• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mặt trời càng lúc càng lên cao, một tiếng sau, Tiết Tiểu Tần không thể tiếp tục ngủ nữa, cô dụi mắt, vừa khéo miệng cô dán vào trái cổ của Hoắc Lương nên thuận miệng há mồm, dùng răng nhỏ khẽ gặm. Trái cổ của Hoắc Lương là nơi rất mẫn cảm, anh khẽ run lên. Tiết Tiểu Tần cảm thấy chơi rất vui, thế là cô lại gặm một cái.

Anh vội vàng đẩy cô ra, không cho cô quấy rối nữa: “Tỉnh rồi à?”

“Ừm.”

“Có muốn ngủ tiếp không?”

“Không ạ, ngủ nhiều quá buổi tối sẽ khó ngủ.” Tuy miệng nói như vậy, nhưng Tiết Tiểu Tần vẫn ngáp một cái, vươn tay sờ trán Hoắc Lương theo thói quen: “Không có phát sốt, xem ra anh thật sự khỏi bệnh rồi.”

Hoắc Lương hôn cô một cái, cùng cô vào phòng tắm đánh răng rửa mặt. Tiết Tiểu Tần muốn đi vệ sinh nên đuổi Hoắc Lương ra ngoài, không cho anh nhìn. Hoắc Lương rất biết điều đứng bên ngoài chờ, chờ cô giải quyết xong mới đi vào. Hoắc Lương nặn kem đánh răng lên bàn chải, đưa cho Tiết Tiểu Tần.

Tiết Tiểu Tần nhón chân lên hôn anh.

Anh kéo Tiết Tiểu Tần tới phía trước mình, bao bọc cô từ phía sau lưng, hai người cùng nhau đánh răng, thỉnh thoảng ngẩng đầu lên nhìn hình ảnh hai người trong gương, Tiết Tiểu Tần toét miệng cười, ánh mắt Hoắc Lương nhìn cô vô cùng dịu dàng. Cô còn bướng bỉnh đá văng dép, đôi chân nhỏ giẫm lên lưng bàn chân của anh, thỉnh thoảng còn lắc la lắc lư, sau đó cười hì hì.

Hoắc Lương thích tất cả các dáng vẻ của Tiết Tiểu Tần, anh không nói gì, chỉ yên lặng cầm băng đô cố định mái tóc của cô, sau đó dùng khăn lông ấm lau mặt cho cô. Tiết Tiểu Tần giống như đứa bé nhắm mắt lại để cho Hoắc Lương lau mặt, chờ anh lau xong, cô cũng bắt chước bộ dạng của anh, giúp anh lau mặt.

Hoắc Lương gần như cao hơn cô 20 cm nên phải cúi đầu xuống. Tiết Tiểu Tần nghiêm túc lau mặt cho anh xong, Hoắc Lương liền mang cô ra ngoài. Tiết Tiểu Tần vội kêu lên: “Dép của em —— “

“Cứ kệ đi.”

Cứ như vậy, Tiết Tiểu Tần giẫm lên lưng bàn chân của Hoắc Lương mà đi, anh ôm cô đến trước bàn trang điểm, động tác anh sử dụng bộ đồ trang điểm còn thuần thục hơn cả cô.

Cuối cùng anh thoa sữa dưỡng da trên bàn tay nhỏ bé của cô, Tiết Tiểu Tần tinh nghịch nảy ý trêu chọc Hoắc Lương, cố ý bôi sữa dưỡng da lên mu bàn tay anh, nhưng anh không giận ngược lại còn hùa theo cô thoa kem dưỡng da, không để ý đến chuyện mùi hương sữa dưỡng da này không thích hợp với đấng mày râu như anh.

Chờ làm xong bữa sáng cũng hơn mười một giờ, thay vì nói là bữa sáng, chẳng thà nói là bữa trưa nghe có vẻ thích hơn. Tiết Tiểu Tần nhìn điện thoại di động nói: “Không thể tiếp tục như thế, cuộc sống sinh hoạt bình thường sắp biến thành ngày đêm đảo ngược rồi.” Mỗi đêm không tới hai, ba giờ sẽ không ngủ được. Buổi sáng thì không dậy nổi.

Hoắc Lương nói: “Đúng vậy.”

“Tối hôm nay nhất định phải đi ngủ sớm.” Tiết Tiểu Tần nói với anh, anh vừa gật đầu, di động của Tiết Tiểu Tần vang lên.

Vừa thấy số điện thoại gọi tới là số lạ, Tiết Tiểu Tần do dự một chút mới nghe máy. Khi biết được người ở đầu bên kia là ai, cô còn lộ ra biểu tình giật mình, Hoắc Lương lập tức nhìn về phía cô, Tiết Tiểu Tần dùng khẩu hình miệng nói với anh: Là bạn thời đại học của em.

So sánh với vẻ mặt không biểu cảm của Hoắc Lương, biểu tình của Tiết Tiểu Tần rất phong phú. Sắc mặt khi cô nghe cú điện thoại này rất là đặc sắc, tóm lại có thể dùng hai từ để hình dung: Cái đéo #1.

Thật vất vả mới cúp điện thoại được, Tiết Tiểu Tần tưởng chừng muốn quỳ luôn: “Thế đéo nào.”

“Làm sao vậy?” Hoắc Lương múc một chén cháo cho cô, lại bóc vỏ trứng vịt muối, lấy lòng trứng đỏ đặt vào trong chén của cô. Tiết Tiểu Tần thích ăn lòng đỏ trứng vịt, không ăn lòng trắng; thích ăn lòng trắng trứng gà, không ăn lòng đỏ, nói chung là rất kén chọn. Lúc còn ở nhà, ba Tiết nuông chiều cô gần chết cũng không chịu nổi cái tính kén ăn của cô, nhưng cô xoi mói cỡ nào anh cũng không để bụng.

Mượn câu nói của ba Tiết thường bảo mẹ Tiết chính là: Con rể sắp nuông chiều con gái lên tận trời rồi.

Bộ dạng hiện tại của Tiết Tiểu Tần chính là vui vẻ thì không sao, không vui liền nổi giận. Tóm lại, Hoắc Lương đã quen nuông chiều cô nàng.

“Bạn họ đại học của em, chỉ quen biết qua loa không tính là bạn bè. Cô ta tốt nghiệp liền ở lại Bắc Kinh. Lúc nãy, cô ta gọi điện nói gặp phiền phức, hỏi thăm em có thể giúp cô ta được hay không?”

“Gặp phiền phức?” Hoắc Lương nhíu mày: “Sao cô ta không gọi cho cảnh sát?”

“Bởi vì cô ta đuối lý!” Tiết Tiểu Tần nói đương nhiên: “Trước kia, cô ta tìm được một công việc, đó là làm thư kí cho công ty nọ. Hình như còn yêu đương với ông chủ, sau đó bị bà chủ phát hiện.”

Hoắc Lương: “...”

Tiết Tiểu Tần lại bổ sung: “Nhưng cô ta không biết ông chủ là người đã kết hôn, ông chủ kia cũng không nói cho cô ta biết. Dường như cả công ty đều không biết ông chủ đã ngầm kết hôn. Hiện tại, cô ta bị lừa, sau đó bà chủ còn tìm tới cửa, cho người gây gối nơi cô ta thuê phòng ở. Bây giờ, cô ta chẳng dám về nhà, trên người không có tiền cũng không có thẻ tín dụng. Hôm nay, cô ta phải trả phòng khách sạn cho người ta, cho nên mới tìm em mượn chút tiền.”

Thì ra là vay tiền, Hoắc Lương lặng thinh thở phào: “Cô ta tới lấy à?”

“Em phải đi giao tận ‘hàng’ tận nơi.” Tiết Tiểu Tần nhún nhún vai: “Không phải anh không thích người khác tới nhà của chúng ta hay sao?” Nói xong, cô húp vài hớp cháo.

Hoắc Lương rất thích câu ‘nhà của chúng ta’ từ miệng cô nói, khiến cho anh có cảm giác bọn họ tuy hai mà một: “Anh đi với em.”

“Dạ được.”

Ra ngoài là phải thay quần áo, con người Hoắc Lương có chút dở hơi, khi ra ngoài anh không thích để lộ da thịt. Mùa hè anh vẫn mặc quần dài áo sơ mi, thời tiết vào ngày lễ quốc khánh khá nóng, Tiết Tiểu Tần mặc váy, Hoắc Lương lại mặc quần dài áo sơ mi. Nhưng hôm nay anh không mặc áo sơ mi trắng như trước kia, mà thay vào đó là áo sơ mi đen.

Dáng dấp đẹp mặc cái gì cũng đẹp, Tiết Tiểu Tần nhìn Hoắc Lương liền không nhịn được chảy nước miếng. Tại sao lại có người mặc áo sơ mi đơn giản nhất mà cũng đẹp thế mắt thế chứ!!!

Vì vậy, sắc tâm nổi lên, Tiết tiểu thư chu mỏ đòi hôn. Sau khi hôn xong, son môi bị phai, cô phải tô son lại một lần nữa. Thế nhưng vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy Hoắc Lương mặt không biểu tình dùng khăn giấy lau miệng, Tiết Tiểu Tần không nhịn được cười hả hê: “Bôi son môi cảm giác như thế nào?”

Nghe vậy, Hoắc Lương bỏ khăn giấy ra, nhẹ nhàng liếm son còn dính trên cánh môi: “Rất ngọt.”

Cung không biết anh nói son môi ngọt hay miệng của cô ngọt. Tóm lại là, Tiết Tiểu Tần đỏ mặt không nói.

Hai người nắm tay ra khỏi cửa, căn cứ vào địa chỉ khách sạn bạn học cho, Tiết Tiểu Tần líu lưỡi không nói thành lời. Ở khách sạn năm sao luôn chớ, hèn chi cô ta không đủ tiền xài! Thật sự là chẳng ở được mấy ngày.

Cô đến trước quầy nói rằng mình tới tìm người, tiểu thư tiếp tân nhanh chóng giúp cô kết nối máy đến điện thoại bàn trong phòng của bạn học. Tiết Tiểu Tần nói cám ơn rồi cùng Hoắc Lương vào thang máy. Trong thang máy không có ai khác, Hoắc Lương đứng thẳng tắp.

Tiết Tiểu Tần ôm cánh tay Hoắc Lương, đầu tựa vào vai anh, tò mò hỏi: “Anh nói xem… Vì sao đàn ông hư hỏng như thế? Bản thân đã kết hôn còn lừa gạt cô gái trẻ tuổi.”

Hoắc Lương thanh minh cho chính mình: “Anh không hư.”

“Em không nói anh, người em nói là bạn trai của bạn học em kìa.” Tiết Tiểu Tần nghĩ loại đàn ông như vầy nên kéo ra ngoài thiến cho rồi: “Vợ cũng đã cưới, không những không đối xử tốt với bà xã của mình mà còn ra ngoài lừa gạt tình cảm con gái nhà người ta. Với bà xã thì không trung thực, với bạn gái thì không thành thật. Loại đàn ông như vậy hẳn là ED.”  

Hoắc Lương gật đầu tỏ vẻ tán thành.

Tiết Tiểu Tần làm bộ giơ quả đấm nhỏ lên đe dọa anh: “Nếu anh dám đối xử với em như vậy, em lập tức xách dao thiến anh!”

Hoắc Lương không chút sợ hãi: “Anh sẽ không.”

Sao anh có thể làm ra chuyện như vậy? Có thể ở bên cạnh cô đã là ông trời ban ơn, anh phải cố gắng tích phúc mới có thể nắm tay cô dài lâu.

Tiết Tiểu Tần cũng biết anh sẽ không như thế, chẳng qua là cảnh cáo một câu theo thói quen thôi.

Lên tới tầng hai mươi, tìm được phòng, gõ cửa ba cái. Cô bạn học của Tiết Tiểu Tần rất cẩn thận hỏi: “Ai đó?”

“Là tôi! Tiết Tiểu Tần!”

Lúc này, bạn học kia mới dè dặt mở cửa ra, thấy Tiết Tiểu Tần không khỏi giật mình: “Cậu…” Sao lại trở nên xinh đẹp như vậy?

Ý của cô ta không phải Tiết Tiểu Tần trước kia không đẹp. Trên thực tế, lúc đi học Tiết Tiểu Tần liên tục đạt danh hiệu hoa hậu giảng đường. Nhưng Tiết Tiểu Tần hiện tại không giống với ngày trước, cô bây giờ có thể gọi là từ xinh đẹp giản dị dễ gần biến thành xinh đẹp, cao quý.

Mặc kệ khí chất hay cách ăn mặc đều khiến người ta cảm thấy bản thân không cùng đẳng cấp với Tiết Tiểu Tần.

“Làm sao vậy?” Tiết Tiểu Tần cảm thấy đối phương rất kỳ quái, tự dưng nhìn cô không chớp mắt làm chi? Bộ dạng của cô giống gã bạn trai kiêm ông chủ không biết xấu hổ của cô ta lắm hở?

Lúc này, cô bạn gái kia mới hoàn hồn: “À… Không có chuyện gì, không có chuyện gì, mau vào nhà ngồi đi.”

“Không được.” Hoắc Lương không muốn bước vào nhà của người phụ nữ xa lạ, Tiết Tiểu Tần không có ý định đi vào: “Tôi mang cho cậu mười ngàn đồng tiền mặt, có đủ hay không?

“Đủ rồi, đủ rồi, cám ơn nha! Sau này, mình sẽ trả lại cho cậu.”

Tiết Tiểu Tần nói thầm: Đương nhiên là phải trả rồi. Tôi cũng chẳng phải nhà từ thiện đâu. Sau đó hỏi: “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Cậu trực tiếp báo cảnh sát là được rồi, dù sao cũng không thể để cho bọn họ đến trước nhà cậu quậy phá mãi được. Về sau, cậu phải sống như thế nào? Báo cảnh sát mới là biện pháp giải quyết tốt nhất. Đúng rồi, còn tên đàn ông kia thì sao? Tên kia có nói gì không?”

Cô bạn học lộ vẻ mặt lúng túng, lặng lẽ liếc Hoắc Lương, Hoắc Lương buông tay Tiết Tiểu Tần đi tới cửa sổ cách đó không xa, cô ta mới cắn môi nói: “Anh ấy nói sẽ nói chuyện đàng hoàng với vợ anh ấy, chờ bàn bạc xong xuôi thì mình có thể về nhà.”

Tiết Tiểu Tần cảm thấy cô nàng này cứ khăng khăng một mực thế nhỉ?

“Cậu bị đần hả? Nói cái gì thế? Loại đàn ông xấu xa này cậu giữ lại để ăn tết hả? Lúc biết gã đã kết hôn ngầm, mà còn lừa gạt cậu, cậu nên chia tay gã ngay lập tức chứ! Gã có thể lừa cậu một lần khẳng định có thể lừa thêm lần thứ hai!!!”

“Mình… Mình biết chớ! Nhưng mình không thể chia tay với anh ấy! Mình có thai!”

Tiết Tiểu Tần đã cảm nhận được mùi vị sấm sét chém xuống đỉnh đầu!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK