Vẫn như mọi khi, Lâm An lại gọi điện thoại hẹn Lâm Song Hà ra ngoài chơi cuối tuần, việc này đã trở thành thói quen của cô từ lúc đến thế giới này.
"Alo, chị Song Hà à? Cuối tuần chúng ta đi chơi ở đâu để em còn chuẩn bị." Lâm An hào hứng.
Lâm Song Hà giờ đây đang từ quán cà phê đi ra nên nơi cô đứng có phần ồn ào, vì thế nên cô phải tạm biệt người ngồi trước mặt rồi ra ngoài.
"Lâm An hả? Có lẽ tuần này chúng ta không đi chơi với nhau được đâu. Hai ngày nữa chị và anh Thành Luân sẽ đi chơi trên du thuyền riêng của tập đoàn Poseidon, vừa hay chị đang tính mời em và Khôi Nguyên đi cùng đây. Nếu em rảnh thì đi cùng bọn chị cho vui. Dù sao cũng chẳng có mấy khi được dịp đi chơi. Chuyến đi chơi có bốn ngày ba đêm thôi nên bọn em đi cùng đi."
"Để em hỏi Khôi Nguyên xem anh ấy có đi được không đã, còn em rảnh cả bốn ngày nên kiểu gì cũng đi được thôi." Lâm An vui vẻ đáp.
Sau khi xác nhận rằng Vũ Khôi Nguyên đi được, Lâm An hào hứng nói lại điều này cho Lâm Song Hà, kết quả cô lại nhận được một bất ngờ khác.
"À mà chị còn dư một vé, nếu muốn em có thể gọi bạn đi cùng, dù sao để dư vé thì lãng phí quá." Lâm Song Hà tuy giờ đây đã bước một chân vào giới nhà giàu nhưng cô vẫn luôn giữ thói quen tiết kiệm.
“Cám ơn chị nhiều nha, có gì em sẽ báo lại cho chị sau.”
Vừa cúp máy, Lâm An đã lập tức nhớ đến Lưu Ý Hoa, cô bạn thân của cô. Có lẽ cô ấy chưa bao giờ được trải nghiệm những sự kiện như này nên cô lập tức gọi điện mời cô bạn.
“Xin lỗi nhé, bốn ngày đó tớ có nhiều lịch học quá, không xin nghỉ được huhu. Cậu rủ người khác đi thử xem.” Lưu Ý Hoa tiếc nuối từ chối Lâm An.
“Không sao đâu, để tớ rủ Lam Ly thử vậy.” Lâm An có chút buồn khi không được đi chơi với cô bạn thân của mình nhưng cô nhanh chóng lấy lại tinh thần gọi cho Lam Ly. Thật may mắn là Lam Ly có thời gian đi chơi với cô không thì cô cũng chẳng mời được bạn nữ nào đi cùng nữa.
“Ngày mai sẽ tập trung ở sảnh chung cư nhà tớ đó đó, lúc đó sẽ có xe riêng đón ra du thuyền nên cậu chú ý nha.”
Sau khi xác nhận mai sẽ có một chuyến đi du lịch vui vẻ, Lâm An lập tức thu dọn hành lý của mình trước để có gì buổi tối cô sang xếp cho Vũ Khôi Nguyên.
...----------------...
Vũ Khôi Nguyên vừa mới về Lâm An đã nhào vào lòng anh. Vì quá hào hứng nên Lâm An đã chạy sang nhà anh từ sớm để đợi anh về.
“Khôi Nguyên, anh về rồi!”
“Ồ, nàng tiên ốc nào đây? Sao hôm nay nhà sạch sẽ vậy??” Vũ Khôi Nguyên ôm lấy cô bạn gái nhỏ của mình. Từ ngày có cô, cảm giác hạnh phúc luôn tràn ngập trong lòng anh.
Lâm An cũng có cảm giác ngọt ngào giống như Vũ Khôi Nguyên vậy, cô ôm chặt lấy anh đứng yên một lúc cảm nhận tình yêu giữa hai người.
Thấy thời gian đã đủ lâu, Lâm An liền tách khỏi người Vũ Khôi Nguyên rồi nhảy chân sáo đến sô pha ngồi bịch xuống.
“Cuối cùng chúng ta cũng có chuyến đi du lịch chung đầu tiên rồi. Hóng quá đi! Anh có cần em giúp chuẩn bị hành lý không?"
Đương nhiên Vũ Khôi Nguyên đâu nỡ để cô bạn gái nhỏ chuẩn bị đồ cho mình cơ chứ, vì vậy nên anh lập tức lắc đầu rồi đưa đồ ăn vặt cho cô để cô xem phim còn anh thì đi chuẩn bị đồ đạc cần thiết.
...----------------...
Rồi cuối cùng khoảng thời gian Lâm An mong chờ cũng đã tới. Mới sáng sớm mà cô đã đã đến gõ cửa phòng của anh.
Dù đã nhìn thấy bộ dạng lúc mới ngủ dậy của anh bao nhiêu lần rồi nhưng Lâm An vẫn không kìm được mà mặt đỏ tim đập. Trông anh giờ đây không còn nét lạnh lùng thường ngày nữa mà thay vào đó có chút dễ thương. Có lẽ ai cũng nghĩ cô được Vũ Khôi Nguyên chiều đến như vậy thì anh lạnh lùng ở đâu cơ chứ nhưng sự thật mỗi lần cô ở cạnh anh cô vẫn cảm nhận được con người bên trong anh, nó vô cùng trưởng thành chứ không hề giống những người cùng lứa tuổi. Chỉ lúc Vũ Khôi Nguyên mới tỉnh dậy, trông anh mới có phần nào giống người cùng trang lứa, vì vậy Lâm An rất mê anh ở thời điểm này.
"Em hào hứng đến vậy à. Chẳng phải hai tiếng nữa mới đến thời gian tập trung sao?" Vũ Khôi Nguyên dựa vào một bên khung cửa nhìn cô gái trước mắt.
"Tại tối qua em không ngủ được nên em mới thức dậy sớm thôi mà." Lâm An cười trừ.
"Ồ, vậy giờ tôi sẽ giúp em ngủ được ngay đây." Chưa kịp để Lâm An phản ứng, Vũ Khôi Nguyên đã lập tức bế cô vào phòng ngủ của anh.
Cảm giác ấm áp trong căn phòng và mùi hương nhẹ nhàng trên người Vũ Khôi Nguyên làm Lâm An dần dần thả lỏng cơ thể. Vũ Khôi Nguyên tháo giày của cô ra rồi nhét cô vào trong chăn ngủ cùng anh.
Nằm trong vòng tay của Vũ Khôi Nguyên, Lâm An cảm thấy dễ chịu vông cùng, vì thế chẳng bao lâu sau cô đã chìm vào giấc ngủ cùng với anh.