Nháy mắt, trái tim của Hạ Lân như tan chảy.
"Anh về rồi sao?" Chung Tình giương mắt nhìn anh, đặt quyển sách ở mép giường.
"Ừ." Anh đi lên trước ôm cô vào trong lòng, sau đó hôn lấy cô.
Chung Tình tự nhiên đáp lại nụ hôn ấy, môi bị liếm đến ướt át, hai mắt mê ly, hơi thở cũng dần ấm nóng.
"Muốn làm quá." Hạ Lân đè cô trên giường, không chớp mắt nhìn chằm chằm Chung Tình, thậm chí nhìn anh còn có chút đáng thương.
"...Có thể làm..." Mặt Chung Tình bạo hồng, vuốt ve mái tóc ngắn ngủn của Hạ Lân, trong lòng vừa chua xót vừa ngọt ngào.
Thiếu niên bò dậy từ trên người cô, bực bội kéo cà vạt: "Thôi bỏ đi, thân thể của em còn chưa khôi phục."
"Đã ổn rồi mà, không sao đâu."
Cô ôm lấy cậu từ phía sau, mặt dán lên tấm lưng dày rộng. Cô cũng muốn Hạ Lân.
Thiếu niên vui vẻ xoay người, nắm lấy tay cô: "Thật sao?" Sau khi nhận được lời khẳng định, cậu vội vàng cởi quần áo trên người ra: "Anh đi tắm trước, nhanh thôi, chờ anh nhé!"
Dáng vẻ hớn hở này của anh thật sự chẳng phù hợp với gương mặt nam tính góc cạnh một chút nào, bình thường anh đều mặc sơmi thắt cà vạt,
một thân vest lịch lãm, chỉ có như vậy mới có thể che đi khuyết điểm còn nhỏ tuổi để điều khiển tập đoàn.
Nhưng ở trước mắt cô, cậu như trở về làm một nam sinh cấp ba.
Chung Tình khẽ cười một tiếng, ngoan ngoãn ngồi ở trên giường chờ cậu. Quả nhiên rất nhanh Hạ Lân đã tắm xong, cả người trần trụi, côn th*t giữa hai chân đã cương lên, mang theo một thân nóng bỏng ôm ghì lấy cô mà hôn tới tấp.
Áo ngủ bị vén lên, lộ ra bộ ngực mềm mại, Hạ Lân bắt lấy một bên vú không ngừng xoa bóp, cúi người xuống ngậm lấy nhũ viên bên kia mà liếm láp.
"Ưm..." đầu v* bị đùa bỡn khiến trái tim Chung Tình kinh hoảng không thôi, thiếu nữ mê man nhìn chằm chằm đèn trùm trên trần nhà, hoảng loạn mà tự hỏi chẳng lẽ từ trước đến nay đều như vậy sao?
Nụ hôn kéo từ bầu ngực mềm mại xuống đến bụng, rốn, phần eo, mãi cho đến khi quần bị cởi ra, Hạ Lân nâng đùi cô lên, cúi đầu vùi vào nơi sâu thẳm giữa hai chân cô.
"A...Không được." Chung Tình duỗi tay ngăn cản động tác của cậu, tuy cô đã tắm nhưng đó cũng là chuyện của một tiếng trước rồi.
Hạ Lân mặc kệ sự chống cự như mèo cào của cô, chỉ lo đẩy ra môi â/m h/ộ, ngậm lấy â/m đ/ế nho nhỏ, dùng đầu lưỡi không ngừng khiêu khích, vừa hút vừa cắn, đầu lưỡi khi thì liếm xuống huy*t khẩu, khi thì vòng quanh thành một vòng tròn, rất nhanh đã khiến dưới thân cô trở nên nước sốt đầm đìa.
Chung Tình khó nhịn che lại mặt mình, cô cảm thấy quá xấu hổ.
"Được rồi, anh mau vào đi." Cô phát ra tiếng rên rỉ mềm mại, dùng chân cọ cọ tấm lưng trần của cậu.
"Chờ một chút, đợi em cao trào đã." Hạ Lân lần này kiên nhẫn hơn rất nhiều, một ngón tay cắm vào hoa huy*t, phối hợp với đầu lưỡi bên trong.
Chung Tình quả thực muốn chết chìm trong miệng anh, bụng nhỏ buộc chặt, khoái cảm từng đợt đánh úp lại, đùi cũng bắt đầu co rút.
"A..." Cô luân hãm trong sự dịu dàng của Hạ Lân mà đạt tới cao trào.
Lúc này cậu mới chống người dậy, lấy áo mưa từ tủ đầu giường, xé ra rồi tròng lên côn th*t. Cậu đã cứng từ lâu, bức thiết muốn cắm vào trong hoa huy*t ấm áp chặt chẽ
Cậu lật người Chung Tình nằm úp xuống, côn th*t chống lại cánh mông trắng nõn, còn cố tình trêu cô: "Bà xã, anh muốn thao em từ phía sau có được không?"
Cả người Chung Tình chỉ còn một chiếc áo ngủ, eo nhỏ đong đưa, cái mông nhếch lên, tóc đen rơi rụng trên vai.
Thật hấp dẫn, cả người Hạ Lân đều nóng lên, chính cậu là người đã biến Chung Tình thành dáng vẻ này.