• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- -

Cứu vớt cái mông của Lâm Tử Tích là cú điện thoại của "anh Kiều" Kiều Vệ Đông của hắn.

"Lão Cố, cậu thật sự cặp bồ với Lâm Tử Tích à?! Không phải tôi đã nói với cậu đó là con trai của Lâm Chân Chân sao! Có phải cậu không rõ ý của tôi hay không..."

Cố Trạch Thành vừa mới thông điện thoại, âm thanh gần như gào thét của đối phương lập tức đập vào tai, giọng lớn đến mức Lâm Tử Tích không cần tai nghe cũng có thể nghe được.

"Tôi hiểu mà." Cố Trạch Thành thở dài, ngắt lời thằng bạn thân, "Nhưng đã lỡ yêu trọn đời rồi, tôi có thể làm gì được chứ?"

"Cậu... cậu... Đệt mẹ! Đệt!" Sự vững vàng bình tĩnh mà Kiều Vệ Đông luyện thành từ những năm tháng ngâm mình trong hệ thống công an lập tức tan thành khói mây, sau khi "đệt" không biết bao nhiêu bận, cuối cùng cũng đành tiếp nhận cái hiện thực huyền diệu "có xu hướng tình dục không đúng lắm, ứng cử viên cũng không đúng lắm" mà "thằng bạn thân tri kỉ của mình cùng làm ra với thằng con trai của cậu ta".

Kiều Vệ Đông lục lọi bật lửa trong túi, đốt điếu thuốc, rít mạnh một hơi dằn nỗi kinh hoảng xuống, không chấp nhận sự thật dò hỏi: "Không phải lúc trước cậu với Lâm Chân Chân từng cặp với nhau à, làm sao lại đi thích đàn ông rồi. Mà dù có thích đàn ông đi nữa, mắc cái giống gì lại chọn... nó?! Lão Cố à, cho dù cậu có thích tôi... Không không, cho dù cậu có thích Ứng Thu đi nữa, cũng đỡ hơn thích con của cậu đấy!"

Cố Trạch Thành cười, anh buông Lâm Tử Tích ra, đi một mình tới sân thượng siêu to liên thông với phòng ngủ, cũng đốt một điếu thuốc, vừa hút vừa thong thả nói: "Nếu tôi có thể lựa chọn người để thích thì chắc cũng không đi làm hư nó. Lão Kiều à, cậu cũng đừng nghĩ lung tung... Mệnh của tôi đã định sẵn có kiếp số này, nghiệt duyên ấy phải cắm trên người nó rồi. Dù sao tôi vốn cũng không muốn có con nối dõi, bây giờ loạn luân với con trai mình thì cứ loạn đi."

"Cậu... cậu... Aizzz..." Kiều Vệ Đông lại rít mạnh một hơi, thở dài, chợt nghe Cố Trạch Thành hỏi: "Tôi sợ cậu nhọc lòng mới không nói cho cậu nghe, nghĩ sau này tìm được cơ hội mới từ từ kể với cậu. Sao cậu lại biết... Cậu cũng không phải người hay quan tâm ba cái tin đồn mà."

"Tôi đâu có muốn quan tâm, hừ..." Kiều Vệ Đông hừ lạnh một tiếng, "Nhưng không chịu nổi một số người gọi điện thoại cho tôi, muốn thám thính quan hệ của cậu và Lâm Tử Tích. Đặc biệt là cái thằng thích kiếm chuyện, thích lo chuyện bao đồng nhà họ Ninh, nó còn kể tôi nghe vụ lùm xùm của hai người một cách hết sức cặn kẽ, còn muốn tôi làm người trung gian tổ chức cuộc gặp mặt để tìm cơ hội xin lỗi cậu nữa kìa... Tôi nghe thằng ba nhà họ Ninh nói xong, nếu còn đoán không ra hôm đó tôi vừa đi là hai người lập tức làm tới luôn, thế thì kinh nghiệm làm trinh sát hình sự bao nhiêu năm nay của tôi thật sự uổng phí rồi!"

"Ài, quả nhiên phó cục trưởng Kiều nhà ta vô cùng thận trọng, hoả nhãn kim tinh!" Cố Trạch Thành hút miếng thuốc, cười nói.

Nhưng Kiều Vệ Đông lại giống như con mèo bị giẫm cái đuôi, kích động lên, "Xùy! Sao tôi cảm thấy lời này của cậu nghe như mỉa mai vậy! Nếu tôi thật sự có hỏa nhãn kim tinh, lúc ấy đánh chết cũng sẽ không giúp cậu giữ người ở chỗ nhập cảnh, nên để Lâm Tử Tích cao chạy xa bay, hai người mỗi người một nơi, giải thoát cho nhau! Tôi đỡ phải nóng ruột theo!"

"Đừng nóng ruột, đừng nóng ruột... Cậu nghĩ đi, tôi với nó ở bên nhau tốt xấu gì cũng có người làm bạn, đỡ hơn để tôi cô đơn một mình đến già không?" Cố Trạch Thành khuyên bạn thân của anh, "Cậu xem Tiêu Tiêu nhà cậu cũng đã lên cấp hai rồi mà tôi còn chưa có vợ, cậu không cảm thấy tôi rất cô đơn sao?"

"Hừ, pháp luật nước ta không thừa nhận hôn nhân đồng tính, cậu với nó ở bên nhau thì trên pháp luật cậu vẫn là thằng đàn ông độc thân." Kiều Vệ Đông hút xong miếng thuốc cuối cùng, dúi mạnh đầu thuốc lá vào gạt tàn, oán hờn chửi.

"Thời đại vẫn luôn đổi thay, ai biết được chuyện ngày sau." Cố Trạch Thành nói rồi, không đợi ông bạn già kịp phản bác rằng "Dù người cùng giới có thể kết hôn đi chăng nữa thì người trong dòng họ cũng không thể" là anh đã hỏi ngay: "Những người đó tìm cậu hỏi quan hệ giữa tôi và Tử Tích, cậu nói với họ như thế nào?"

"Tôi á? Tôi có thể nói như thế nào chứ?! Ha ha..." Kiều Vệ Đông ngoài cười nhưng trong không cười, "Tôi bảo: "Lão Cố không nói rõ, tôi cũng không chắc lắm. Nhưng mà theo tôi thấy, với cái sức lăn lộn năm đó của thằng hai Cố Trạch Nghị nhà cậu ta, trước khi nó tự lăn lộn đến qua đời thì đã để lại đời sau cho nhà họ Cố, cũng không phải là chuyện không thể.""

...

...........

Thằng con trai ruột bị mình mướn tới sắm vai em trai lại biến thành "cháu trai", câu trả lời của Kiều Vệ Đông ưu tú đến mức ngay cả Cố Trạch Thành cũng không biết nên phản ứng như thế nào.

Mà người ở đầu dây bên kia còn rất chi là đắc ý: "Với quan hệ của hai ta, cậu cũng không cần cảm ơn tôi đâu, để thằng cháu lớn ký tên cho Tiêu Tiêu nhà tôi là được rồi. Lúc ấy Tiêu Tiêu nói với tôi nó rất thích Tử Tích nhà cậu, muốn thằng nhóc ghi cái gì... à, "Liên Tích is real" lên tờ ký tên đó... Mấy đứa con nít bây giờ thật là thú vị, cái câu không đầu không đuôi như vậy là cái khỉ gì chứ?"

"...Được, không thành vấn đề. Tôi bảo em dâu cậu viết cho Tiêu Tiêu nhà cậu thêm mấy chữ, viết "Liên Tích is real best friend" nhé." Đại ca couple Cố Tích nói như thế.

*Vì Kiều Vệ Đông vẫn chưa chấp nhận Tử Tích là bồ Cố Trạch Thành, nên trong mắt ổng Tử Tích vẫn là "thằng cháu lớn", còn trong mắt Cố Trạch Thành thì dĩ nhiên Tử Tích là "em dâu" của Kiều Vệ Đông rồi:v

Tết mùng bốn, sáng sớm, Lâm Tử Tích và Cố Trạch Thành một người xuôi Nam xuống thành phố H, một người về Đông tới thành phố S.

Tạm thời không đề cập tới việc thành phố S còn có bao nhiêu xã giao năm mới đang chờ ông chủ Cố, tóm lại là diễn viên Lâm vừa đến đoàn phim đã bị các phóng viên vây quanh, ngay cả phim trường cũng sắp không vào được.

Ở cái thời đại internet này, các loại truyền thông mà muốn sinh tồn thì bí kíp lớn nhất chính là chạy nhanh hơn đồng nghiệp.

Trong số họ có rất nhiều người đều là những người hôm qua đã đóng quân ở thành phố H để có được đáp án trực tiếp sớm nhất: "Lâm Tử Tích, hẳn là mấy ngày trước cậu cũng biết đến phong ba trên mạng, mọi người đều rất tò mò quan hệ giữa cậu và Cố Trạch Thành là như thế nào, có phải giống như trên mạng đồn, là anh..."

"Không phải đâu." Lâm Tử Tích cười ngắt lời một phóng viên cổng thông tin điện tử nào đó đang ngăn hắn lại lớn tiếng đặt vấn đề, ranh mãnh nháy mắt, "Không phải lúc trước trên mạng có người tung tin nóng sao, chúng tôi là quan hệ "minh tinh và kim chủ" đó."

Nói xong, Lâm đại minh tinh cũng mặc kệ phản ứng của những người này, xoay người dặn dò trợ lý Trương đi theo phía sau phát bao lì xì cho các truyền thông có mặt hôm nay, sau đó áy náy vẫy vẫy tay với bọn họ, "Hôm nay là ngày thứ 20 bộ phim Đội Cứu Viện Hải Ngạn của chúng tôi bắt đầu quay, tôi và đoàn phim hết sức hoan nghênh cùng cảm ơn các vị tới thăm phim trường, lát nữa trợ lý của tôi sẽ mang mọi người đi tìm nhân viên tuyên truyền của đoàn. Cơ mà ngại quá, tôi sắp có một cảnh quay rất quan trọng, bây giờ phải nhanh chóng đi hóa trang, trước mắt không tiếp mọi người được."

Lâm Tử Tích nói xong rời đi, để lại các nhóm truyền thông lớn lớn bé bé hai mặt nhìn nhau, và rồi chưa tới một tiếng đồng hồ sau, họ đều tranh nhau đăng bài.

"Cách Lâm Tử Tích bác bỏ tin đồn kim chủ", "Lâm Tử Tích chế nhạo tin đồn, tự xưng minh tinh và kim chủ", "Bắt đầu từ Lâm Tử Tích, rà lại các minh tinh gia thế hơn người trong ngành giải trí"... Ba cái tít này giật đến là đa dạng, nhưng bên trong chỉ có một nội dung —— Tuy rằng chúng ta không xác định được rốt cuộc thì chuyện giữa hai người này là như thế nào, nhưng dù sao cũng không thể nào là quan hệ bao nuôi quyền sắc.

Diễn viên Lâm nhân dịp rảnh rỗi giữa lúc quay phim, đi đọc mấy bài viết trên, ngoại trừ cảm thán rằng hóa ra một số truyền thông cũng có thể nói tiếng người, thì chỉ gửi tin tức ca ngợi sự tuyệt vời của ông chủ Cố.

Mà đối với một loạt bài viết được đẩy lên như quăng bom, phản ứng của đám dân mạng không còn bình đạm nữa, các diễn đàn tám chuyện và các trang mạng xã hội đều sắp bị các loại bài viết liên quan đến Cố Lâm tàn sát.

Ví dụ như, "Gia thế tốt như vậy mà vẫn luôn khiêm tốn, tui phải làm fan của Lâm Tử Tích đây!" Loại "người qua đường" post bài khuyên dùng này.

Ví dụ như, "Rốt cuộc thì Cố Lâm là do chiến hữu gửi gắm, anh em con cháu, hay là có ẩn tình gì khác?" Loại người qua đường THẬT post bài khám phá nhiều chuyện này.

Lại ví dụ như, "Tôi cũng không quan tâm quan hệ của hai người họ, tôi chỉ muốn xin một tấm ảnh HD mà hai cái nhan sắc thần thánh này cùng chung khung hình!" Loại mai trê post bài kêu rên xin hình này.

Đương nhiên, những thứ trên đây đều là thảo luận với bàn dân thiên hạ, mà ở một góc hẻo lánh trong thâm sơn cùng cốc trên internet - nơi mà những người có sở thích đặc biệt nào đó tụ tập lại với nhau - thì có một loại bàn luận khác đang lan tỏa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK