"Nha..nh một chút..đi" Ngữ Hân khó chịu, cơ thể cô bỗng dưng không nghe lời nữa, đang thèm khát thứ tình dục hạ lưu kia, những từ ngữ mà cô cho là xấu xa, cô cũng nói ra hết "đừ..ng dừ..ng lại, xin anh đó"
Lãnh Mạc bỗng nghĩ ra trò quái ác, hắn đang luật động chậm chạp trong hoa huyệt của cô liền dừng hẳn lại, kiềm chế cơn thèm khát dục vọng xuống, nằm lăn qua một bên "tôi mệt rồi, chúng ta ngủ thôi"
Mẹ kiếp Lãnh Mạc, anh hại tôi ra nông nỗi này rồi lại muốn rút lui sao, anh rõ ràng muốn giết tôi.
Ngữ Hân hơi thở gấp gáp trở nên thành nặng nề, màn dạo đầu lúc nãy khiến cô biến thành một con hồ ly tinh, bây giờ cả thân thể cô rất khó chịu, cô quay sang thấy Lãnh Mạc nằm đó mà tức tối vô cùng "đừng...trêu chọc tôi..tôi.." Ngữ Hân lay người Lãnh Mạc nhưng hắn vẫn cứ thử thách lòng kiên nhẫn của cô. Mở một mắt, Lãnh Mạc nhếch môi "cho em hiểu thế nào là cảm giác của tôi khi em bỏ trốn đi Paris" hắn tiếp tục khoanh tay trước ngực kéo dài thời gian "rất khó chịu đúng không?"
Ngữ Hân như một hình nhân, cô chỉ biết dục vọng đang chế ngự bản thân cô rồi. Lãnh Mạc nói gì, cô chỉ biết gật đầu "chẳng phải...anh rất...muốn tôi...có em bé sao?" Ngữ Hân cười ma mị, cô mời gọi Lãnh Mạc "tôi đồng ý rồi"
"Là em nói đấy nhé" Lãnh Mạc cuối cùng cũng nghe được điều hắn muốn nghe từ Ngữ Hân, không chần chừ một giây nào, Lãnh Mạc tiến thẳng vào trong hạ thân Ngữ Hân, lực đạo mạnh mẽ khiến cô khóc nấc lên thành tiếng mỗi khi cự vật đâm vào nơi sâu nhất. Ngữ Hân đã hối hận, biết thế khi nãy cô không nói những câu đó thì bây giờ...
"Ưmmmmm từ từ...đa...u...aaaa" Ngữ Hân toàn thân rúng động, tên sắc lang bên trên đang muốn xé nát thân dưới của cô, hắn ra vào nhiều lần như vậy mà vẫn chưa bắn ra khiến cô như chết đi sống lại "tô..i không xo..ng rồi, sắp..ra ưnmm" Ngữ Hân đôi mắt mọng nước, cô đau đớn xen lẫn khoái cảm nhưng có lẽ đau đớn chiếm phần nhiều hơn "được...rồ..i dừ..ng lại, áaáa" móng tay Ngữ Hân đâm vào lưng Lãnh Mạc, cô không kiềm chế được bản thân mà đã trút hết tinh hoa. Lãnh Mạc quắc mắt "e..m khôn..g chờ tôi cùng ra"
Ngữ Hân im lặng, cô nhắm mắt lại, hơi thở đã ổn định hơn. Nhưng nam căn bên dưới kia vẫn còn đóng chặt vào người cô khiến bụng dưới trương cứng. Khoảng hơn mười phút sau, Lãnh Mạc mới gầm lên một tiếng rồi bắn chất dịch nóng ấm vào người Ngữ Hân. Ngữ Hân cong người nhăn mặt, giọng điệu yếu ớt "nóng quá, thật khó chịu".
Sau trận ân ái đó, Lãnh Mạc vẫn không chịu rút ra khỏi người Ngữ Hân, hắn ta vẫn muốn ở trong người cô, hai người hòa tan làm một.
"Rút ra" Ngữ Hân gắt gỏng, cô xoa xoa bụng dưới "trướng quá"
"Không thích" Lãnh Mạc ác ý ấn mạnh vào chỗ trướng lên ở bụng Ngữ Hân, khiến cô đau điếng người liên tục chửi rủa hắn. Chỉ sau vài phút, nam căn của Lãnh Mạc lại muốn Ngữ Hân một lần nữa, cứ thế cả một đêm hai người quấn lấy nhau không buông, Lãnh Mạc không biết bao nhiêu lần bắn tinh dịch của hắn vào nơi sâu nhất nơi hạ thân của cô gái mà hắn yêu thương nhất. Những tháng ngày sau đó, đêm nào Lãnh Mạc cũng khiến Ngữ Hân ngất đi rồi mới tha cho cô, đối với Ngữ Hân thời khắc kinh hoàng nhất là ban đêm.
....
"Giang Ngữ Hân" Lãnh Mạc khẽ gọi tên cô gái đang nằm ngủ trên người hắn. Ngữ Hân chớp chớp mắt, thân hình không nhúc nhích vì mệt mỏi "hửm?"
"Chúng ta kết hôn đi"
Câu nói của Lãnh Mạc khiến Ngữ Hân tỉnh cả ngủ "anh vừa nói gì?"
"Tôi muốn kết hôn với em, hãy gả cho tôi"
Ngữ Hân ngẩng đầu lên, ngón trỏ chọc vào ngực của Lãnh Mạc ma mị vẽ những đường vô định "hình như chúng ta làm tình quá nhiều, cho nên anh quên tôi là ai rồi nhỉ. Tôi từng là bạn gái của Lãnh Đông Kiều, cũng từng yêu đơn phương Lãnh Gia Hào. Anh trai của anh và em trai của anh tất cả đều nằm trong tầm mắt của tôi đấy. Giang Ngữ Hân tôi bề ngoài là một con hồ ly tinh nhưng bên trong là một sát thủ chuyên đi giết người. Tôi rất nguy hiểm đấy" cô ma mãnh cắn mạnh vào môi Lãnh Mạc rồi nhả ra cho đến khi rướm máu, Ngữ Hân nhếch môi.
"Em nguy hiểm đến thế sao? Vậy tôi cũng muốn nói cho em biết tôi trước đây cũng từng lên giường với rất nhiều phụ nữ, nữ nhân thích tôi cũng không phải là ít, bọn họ cũng chết rất nhiều dưới tay tôi chỉ vì không hợp ý của tôi. Lãnh Mạc tôi lại là lão đại của một băng nhóm xã hội đen khét tiếng, kẻ thù của tôi cả hai giới hắc-bạch đạo càng vô số. Tôi cũng rất nguy hiểm, vậy thì chúng ta xác định là một cặp trời sinh" Lãnh Mạc quệt lên vết máu ở môi hắn rồi bất giác đưa vào miệng Ngữ Hân khiến cô không kịp trở tay né tránh "máu của tôi em cũng đã nếm thử, vậy thì tôi cũng muốn nếm thử máu của em" Lãnh Mạc cố định đầu Ngữ Hân, hắn vươn cổ, cắn môi cô bật máu rồi cuồng nhiệt chiếm hữu.
Ngữ Hân đẩy Lãnh Mạc, cô bị hắn ôm quá chặt, không còn đường lui. Lãnh Mạc nói thì thầm vào bên tai Ngữ Hân "gả cho tôi"
"Chúng ta là kẻ thù".
"Tôi mặc kệ"
"Anh không sợ sẽ có một ngày tôi phản bội rồi giết anh như Hà Băng từng nói ?"
"Không sợ"
"Nhưng nếu có ngày đó xảy ra?"
"Thì tôi sẽ cùng em xuống địa ngục làm vợ chồng"
Ngữ Hân khẽ cười, cô nằm xuống trên ngực Lãnh Mạc, hạ giọng "tôi muốn hỏi ý kiến của cậu mình"
"Được, mai tôi sẽ cho ông ta đến gặp em" Lãnh Mạc trả lời nhanh chóng.
"Anh không sợ cậu tôi phản đối?"
"Ông ta có gan đó"
"Đê tiện" Ngữ Hân chọc khuỷu tay vào ngực Lãnh Mạc rồi mỉm cười.
....
Sáng hôm sau, Ngữ Hân vừa mở mắt đã thấy ông cậu đang ngồi trước mặt mình, cô theo phản xạ tự nhiên lấy chiếc chăn bông che thân mình lại nhưng chợt thấy mình đã được mặc quần áo chỉnh chu. Ngữ Hân phì cười với cậu, cô gãi đầu như con ngốc. Thấy biểu hiện của Ngữ Hân, ông cậu thở dài "con có gì muốn nói với cậu à"
"Dạ, con...con là.." Ngữ Hân ấp úng không biết mở lời thế nào "mấy tháng qua cậu sống tốt chứ, Lãnh Mạc không"
"Lão đại không làm gì cậu, vẫn cho cậu đi tưới rau, trồng rau, thua hoạch rau như trước" ông cậu ngắt lời Ngữ Hân.
Ngữ Hân khẽ gật đầu, cô lại không dám nói gì tiếp mà chỉ cúi đầu bứt bứt sợi chỉ của chăn bông rồi lấy hết can đảm nói lí nhí với ông cậu "cậu à...con muốn nói là...à ừm..là hỏi ý kiế..n của cậu.."
"Con và lão đại sắp kết hôn đúng không?" Ông cậu lần nữa cắt ngang lời cô, cô tròn xoe mắt "cậu biết rồi sao? Ai nói cậu biết? Mà...mà...cậu nghĩ...nghĩ sao?"
"Hây da, cậu cũng không biết, tùy vào con thôi. Tiểu Hân, cậu không muốn con chịu khổ" Ông cậu xoay tới xoay lui xác định không có ai mới dám nói "Lãnh Mạc anh ta từng lên giường với rất nhiều phụ nữ, lại còn là lão đại của Hắc Long rất nguy hiểm. Lỡ như sau này anh ta cưới thêm vợ hai, vợ ba, hay vợ thứ mười hai như Alex cũng không chừng. Tiểu Hân à, con nên cân nhắc chuyện này, thực ra...thực ra cậu chỉ muốn con có một người chồng bình thường như những cô gái khác. Không cần quá giàu có, không cần quá đẹp trai, không cần phong lưu, chỉ cần anh ta yêu một mình cháu gái của cậu thôi, là cậu vui rồi."
"Ừm...cậu nói cũng có lý, con sẽ cân nhắc lại" Ngữ Hân mỉm cười, cô choàng tay ôm ông cậu.
Ông cậu chỉ khẽ lắc đầu khi ôm Ngữ Hân. Vì trên người cô hoàn toàn là mùi hương nam tính của Lãnh Mạc, lại còn hành động lúc nãy khi thấy người khác, đứa cháu gái này liền lấy chăn che thân lại. Ắt hẳn rằng hai đứa này đã lên giường thường xuyên, không chừng bây giờ, Tiểu Hân đã mang thai rồi cũng nên, phải rồi, nó có vẻ mập ra một chút.
"Con nhớ cậu lắm" Ngữ Hân mếu máo "con sẽ không cho cậu đi xa con nữa"