Buổi tối khu quân sự rộn ràng tiếng cười. Đây là dịp hiếm hoi mà tân sinh viên năm nhất được tự do vui chơi sau những ngày huấn luyện căng thẳng. Ban tổ chức đã chuẩn bị một sân khấu nhỏ và vài chiếc loa kéo để mọi người có thể ca hát, nhảy múa, kể chuyện hoặc biểu diễn tài năng của mình.
Lâm An vốn là một cô gái xinh đẹp và tài năng vì thế cô cũng có một giọng hát ngọt ngào và khả năng chơi guitar điêu luyện.
Ngay khi ban tổ chức hỏi rằng ai muốn lên sân khấu thì Lâm An không chút ngần ngại mà giơ tay lên. Cô muốn chia sẻ niềm vui của mình đến với mọi người và hơn nữa cô cũng muốn thể hiện hết tài năng của mình trong đêm nay.
Lâm An mang theo cây guitar của mình và bước lên sân khấu với nụ cười rạng rỡ, ánh mắt cô lướt qua toàn thể những người ở dưới đầy sự kiêu ngạo của một người có tài năng.
Từ lúc Lâm An lên sân khấu, mọi người đều đồ dồn sự chú ý lên người cô ấy. Họ nhận ra rằng cô là người con gái có pha ghi bàn xuất sắc trong trận đấu bóng rổ chiều hôm qua, lúc này ai cũng có chút tò mò với con người đang đứng trên sân khấu.
Lâm An trên sân khấu hít một hơi thật sâu rồi bắt đầu gảy đàn. Âm thanh du dương, lắng đọng, kĩ thuật cũng rất điêu luyện, mọi thứ đều hoàn hảo. Bọn họ cảm thấy kinh ngạc trước tiếng đàn dạo đầu đang được cất lên ấy, một vài người thấy bài hát quen thuộc nên bắt đầu vỗ tay theo nhịp điệu và lắc lư người theo nhạc.
Lâm An không để ý nhiều bởi giờ đây cô đã chìm đắm trong âm nhạc, cô chọn một hát bài về cha mẹ - hai người mà cô vô cùng nhớ nhung kể từ khi đến thế giới này. Đây là một bài hát rất nổi tiếng và được nhiều người yêu thích nên không ít người đã nhận ra. Ngay lúc này, Lâm An cất cao giọng hát bài này với giọng hát trong trẻo, đầy cảm xúc và nhịp nhàng. Cô tự đệm guitar cho mình, không cần dùng đến loa kéo cô vẫn có thể khiến mọi người xung quanh nghe rõ ràng. Bài hát này như là một lời tâm sự của bản thân cô với bố mẹ của mình, không biết giờ đây hai người họ thế nào rồi nhỉ? Liệu họ có hạnh phúc không? Mong rằng cha mẹ không biết đến sự biến mất của cô.
Khi Lâm An hát xong, mọi người đều vỗ tay nhiệt liệt và hoan hô cho cô. Ai cũng cảm thấy rất xúc động với giọng hát của cô, nhiều người thậm chí còn khóc lên vì nhớ đến hai người tảo tần vất vả sớm hôm vì mình. Nhiều người cảm thấy Lâm An tuy xinh đẹp nhưng không hề kiêu ngạo mà đem lại một cảm giác gần gũi vì vậy nên không ít người muốn kết bạn và gần gũi hơn với cô.
"Uầy, tớ không kiềm nổi nước mắt luôn ấy. Huhu, bình thường tớ nghe bài này cũng đâu có khóc, sao nay lạ vậy nhỉ?" Một cô bạn đưa tay lên lau nước mắt nhưng vẫn không quên buôn chuyện với cô bạn bên cạnh.
"Tớ nghĩ là do giọng hát của cậu ấy khiến nhiều người cảm thấy nhớ nhà đấy, có vẻ như cậu ấy đã đặt rất nhiều tình cảm của mình vào bài hát, hình như...tớ vừa nhìn thấy cậu ấy khóc..." Cô bạn bên cạnh ngập ngừng.
"Tớ biết cậu ấy này, cậu ấy là Lâm An bên khoa thiết kế, hình như cha mẹ cậu ấy đều mất cả rồi, đúng là...haizz" Một cô nàng khác nói chen vào.
Nói rồi cả ba cô nàng nhìn chằm chằm vào nhau rồi sáng mắt lên, có vẻ những ngày tháng mai sau của Lâm An sẽ rất đặc biệt đây, dù sao cả ba cô nàng cũng ở trong ban truyền thông.
Lâm An vừa trở về chỗ ngồi của mình đã bị Lưu Ý Hoa ôm chặt lấy, Vì Lưu Ý Hoa đã vô tình để lộ gia cảnh của Lâm An cho những cô bạn phòng bên nên bây giờ cô phải nghe bạn bè xung quanh an ủi suốt năm phút, thậm chí còn có người khóc sướt mướt thay cô khiến cô phải dỗ ngược lại cô ấy.
Bất ngờ là người lên sân khấu tiếp theo lại là Dung Yến. Dung Yến là một tiểu thư nhà giàu mới nổi, cô ta có khuôn mặt xinh xắn, mái tóc dài óng ả và thân hình đầy gợi cảm và sức hút nên được đám nam sinh phong làm nữ thần, tuy nhiên cô ta lại không nhận được cảm tình từ các bạn nữ nhiều lắm vì vốn tính của cô nàng này vô cùng âm trầm. Ngoài dương cần ra thì coi không có tài năng nào khác, cũng không quan tâm đến việc học tập hay huấn luyện tuy nhiên Dung Yến vẫn cố chấp đi lên thể hiện tài năng nhằm thu hút sự chú ý của mọi người và dằn mặt Lâm An, người mà cô ta cho là kẻ đáng ghét nhất mà cô ta từng gặp.
Vô s Dung Yến chẳng mấy khi hát hò vậy mà cô ta vẫn tự tin rằng mình không hát hay thì cũng phải thuộc loại khá, nếu không thì cô ta cũng chẳng dám lên so tài rồi
Dung Yến vừa bước lên sân khấu thì mọi người đã để ý đến cô ta, nhưng không phải khen ngợi, mà là vì tò mò. Không ai biết cô ta là ai và có tài năng gì. Họ chỉ thấy cô có vẻ ngoài xinh đẹp và trông giàu có. Chỉ có những nam sinh coi Dung Yến là nữ thần mới vỗ tay cổ vũ cho cô ta.
Dung Yến chọn hát bài “Bên kia chân trời” của một ca sĩ nổi tiếng. Đây là một bài hát rất nổi tiếng trong bộ phim điện ảnh “Bầu trời ngày ấy”, một bộ phim đã từng rất nổi tiếng. Bài hát yêu cầu một giọng ca khỏe và nội lực, thế nhưng Dung Yến lại hát bài này với giọng hát yếu ớt, thiếu cảm xúc và lệch tone khiến những nam sinh ủng hộ cô ta nghe xong cũng phải câm nín, đã thế cô ta còn đú theo Lâm An không cầm mic khiến cho giọng hát cố gắng cất lên cao của cô càng ré nên khó nghe hơn khiến mọi người phải cố gắng nhịn cười vì người hát trên sân khấu hát quá giống gà kêu.
Trái ngược lại với Lâm An, ngay lúc Dung Yến hát xong, mọi người chỉ im lặng và nhìn nhau, không ai nói gì vì chỉ sợ thốt ra một câu sẽ bật cười ngay tại chỗ. Một số người cồn cảm thấy rất khó chịu và phiền phức với giọng hát của Dung Yến nên nói to dè bỉu cô nàng ngay tại chỗ. Sau vụ này nhiều người đều có ý nghĩ rằng Dung Yến là một tiểu thư nhà giàu mới nổi không có gì đáng để quan tâm. Tốt nhất là nên tránh xa và không liên quan gì đến loại không biết tự lượng sức bản thân như cô ta.
Dung Yến xuống sân khấu với ánh mắt u ám, trong lòng đầy phẫn nộ. Cô ta không những không được ai quan tâm hay khen ngợi, mà còn bị nhiều người nhìn lườm nguýt và chê bai, cho rằng cô đang cố gắng đú đởn. Ngay khi nhìn thấy Lâm An, trong lòng Dung Yến nghĩ rằng Lâm An là một kẻ ngạo mạn và đang khinh bỉ cô ta nên cô ta càng thêm nhục nhã, sự thật thì Lâm An chẳng chút quan tâm đến việc này mà còn nhàn nhã ăn cốc chè đã được Lưu Ý Hoa chuẩn bị từ trước.
Nay lúc ngồi xuống, Dung Yến lập tức được bạn bè xung quanh an ủi và động viên. Cô ta cũng được một số cô gái chia sẻ kinh nghiệm hát hay và gợi ý cho cô ta một số bài hát phù hợp với giọng hát của cô ta. Tuy ngoài mặt cảm ơn mọi người nhưng trong thâm tâm thì cô ta chẳng thèm quan tâm đến lời khuyên của họ. Dung Yến thậm chí còn nghĩ rằng cô không cần phải học hỏi hay cải thiện cái gì, bởi vì cô ta sinh ra vốn đã rất là hoàn hảo.
Dung Yến ngồi xuống bên cạnh Lâm An nhưng cả hai không nói chuyện gì với nhau. Lâm An không quan tâm đến Dung Yến, vì cô chỉ cho rằng Dung Yến là một con hề đang cố nhảy nhót mà thôi.
Buổi tối khu quân sự tiếp tục với nhiều tiết mục hấp dẫn và thú vị. Mọi người đều rất vui vẻ và thoải mái trong bầu không khí ấm cúng này. Chỉ có Dung Yến là người không có chút niềm vui nào. Cô ta giờ đây chỉ muốn phá mối quan hệ của Lâm An và Vũ Khôi Nguyên và chiếm Vũ Khôi Nguyên cho riêng mình.
________________________
Tác giả có lời muốn nói:
Tui comeback rồi đây, đừng để ý văn phong và nội dung của cái chương này như đấm vào mồm nha mọi người. Cái này tui viết lâu rồi mà giờ mới sửa:')
Chuẩn bị bão chương nhaaaa, iu mọi ngườiiii 😘