Chương 9: Nhất định không rời xa anh..
Tác giả: Bạch Uyển Tình
--------------------------
Cố Khả Hân đang tràn ngập hạnh phúc bỗng dưng như bị dội cho một chậu nước lạnh..
Cô gái trước mặt thật rất xinh đẹp.. Cô ấy có vẻ là người rất quan trọng với anh..
Là do sự xuất hiện của cô nên Hiểu Hy mới tức giận..
" - Xin lỗi.. Anh không biết Hiểu Hy hôm nay sẽ về nước.. "
Triệu Gia An xoa xoa mi tâm của mình..
" - An.. Có phải do em.. "
" Ngốc.. Hiểu Hy là em gái của Hiểu Dao.. Ba năm trước, Hiểu Dao không may gặp tai nạn qua đời.. Trước lúc cô ấy mất anh đã hứa sẽ chăm sóc tốt cho Hiểu Hy.. "
Anh chậm rãi giải thích.. Khả Hân đơn thuần như vậy.. Nếu không nói cho cô ấy hiểu..
Cô ấy nhất định sẽ tự trách bản thân mình..
Cô Khả Hân gật gật cái đầu nhỏ tỏ vẻ hiểu rồi..
Nở nụ cười ngọt ngào với anh..
Cuối cùng sau một ngày thỏa thuận Gia An cũng đồng ý cho Hiểu Hy ở lại biệt thự của mình..
Cô ta bảo rất nhớ chị của mình nên muốn ở lại nơi chị mình từng sinh sống..
Gia An không có cách từ chối.. Đành phải đồng ý..
Dù vì Hiểu Hy lúc trước anh biết cũng là một đứa trẻ hiểu chuyện..
Buổi ăn sáng hôm sau, cô không còn được ngồi cạnh anh.. Trên bàn ăn lớn, Hiểu Hy ngồi cạnh anh.. Còn cô thì ngồi một góc cách biệt..
Hiểu Hy kể chuyện lúc còn du học ở bên Mỹ, thỉnh thoảng gắp vài miếng thức ăn cho vào chén của anh..
Thế là có ai kia thấy lòng quặn thắt.. Nuốt cơm không nổi liền tìm cách bỏ lên phòng..
Vào tới phòng của mình, cô úp mặt vào gối khóc nức nở..
Cô chẳng hiểu tại sao mình lại ích kỉ đến vậy.. Cô với anh có là gì của nhau..
Anh thấy cô đáng thương nên nhặt cô về chăm sóc..
Anh thấy cô không được bình thường nên lúc nào cũng dịu dàng với cô..
Đến cuối cùng.. Cô có tư cách gì ghen với Hiểu Hy..
Đúng lúc này cửa phòng khẽ mở có bóng người đi vào..
" Đau lòng sao?! "
Cố Khả Hân ngẩng đầu lên, đôi mắt sưng đỏ.. Trước mặt cô là Hiểu Hy... cô ấy mặc trên người áo sơ mi của anh..
" Cố Khả Hân.. Tôi nói cho cô biết.. Gia An thấy cô có gương mặt giống chị hai tôi nên mới thương hại đem cô từ cái bệnh viện tâm thần đó về đây cưu mang thôi.. Cô đừng có vọng tưởng.. "
Cô ta chỉ vào Cố Khả Hân giở giọng khinh miệt..
( Còn tiếp)