• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mỗi lần bị bà dì đến thăm Triệu Kim Mạn đều không vui, cô sẽ không thể ăn mặc xinh đẹp hơn nữa không thể cùng anh hoan ái.


Nhưng Phó Tư Duyên luôn cô tình phơi bày cơ thể mê người trước mặt cô, đây là một tội ác.


Cả người Triệu Kim Mạn dục hỏa nóng bỏng, dù kỳ kinh nguyệt đến nhu cầu hoan ái của cô vẫn bừng bừng khí thế.


Dáng người Phó Tư Duyên thật sự hoàn hảo, da anh khá trắng dù thế không làm mất đi vẻ nam tính.


Người đàn ông vai rộng eo hẹp, tuyến nhân ngư gợi cảm hiện rõ nhìn xuống một chút có thể thấy đồ vật to lớn ẩn dấu sau lớp vải vóc.


Nơi đó của anh bình thường đã lớn, ngay cả khi chưa cương cứng cũng khiến người ta bị dọa sợ.


Triệu Kim Mạn chịu không nổi dáng vẻ này của anh.


Giờ phút này, cô nằm trên giường xem tiểu thuyết, càng đọc dục vọng càng nhiều, tiểu huyết ướt đẫm một mảng.


Trong tiểu thuyết người đàn ông dùng côn th*t to dài cắm vào hoa huyệt hồng nộn. Tuy rằng chỉ là truyện chữ nhưng sức tưởng tượng của cô phong phú, hình ảnh đó hiện ra trước mắt rõ ràng.


Phía bên kia, Phó Tư Duyên vừa mới tắm xong, anh đang sấy khô tóc, một vài giọt nước vẫn còn đọng trên da thịt.



Anh đi đến tủ đầu giường uống ngụm nước, ánh đèn sợi đốt chiếu xuống ngũ quan sắc sảo, nước chảy xuống cổ họng khiến yết hầu di chuyển.


Quyến rũ.


Tiểu huyệt trong quần lót tê dại khao khát không chịu nổi.


Phó Tư Duyên cảm nhận được ánh mắt nóng rực của cô, hiện tại đang là tháng 10, thời tiết không nóng không lạnh, có đôi khi còn xuống thấp.


Nếu không phải cô tới tháng, Phó Tư Duyên muốn kéo cô thân mật một hồi.


Chỉ là hiện tại không được nhưng ánh mắt của cô giống như kẻ háo sắc.


Phó Tư Duyên bị cô nhìn đến cương cứng, lại phải tự mình giải quyết.


Hiện tại anh thấy toàn thân tê dại, bụng dưới nóng như lửa đốt, tiểu hồ ly này muốn hại chết anh đây mà.


Triệu Kim Mạn ngồi quỳ ở mép giường, váy ngủ tơ tằm lỏng lẻo lộ ra bả vai mượt mà cùng xương quai xanh rõ ràng nhìn xuống chút nữa là gò bông đào tròn trịa không bị áo ngực trói buộc.


Phó Tư Duyên càng nhìn càng nóng, ánh mắt anh dịch lên trên, bờ môi đỏ mềm mại ướt át.



Cô cong môi cười, mang theo sự tà mị phóng túng.


Ánh mắt cô trần trụi tựa như muốn ăn tươi nuốt sống Phó Tư Duyên.


Hơi thở ái muội ngày một dày đặc giống như củi khô bốc lửa.


Cô còn cố ý liếm khóa môi phát ra âm thanh rên rỉ.


Phó Tư Duyên không chịu nổi bước đến dùng tay che tầm mắt cô lại, anh xoa huyệt thái dương, bất đắc dĩ nói, “Mạn Mạn, em đừng nhìn nữa, em cứ nhìn như vậy anh cương.”


Triệu Kim Mạn cười khúc khích, hai vai rung lên, cô cảm thấy bộ dạng nhẫn nhịn của anh thật đáng yêu.


Bàn tay mềm mại nắm lấy tay anh kéo xuống môi mình, Triệu Kim Mạn dùng đầu lưỡi liếm lòng bàn tay anh.


Giống mèo nhỏ, liếm tay anh.


Giọng nói Phó Tư Duyên trầm xuống, có hơi run, khắc chế chính mình, “Mạn Mạn …”


Ánh mắt Triệu Kim Mạn chứa đựng đầy nước, đôi đồng tử giảo hoạt lóe lên, “Phó Tư Duyên, em giúp cho anh.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK