Di tích truyền thừa
"Là truyền thừa của dã nhân." Khổng Bạch bất đắc dĩ nói: "Người ở cái bộ lạc này cũng không phải trời sinh liền có được lực lượng thần bí như thế, mà là do ở phụ cận bộ lạc của bọn hắn, có được một tòa di tích thượng cổ do dã nhân lưu truyền xuống, chỉ cần lịch luyện ở bên trong di tích, liền có khả năng thu hoạch được truyền thừa dã nhân! Có được loại thuộc tính đặc biệt kia!"
Xoạt! Hai mắt của Trần Phong cùng với Tần Hải đều tỏa sáng.
Thuộc tính đặc biệt? Ví dụ như —— miễn dịch năng lượng!? Hai người nhất thời cảm thấy động tâm, chỉ có chân chính đối mặt qua, mới biết được đặc tính miễn dịch năng lượng đến cùng là cường đại như thế nào, thứ này tồn tại, đủ để cho bọn hắn vượt hai cấp khiêu chiến! Nếu như bọn hắn có thể đạt được thứ này, liền xem như có đối mặt với cường giả cấp A, cũng không cần phải lo lắng cho tính mạng!
Đây mới thực sự là đồ vật nghịch thiên! Truyền thừa của dã nhân sao? Tâm tình của Trần Phong trở nên hừng hực.
"Ngươi có biết vị trí không?" Trần Phong hơi híp tròng mắt lại.
"Đương nhiên là biết." Khổng Bạch gật đầu.
"Cùng đi?" Trần Phong thản nhiên nói.
"Ta sẽ có quyền phản đối hay sao?" Khổng Bạch nhún nhún vai, nếu hắn đã quyết định nói ra, hiển nhiên đã sớm chuẩn bị kỹ càng.
Ở chỗ này tiêu tốn thời gian cùng với hai tên gia hỏa này, còn phải đề phòng bọn hắn truy tung tới, còn không bằng dứt khoát liên hợp hành động, ít nhất sẽ an toàn hơn một chút. Dù sao thì...di tích truyền thừa dã nhân, cũng không phải là chỉ có những người bản địa mới có thể đi.
"Trước khi ta đến đã điều tra qua tư liệu di tích truyền thừa, thế nhưng lại trống rỗng, không có bất luận một tin tức nào liên quan đến loại địa phương này." Khổng Bạch mở miệng nói ra: "Cho nên lần này có thể sẽ rất nguy hiểm, ngay cả ta cũng không có niềm tin tuyệt đối!"
"Hiểu rõ." Hai người Trần Phong khẽ gật đầu, điểm ấy rất bình thường, ngay cả bộ lạc dã nhân cũng ở bên trong khu vực không biết, ở sâu bên trong có di tích truyền thừa, tự nhiên cũng không có người nào biết rõ. Về phần nguy hiểm...
Ha ha, đối bọn hắn mà nói, nguy hiểm không phải là chuyện thường ngày hay sao?
"Rất tốt." Khổng Bạch tươi cười nói: "Ta cũng rất thích hợp tác với các thiên tài."
Hai bên trao đổi tin tức về thực lực của nhau, tạm thời hợp thành một tiểu đội.
—— ——
Khổng Bạch: Cấp C đỉnh phong, sức chiến đấu có thể so với cấp B trung cấp, có rất nhiều át chủ bài.
Tần Hải: Cấp C đỉnh phong, sức chiến đấu có thể so với cấp B sơ cấp, chỉ có lực lượng thân thể thuần túy!
Trần Phong: Cấp B sơ cấp, sức chiến đấu có thể so với cấp B trung cấp.
—— ——
Đây là thực lực bên ngoài của ba người, Trần Phong cùng với Khổng Bạch đều có được sức chiến đấu cấp B trung cấp, mà Tần Hải mặc dù chỉ có uy năng cấp B sơ cấp, thế nhưng cũng chỉ có hắn mới có thể đối phó được với dã nhân! Ba người có thể nói là tương xứng, tiểu đội được xây dựng hoàn thành, mục tiêu của ba người—— chính là di tích truyền thừa dã nhân.
Căn cứ theo lời mà Khổng Bạch nói, di tích truyền thừa dã nhân, cũng không phải là địa phương không có giá trị như bộ lạc dã nhân, ở chỗ kia thời khắc đều có trọng binh trấn giữ!
Thậm chí còn có thủ lĩnh thực sự của tộc cự nhân, thực lực rất có thể còn ở bên trên cấp A!
Chỉ có điều là lần này...thừa dịp vào thời điểm người kia đã rời đi, bọn hắn mới có thể trà trộn vào bên trong, bằng không mà nói, người này chỉ cần vung tay một cái liền có thể đập chết bọn hắn!
"Thủ lĩnh..." Trần Phong bỗng nhiên nghĩ đến cái pho tượng đá kia, là cái tên kia hay sao? Tên này cũng bởi vì tác dụng của Quầng sáng may mắn, đã ra tay ngăn lại cường giả bí ẩn đang truy sát Vương Dao!
Lúc trước hắn còn cảm thấy kỳ quái, vì sao ở nơi này lại có cường giả ẩn nấp, di tích truyền thừa dã nhân sao? Điều này có vẻ hợp lý.
Căn cứ theo sự chỉ dẫn của Khổng Bạch, ba người rất nhanh liền đi đến mục tiêu.
Chỉ có điều là, vào thời điểm bọn hắn chạy tới trước cửa của di tích, bầu trời bỗng nhiên nổ vang một tiếng, ở nơi xa lấp lánh hào quang nhàn nhạt, vị thủ lĩnh dã nhân thần bí, đã sắp trở lại rồi!
"Không tốt." Sắc mặt của ba người liền đại biến, bọn hắn không sợ một người nào ở bên trong bộ lạc dã nhân, thế nhưng cái vị thủ lĩnh dã nhân này...đây chính là cường giả siêu cấp A!
"Có lẽ hắn ta cũng không phát hiện ra chúng ta..." Khổng Bạch thấp giọng nói.
"Hừ!" Ở bên trong hư không có một tiếng hừ lạnh, vị thủ lĩnh dã nhân thần bí bỗng nhiên nói: "Các ngươi muốn chết ~ "
"Bị phát hiện rồi." Sắc mặt của ba người tái xanh.
Trốn? Căn bản là không có chỗ nào để trốn! Trong phạm vi ngàn dặm xung quanh đều là khu vực không biết, đều là địa bàn của dã nhân! Bọn hắn chỉ sợ chạy không được mấy dặm liền bị miểu sát, trừ phi...
"Ở bên trong!" Khổng Bạch nhìn về phía cửa truyền thừa, mặc dù bọn hắn vẫn còn cách cửa truyền thừa một đoạn, thế nhưng...
"Đi!" Mấy người phóng tới cửa di tích truyền thừa.
Ở cửa, những thủ vệ kia chuẩn bị chiến đấu, nhưng mà đối mặt với ba người Trần Phong bật hết hoả lực, căn bản là không hề có lực hoàn thủ, trong vài phút liền bị đánh chết tại chỗ!
"Bang!" Cánh cửa truyền thừa cứ như thế bị phá tan.
"Các ngươi dám?!" Một tiếng tức giận rít gào từ phía chân trời mà đến.
Một bàn tay khổng lồ từ trên trời giáng xuống, người còn cách mấy mười cây số, công kích đã đánh tới! Lực lượng cực kỳ kinh khủng, khiến cho không khí chung quanh ngưng kết, ba người Trần Phong cảm thấy toàn thân lạnh lẽo.
Nhanh! Nhanh! Nhanh! Ba người rít gào ở trong lòng, ở bên trong cái cửa truyền thừa bị phá tan, hào quang bắt đầu lấp lánh.
Oanh! Hào quang rực rỡ nổ tung, đòn công kích của vị thủ lĩnh dã nhân thần bí rốt cục cũng hạ xuống, oanh lên mặt đất tạo ra một cái hố rất sâu, nhưng mà chung quanh cái hố này, cũng đã đã mất đi dấu vết của ba người Trần Phong.
Pho tượng đá cũng trong chớp mắt bay tới, nhìn hào quang lấp lánh ở trong di tích truyền thừa.
"Cuối cùng...cũng bị bọn hắn tiến vào hay sao? Đã mấy ngàn năm rồi không có người ngoài bước vào nơi truyền thừa...là phúc là họa?"
Pho tượng đá thở dài một tiếng, vang vọng trong thiên địa.
- --
Bão cát đầy trời, cuồng phong hung tàn, có ba đạo thân ảnh đang vật lộn trong bụi bặm.
"Đây chính là nơi truyền thừa?" Khổng Bạch nói dứt lời, liền cảm thấy trong miệng đắng chát, nhổ một ngụm, trong miệng dính đầy cát.
"Hẳn là... ục." Tần Hải còn chưa nói hết câu đã bị cát nhồi vào miệng.
...
Trần Phong không để ý đến hai con hàng này, loại vấn đề rõ ràng này còn phải hỏi nữa hay sao?
"Ngưng!" Trần Phong thôi động năng lượng hoá vũ trang, ở trước mắt hình thành một tấm lá chắn năng lượng, bão cát đầy trời cũng không có cách nào tiến vào, tiếng gió thổi rít gào cũng biến thành rất nhỏ, toàn bộ thế giới dường như an tĩnh trở lại.
"Ngươi thế mà còn có loại năng lực này?" Khổng Bạch kinh ngạc tán thán.
Năng lượng hoá vũ trang còn có thể chơi như vậy? Hắn cảm giác mình đã đánh giá thấp cái tên gia hoả gọi là Vương Phong này.
"Nếu có thể biến hoá, có thể hay không biến to thêm một chút?" Khổng Bạch hưng phấn hỏi.