*Là kiểu cây đa, cây đề, gạo cội hoặc có địa vị trong giới nào đó, hoặc kiểu giỏi giang mà người ta kính trọng nể nang
Weibo Tiết Tiểu Tần post lên có hơn 100 000 lượt chia sẻ, trong đó đa số đều là những người đứng về phía bọn cô, bạn bè, nhà xuất bản, biên tập, vv… Cho dù Triệu nữ sĩ có mời thủy quân cũng không đánh lại bạn bè và fan chân ái của cô!
Người có mắt vẫn chiếm số đông đúng không? Cô tin tưởng phần lớn mọi người có thể phân biệt ai đúng ai sai.
Dù không thể cũng không sao, cô chỉ muốn cùng Hoắc Lương dắt tay sóng vai cùng đối mặt với tất cả là được.
Triệu nữ sĩ đã nghĩ đủ cách đưa bọn họ lên nơi đầu sóng ngọn gió, hi vọng đến lúc đó bà ta đừng hối hận.
Thật sự nghĩ rằng Hoắc Lương vẫn là đứa bé năm tuổi ngoan ngoãn bị bà ta nhốt trong toilet nữ à? Có phải giấc mộng của Triệu nữ sĩ quá đẹp hay không?
Tiết mục phát sóng trực tiếp cho nên không có chuyện biên tập cắt nối, cố gắng đem tất cả những gì chân thật nhất đến cho người xem. Nói cách khác chính là không ai có thể làm giả.
Cùng ngày hôm đó, Tiết Tiểu Tần và Hoắc Lương ngủ một giấc đến chiều. Triệu nữ sĩ cũng không đi một mình, người chồng hiện tại và đứa con riêng của bà ta cũng đi. Tiết Tiểu Tần cảm thấy Triệu nữ sĩ là một nhan khống*, bởi vì người chồng thứ hai và con riêng của bà ta có dáng dấp không tệ. Vì vậy rất nhiều người đứng về phía Triệu nữ sĩ có giá trị nhan sắc cao.
*Cuồng vẻ đẹp của nhan sắc.
Tiết Tiểu Tần ngồi trên giường suy xét bản thân nên mặc quần áo gì, nghe nói ở phòng phát sóng có mở điều hòa, sẽ không quá lạnh, như vậy cô… Hoắc Lương từ phòng tắm đi ra thấy cô ngồi đó ngẩn ngơ, nhẹ nhàng hôn cô: “Đang nghĩ gì vậy?”
“Chồng, anh nói em mặc cái nào được?” Tiết Tiểu Tần buồn rầu hỏi.
Hoắc Lương nói: “Em mặc gì cũng đẹp.”
Anh ăn ngay nói thật, Tiết Tiểu Tần trợn mắt: “Em biết em đẹp, không cần anh nói.”
Hoắc Lương thành thật ngậm miệng.
“Chẳng những phải đẹp, mà còn phải... Ừ, hào quang rực rỡ bắn ra bốn phía.” Tiết Tiểu Tần nghiêm túc nói: “Phải trong nháy mắt hạ Triệu nữ sĩ xuống nhưng không thể quá mức mạnh mẽ, tốt nhất là ngự tỷ kiểu mẫu em gái dễ thương.” Nói xong, cô nhếch cái miệng nhỏ cười thản nhiên: “Anh cảm thấy thế nào?”
Hoắc tiên sinh tiếp tục ngậm miệng.
Tiết Tiểu Tần lắc lắc anh: “Em nói thật với anh rồi! Bây giờ phải làm sao? Em nên mặc cái gì?”
Hoắc Lương nói cho cô biết: “Anh chuẩn bị xong rồi.”
Tiết Tiểu Tần mở to hai mắt đầy mong đợi, kết quả Hoắc Lương lấy ra một bộ áo sơ mi và quần jean, cực kì bình thường!
Tiết Tiểu Tần: “…” Mặc cái này à? Em muốn mặc lễ phục dạ hội hoa lệ đi nghiền ép kẻ địch!
“Bộ này cũng rất được.” Miệng Hoắc Lương như bôi mật: “Em mặc cái gì cũng đẹp hơn bà ta.”
Nghe ông xã chân thành dỗ dành, Tiết Tiểu Tần không nhịn được cười: “Vậy được rồi, nghe lời anh.”
Hai người chia ra đi thay quần áo, lúc Tiết Tiểu Tần thay quần áo xong, đứng soi gương, cô không khỏi cảm thán ánh mắt của Hoắc Lương thật độc. Dáng người và diện mạo của cô đều được trời cao ưu ái, trước kia vì ham ăn biếng làm nên có chút thịt thịt, thông thường chính là thịt có chút xệ. Nhưng kể từ sau khi kết hôn, cô theo Hoắc Lương tập thể hình, hiện tại vóc người Tiết Tiểu Tần hoàn toàn không thể nói, cô vẫn có đường cong và cơ bụng rất đẹp! Tuy khá ít, nhưng vẫn tốt hơn không có.
Đôi chân thon dài thẳng tắp, quần jean thắt lưng cao càng tôn lên vẻ đẹp hoàn mỹ của cặp đùi. Nếu nói khoa trương một chút, Tiết Tiểu Tần cảm thấy có thể dùng cụm từ chân dài tới nách để ca ngợi bản thân. Áo sơ mi trắng phong cách đơn giản nhưng cắt may rất vừa vặn, vòng eo mềm mại một tay có thể ôm hết, cô mở nút áo đầu tiên, thả tóc xuống. Người phụ nữ trong gương dáng người cao gầy, tỉ lệ hoàn mỹ, eo nhỏ chân dài, không có chỗ nào để xoi mói.
Tiết Tiểu Tần cảm ơn mẹ yêu đã sinh cô tốt đến như vậy.
Hoắc Lương cũng mặc áo sơ mi trắng nhưng quần là quần tây, anh không thích mặc quần jean lắm. Thời tiết bên ngoài có chút lạnh nên hai người đều mặt áo khoác nỉ màu đen. Tiết Tiểu Tần nhìn vào gương thầm nghĩ bọn họ đi ‘đánh mặt’ Triệu nữ sĩ hay là đi diễn ân ái?
Đưa tay kéo dây khóa đôi ủng ngắn lên, Tiết Tiểu Tần ngồi trước bàn trang điểm chuẩn bị trang điểm. Hoắc Lương đứng một bên nhìn cô, cô nhìn anh cười cười, trang điểm tươi mát mà tự nhiên, ngũ quan xinh đẹp được tô vẽ cẩn thận tỉ mỉ càng lộ vẻ tinh xảo. Tiết Tiểu Tần kéo cánh tay Hoắc Lương, hai người cùng dùng bữa tối rồi mới lên xe.
Căn cứ địa chỉ và GPS, Hoắc Lương lái xe trên đường, Tiết Tiểu Tần lấy di động xem tin tức weibo, mẹ Tiết khẩn trương gọi điện thoại sang hỏi hai người dự định làm gì? Tiết Tiểu Tần rất tự tin nói cho bà biết không cần lo lắng, hết thảy đều nằm trong tầm tay!
Bên ngoài đài truyền hình có rất nhiều người chờ đợi, Tiết Tiểu Tần nhìn đồng hồ, còn một tiếng nữa mới tới giờ phát sóng, thật không hiểu bọn họ kích động cái quái gì?
Hoắc Lương lái xe vào bãi đậu xe dưới hầm, dẫn Tiết Tiểu Tần đi vào từ cửa sau, hai người nắm tay nhau, nhẫn cưới trên ngón áp út rất dễ làm người khác chú ý.
Không ngờ vợ chồng người trong cuộc sẽ có bộ dạng này, nhân viên công tác phụ trách tiếp đãi hai người đều có chút ngốc, nhìn chằm chằm hai người một hồi lâu không hoàn hồn. Cuối cùng Tiết Tiểu Tần lên tiếng nhắc nhở mới bừng tỉnh: “Đi bên này, đi bên này, mời đi bên này…” Vừa dẫn đường vừa nghĩ thầm: Rốt cuộc tiết mục của bọn họ là tiết mục điều hòa tình cảm hay là tuyển diễn viên mới vậy? Cái này, cái này giá trị nhan sắc cũng quá cao rồi!
Trong phòng nghỉ ngơi, Tiết Tiểu Tần dựa vào vai Hoắc Lương hỏi: “Chồng, anh khẩn trương không?” Chờ một lát sẽ lên TV, phát sóng vào giờ vàng, chẳng biết có bao nhiêu người nhìn thấy.
Hoắc Lương lắc đầu: “Không cảm giác.”
Tiết Tiểu Tần đột nhiên nở nụ cười: “Thật khéo, em cũng không cảm thấy hồi hộp.” Vừa nói vừa cầm tay Hoắc Lương, ánh mắt dịu dàng như nước nhìn chằm chằm người đàn ông nhà mình. Chỉ cần ở cùng một chỗ với anh, dù đi tới chân trời góc biển, đối mặt với cả thế giới, Tiết Tiểu Tần cũng không sợ.
Hoắc Lương cúi đầu hôn lên trán cô, vô phần quý trọng: “Chuyện gì cũng không có, Tiết Tiểu Tần của anh dũng cảm nhất.”
“Hoắc tiên sinh của em cũng rất dũng cảm.” Tiết Tiểu Tần học theo anh nói: “Chờ chuyện này kết thúc, chúng ta cùng đi ra ngoài dạo chơi được không?”
Cô dùng đôi mắt mèo ngập nước nhìn anh, Hoắc Lương đâu thể cự tuyệt, lập tức gật đầu: “Được.”
“Em muốn đến trường đại học anh từng học.” Tiết Tiểu Tần ôm cánh tay anh, dịu dàng nói: “Em còn muốn nhìn nơi anh từng ở, muốn đi qua con đường anh từng đi. Sau này, em đều ở bên cạnh anh, không bao giờ để cho anh một mình.”
Trong mắt Hoắc Lương có vô số lời muốn nói nhưng anh cái gì cũng không nói, chỉ ôm Tiết Tiểu Tần, thanh âm rất nhẹ: “Được.”
Bởi vì từ đầu đến cuối Hoắc Lương không có biểu cảm, vẻ mặt mười phần cao ngạo lạnh lùng, nhân viên công tác không dám tìm anh nói chuyện, có chuyện đều hỏi Tiết Tiểu Tần. Hỏi Tiết Tiểu Tần rằng bên ngoài có truyền thông muốn phỏng vấn hai người, hỏi thăm bọn họ có đồng ý tiếp nhận phỏng vấn hay không. Có lẽ nhìn thấy mặt mũi Tiết Tiểu Tần xinh đẹp, nhân viên công tác lặng lẽ tiết lộ Triệu nữ sĩ ở phòng nghỉ sát vách chấp nhận phỏng vấn.
Tiết Tiểu Tần cười lạnh trong bụng, không kịp chờ đợi nên tranh thủ lúc đạo đức còn ở điểm cao chế tài người khác ư? Trái lại càng lộ vẻ bản thân chột dạ mà thôi. Nhớ lại Hoắc Lương kể với cô, Tiết Tiểu Tần âm thầm thề, tuyệt đối không để Triệu nữ sĩ có cơ hội ép bọn cô đến đường cùng.
Nhân viên công tác ngồi ở bên trong chờ mấy phút liền không chịu nổi —- Vì anh ta cảm thấy mình dư thừa, từ đầu tới cuối, ngoại trừ bà Hoắc xinh đẹp nói với anh ta vài câu, Hoắc tiên sinh hoàn toàn chẳng chú ý đến anh ta! Anh ta cảm thấy mình là cái bóng đèn cực kì, cực kì sáng! Cho nên dù quy định nhân viên công tác phải ở bên cạnh khách mời, anh vẫn lựa chọn ra ngoài.
Vừa vào hậu trường, có rất nhiều đồng nghiệp kích động kéo anh ta hỏi: “Người tới chưa? Nghe nói là một đôi? Dáng dấp thế nào? Tay đẹp như vậy, diện mạo khẳng định không xấu!” Nhìn tướng mạo của Triệu nữ sĩ thì biết, thường nói con trai giống mẹ, bác sĩ Hoắc định rất đẹp trai!
Nhân viên công tác nhìn thoáng qua đồng nghiệp của mình, tuy không muốn thừa nhận lắm nhưng vẫn nói: “Phải, rất đẹp trai. Giá trị nhan sắc của hai người đều rất cao.”
“Cao cỡ nào? Có bằng Triệu nữ sĩ không?” Không phải nói khoác, cho dù Triệu nữ sĩ đã vào tuổi trung niên, nhan sắc của bà ta vẫn hơn mấy minh tinh đang nổi bây giờ! Có thể thấy hồi còn trẻ bà ta đẹp như thế nào.
“Cao hơn Triệu nữ sĩ!”
“Thật hay giả?”
“Cậu đừng có gạt bọn tôi nhé!”
“Đúng vậy, chờ một lát nữa phát sóng trực tiếp, bọn tôi liền biết cậu ba xạo thôi!”
Anh ta liếc mắt: “Tôi lừa mấy người làm gì, có được xu nào không? Bà Hoắc đẹp hơn Triệu nữ sĩ là thật, bác sĩ Hoắc càng khỏi phải nói. Nhưng tôi cảm thấy dáng dấp của anh ấy và Triệu nữ sĩ* cũng không giống nhau nhiều, tóm lại đều dễ nhìn. Chờ một lát nữa các người sẽ biết.”
*Nguyên văn là Hoắc thái thái = bà Hoắc, mình nghĩ tác giả gõ nhầm, xin phép sửa lại.
Anh ta càng thần bí, đồng nghiệp xung quanh càng tò mò. Mồm năm miệng mười dò hỏi không ngừng, suýt chút nữa ép điên anh nhân viên kia.
Bên ngoài ồn ào như thế nào,Hoắc Lương và Tiết Tiểu Tần ở trong phòng nghỉ đều không quan tâm. Hai người rúc vào nhau trò chuyện, đa số đều là Tiết Tiểu Tần nói Hoắc Lương nghe. Đối lập rất rõ ràng so với một nhà Triệu nữ sĩ chấp nhận truyền thông phỏng vấn ở phòng nghỉ sát vách, quần chúng có thể không biết nhưng nhân viên công tác và các ký giả truyền thông đều xem ở trong mắt.
Rất nhiều thời điểm, vội vàng liền chứng tỏ mình kém cỏi. Càng nóng lòng lấy đạo đức, truyền thống hiếu đạo hoặc tình thương của mẹ làm ngụy trang, càng biểu hiện bọn họ lo lắng. Do đó, sẽ có người sinh lòng nghi ngờ. Chúng tôi đều biết tất cả là sự thật, vì sao bà cứ nhắc đi nhắc lại nhiều lần? Lẽ nào chúng tôi có thể đảo ngược đúng sai? Trên mạng đã sớm có bài viết do bà cung cấp, bà cần gì phải kể lại một lần nữa cho chúng tôi nghe? Bây giờ chúng tôi muốn biết tư liệu về đôi vợ chồng đang ở sát vách, có thể phối hợp một chút hay không?
Đáng tiếc, Triệu nữ sĩ không biết.