• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- -

Tám giờ sáng mùng một, bà nội Cố trong lòng không yên lượn mấy vòng ở phòng khách gần cả tiếng đồng hồ.

"Thằng con nhỏ" đã hứa tối qua sẽ gấp rút trở về từ thành phố B cũng không có ở nhà, gọi điện thoại thì luôn tắt máy; mà thằng con lớn lúc nào cũng làm việc và nghỉ ngơi quy củ đến giờ cũng chưa có rời giường, hơn nữa hôm qua là giao thừa, chị Vương bảo mẫu về nhà đoàn viên, bà cụ chẳng có ai để trao đổi cả.

Bà lại dạo một vòng trong căn phòng khách gần trăm mét vuông, nhìn nhìn đồng hồ tủ để sàn*, cuối cùng vẫn là nhịn không được, đi gõ cửa phòng ngủ thằng con lớn nhà bà.

Bà nội Cố đứng trước cửa phòng, loáng thoáng nghe thấy hình như bên trong có động tĩnh gì, nhưng theo tiếng gõ cửa thì mấy cái tiếng đó lập tức biến mất, một lát sau, thằng con lớn nhà bà mặc áo ngủ rộng thùng thình tới mở cửa, lúc bước ra khỏi phòng lại trở tay đóng cửa lại.

"Tối qua em con không về nhà, con biết không? Trong phòng nó không có ai, mẹ gọi điện thoại mà di động của nó cứ tắt suốt." Bà lo lắng bắt lấy bàn tay thằng con lớn, "Không phải con đã sắp xếp người đi đón nó sao? Con mau liên hệ một chút xem có phải đã xảy ra chuyện gì hay không?"

Thằng con lớn luôn làm việc một cách vững chắc quả thực không phụ sự tin tưởng của bà, anh cười, cầm chặt tay bà, bên trong sự bình tĩnh của anh lộ ra chút bất đắc dĩ, nói: "Mẹ à, mẹ yên tâm đi, tối qua Trạch Nghị có về nhà. Nhưng sau khi nó về, hai anh em bọn con uống rượu, nó uống nhiều quá, cứ nôn mãi, con đành mang nó về phòng mình chiếu cố."

"Con... con làm anh kiểu gì vậy, em trai con mới trở về từ thành phố B mà con đã chuốc say nó." Nghe thằng con lớn nói như vậy, bà nội Cố lập tức yên lòng, có chút tức giận oán trách một câu, nhưng bà lại cảm thấy vui vẻ nhẹ nhõm nhiều hơn, "Vậy... vậy có phải hai anh em con đã nói hết lời muốn nói rồi hay không? Lúc nhỏ quan hệ của con với Trạch Nghị tốt như thế, kết quả lại ầm ĩ thành như vậy... Em con hồi bé thân thể không tốt, con làm anh thì nên nhường nó nhiều một chút..."

"Mẹ..." Con người "làm anh" có chút bất đắc dĩ ngắt lời bà, "Sau này con nhường nó một chút, cũng cưng nó, thương nó, có được không?"

Bà nội Cố vui mừng gật gật đầu, cười đến không khép miệng lại được, "Mẹ đi làm điểm tâm trước, lát nữa chuẩn bị chút đồ ăn cho Trạch Nghị, tới lúc nó tỉnh rồi nhất định sẽ đói bụng."

"Làm cho nó món gì thanh đạm chút nhé, nó vừa mới nôn xong, ăn cay không được." Con trai lớn nhà bà dặn dò xong, lại trở về phòng "chiếu cố em trai".

Thằng con lớn đầy quan tâm chững chạc ở trước mặt bà cụ, giây phút đóng cửa phòng ngủ, lập tức lột cái mặt nạ "anh hai" tốt xuống.

Cố Trạch Thành nhìn thoáng qua con người đang trùm mền kín đầu ở trên giường, cười một tiếng, "Tôi đã nói với bà nội em rằng sau khi em về nhà đã bị tôi chuốc say, tối qua được tôi "chiếu cố" cả đêm đấy."

Trong chăn tức khắc truyền ra một câu nghe hơi khàn khàn, "Chiếu cố cái búa ấy!"

Cố Trạch Thành đi đến mép giường, vươn tay kéo chiếc chăn trùm trên đầu Lâm Tử Tích xuống, ghé sát vào lỗ tai hắn thì thầm ái muội: "Chẳng lẽ tối qua "cái búa" của daddy không chiếu cố tốt cho em sao?"

Nói rồi, anh còn thò tay vào trong, sờ lên bộ phận đêm qua bị anh tập trung "chiếu cố đặc biệt" của người trên giường.

Nơi đó bởi vì bị sử dụng quá độ mà sưng đỏ không thể khép kín hoàn toàn, chất lỏng trắng đục không ngừng chảy ra ngoài.

Một thanh niên thần tượng bé nhỏ vì hình tượng mà ngay cả những câu bông đùa khâm diêu cũng rất ít nói ra miệng như Lâm Tử Tích, nào đấu lại cha già lưu manh đã ngâm mình trong doanh trại lính đặc chủng 5 năm trời, lại còn chìm nổi mười mấy năm trên biển thương trường, Lâm Tử Tích lập tức thức thời nói bậy theo: "Tốt tốt tốt, "cái búa" của daddy rất tốt, chăm sóc cũng tốt luôn."

"Coi như em thức thời." Cố Trạch Thành cười, tát nhẹ lên mông con anh một cái, "Là bà nội em cứu em... Tôi tắm cái rồi ra chơi với bà, cho em ngủ ngon một giấc."

"Tử Tích cũng muốn tắm..." Lâm Tử Tích vươn hai tay về phía ba hắn, ý bảo đối phương bế hắn vào phòng tắm.

Nhưng ba Cố lại nhướng mày, "Em xác định tắm rửa cùng tôi thực sự là tắm rửa?"

Vì thế, người nào đó nhận được ám chỉ, lập tức ngoan ngoãn sửa miệng muốn ngủ luôn.

Ban ngày bôn ba cả ngày, đến tối lại bị bắt vận động liên tục, Lâm Tử Tích quả thật rất mệt mỏi, hắn nhanh chóng chìm vào giấc ngủ say, mãi đến bốn giờ chiều mới tỉnh lại.

Một giấc này của diễn viên Lâm ngủ đến là ngon lành, nhưng hắn không biết trên mạng phải có bao nhiêu người đêm nay ngủ không được.

Ví dụ như những con người đã trải qua một trận chiến ngay đêm nhạc giao thừa - đám fan của couple Liên Tích phu phu nào đó mới vừa lên cấp thành "couple quốc dân được công ty chính thức xác nhận".

Các fan này hoặc đã ở lâu trong fandom hoặc vừa mới nhảy hố thế lực tà giáo nhất giới giải trí, tối qua còn chưa kịp cuồng hoan bao lâu thì nay đã hứng xô nước lạnh "bị triệt hot search" và "mấy tài khoản tung tin bị xóa các bài post liên quan trên Weibo".

Đương nhiên, trên cánh đồng hy vọng internet này, nơi nơi đều là các tác giả sáng tác fanfic, hình ghép photoshop, làm MV gay chế và quần chúng gào khóc đòi ăn, chút đả kích ấy ở trước mặt "couple chân chính cực hot" nọ căn bản chẳng là gì.

Cơ mà, lúc 10 giờ sáng mùng một, khi kết quả tìm kiếm trên các trang web của "Liên Tích phu phu" biến thành "Căn cứ vào luật pháp luật lệ và chính sách liên quan, phần kết quả tìm kiếm không hiển thị", cho dù có là fan Liên Tích bình tĩnh đi nữa thì cũng bùng nổ rồi.

Nói thật, cái việc bị tấn công trực diện này, fan Liên Tích cũng không phải chưa từng trải qua.

Nhưng lần trước, sau khi người nào đó đi nhầm vào video "lái xe", cũng chỉ quét sạch các tác phẩm thiếu nhi không nên xem của nhà họ trên toàn internet thôi, hơn nữa cũng không có hành động gì kế tiếp, fan couple Liên Tích và các loại tài nguyên của họ cũng tự nhiên dần dần khôi phục lại.

Lần này thì khác, tuy không bị xóa fanfic xóa video nữa, nhưng toàn bộ các trang web đều bị che kết quả tìm kiếm, chuyện này cho dù xảy ra với fandom nào cũng đều có thể gọi là một kích nặng nề.

Bình thường ấy, cái kiểu che kết quả search như thế đều do quốc gia tới đội nồi. Cơ mà, thứ nhất, "Liên Tích phu phu" mới vừa song ca ở đêm nhạc giao thừa đài truyền hình quốc gia; thứ hai, lần này ngoại trừ couple Liên Tích thì các couple nam nam khác đều không mất một cọng lông nào...

Vì thế, các fan Liên Tích phu phu cùng suy nghĩ 100%, hùa nhau đổ nguyên nhân lên đầu "anti Liên Tích" và các trang web lớn.

"Đây là thấy Liên Dật và Tử Tích nhà mình bùng cháy ở đêm nhạc giao thừa, sợ à? [Ghen ghét khiến mặt mày nhà ngươi khả ố.jpg]"

"Đã từng thấy phòng chống bạo lực minh tinh nhưng chưa bao giờ thấy phòng chống bạo lực couple, thật là mở mang tầm mắt mà. [Cái đậu mẹ này là cỡ nào đậu mẹ.jpg]"

"Tết nhất nhận tiền làm loại chuyện đó, ba cái trang web này thật đúng là tốt quá. [Vẫy tay bái bai.jpg]"

"Trang DY thế mà không che Liên Tích, sau này tao sẽ không bao giờ rủa DY nữa!"

Lập tức, các loại bình luận như trên và các loại bài luận lớn nhỏ san bằng từng cái mạng xã hội, ngoảnh đi ngoảnh lại đã hơn cả trăm cả ngàn, thậm chí trên cả vạn lượt bình luận.

Ngay cả các trang web chính thức và phục vụ khách hàng cũng bị bao trùm bởi các loại khiếu nại, run bần bật, không biết phải làm sao.

Cuối cùng, có trang không chịu nổi nữa, chị gái làm dịch vụ úp úp mở mở khi trả lời tin nhắn riêng tư: Người yêu cầu che kết quả search của các bạn sáng nay và người lần trước xóa tài nguyên của các bạn là cùng một nhóm, không thể trêu vào, đừng hỏi nữa.

Vì thế, đương nhiên các fan Liên Tích cũng giống như lần trước, lại ụp nồi lên đầu nhà Mộc Trọng Nhiên và couple Dịch Nhiên (Thu Liên Dật x Mộc Trọng Nhiên).

Cơ mà, không giống lần trước, lần này các fan only của Lâm Tử Tích cũng không bị cuốn vào trận chiến fan couple.

Bởi vì... bọn họ có chiến trường thuộc về chính bọn họ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK