Chương 5: Cố tiểu thư làm loạn..
~ Bạch Uyển Tình ~
........................................
Tầng cao nhất của tập đoàn Triệu thị, bên trong phòng tổng giám đốc...
Một người đàn ông mặc âu phục mang giầy da cúi đầu cung kính đặt lên bàn làm việc một tập hồ sơ..
- " Triệu tổng... Đây là toàn bộ thông tin tư liệu của Cố tiểu thư "
Triệu Gia An mở tập hồ sơ, bên trong là hình ảnh một cô gái mặc chiếc váy màu đen, đôi mắt trong veo như nước..
[ Cố Khả Hân.. 22 tuổi.. Là diễn viên của rất nhiều bộ phim nổi tiếng.. Ba năm trước, sau khi nhận giải thưởng Ảnh Hậu thì gặp tai nạn.. Theo chuẩn đoán của bác sĩ thì Cố Khả Hân mắc phải hội chứng Amnisia * mất trí nhớ tạm thời *, sau đó được đưa vào điều trị tại bệnh viện Nhân Ái ]
Triệu Gia An đưa tay mơn trớn khuôn mặt cô gái trong bức ảnh.. Nụ cười của cô.. Thật giống thiên thần!!
-" Kì.. Điều tra nguyên nhân vụ tai nạn ba năm trước.. Tra ra ai là người đưa cô ấy vào bệnh viện Nhân Ái.. "
" - Tôi hiểu rồi.. Triệu tổng "
Cùng lúc này điện thoại riêng của Triệu Gia An đổ chuông..
" Triệu thiếu gia.. Cố Tiểu thư đóng cửa tự nhốt mình trong phòng không chịu ra ngoài "
Chiếc xe thể thao chạy hết tốc độ trở về biệt thự, trước cửa phòng ngủ cả đám người hầu, quản gia đang ồn ào bàn luận..
" Cố tiểu thư sau khi trở về biệt thự liền không ra khỏi phòng "
Lưu quản gia cung kính báo cáo..
Triệu Gia An cởi áo vest ngoài, nới lỏng cà vạt bước thẳng tới gõ cửa..
" Khả Hân!! Là tôi.. "
Bên trong vẫn im lặng..
1 giây.. 2 giây..
Tiếng mở cửa khẽ vang lên..
Triệu Gia An đẩy cửa bước vào.. Bên trong tối om như mực.. Anh đưa tay bật công tắc đèn..
Phía bên trong góc phòng.. Cố Khả Hân cuộn tròn như con thú nhỏ bị thương..
Tới khi nghe bước chân anh tới gần cô mới từ từ ngẩng mặt lên..
Hai mắt ửng đỏ sưng mộng, cô mếu máo nhìn anh bật khóc..
Triệu Gia An nhìn xung quanh, dưới đất từng viên thuốc vươn vãi khắp nơi..
Anh đưa tay ôm cô vào lòng, mặc kệ nước mắt nước mũi của cô dính lem nhem lên áo sơmi của anh..
" - Không uống thuốc sẽ không khỏi.. "
" - Ở đây toàn là người xấu.. Họ bắt tôi uống thuốc.. Còn cởi quần áo của tôi.. Sợ lắm huhu "
" - Ngoan.. Không phải sợ.. "
Anh xoa xoa lưng cô an ủi..
Đám người hầu đứng kế bên sắc mặt từ xanh chuyển sang đỏ..
Thiếu gia của bọn họ lại biết dỗ ngọt con gái...
( Còn tiếp)