Liên nhi một mình công việc bề bộn không xuể, vì vậy, Mai Tuyết Tình cũng đưa bốn người tiểu cung nữ khác ra ngoài cung phụ giúp. Vì lo lắng cho an toàn của bản thân, cũng như vì tránh xảy ra những chuyện phiền toái không cần thiết, Mai Tuyết Tình cùng đám người của mình lúc xuất cung đều thay đổi nam trang.
Mặc dù nói, công việc chuẩn bị có làm mệt mỏi đôi chút, thế nhưng, các tiểu cô nương đều rất vui.
Cuối cùng, ngay cả Ngạo Mai cũng gia nhập vào.
Một đám thiếu niên trẻ tuổi tuấn tú, trong phòng ngoài phòng chiếu cố không ngừng, sửa sang lại cửa hàng khang trang đến đáng kinh ngạc.
Hạng Ngạo Thiên bên kia đúng là an tĩnh lạ thường. Không hề quan tâm đến chuyện nàng xuất cung, mà ngay cả cửa hàng, hắn cũng không có tới qua lấy một lần. Mai Tuyết Tình vô cùng kinh ngạc đồng thời, cũng không có suy nghĩ nhiều, cho rằng trong mắt hắn không còn quan tâm tới mình nữa.
Vừa rồi cả ngày bận rộn, trở lại Vô Tâm cung, Mai Tuyết Tình từ chối Liên nhi hầu hạ. Cũng làm mệt mỏi cả ngày rồi, cũng nên cho các nàng nghỉ ngơi tốt một chút. Mặc dù trên danh nghĩa, các nàng vốn là hạ nhân, thế nhưng, trong lòng, Mai Tuyết Tình đã xem các nàng như là muội muội của chính mình.
Cũng là nữ nhân như nhau, cũng trạc tuổi giống nhau, nhưng bởi vì xuất thân gia đình khác nhau, thân phận dĩ nhiện cũng có cách biệt một trời một vực.
Dưới ánh sáng lung linh của ngọn đèn, ngồi trước tấm gương đồng,ánh lên vệt sáng nhỏ và dài đang đong đưa.
Mai Tuyết Tình tự mình chải vuốt mái tóc dài đen bóng.
Một trận gió phảng phất thổi vào trong phòng, trong gương đồng phản chiếu một gương mặt bá đạo. Lại là hắn, Ngô Minh Tử, một nam nhân, một tai hoạ ngầm không tiêu tan.
Mai Tuyết Tình thờ ơ cũng chẳng di chuyển một chút nào.
“Thế nào, đã nhiều ngày như vậy không thấy ta, có nhớ tới ta hay không?”
Nam nhân vẫn như cũ bá đạo như vậy.
“Ngô công tử, hy vọng ngươi tự trọng, nơi này là tẩm cung của công chúa, người không liên quan miễn vào!”
Mai Tuyết Tình tiếp tục chải vuốt mái tóc dài.
“Ta cảm giác được ngươi đang cô đơn,” Ngô Minh Tử nghĩ muốn đưa tay vuốt mái tóc Mai Tuyết Tình, “ngươi muốn có một người bồi ngươi nói chuyện!”
Mai Tuyết Tình không lưu tình chút nào đánh mạnh vào bàn tay hắn, mái tóc dài của nàng là ai cũng có thể chạm vào sao?
Khi còn bé, cha mẹ từng chạm qua, sau khi biến thành công chúa, Liên nhi chạm qua, còn có… chính là còn có Hạng Ngạo Thiên, hoàng đế ca ca của nàng chạm qua!
Không biết, hắn vào lúc này đây đang làm cái gì vậy? Có lẽ đang ở cùng các phi tử ở cùng một chỗ rồi!
“Ta tốt lắm!”
Tâm sự của mình bị người khác nhìn thấu, Mai Tuyết Tình cảm thấy rất không thoải mái.
” mệt ư? Phụ nữ không nên vất vả như vậy!”
Ngô Minh Tử chậm rãi nói, “Ngươi có một hoàng đế cac ca quyền uy khuynh thiên hạ, ngươi có thể có cuộc sống thoải mái hơn nhiều! Không cần động tay cũng có cơm dâng tận miệng, y phục có người thay giúp, kẻ hầu người hạ, hưởng thụ cuộc sống!”
“Làm người phải có chí khí, ta thích tự lực cánh sinh!”
Mai Tuyết Tình chán ghét vô cùng cuộc sống thâm cung rồi, “Ta thích rong ruổi vu sơn ngoạn thủy, cái loại cuộc sống tự do tự tại này!” “Theo ta đi đi, ta có thể cho ngươi cuộc sống loại đó!”
Ngô Minh Tử chăm chú nhìn thật sâu vào trong hai mắt Mai Tuyết Tình, “Bình thản nhưng không thiếu ý vị, mãn nguyện nhưng ẩn chứa bất an, vô câu vô thúc có thể sống bằng sức của mình, tay làm hàm nhai, ngươi muốn cuộc sống như vậy, có lẽ ta có thể cho ngươi!”
“Bình thản nhưng không thiếu ý vị, mãn nguyện nhưng ẩn chứa bất an, vô câu vô thúc có thể sống bằng sức của mình” Mai Tuyết Tình lầm bầm lầu bầu nhẩm lại câu Ngô Minh Tử vừa nói, hắn như thế nào lại có thể hiểu rõ tâm tư của mình như vậy? Nam nhân trước mặt phảng phất giống như có thuật đọc tâm, có thể hiểu thấu tâm tư của người khác.
“Có lẽ, có một ngày, ta sẽ đi tìm ngươi, vì loại cuộc sống này!” Mai Tuyết Tình sợ hắn hiểu lầm, cố ý nhấn mạnh một lần nữa “Vì loại cuộc sống này!”
“Tốt! Cho dù không phải vì ta, chỉ vì loại cuộc sống này, ta cũng rất vui lòng!”
Ngô Minh Tử cười, “Ngươi bắt đầu xem ta là bằng hữu rồi!”
oOo oOo oOo
Mai Tuyết Tình vừa lại ngủ thẳng một giấc say nồng không mộng mị.
Có một người có thể hiểu rõ tâm tư mình, hiểu rõ ý nghĩ của mình, lắng nghe những lời nói của mình, thật là khiến cho người ta vui thích.
Trong giấc ngủ Mai Tuyết Tình có thói quen suy nghĩ thức dậy sớm. Từ lúc bắt đầu chuyện thu xếp cửa tiệm, cũng chưa từng một lần lười nhác ngủ qua.
Chính mình cũng hiểu được, việc chuẩn bị cửa tiệm có chút tiêu hao rồi, thể lực cũng hao tổn, lại thâm hao tổn tinh thần.
Ban đầu, giả mạo công chúa trong lòng run sợ, cẩn thận dè dặt đề phòng mọi người.
Hôm nay lại nhọc tâm chuyện khai trương cửa tiệm, nàng có lúc hận không thể biến mình một người thành hai.
“Công chúa, hôm nay nghỉ ngơi cho khỏe một ngày đi!”
Liên nhi nhẹ nhàng bưng chậu nước rửa mặt bước vào.
“Nghỉ ngơi cái gì? Ta nghỉ ngơi rồi, các ngươi nghĩ muốn thay ta gạt bỏ ra ngoài sao?”
Tiểu nha đầu đúng là miệng mồm nhanh nhảu, khéo nói làm chủ tử vui vẻ.
“Không phải, công chúa, mới vừa rồi Hoàng thượng đã tới rồi, muốn chúng ta nghỉ ngơi vài ngày, Hoàng thượng còn bảo ta thay ngươi thu xếp một ít y phục, nói ra cung mang theo.”
“Gì? Ra cung mang theo?”
Xem chừng là muốn ra xa nhà, Mai Tuyết Tình hoài nghi, tên hoàng đế thối này vừa lại muốn làm gì?
Dùng thiện quá sớm, Mai Tuyết Tình không thể chờ đợi được đi ngự thư phòng tìm Hạng Ngạo Thiên hỏi cho rõ ràng.
Cũng một thời gian dài không tới nơi này rồi, một vốn là bận rộn chuyện ngoài cung, một nguyên nhân khác còn lại là, cố gắng tránh né Hạng Ngạo Thiên.
Thỉnh thoảng cũng có đến mượn một quyển sách, cũng là thừa dịp không có Hạng Ngạo Thiên, mang về tẩm cung mình xem, sau khi xem xong, lại thừa dịp Hạng Ngạo Thiên không có ở đây đem hoàn lại chổ cũ.
Có đôi khi, Mai Tuyết Tình cảm giác mình giống như là một con chuột tránh né con mèo vậy.
Hạng Ngạo Thiên không ở trong thư phòng, phỏng chừng còn đang ở trong triều đình.
Mai Tuyết Tình đứng ở ngoài ngự thư phòng bồi hồi .
Xa xa, Hàn Thanh đang hướng về phía này đi tới.
Mai Tuyết Tình vội trốn phía sau cái cây to, chờ đợi Hàn Thanh tới gần.
“Này…”
Mai Tuyết Tình hô to một tiếng, nghĩ muốn hù dọa Hàn Thanh giật mình, nhằm báo thù hắn đã gây thương tích cho mình lần đó, trong lòng vẫn còn có chút ấm ức không hài lòng.
Trong dự đoán, tình hình Hàn Thanh sẽ vô cùng hoảng sợ hoặc mạnh mẻ xuất thủ cũng không có xuất hiện.
“Công chúa…”
Hàn Thanh cúi đầu, vẫn là một bộ dáng lạnh như băng.
Thực tế, hắn đã sớm nhìn thấy công chúa trốn phía sau đại thụ, nói cách khác, hắn vừa ra tay, công chúa vừa lại được ở trên giường nghỉ dưỡng mười ngày nửa tháng.
Mai Tuyết Tình có chút thất vọng.
“Hàn Thanh…”
Mai Tuyết Tình cố ý không nể mặt.
“Nhìn thấy bổn cung liền tức giận vậy?”
Mạnh bạo không được, thì nàng lại mềm mỏng, thế nào cũng phải làm cho Hàn Thanh có chút mất mặt, làm trò cười cho thiên hạ, điều trị cái khối băng này, thế nào cũng phải làm cho hắn, khối băng hàn lạnh lẽo này tan chảy thành nước mới thôi.
Ngươi là băng, ta khiến cho ngươi hóa thành nước, ngươi chính là thiết, ta cũng phải làm cho ngươi rơi rụng một chút mạt thiết, mới giải được khí tức trong lòng, Mai Tuyết Tình thầm nghĩ.
Đáng thương thay Hàn Thanh!