• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ở trong giới nhà giàu, Phó Tư Duyên vẫn luôn nghe thấy cái tên Triệu Kim Mạn.

Mọi người đồn rằng tính cách tiểu thư Triệu gia rất khó chiều, lớn lên xinh đẹp có phần quyến rũ bởi vậy nhiều người không thích cô vì Triệu Kim Mạn vừa đẹp vừa kiêu ngạo.

Đối với những người theo đuổi cô sẽ thẳng thắn từ chối, không quan tâm đó là nơi nào khiến người tỏ tình xấu hổ.

Phó Tư Duyên nghe xong thì thấy Triệu Kim Mạn không phải tính xấu cô chỉ kiêu ngạo vì được gia đình chiều chuộng mà thôi.

Cố Từ Châu học cùng Triệu Kim Mạn nên anh nghe được không ít thông tin về Triệu Kim Mạn.

Năm cô 17 tuổi, Triệu gia vì chiều chuộng cô gái nhỏ mà tổ chức tiệc tối sang trọng, Phó Tư Duyên cũng đến, anh ngồi dưới ghế ngước nhìn Triệu Kim Mạn 17 tuổi.

Cô kiêu ngạo như con khổng tước, mặc chiếc váy công chúa màu xanh ngọc, trên đầu đội vương miện khinh thường nhìn mấy kẻ ninh nọt. Cô biết những người này chẳng bao quý mến cô bọn họ chỉ ngại vì quyền thế của ba cô.

Phần tiệc về sau không có gì thú vị, Phó Tư Duyên suy nghĩ một lúc không nhìn thấy cô nữa thì định về nhà. Khi anh đi ra không ngờ rằng thấy Triệu Kim Mạn ngồi cầu thang hoa viên uể oải không vui.

Cô dùng tay chống cằm, váy công chúa bị cuốn lên lộ ra cẳng chân nhỏ bé.

Da cô trắng hồng, tinh tế nhìn thật sự đáng yêu.

Triệu Kim Mạn phát hiện có người nhìn mình từ trên bậc cầu thang cao ngạo nhìn xuống, “Tôi có xinh đẹp không?”

Lúc đó cô không biết người cầm ly rượu này là ai, cô giận dỗi, có nhiều người nói cô xinh đẹp nhưng cũng có nhiều người nói cô khó chiều, xấu tính, là đại tiểu thư. Triệu Kim Mạn vốn dĩ không có vậy mà.



Phó Tư Duyên bước đến, ngồi bên cạnh cô, ghé sát vào tai Triệu Kim Mạn thì thầm, “Triệu Kim Mạn, em lộ quần lót.”

“Đồ lưu manh.” Cô dùng tay che đi, gương mặt ửng hồng.

Ai nói cô đáng ghét? Phó Tư Duyên chỉ thấy cô đáng yêu, khi tức giận giống như tiểu hồ ly, mặt ngoài nóng nảy bên trong lại mềm yếu.

Cô quay đầu đi không muốn nói chuyện với Phó Tư Duyên, qua vài giây cô mới hỏi, “Anh tên là gì?”

“Phó Tư Duyên.” Anh vừa nói vừa uống một ngụm rượu.

“Uống rượu ngon không?”

Hai người dựa gần vào nhau, trên người cô có mùi nước hoa hồng nhàn nhạt quẩn quanh chóp mũi Phó Tư Duyên khiến anh mê loạn.

Anh ma xui quỷ khiến đưa ly rượu tới sát môi cô, Triệu Kim Mạn bất ngờ một chút cuối cùng dùng môi đè lên nơi anh đã uống qua, uống ngụm rượu đầu tiên trong cuộc đời.

Ba cô quản nghiêm, cô chưa từng được uống rượu đương nhiên tửu lượng kém. Phó Tư Duyên tự mắng mình, anh vừa để cho trẻ vị thành viên uống rượu.

Vệt son môi xuất hiện trên ly rượu, hình môi cô rất đẹp, để lại ấn ký trên ly thủy tinh trông chói mắt vô cùng, yết hầu anh lăn lộn.

Anh còn đang rung động, thiếu nữ bên cạnh đã bắt đầu rầm rì, không rõ cô nói gì nhưng cuối cùng cô nhắm mắt ngủ.

Phó Tư Duyên 22 tuổi lần đầu tiên cảm nhận nhịp tim mình đập nhanh đến thế, anh rung động, rung động với cô gái nhỏ 17 tuổi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK