Khi xe dừng lại bên ngoài tiểu khu cũ cô ở, cô cũng không có tâm tư đuổi theo hỏi anh sao biết địa chỉ nhà cô.
“Cảm ơn trợ lý Kiều, hẹn gặp lại!” Thời Yên xách túi của mình, vội mở của xe chạy lẹ. Kiều Vũ hạ cửa sổ xe, gọi với theo bóng dáng của cô: “Thời tiểu thư.”
Thân thể Thời Yên cứng đờ, cười gượng xoay người lại nhìn anh: “Trợ lý Kiều, còn cái gì phân phó sao?”
Kiều Vũ nói: “Chuyện tổng giám đốc……”
“Chuyện tổng giám đốc gì? Tôi không biết!”
Kiều Vũ nhìn cô, nói: “Tốt nhất như vậy.”
Thời Yên đứng tại chỗ, nhìn theo siêu xe của tổng giám đốc lao vút trong đêm, cuối cùng thở phào nhẹ nhõm một hơi. Đêm nay Thời Yên ngủ không quá yên ổn, vẫn luôn không ngừng nằm mơ, buổi sáng tỉnh lại, lại không nhớ rõ mình mơ cái gì, chỉ ẩn ẩn cảm giác hình như trong mơ có mặt Lục Cảnh Nhiên.
Rửa mặt cho tỉnh táo, Thời Yên cơm sáng cũng không thèm ăn, lao ra cửa bắt tàu điện ngầm đi làm.
Hôm nay kết quả xử lý “chuyện cửa WC” chính thức có, Thời Yên đến công ty chưa đến một lát đã bị giám đốc bộ phận gọi đến văn phòng.
Nói đến cũng kỳ quái, Lục Cảnh Nhiên mới là BOSS lớn nhất công ty, nhưng khi Thời Yên đối mặt giám đốc bộ phận, ngược lại càng khẩn trương hơn đối mặt Lục Cảnh Nhiên.
“Chuyện lần này tôi đã biết, đã liên lạc với bên giám đốc Phùng, hai nhân viên khoá trái cô ở phòng vệ sinh, giám đốc Phùng sẽ bắt họ xin lỗi cô rồi viết văn bản kiểm điểm, tài sản chung hư hao cũng do họ bồi thường.”
Thời Yên nghe được sửng sốt, cô cho rằng để hai người bọn cô nói lời xin lỗi là xong rồi, không nghĩ tới còn phải viết kiểm điểm.
“Cô có ý kiến gì với kết quả xử lý này không?”
Thời Yên nói: “Báo cáo giám đốc Dương, tôi không có ý kiến!”
Giám đốc Dương gật gật đầu, tiếp tục nói: “Chuyện này hai người họ có sai, nhưng cô cũng nên xem lại lời nói và việc làm của mình. Công ty tuyển cô vào, là để cô tới làm việc, hy vọng cô có thể dồn tinh lực vào công việc được giao, mà không phải trêи một ít bàng môn tả đạo.”
“…… Đã biết thưa giám đốc Dương, tôi sẽ chú ý.”
“Tốt nhất như vậy, tôi không hy vọng lại nghe được tin đồn nhảm nhí về cô, đi ra ngoài làm việc đi.”
“Cảm ơn giám đốc Dương.” Thời Yên mau chóng đi ra ngoài, sợ giám đốc Dương cũng bắt cô viết một bản kiểm điểm. Nhưng nghe ý vừa rồi của giám đốc Dương, nếu cô lại xum xoe với Lục tổng thì sẽ đuổi cô ngay……
Thật buồn.
“Thời Yên.” Hai cô gái mặc đồng phục đi đến quầy lễ tân, gọi cô một tiếng. Thời Yên ngẩng đầu nhìn, nhận ra các cô chính là người nghị luận mình ở nhà ăn: “Chuyện gì?”
Sắc mặt hai người khó coi, ngượng ngùng xoắn xít một trận, mới không cam nguyện nói: “Giám đốc Phùng bắt chúng tôi tới đây xin lỗi cô, chúng tôi không nên nhốt cô trong WC, xin lỗi.”
Ngữ khí của họ rất không tình nguyện, nhưng nhìn họ không tình nguyện như vậy, vẫn không thể không xin lỗi mình, trong lòng Thời Yên liền thoải mái: “Thôi bỏ đi, tất cả mọi người đều là đồng nghiệp, tôi đại nhân không chấp nhặt tiểu nhân, tha thứ hai người lần này.”
Hai người thấy cô một bộ tiểu nhân đắc chí, lại nhỏ giọng nói thầm hai câu, Thời Yên đi lên phía trước, tò mò mà nhìn bọn họ: “Đúng rồi, bản kiểm điểm các cô phải viết bao nhiêu chữ? Ba nghìn? Một vạn?”
“Cô quan tâm làm gì!” Hai người hừ cô một tiếng, giẫm giày cao gót rời đi. Thời Yên nhìn bộ dáng “không ưa cô lại không làm gì được cô”, rất vui vẻ mà nở nụ cười, còn hảo tâm mà nhắc nhở họ: “Lần sau làm chuyện xấu, nhớ rõ tìm hiểu nơi nào có video giám sát trước nhé.”
Cô mới vừa nói xong, cửa thang máy lại mở ra, giám đốc Dương và Kiều Vũ cùng nhau đi tới. Thời Yên lập tức sửa sang lại vẻ mặt, đứng thẳng tắp: “Chào giám đốc Dương, chào trợ lý Kiều.”
Giám đốc Dương gật đầu, nói: “Thời Yên, trợ lý Kiều có chuyện muốn nói với cô.”
Ánh mắt Thời Yên chuyển qua Kiều Vũ, Kiều Vũ có nề nếp nói: “Thu thập đồ đạc rồi theo tôi.”
“……” trong lòng Thời Yên lộp bộp một tiếng, “Không phải các người muốn đuổi tôi chứ?” Rõ ràng Lục tổng nói không truy cứu rồi mà! Ách, hình như Lục tổng nói thả cô đi, nhưng chưa nói không đuổi cô……
Kiều Vũ nói: “Lấy đồ đạc, cùng tôi tới văn phòng tổng giám đốc, từ hôm nay trở đi, cô chính thức điều chức đến văn phòng tổng giám đốc.”
“Gì?”
Thời Yên, nhân vật sắc thái truyền kỳ nhất tập đoàn Hưng Ức từ khi sáng lập tới nay, cô chỉ dùng thời gian một tuần, đã hoàn thành bay vọt địa điểm công tác từ tầng một đến tầng cao nhất.
Bên trong công ty đối với lần điều động này tự nhiên cũng có rất nhiều lời đồn đại vớ vẩn, nhưng Thời Yên đều không nghe được, bởi vì —— tầng cao nhất công ty không có người không liên quan!
“Vị trí của cô ở chỗ này, bỏ đồ đạc xuống rồi đi văn phòng tìm tổng giám đốc, ngài ấy ở bên trong chờ cô.”
“Dạ thưa trợ lý Kiều!” Thời Yên đặt đồ đạc trong tay ở trêи bàn rồi đi theo sau Kiều Vũ đi tìm tổng giám đốc. Cửa văn phòng tổng giám đốc khí phái như trong tưởng tượng của Thời Yên, Kiều Vũ đẩy cửa ra, nghiêng người để cô đi vào, chính mình lưu lại bên ngoài.
Thời Yên hít sâu, nhấc chân đi vào. Văn phòng của Lục Cảnh Nhiên rất lớn, ít nhất bằng năm cái nhà cô, mặt tường phòng tiếp khách đều chọn dùng cửa sổ sát đất, rèm cửa không kéo, ánh sáng trong phòng sung túc, rất sáng ngời.
Điều này khiến Thời Yên có chút ngoài ý muốn.
Lục Cảnh Nhiên ngồi trước bàn làm việc xem văn kiện, nghe thấy Thời Yên đi vào, ngẩng đầu nhìn cô một cái.
Thời Yên đón ánh mắt của anh, lộ ra một nụ cười tiêu chuẩn của tiếp viên hàng không: “Chào buổi sáng, Lục tổng.”
Lục Cảnh Nhiên gật gật đầu, đặt văn kiện sang một bên: “Kiều Vũ đã nói với cô rồi chứ, từ hôm nay trở đi, cô đến văn phòng tổng giám đốc làm việc.”
“Đúng vậy, trợ lý Kiều đã nói, cảm ơn tổng giám đốc coi trọng!”
Lục Cảnh Nhiên nói: “Không phải coi trọng, chỉ là vì tiện giám thị cô.”
Thời Yên: “……”
Lục tổng, không cần phải nói trắng ra như vậy chứ.
Lục Cảnh Nhiên thật sự nói thật, anh xác định Thời Yên chỉ là nhân loại bình thường, nhưng cố tình dị năng của mình không có hiệu quả với cô. Trêи người cô còn có rất nhiều bí ẩn, không bằng dứt khoát đặt cô bên cạnh, để nhất cử nhất động của cô đều dưới mí mắt của mình.
Tầm mắt của Lục Cảnh Nhiên làm Thời Yên có chút không chống được, nhận thấy được cô không được tự nhiên, Lục Cảnh Nhiên dời ánh mắt, mang theo vài phần hài hước hỏi: “Hôm nay không mang giá chữ thập ở trêи người?”
“Khụ khụ.” Thời Yên giả ho hai tiếng, chân thành nói với Lục Cảnh Nhiên, “Lục tổng, ngài đừng hiểu lầm, tôi mang vài thứ kia không phải nhằm vào anh. Anh cũng biết ngày đó tôi thiếu chút nữa bị hút máu, hơn nữa gần đây không ngừng có án mạng phát sinh, tôi mang ở trêи người chỉ là vì phòng thân.”
Lục Cảnh Nhiên không để bụng: “Dù là nhằm vào tôi cũng chẳng sao, dù sao mấy thứ đó của cô cũng vô dụng với tôi. Tôi là thiên hành giả cực kỳ thưa thớt của huyết tộc, ngay cả ánh mặt trời tôi cũng không sợ.”
Thời Yên: “……”
Lợi hại như vậy sao.
Tuy rằng cảm thấy hiện tại Lục Cảnh Nhiên giống như nam sinh đang khoe ra mình có món đồ chơi mới lạ, nhưng Thời Yên không chửi anh, mà hỏi vấn đề càng đáng quan tâm: “Lục tổng, về ba vụ án mạng xảy ra gần đây, ngài biết chút gì không?”
Lục Cảnh Nhiên trầm mặc nhìn cô sau một lúc lâu, mới mở miệng nói: “Đây là vấn đề trong chúng tôi, cô không cần biết.”
Thời Yên tựa hồ còn muốn nói cái gì, Lục Cảnh Nhiên không chờ cô mở miệng, liền ngắt lời nói: “Được rồi, cô đi ra ngoài đi, chờ lát nữa tôi còn phải mở họp.”
“…… Dạ.” Thời Yên rút lại lời nói đến bên miệng, xoay người rời văn phòng của Lục Cảnh Nhiên.
Lúc cô đi ra ngoài, Kiều Vũ còn đang đợi ở bên ngoài, thấy cô ra, liền giới thiệu với cô: “Đây là Elle của văn phòng tổng giám đốc, cô ấy sẽ dạy cô nên làm cái gì.”
Thời Yên thuận thế nhìn về phía vị mỹ nữ bên cạnh anh, dáng người cao trắng lại gầy, bộ ngực cũng rất đáng kiêu ngạo.
Cô theo bản năng mà đứng thẳng chút, cười nói với Elle: “Chào cô Elle, tôi là Thời Yên.”
Elle cầm tay cô, cũng đáp lại mỉm cười: “Chào cô, tôi là Elle, đi theo tôi.”
Thời Yên đi theo Elle trở về văn phòng, sau đó bắt đầu thu thập bàn và đồ đạc mình mang tới đây. Hôm nay bởi vì không ăn cơm sáng, hộp bánh quy ở cửa hàng bánh kem dưới lầu công ty cô mua cũng mang lên đây. Nghĩ về sau phải cùng Elle sớm chiều ở chung, Thời Yên tính toán dùng đồ ăn vặt kéo gần khoảng cách, thuận tiện cũng lấp một chút bụng.
Cô lấy bánh quy ra, dùng sức vặn, cái nắp không chút sứt mẻ.
“??”Một cô gái sức trâu như cô lại không mở được nắp hộp bánh quy? Thời Yên không tin lại dùng sức vặn, dùng hết sức bình sinh để mở.
Cái nắp còn không mở ra, Lục Cảnh Nhiên đi ngang qua chỗ làm việc của cô, Thời Yên mau chóng bỏ hộp bánh quy sang một bên, làm bộ rất nghiêm túc mà sửa sang lại mặt bàn. Bước chân Lục Cảnh Nhiên dừng một chút, sau đó thay đổi phương hướng, đi về phía Thời Yên.
“……” Thời Yên nghe thấy tiếng giày da của anh giẫm trêи mặt đất cách mình càng ngày càng gần, mồ hôi lạnh thiếu chút nữa nhỏ giọt. Lục Cảnh Nhiên đi đến trước bàn làm việc của cô, dừng lại, Thời Yên đang muốn giải thích hai câu, Lục Cảnh Nhiên cầm lấy hộp bánh quy, dùng sức vặn, sau đó thả lại tại chỗ.
Mọi chuyện phát sinh quá nhanh quá bất ngờ, Thời Yên chờ khi Lục Cảnh Nhiên rời đi cũng chưa hồi phục lại được. Vừa rồi Lục tổng lại đây giúp cô mở hộp bánh quy sao? Phải không?
Cô mau chóng ăn một miếng bánh quy để kiềm chế kinh ngạc, có chút chất phác mà đưa hộp bánh quy tới Elle bên cạnh: “Elle, cô muốn ăn không?”
“Không, cảm ơn.” Elle cười với cô, nụ cười kia rõ ràng rất không tự nhiên, “Tôi dạy cho cô một chút chuyện công việc trước nhé.”
“À, được.”
Tuy Thời Yên bị điều tới văn phòng tổng giám đốc, nhưng công việc được phân phối chỉ là một ít việc quản lý văn phòng tổng giám đốc và chuẩn bị trước hội nghị, tính chất tương đương với một thư ký.
“Vậy cô xem những văn kiện này trước, có cái gì không hiểu hỏi tôi.” Elle cho Thời Yên một ít văn kiện, liền ngồi trở lại vị trí của mình. Cô ấy click mở một nhóm chat nhỏ trêи công ty, trong nhóm đã có mấy chục tin nhắn.
“Gọi Elle, Thời Yên thật sự được điều đến văn phòng tổng giám đốc hả?!”
“Tình huống thế nào? Lục tổng sẽ không thật sự có gì đó với cô ta chứ??”
“Không có khả năng! Lục tổng là của tất cả chúng ta!”
“@Elle Tôi có phải người cô thương yêu nhất không, vì sao cô không nói lời nào ~”
Elle:…… Thời Yên xác thật được điều lên đây, vừa rồi tổng giám đốc còn tự mình triệu kiến cô ấy.
“Đậu má đậu má! Hai người họ ở chung một phòng bao lâu?”
“Cô có nhìn ra cái gì không? Cô ta cùng Lục tổng rốt cuộc quan hệ gì?”
Elle: Tôi thấy Lục tổng đối xử với cô ấy xác thật có chút không giống nhau……
Elle: Vừa rồi Lục tổng mở cuộc họp đi ngang qua chỗ chúng tôi, thấy Thời Yên không mở được nắp hộp bánh quy, liền đi tới giúp cô ấy vặn nắp, mở ra.
“…… Tôi không nghe tôi không nghe tôi không nghe!”
“Sao Lục tổng có thể tiêu chuẩn kép như vậy, lần trước ngài ấy gặp tôi đang ăn vặt còn nói tôi! Tôi tỏ vẻ không phục!”
“Cho nên Lục tổng chỉ đi giúp cô ta mở cái nắp? Chưa nói cái gì?”
Elle: Cái gì cũng chưa nói orz
“…… Đã hiểu, tất cả mọi người đều tan đi.”
“Anh anh anh anh anh anh!”
Mà Thời Yên vùi đầu gặm văn kiện hoàn toàn không biết gì cả. Bởi vì mới vừa điều đến văn phòng tổng giám đốc, đối tất cả mọi thứ còn không quá quen thuộc, Thời Yên cơ hồ cả ngày đều nghiên cứu đống văn kiện Elle cho cô, vừa nhìn vừa ghi chép.
Sau khi tan tầm, Thời Yên cũng không vội vã rời đi, mà nói với Elle mình muốn nghiên cứu văn kiện, chủ động ở công ty tăng ca. Elle tuy có chút ngoài ý muốn, nhưng cũng tỏ vẻ rất cảm động, Thời Yên chờ cô ấy đi rồi, nhìn hướng văn phòng tổng giám đốc.
Lục Cảnh Nhiên còn đang họp, cô, nhất định phải chờ anh tan tầm!