Sau 3 năm bỏ lỡ, cuối cùng Vương Gia và Hàn Uyên cũng có thể ở bên nhau. Hàn Uyên lúc đó mới 19 tuổi, không nghĩ gì nhiều ngoài việc rất rất thích anh. Đối với cô mà nói, Vương Gia thật sự quá ư là chuẩn mẫu hình lý tưởng. Anh năng nổ, xông pha ở tuổi 21, luôn không ngừng tiến lên phía trước, vả lại, anh muốn gì thì sẽ cố đạt cho bằng được.
Một năm trước, Hàn Uyên tình cờ thấy anh đến Hoàng Gia, chứng kiến được anh thất bại trong cuộc tranh giành Hạ Trâm. Cô hiểu, kể từ đó, lúc nào cũng quấn quýt bên anh. Lý do Vương Gia yêu Hàn Uyên lúc đầu có hơi sai trái, đó là vì cô giống Hạ Trâm. Nhưng chính vì sự ngông cuồng, sự bất chấp cứng đầu của cô khiến anh quên đi Hạ Trâm, dần dần mở lòng rồi tiến đến với cô nhanh hơn.
Lần sinh nhật thứ 23 của mình, Hàn Uyên chẳng muốn đi đâu cả. Tự cô nấu một bữa ăn thịnh soạn, đặt mua một chiếc bánh gato và hí hửng đợi anh về. Đúng 9 giờ tối, Vương Gia từ công ty trở về nhà. Biết hôm nay là sinh nhật cô nên anh đã đặt mua một đôi hoa tai bạc hình giọt nước. Mở cánh cửa, thấy Hàn Uyên tươi tắn nhìn bàn ăn đầy món ngon, anh mỉm cười đi tới ôm cô từ phía sau.
Hàn Uyên hạnh phúc không thôi, giọng ngọt ngào hỏi anh:
- Anh yêu, thấy món em nấu có ngon không?
- Chưa ăn nên chưa thể biết được. Uyên Uyên, hôm nay là sinh nhật em, sao lại tự mình xuống bếp thế này?
- Em thích mà. Nào, anh ngồi xuống đây đi!
- Rượu vang kia là em mua à? - Vương Gia đưa mắt tới chai rượu trên bàn
- Phải! Chúng ta đêm nay không say không ngủ!
Nến được thắp, rượu vang được bật, hai người vui vẻ nâng ly chúc mừng sinh nhật Hàn Uyên. Từng lời yêu thương mật ngọt giữa anh và cô trao cho nhau nhiều không xuể. Hàn Uyên và Vương Gia có vẻ như đã ngà ngà say. Cả hai kéo nhau ra sofa ngồi tiếp tục cuộc trò chuyện.
- Uyên Uyên, hôm nay em không mặc váy sao? - Vương Gia vuốt đùi cô hỏi
- Không, em không thích.
- Tại sao?
- Biết trò quỷ quyệt của anh rồi! - Hàn Uyên cười to nhìn anh. Người đàn ông này lần đầu biết mùi vị yêu nên rất dễ nghiện.
- Anh cũng đâu làm em bị thiệt. Nào, vào thay váy đi.
- Em muốn mặc áo thun quần ngắn...
- Mặc cái này chẳng tôn dáng em lên tý nào cả!
- Đừng đùa nữa. Anh yêu, vụ kiện của anh hôm nay thế nào? Có bảo vệ được thân chủ không?
- Ừm... có chứ. Tuy nhiên bên phía Cao Dự vẫn chưa chịu thua kiện. Chắc lão tay cũng thuê người đè bẹp anh đấy.
Vương Gia nhíu mày, nửa đùa nửa thật với Hàn Uyên. Tay anh vẫn chẳng dừng xoa đùi cô một giây nào. Ngay lúc đó, Hàn Uyên không kìm được lao vào người anh, ngùi lên trên đùi Vương Gia, cô hôn trán anh, mỉm cười tươi nói:
- Anh bảo vệ thân chủ, còn em... em bảo vệ anh!
- Vậy ư? Có bảo vệ anh nổi không? - Anh đưa tay lên ôm eo cô
- Có! Em dư võ để bảo vệ anh! Hahaha...
- Đúng đấy! Ai cũng sợ Judo của em hết!
- Đương nhiên! Lúc trước chị Hạ Trâm bị bắt cóc, em cũng bị mấy tên ra tay. Hừ, chúng nó yếu hơn mèo!
Môi Hàn Uyên chu ra kể lể. Vương Gia yêu không tả nổi, anh bế cô lên đi nhanh vào phòng. Đè cô xuống giường, anh ngậm lấy đôi môi mềm mỏng, mút nhè nhẹ. Ánh mắt quan sát biểu hiện cô gái dưới thân mình. Hàn Uyên vẫn còn chút tỉnh táo, đánh nhẹ vai anh hỏi:
- Nào... anh say rồi!
- Uyên Uyên... đến hôm nay anh không thể nhịn được nữa rồi...
- Không đâu... Em muốn lúc...
- Ngày mai ra mắt gia đình anh nhé?
- Hả?
Cô bất ngờ hét lớn. Vương Gia nhoẻn cười đỡ cô ngồi dậy. Anh biết cô rất muốn đường đường chính chính bên anh, và anh cũng thế.
- Ba mẹ anh muốn gặp em. Họ muốn gặp người khiến anh bại trận.
- Nhưng em chưa chuẩn bị gì hết. Ba mẹ em cũng...
- Anh hiểu! Anh biết... Uyên Uyên, đừng lo gì hết, được không em?
Anh vuốt ve gương mặt cô trấn an. Anh thở nặng, gương mặt đầy vẻ si tình:
- Uyên Uyên... anh biết, ở bên em anh không ngăn được sóng tình. Đầu óc không được lý trí nên...
- Ngày mai em sẽ đến nhà ba mẹ với anh!
- Sao?
- Em cũng muốn có chồng như chị Hạ Trâm...
- ... Anh cũng muốn có em!
Vương Gia bất chợt có ý định tiến đến khoá môi cô. Thế nhưng Hàn Uyên né tránh, nháy mắt tinh nghịch:
- Anh yêu, anh không thể đợi được ngày bọn mình tân hôn?
- Một tuần! Trong vòng một tuần này anh sẽ giải quyết xong xuôi từ ba mẹ anh đến ba mẹ em. Anh sẽ chuẩn bị đám cưới!
- Hahaha... Thật ư?
- Thật!
Lời nói của Vương Gia quả quyết đến lạ thường. Quả như vậy, nhưng 1 tuần ấy lại kéo dài những 1 năm trời. Đơn giản vì ba mẹ Hoàng Uyên không chấp thuận, tuy nhiên, dưới sự khéo léo của Hạ Trâm, lời khẳng định chắc nịch của Hoàng Phong, cùng với hàng loạt hành động nghĩa khí của Vương Gia, một đám cưới siêu ngọt ngào diễn ra sau đó. Cuối cùng anh cũng có thể chiếm lấy cô, không phải " nhịn " như trước nữa.
Vương Gia và Hàn Uyên hạnh phúc đỗi phi thường. Giờ đây hai người có lẽ sẽ không bỏ lỡ nhau hay xa nhau thêm một lần nào. Và anh, cũng sẽ không thể yêu thêm một người con gái nào ngoài cô. Vì lúc anh yếu đuối nhất, cô xuất hiện. Lúc cô cần anh nhất, anh luôn ở đó!
**Chapter sau cập nhật vào ngày mai**