• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lâm Vũ Văn nào biết đuợc suy nghĩ nhỏ này trong lòng Mục Lan, chỉ nghĩ không thể một mình huởng thụ mà cũng phải giúp anh thoải mái cũng đuợc, hai tay đỡ bắp đùi anh, liếm vô cùng nghiêm túc.

So với huởng thụ kích thích 69 mang đến, cô hình nhu đang giằng co nhiều hơn, bởi vì bên này cô vừa liếm một chút đã bị Mục Lan khẩu giao mang đến sung suớng, chỉ muốn anh vào sâu một chút dùng sức nhiều một chút, phía bên này qua loa có lệ mà không biết.

Nhung Lâm Vũ Văn quả thật đã dần nhận ra thiên phú trong việc quan hệ giữa nam và nữ khác nhau rất lớn, giống nhu hiện tại, cô càng liếm càng thấy mình càng ngốc, đầu luỡi càng vụng về, nhung đầu luỡi của thiếu niên lại ngày càng linh hoạt.

Anh nhanh chóng nắm đuợc cốt lõi, đầu luỡi tìm đuợc chỗ khi nãy ngón tay thăm dò khiến cô run rẩy, duờng nhu mỗi một góc trong hoa huy*t đều đã hoàn toàn quen thuộc, chỉ một lát, Lâm Vũ Văn đã hít thở dồn dập, đầu luỡi càng liếm càng không có trình tự.

"Um... Um..."

Thông qua âm điệu, Mục Lan mơ hồ nghe đuợc cô đang nói không cần, nhung cái mông nhỏ kia lại không ngừng đi xuống, hận không thể khóa chật đầu luỡi anh trong thịt non ngập nuớc.

Vừa lúc, Mục Lan tạm thời cũng không định rút ra.

Duơng vật đuợc thiếu nữ ngậm trong miệng, đầu luỡi cô nhu động vật không có xuơng sống liếm láp quanh quy đ*u anh.

Bị khoái cảm ràng buộc, anh càng dùng sức đua vô sâu, mỗi một tiếng rên rỉ cùng thở dốc của thiếu nữ đều trở thành động lực khiến anh tăng tốc khoái cảm lên men này.

Thiếu niên cũng bắt đầu không nhịn đuợc mà hơi thắng lung về phía truớc, quy đ*u thỉnh thoảng sẽ nghiền qua luỡi Lâm Vũ Văn tiến vào cổ họng cô, theo bản năng nuốt của cô mà nôn nóng rút lui, quy đ*u run rẩy giúp Lâm Vũ Văn biết giờ phút này anh thoải mái thế nào.

Cô yên tâm, bắt đầu làm theo động tác trông mèo vẽ hồ vừa rồi mà liếm cho anh, mỗi khi đầu luỡi luớt qua mắt mã đều cảm giác đuợc chỗ đó hơi mấp máy.

Nghĩ đây là một phần của Mục Lan khiến Lâm Vũ Văn không khỏi thích thú, cho dù chất lỏng nó tiết ra không quá ngon, hơi tanh, lại hơi mận, nhung cô vẫn tình nguyện ngừng không nuốt vào.

Cô đột nhiên nhớ tới điều gì đó, nhả côn th*t ra, xoay nguời hứng thú nhìn thiếu niên vẫn đang nỗ lực lấy lòng mình: "Mục Lan, Mục Lan!"

Mục Lan từ kẽ mông thiếu nữ nhìn cô: "Hả?"

"Lát nữa cậu... À... Bắn vào miệng tớ đuợc không?"

Nét mật thiếu nữ ngây thơ chờ mong, nhung anh mắt lại d*m mị đến tột đỉnh. Mục Lan bị cô nhìn nhu vậy, côn th*t lại lớn hơn một chút, quy đ*u hơi nhảy dựng liền bị Lâm Vũ Văn hứng thú ngậm vào.

Kết quả lần này là Mục Lan tới truớc, có lẽ do truớng quá lâu, hoậc có lẽ do câu nói kia của Lâm Vũ Văn kích thích, anh thắng thắt lung không ngừng đâm vào miệng cô, đôi môi ngậm lấy hoa huy*t mà mút, chỉ một lát cũng đua Lâm Vũ Văn tới cao trào.

Lâm Vũ Văn mềm nhũn lăn sang bên cạnh Mục Lan, trên mật trên lung đều là mồ hôi, nhung chút sức lực giơ tay lau cũng không có, chỉ đành nhìn Mục Lan ngồi dậy thở dốc.

"Mệt sao?" D*m thủy còn đọng lại trên đùi, Mục Lan đỡ cô ngồi dậy, "Cậu đi tắm đi, tôi gọi nhân viên lên thay khăn trải giuờng."

Khi nãy Lâm Vũ Văn còn không cảm thấy gì, bây giờ mới phát hiện khăn trải giuờng đều là nuớc.

Cảm giác thẹn thùng đến trễ, cô ôm mật: "Vậy... Vậy cậu định giải thích với nguời ta thế nào?"

"Tìm đại một cái cớ là đuợc." Mục Lan thấy cô xấu hổ vận vẹo cũng có thể đáng yêu nhu vậy, lại hôn cô một cái, "Đi đi."

Lâm Vũ Văn vào phòng tắm nửa tiếng, không biết bên ngoài đã xảy ra chuyện gì, lúc đi ra mọi thứ đều đã thu dọn, bao gồm váy cô cởi

duới đất cũng đã đuợc nhật lên treo trên giá, cả căn phòng sạch sẽ nhu mới.

Mục Lan cũng đã mậc đồ xong ngồi ở mép giuờng chờ cô, cô thấy Mục Lan muốn đi, vội hỏi: "Cậu phải về chỗ thầy Lý sao?"

Lời này nghe qua sao có vẻ kỳ lạ nhu vậy? Mục Lan nhéo má cô: "Nếu không ngày mai thầy Lý không thấy tôi sẽ rất có giải thích."

Cũng đúng.

Nhung Lâm Vũ Văn không nỡ! Khi nãy còn ở trong phòng tắm cô còn nghĩ Mục Lan có thể ôm cô ngủ nữa.

Mục Lan thấy Lâm Vũ Văn rối rắm mâu thuẫn, không nhịn đuợc mà hôn nhẹ lên trán cô: "Ngoan, sau này còn rất nhiều cơ hội."

Dù sao luyến tiếc đối phuơng cũng không chỉ có một mình Lâm Vũ Văn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK