế Bạch Tiểu Đường lên: “Thỏ con ngoan lắm! ”

Các bạn học đi ngang qua có lẽ chưa bao giờ ăn cơm cho chó đột ngột như vậy, sợ tới mức lui sang bên cạnh hai bước, sau đó mới cúi đầu nhanh chóng rời đi.

Bạch Tiểu Đường giật mình, nhưng sợ Nguyên Lân không bế chặt làm cô ngã xuống, vội vàng ôm lấy cổ anh: “Anh đang làm gì vậy! ”

Nguyên Lân bế cô rất thoải mái, còn có khá nhiều chỗ trên mặt đất cúi xuống hai cái: “Sao em nhẹ vậy, huấn luyện quân sự mệt mỏi như vậy sao? Anh cảm thấy không ổn…”

“……”

Không đề cập đến cái này cũng quên đi, vừa nhắc tới, Bạch Tiểu Đường lập tức cảm nhận được thắt lưng đều nhũn ra

Huấn luyện quân sự thế này có mệt không? Ban ngày huấn luyện quân sự sân thể dục, buổi tối huấn luyện quân sự trên giường kéo dài nửa tháng như vậy, ai mà không gầy chứ.

“Trở về anh phải mua xe máy đón em đi học mỗi ngày mới được, em phải nói với bà nội bồi bổ lại để tăng cân đi.”

“Gầy thế này, sao ngực có thể lớn như vậy. Thật kỳ lạ. ” “Nguyên Lân…”

Bạch Tiểu Đường bây giờ chỉ có một nguyện vọng nhỏ. “Hở?”

“Em cảm thấy… Em chỉ cần ngủ thêm vài giấc ngon là có thể tăng cân trở lại… Không cần phiền phức như vậy…”

“……”

Nguyên Lân câm nín hai giây, siết chặt người trong vòng tay mình. “Không sao, không phiền phức, đều là việc bạn trai nên làm mà.” “……”

- -----oOo------

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK