Mục lục
Truyền Thuyết Chi Chủ Đích Phu Nhân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hôm sau, Du Tiểu Mặc nhận được lệnh bài của tầng chín mươi.

Mỗi tầng ở Cự Vô Phách đều có lệnh bài riêng, đại biểu cho từng tầng khác nhau, chỉ có tấm lệnh bài này mới được đi lên tầng chín mươi, nếu không thì chắc chắn đạo sư tầng chín mươi sẽ không quan tâm tới việc nhìn ngươi có quen mặt hay không mà thẳng thắn để ngươi đứng ngoài.

Sau đó, hắn nhờ người ta chuyển cho đám Kiều Vô Tinh mấy câu rồi đi cùng Lăng Tiêu rời khỏi Trung Thiên.

Sau khi Kiều Vô Tinh biết được chuyện này đã không còn lời nào để nói, hình như từ lúc Du Tiểu Hắc trở thành viện sinh Tiêu Dao Viện, hắn chẳng ở lại Cự Vô Pách được mấy ngày, bây giờ khiêu chiến xong quy tắc đặc biệt là bỏ chạy không thấy tăm hơi đâu.

Việc Du Tiểu Mặc nhờ Kiều Vô Tinh là tìm giúp mấy vị linh thảo còn dư lại của Luân Hồi đan, và linh thảo có thể luyện ra thải đan, bất kể là hạt giống, đang thời kỳ trưởng thành hay thành thục đều được.

Ngoại trừ linh thảo dùng cho Luân Hồi đan, mấy thứ kia hắn không thể nhờ Phó Thương Khung được, nguyên nhân hả, với sự khôn khéo của Phó Thương Khung, tuyệt đối sẽ không tin lời hắn, hơn nữa mạng lưới tình báo của Thương Minh quá lợi hại.

Nếu họ biết gia tộc Xích Huyết đang tìm báu vật truyền tộc, rất có thể thân phận của hắn sẽ bị bại lộ, mà hắn thì không bao giờ làm mấy chuyện vừa nguy hiểm vừa không nắm chắc được này.



Tửu lâu Song Ngư, Vũ Thành đang trầm ngâm nhìn tờ giấy đặt trên mặt bàn.

Trên tờ giấy có tên linh thảo dùng cho Luân Hồi đan mà Du Tiểu Mặc viết cho hắn, còn có các loại hạt giống không hạn chế, chỉ nói cho Vũ Thành biết dù là linh thảo cấp mười một mười hai nào cũng được.

Cử động quái dị như vậy, Vũ Thành không thể nào không nghi ngờ, có điều…

Vũ Thành nhớ tới đáp án mà ngày đó Du Tiểu Mặc nói cho hắn, thật sự là, không thể dùng từ nào để hình dung cái cảm giác bị lừa gạt này, hắn có thể nhớ rõ từng câu từng chữ mà Du Tiểu Mặc nói lúc ấy “Đương nhiên là chuẩn bị cho tương lai chứ sao, ngươi nghĩ xem, bây giờ ta trồng hết linh thảo cấp mười một mười hai vào trong ruộng, có khi mấy vạn năm sau là thu hoạch được rồi, chuẩn bị sớm, tránh cho sau này già rồi hối hận đó!”

Đúng là Du Tiểu Mặc nói có lý lắm, nhưng Vũ Thành vừa nghĩ tới cái nét mặt đứng đắn khi nói mấy lời này của hắn, liền cảm thấy quái dị.

Nhưng có thể khẳng định một điều, Du Tiểu Mặc thực sự tin chắc rằng trong tương lai mình có thể trở thành một đan sư rất mạnh.

Chỉ riêng điểm này thôi, Vũ Thành đã có thể giúp hắn không lý do, mặc kệ tương lai hắn có làm được hay không, dù sao cũng chỉ giúp thu thập linh thảo thôi mà, hơn nữa cái hắn muốn không phải là linh thảo đã thành thục.

Trung Thiên không thiếu đan sư, linh thảo cấp mười một mười hai vừa bày lên quầy đã có hàng đống người tranh nhau mua, tài sản riêng của Vũ Thành không nhiều, cho nên cảm thấy yêu cầu tìm hạt giống và linh thảo chưa thành thục này quá đơn giản, bởi vì ít đan sư có hứng thú với chúng.

“Thành nhi.” Phụ thân của Vũ Thành – Vũ Chính đẩy cửa bước tới.

Vũ Thành vội vàng đứng lên, “Phụ thân đại nhân, sao ngài lại tới đây?”

Vũ Chính là một người trung niên có bề ngoài khá cương trực công chính, mặt chữ quốc, trên miệng còn có hai hàng ria ngắn, trong mắt lóe lên vẻ khôn khéo khiến ông ra có gì đó rất quang minh lỗi lạc, nhưng người có thể trở thành quản sự tửu lâu Song Ngư sao có thể lương thiện đây.

“Vi phụ nghe nói hôm qua con bảo người ta nghe ngóng về linh thảo đỉnh cấp, hơn nữa còn tìm linh thảo ở nhiều giai đoạn trưởng thành khác nhau, chuyện này có thật không?”

Linh thảo cấp mười một mười hai còn được gọi chung là linh thảo đỉnh cấp.

“Dạ đúng, phụ thân đại nhân!” Vũ Thành thẳng thắn, hắn không hề có ý định giấu diếm chuyện này, thậm chí còn muốn mời phụ thân hỗ trợ, nói sao thì năng lực của hắn cũng có hạn, có vài người cho dù hắn là con trai của quản sự, người ta cũng không nể mặt hắn.

Vũ Chính cầm tờ giấy trên bàn lên, “Có người nhờ con tìm số linh thảo này?”

Vũ Thành kể lại chi tiết những việc đã xảy ra.

Biết được người nhờ chính là Du Tiểu Mặc, Vũ Chính từng trải hơn Vũ Thành, nhận thấy sự kỳ lạ, nhưng ông ta không điều tra quá kỹ càng, Lăng Tiêu và Du Tiểu Mặc chưa từng kết thù oán với họ, nếu chỉ vì thám thính một tin tức mà đắc tội cường giả trên Thập Thần Bảng, vậy thì cái được không bù nổi cái mất.

“Chuyện này cứ giao cho vi phụ, gây động tĩnh quá lớn sẽ khiến người chú ý.”

“Dạ, phụ thân đại nhân!”



Nam lục, bổn gia của gia tộc Xích Huyết.

Mấy hôm nay Du Chấn Thiên bắt đầu kết nối những sự việc đã xảy ra gần đây, hơn nữa căn cứ vào lời Giang Lưu, rốt cục cũng tin một việc, Du Tiểu Hắc chính là Du Tiểu Mặc, mà Lăng Mặc chính là Lăng Tiêu.

“Vô liêm sỉ!”

Du Chấn Thiên giận dữ gạt hết đồ sứ trên bàn trà xuống đất, sự phẫn nộ khi bị đùa bỡn vòng vòng cứ mắc kẹt trong lòng lão không sao đi nổi, nhất là lúc ở tiệc sinh nhật mà Thương Minh tổ chức, để chúng quang minh chính đại chạy trước mắt mình. Thực ra lão nên nghĩ tới từ lâu rồi mới phải, thực lực xuất chúng, còn là tổ hợp của đan sư và tu luyện giả.

“Nếu biết rõ báu vật truyền tộc đang ở trong tay kẻ tên Du Tiểu Hắc kia, phải mau chóng thu hồi lại!”

“Phu quân bớt giận.”

Ngân phu nhân thấy lão tức đến mức chỉ muốn lập tức phái người tới Trung Thiên bắt họ lại, vội vàng lên tiếng.

“Phu nhân, nàng cũng biết tầm quan trọng của báu vật truyền tộc đối với gia tộc Xích Huyết, đây là bảo vật truyền lại từ viễn cổ, tại sao có thể để cho bọn đạo chích lấy được!” Du Chấn Thiên cứ nghĩ tới lúc biết tin báu vật biến mất, trong mắt liền bắn ra một loại chấp niệm nhất định phải có được.

Ngân phu nhân đặt tay phải lên tay trái, thản nhiên nói: “Phu quân, bọn đạo chích kia là con trai của đệ đệ phu quân đó, nếu không có sự việc kia phát sinh, thì bây giờ hắn chính là con trai của gia chủ, huống chi phu quân không thắc mắc vì sao hắn có thể kế thừa được báu vật truyền tộc sao?”

Khởi điểm của báu vật truyền tộc có thể ngược dòng tới viễn cổ, nó là tín vật cho mỗi người kế thừa vị trí gia chủ, nói cách khác, ai có được báu vật truyền tộc thì người đó chính là gia chủ, nhưng không phải ai cũng dùng được món báu vật này.

Không biết bắt đầu tự khi nào, nghe nói truyền thừa đột nhiên đứt đoạn, về sau báu vật truyền tộc từ một món bảo bối nghịch thiên biến thành tín vật của mỗi đời gia chủ, nhưng không ai biết nó có tác dụng gì.

Nếu truyền thừa từ viễn cổ, tuyệt đối không chỉ đơn giản là tín vật.

Nhiều đời gia chủ của gia tộc Xích Huyết đã thử rất nhiều lần, nhưng tín vật vẫn chỉ là tín vật, không ai biết làm cách nào để mở báu vật truyền tộc ra.

Mãi về sau mới tới thế hệ của Du Chấn Thiên.

Cũng như Ngân phu nhân nói, người ban đầu được định đoạt kế thừa vị trí gia chủ phải là phụ thân của Du Tiểu Mặc, kể cả trước khi công bố tên người kế thừa, gia chủ tiền nhiệm đã sớm đưa báu vật truyền tộc cho phụ thân của Du Tiểu Mặc rồi.

Có điều, phụ thân của Du Tiểu Mặc là một người trời sinh khá lười biếng, nói trắng ra thì là không ôm chí lớn, ông chỉ muốn sống một cuộc sống thật bình yên, hoàn toàn không hy vọng phải đeo trọng trách gia chủ này trên vai.

Nhưng ý nguyện của ông hoàn toàn không nằm trong sự cân nhắc của gia chủ tiền nhiệm, ai quan tâm ngươi vui hay không, bảo ngươi kế thừa thì ngươi nhất định phải kế thừa!

Kết quả chắc ai cũng đoán được, một tháng trước khi kế thừa ngôi vị tộc trưởng, phụ thân của Du Tiểu Mặc bị Du Chấn Thiên hãm hại, sau đó bắt đầu kiếp sống chạy trốn khắp nơi, trước khi trốn còn tiện tay còn mang luôn cả báu vật truyền tộc đi, khiến cho vị trí gia chủ của Du Chấn Thiên luôn danh bất chính, ngôn bất thuận.

Đừng nhìn gia tộc Xích Huyết bây giờ đang rất thái bình, yên ổn, thực ra một vài lão quái vật trong tộc chưa bao giờ phục Du Chấn Thiên, nếu không phải Du Chấn Thiên dùng tu vi trấn áp họ, gia tộc Xích Huyết đã sớm lật trời.

Về sau, Du Chấn Thiên vô tình phát hiện bí mật của báu vật truyền tộc trong một quyển điển tịch cổ xưa, vì vậy mới bắt đầu phái người truy tìm tung tích phụ thân của Du Tiểu Mặc, muốn lấy lại báu vật, nhưng sự việc đâu có đơn giản như vậy.

Phụ thân của Du Tiểu Mặc đã biến mất rất lâu, Du Chấn Thiên cũng kế thừa vị trí gia chủ rất nhiều năm rồi, ban đầu cảm thấy chẳng cần tín vật gì để chứng minh, cho nên triệu hồi hết những người truy lùng.

Đợi tới thời điểm lão muốn tìm, biển người mênh mông, đối phương còn có khả năng đã không ở đại lục Thông Thiên nữa, lão phải đi đâu để tìm.

Ngay lúc lão sắp lâm vào ngõ cụt, phụ thân của Du Tiểu Mặc đột nhiên xuất hiện.

Du Chấn Thiên phái người bắt ông ta lại, còn dễ dàng hơn trong tưởng tượng, nhưng hỏi mãi vẫn không biết tung tích của báu vật truyền tộc, bởi vì bên trên có áp lực từ đám lão quái vật kia, cho nên Du Chấn Thiên không thể nào dùng cực hình với phụ thân của Du Tiểu Mặc.

Hơn mười năm trước, rốt cục thì Du Chấn Thiên cũng không kiềm chế được nữa.

Lão làm bộ muốn chọn người kế nhiệm vị trí gia chủ tiếp theo, tiết lộ chuyện về báu vật truyền tộc cho bốn người con trai, lão biết cả bốn con trai đều nuôi dưỡng rất nhiều nhân mạch kể cả ngoài sáng và trong tối.

Quả nhiên, cả bốn người đều phái thuộc hạ truy tùng khắp nơi như lão suy đoán, cuối cùng cũng tìm được, cũng là sự việc xảy ra hơn một năm tước, nhưng kết quả vẫn thất bại, không những không bắt được người, còn mất luôn tung tích của Du Tiểu Mặc.

Khi Du Chấn Thiên biết có khả năng báu vật truyền tộc đã bị mở ra, không từ ngữ nào có thể đủ để hình dung sự khiếp sợ trong lòng lão.

Vì sao báu vật truyền tộc lại mở ra?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK