Đi lên có bảy người, trong đó năm người có dị năng, Liêu Phi Phàm dị năng là hoả, Tôn Linh có dị năng tốc độ, Đường Khả dị năng là băng, hai người bảo an kia một là sức mạnh một là thuỷ dị năng. Còn có hai nam đồng học không có dị năng.
Đến lầu 6, phá cửa vào một hộ gia đình, may mắn hộ này không có ai, trong phòng thực sạch sẽ, nhìn quanh kiểm tra một lần, trong tủ lạnh tìm được mấy bình nước trái cây cùng 2 thùng mì sợi, mấy bao cải bẹ.
Tiếp tục đi qua một hộ khác, vừa bước vào cửa liền mơ hồ nghe thấy trong phòng có động tĩnh. Dị năng giả có thính lực hơn người bình thường, Tôn Linh đi ở phía trước hướng mọi người ra hiệu, từ bên hông rút ra một thanh sắt, hướng về phía ông chú bảo an hơi béo một chút ra hiệu. Thanh sắt là do Tôn Linh lúc đi ngang qua một công trường tuỳ tiện nhặt lấy. Người bảo an béo kia có dị năng là sức mạnh, hắn chỉ cần đem thanh sắt để vào khe cửa, dùng chút lực liền đem cửa mở ra.
Cửa mở, một cỗ mùi hôi thối gay mũi xộc ra. Giữa phòng khách là một khối thi thể thành niên, không còn nhận ra là nam hay nữ, thi thể thật rách nát, hơn nữa còn không hoàn chỉnh, nửa bên mặt không có thịt, thịt trên người nhiều nơi đã bị rữa nát chỉ còn lại xương cốt, mặt trên còn có đầy giòi bọ lúc nhúc, trong phòng không mở cửa sổ, vị đạo khiến người ta khó có thể nhẫn nại. “Nôn.” Tôn Linh là người thứ nhất vọt ra, nhịn không được phải ói, âm thanh nôn mửa liên tiếp vang lên.
Tiếng động là từ phòng bên cạnh truyền tới, ra khỏi phòng khách, trên sàn còn thấy một cái chân, cạnh cửa rải rác vài thứ nhìn giống ngón tay. Bên ngoài đang lúc mặt trời buông xuống, khí trời ngày càng mờ mịt u tối làm cho căn phòng thêm âm trầm khủng bố.
Đường Khả tiến lên phía trước, dùng khảm đao khẽ đẩy cửa ra, bên trong là một tiểu tang thi đang gặm một cánh tay đứt đoạn, trong phòng còn nằm hai cỗ thi thể lớn nhỏ. Cỗ thi thể lớn có lẽ tử vong cùng thời điểm với cỗ thi thể trong phòng khách, trên đầu có tóc dài, có lẽ là mụ mụ của tiểu tang thi kia đi. Làm người khác giật mình chính là cỗ thi thể nhỏ kia, hẳn là đệ đệ hoặc muội muội của tiểu tang thi đi, thoạt nhìn chỉ mới 3-4 tuổi, thi thể vẫn còn mới, bộ dáng dường như chỉ mới tử vong cách đây 2 ngày. Quá tàn khốc, chẳng lẽ tiểu tang thi kia trước đem ba ba mụ mụ của hắn ăn sau đó mới chậm rãi ăn đệ đệ muội muội của mình sao? Tiểu tang thi đại khái khoảng 7-8 tuổi, biến dị thực toàn vẹn, hẳn là cùng ngày thiên thạch rơi xuống liền biến dị, trên người rõ ràng vẫn còn mặc đồng phục học sinh. Nó phản ứng rất nhanh nhẹn, vừa nghe tiếng động liền tấn công, Đường Khả một cước đem tang thi đá văng vào tủ, lưu loát thối lui ra cửa, phòng quá nhỏ, không thích hợp để công kích cùng phóng thích dị năng, vẫn là nên dẫn nó ra phòng khách đi. Những người khác cũng tiến lên công kích tiểu tang thi, tang thi này so với những tên khác không giống nhau, nó rất mạnh, tốc độ di chuyển cũng rất nhanh. Tiểu tang thi theo sát bọn họ ra cửa phòng, phóng lên tấn công, hướng về phía bảo an mập mạp, đem hắn áp trên mặt đất, miệng giang rộng nhằm hướng cổ cắn tới. May mắn bảo an mập mạp kia có dị năng sức mạnh, tay cầm thanh sắt cố gắng ngăn tiểu tang thi tấn công, Đường Khả tiến lên, một đao chém xuống, đầu tiểu tang thi lăn lông lốc đến cửa, Liêu Phi Phàm liền nhanh tay dùng dị năng thiêu huỷ. Tuy đầu và cơ thể đã đứt lìa nhưng tay nó vẫn nắm gắt gao thanh sắt của bảo an mập mạp, mặc cho hắn có dùng dị năng cũng không gỡ ra được, cuối cùng hắn chỉ có thể buông tha vũ khí. Vài người đều một thân mồ hôi lạnh, ai cũng không mở miệng nhưng nội tâm đều biết, tang thi dường như biến cường.
Tang thi là loại bệnh độc lây qua máu, lúc virus xâm nhập sẽ đi vào đại não. Theo thông tin, loại bệnh này ở giai đoạn đầu sẽ gây ảnh hưởng đến các tế bào tái tạo rồi phá huỷ chúng. Đến giai đoạn sau, toàn bộ các chức năng của cơ thể sẽ đình chỉ. Thông qua việc đình chỉ tim đập, virus sẽ khiến cho cơ thể “tử vong”. Mà đại não thì lấy phương thức hôn mê để bảo trì sự tồn tại, chậm rãi đợi virus tiến hành quá trình biến dị đem tế bào não chuyển hoá thành một cơ quan hoàn toàn mới. Cơ quan mới này đặc điểm rõ rệt nhất ở chỗ chúng nó không hề ỷ lại vào dưỡng khí để duy trì hoạt động sống. Một khi toàn bộ quá trình biến dị kết thúc, cơ quan này sẽ làm cho cơ thể biến thành một loại giống với thi thể bình thường và rất ít xảy ra trạng thái sinh lí. Một phần các chức năng của cơ thể vẫn hoạt động như cũ, mặt khác cơ quan vẫn có sự tăng trưởng nhất định, vì thế toàn bộ quá trình biến dị cứ như vậy chấm dứt. Quá trình biến dị kết thúc tạo ra một sinh vật mới gọi là tang thi.
Đơn giản mà nói, nếu muốn tiêu diệt tang thi thì phải phá hư tổ chức não bộ của nó mới được.
Tầng 5, cả hai hộ đều không thấy bóng người, đoàn người thu thập hai bao vật phẩm cần thiết. Tầng 4, một hộ có người, cả hai người đều đã biến thành tang thi, cả bọn thoải mái giải quyết. Ở một hộ khác phát hiện cả nhà đều còn sống, thời điểm vừa mở cửa phòng chính là thấy cảnh cả nhà một đoàn run run. Một nhà bốn người, 2 trong số đó khoảng 50 tuổi, 2 người còn lại có lẽ là con bọn họ đi, nam hài 17-18 tuổi, cũng không tính là hài tử đi, nữ nhi là một cô nương khoảng 20 tuổi thoạt nhìn thật diễm lệ. Sau khi phát hiện xông tới không phải là tang thi thì cả nhà một phen nước mắt nước mũi đầm đìa, sống chết không muốn họ đi.
Tầng 3, trước hết bọn họ kiểm tra một hộ không có người ở, đối diện chính là hộ của Tề Duyệt. Bởi vì gia môn (cửa nhà) của Tề Duyệt tương đối rắn chắc, một đám người xác thực mất không ít công phu.
Trong nhà, Tề Duyệt ngậm điếu thuốc hút vài hơi, đem tàn thuốc còn lại thả xuống đất, hung hăng vê vài cái. Xem ra là tránh không khỏi, dưới lầu tang thi bị đám người kia dẫn đến nhiều lắm, bản thân một mình cậu không có khả năng giải quyết, còn không bằng đi với bọn họ, thoạt nhìn bọn họ có nhiều dị năng giả, nguy hiểm có thể cùng nhau giải quyết. Nghĩ đến đây, Tề Duyệt tiến lên dẹp sô pha, tủ quần áo chắn trước cửa, mở cửa chống trộm.
Bên ngoài đám người vẫn còn cố sức suy nghĩ biện pháp tiến vào, không nghĩ tới cửa từ bên trong lại mở ra, tất cả đều thất thần, chỉ thấy một thiếu niên mặc đồ thể thao màu đen, tựa cửa liếc mắt nhìn họ. Thiếu niên thoạt nhìn tuổi không lớn lắm, khoảng 16-17 tuổi, tướng mạo tương đối xinh đẹp, làn da bạch tạm, mắt hoa đào hẹp dài hơi hơi híp, môi hồng như máu, giọng nói thanh thuý dễ nghe khiến người sinh hảo cảm. Đường Khả đứng sau đám người tinh tế đánh giá tiểu nhân nhi trước mặt, vân vê miệng, tiểu tử kia thật đúng là khiêu khích lòng người.
Tề Duyệt mở miệng lên tiếng: “Các người phá cửa nhà tôi là muốn làm gì?”
“Chúng tôi là học sinh đại học S ở phụ cận, thời điểm chạy trốn tang thi vô ý đến nơi này, không biết ở đây có người, thật xin lỗi.”
Đúng thật là bé ngoan nha, còn nói vô ý, vô ý đạp nhiều cửa nhà như vậy còn vô ý dẫn đến thật nhiều tang thi nha.