"Sinh Tử Cực Cảnh! Khởi!" Vương Dao khống chế quả cầu ánh sáng màu tím đen đáng sợ này.
"Ong —— " Quả cầu ánh sáng màu tím tỏa ra hào quang, trên khuôn mặt của Trần Phong cùng với Vương Việt đều lộ ra vẻ mặt thống khổ.
"Thanh tẩy!" Vương Dao đưa tay, từng chùm năng lượng từ trong tay nàng tỏa ra, hóa thành từng tia sáng màu đỏ, vờn quanh xung quanh quả cầu ánh sáng màu tím đen, năng lượng màu tím đen nồng đậm ở bên trong quả cầu, thế mà toàn bộ đều bị thanh tẩy, biến thành một quả cầu ánh sáng trong suốt!
"Bắt đầu." Ánh mắt của Vương Dao trở nên bình thản, đây vốn là một thủ đoạn công kích cường đại, thế nhưng hiện tại, nàng lấy tinh thần lực siêu cường của chính mình, đem quả cầu Sinh Tử Cực Cảnh này tịnh hóa, thanh tẩy hết thảy năng lượng hắc ám, để cho Vương Việt trải qua trăm năm sinh sinh tử tử của con rùa lớn này, đột phá cực hạn, nhanh chóng tăng tinh thần lực lên đột phá tới cấp E! Cái này, chính là lễ vật mà nàng tặng cho Vương Việt.
Mà Trần Phong... ánh mắt của nàng quét qua trên người của Trần Phong, đây là một tên gia hỏa xuất hiện ngoài ý muốn, là một biến số.
"Ngươi vốn không nên xuất hiện ở đây, thế nhưng nếu đã xuất hiện, thì chính là duyên phận." Trong đôi mắt linh động của Vương Dao tỏa ra hào quang đáng sợ, giống như có thể xem thấu cổ kim, nói: "Lịch luyện ở bên trong Sinh Tử Cực Cảnh, xem thử ngươi có thể đột phá cực hạn được hay không!"
"Oanh!" Hồng quang trong tay của Vương Dao đại thịnh.
Sinh Tử Cực Cảnh! Bắt đầu!
...
Rừng Thanh Sơn, ở một chỗ khác, từng tiếng tiếng kêu thảm thiết không ngừng truyền đến.
Ngô Phàm có tướng mạo coi như thanh tú giờ phút này ngã trên mặt đất không ngừng giãy dụa, toàn thân run rẩy, khuôn mặt vặn vẹo đáng sợ, giống như là đang tiếp nhận một loại tra tấn đáng sợ nào đó.
"Đã che đậy âm thanh hay chưa?" Thường Hổ thở dài nói.
"Ừm, đã che đậy." Trương Linh buông tay, nói: "Không phải ta đã nói rồi sao, vì sao lại để cho hắn hấp thu loại gen này?"
"Là do chính hắn muốn hấp thu a." Thường Hổ cũng rất là bất đắc dĩ, nói: "Vị thiếu gia này đã lên tiếng, chúng ta cũng không thể không cho hắn hấp thu? Thế nhưng không nghĩ tới, hắn thế mà lại thống khổ đến như thế, lần cường hoá gen này chỉ vẻn vẹn mới tăng lên 3 điểm thuộc tính a. Ta nhớ được lúc trước các ngươi tăng lên 4 điểm thuộc tính gen, cũng không có phản ứng lớn như vậy a?"
"Thân phận của hắn ta dù sao cũng không giống như chúng ta." Trương Linh lắc đầu, nói: "Xem ra sau này vẫn một lần tăng lên từ 1 đến 2 điểm thì sẽ tốt hơn."
"Chỉ có thể làm như vậy." Thường Hổ cảm thấy rất thất vọng, nói: "Càng về sau, biến dị thú phù hợp thuộc tính càng khó tìm, xem ra chúng còn phải ở lại trong khu rừng Thanh Sơn này thêm vài ngày."
"75 vạn nào có dễ kiếm như vậy." Trương Linh cười cười.
"Cũng đúng." Thường Hổ nhổ một bãi nước bọt, ánh mắt lộ ra vẻ tham lam, nói: "Nếu như chúng ta làm thịt tên tiểu tử này..."
"Chớ có làm loạn." Trương Linh giữ chặt tay của hắn, thấp giọng nói: "Ngươi quên lần trước kém chút nữa đã bị phát hiện? Coi như người ở Kim Thành nhận biết chúng ta không nhiều, nhưng loại chuyện này cũng phải bớt làm lại, lại nói, Ngô gia cũng không đơn giản, cẩn thận đá trúng thiết bản."
"Biết rồi." Thường Hổ có một chút tiếc nuối, đây chính là không vốn vạn lời!
Mà lúc này.
"A a a a —— " Quá trình cường hoá gen tựa hồ đã đến giai đoạn cuối cùng, tiếng kêu thảm thiết của Ngô Phàm càng trở nên mãnh liệt, mấy người đều nhíu mày che lỗ tai lại, may mắn mà bọn hắn đã sớm chuẩn bị thủ đoạn che đậy, thanh âm bị khống chế ở bên trong phạm vi ba mét, nếu không phải vậy bằng vào động tĩnh mà Ngô Phàm gây ra này, tất cả mọi người đều sẽ chết ở chỗ này. Chờ đến khi Ngô Phàm dần dần hoàn tất quá trình cường hoá, Thường Hổ mới đứng dậy.
"Cho hắn thuốc thử khôi phục, nhớ kỹ, một bình bán một vạn, phải hung hăng làm thịt hắn cho ta!" Thường Hổ hung dữ nói: "Chờ sau khi hắn khôi phục tốt liền xuất phát."
"Được." Trương Linh gật đầu.
Mà lúc này, ở phụ cận Hàn đàm.
Trong nháy mắt con rùa lớn nộ hống, Trần Phong cùng với Vương Việt đều cảm thấy tầm nhìn trước mắt trở nên biến ảo, xuất hiện ở một thế giới mới tinh.
"Đây là nơi nào?" Trần Phong nhìn chung quanh.
Vương Dao đã biến mất, Vương Việt cũng biến mất, hàn đàm cũng biến mất, tất cả mọi thứ, đều ở thời điểm này biến mất không còn tăm hơi.
"Rống!" Có một tiếng gầm giận dữ vang lên, chấn động thiên địa, trong vùng hư không tràn ngập khí tức cổ lão cuồn cuộn này, bỗng nhiên có một đầu biến dị thú xuất hiện mà Trần Phong chưa bao giờ thấy qua, nó dùng bốn chân đạp vào mặt đất, lóe ra một ngọn lửa quỷ dị. Đầu biến dị thú này không mạnh, thế nhưng không biết vì sao, cỗ khí thế kia của nó lại làm cho Trần Phong phát ra sự kính sợ từ trong linh hồn.
Cái này là thứ gì? Tâm thần của Trần Phong trở nên kinh hoàng.
Một địa phương lạ lẫm...một con biến dị thú lạ lẫm...đây là huyễn cảnh sao? Trần Phong bỗng nhiên tỉnh ngộ.
Con biến dị thú gầm nhẹ một tiếng, phóng thẳng tới Trần Phong, Trần Phong nhanh chóng phản kích, liền phát hiện ra được con biến dị thụ này đã đạt tới cấp F đỉnh phong, mặc dù thực lực mạnh hơn so với hắn một chút, thế nhưng hắn chưa chắc đã không thể chống chọi.
"Vù!" Đao gió bắn ra, Trần Phong chiến đấu cùng với nó.
"Có chút ngu ngốc." Trần Phong sau khi phóng ra mấy lần đao gió, liền phát hiện ra, đầu biến dị thú này mặc dù có thực lực không tầm thường, thế nhưng trí thông minh cùng với ý thức rõ ràng không đủ, phản ứng rất chậm.
"Cơ hội tốt!" Trần Phong điều khiển đao gió lượn vòng.
"Hưu!" Mấy cái đao gió xẹt qua một đường cong hoàn mỹ trên không trung, từ phía sau lưng của con biến dị thú chém tới, đem con biến dị thú này chém chết! Không cần tiêu hao giá trị may mắn, Trần Phong chỉ cần dùng thực lực của mình, liền có thể giết nó!
"Ong —— " Con biến dị thú hóa thành ánh sáng biến mất, mà trong nháy mắt này, Trần Phong có thể cảm giác được, chùm ánh sáng đã tan biến kia thế mà hóa thành một cỗ lực lượng tràn vào bên trong cơ thể của hắn, thuộc tính tinh thần của hắn, thế mà tăng lên 1 điểm!
"Tinh thần, tăng lên?" Trần Phong cảm thấy rung động, chém giết biến dị thú ở bên trong cái huyễn cảnh này thế mà có thể tăng tinh thần lực lên?
Con rùa lớn kia làm sao có thể hảo tâm như vậy, trừ phi...đây là do Vương Dao làm!
"Vì cái gì?" Trong lòng của Trần Phong nghi hoặc.
Nếu như nói trước đó Vương Dao không biết ân oán của hắn cùng với Vương Việt thì cũng không sao, thế nhưng mà lúc trước hắn đã cố ý đưa ra sự tình thi đại học, nói cho nàng biết hắn không hợp với Vương Việt, ở loại tình huống này, vào lúc Vương Dao trợ giúp Vương Việt đột phá, đem chính mình đẩy ra ngăn cản ở bên ngoài mới đúng?
Thế nhưng mà nàng...Vương Dao, Vương Việt, Vương gia... Trần Phong ngẫm lại Vương Dao bây giờ nhìn qua chỉ có bộ dáng mười hai, mười ba tuổi, đột nhiên cảm giác được, ở bên trong Vương gia, tuyệt đối có một bí mật kinh thiên mà mình không biết!