• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Hạ Gia Dương nằm ở trên giường, trong mắt tất cả đều là Đường Miên Miên mặt đầy vô tình, ngay lúc hắn thốt lên câu hỏi tưởng như quen thuộc kia, hắn liền ngây ngẩn cả người.
Lúc trước, khi Đường Miên thổ lộ với hắn, hắn cũng mặt đầy vô tình cự tuyệt cô, khi đó cô cũng nhịn không nổi, khóc không thành tiếng, cũng chất vấn hắn như vậy, vì cái gì cô vì hắn trả giá nhiều năm như vậy mà hắn lại không thèm nhìn tới, vì cái gì 5 năm tình cảm của cô lại không chống được ba tháng ngắn ngủi của Đường Hân Nguyệt.
*Mel: Đọc đoạn này xong mình mới nghĩ chắc kiếp trước nguyên chủ Đường Miên giết cả nhà Đường Hân Nguyệt quá, kiếp này tội thật sự, chịu khổ 18 năm thay cô ta, đến lúc được tìm về nhà thì ba không thương mẹ không yêu, con tu hú chiếm tổ Đường Hân Nguyệt thì ngược lại, tất cả mọi thứ của Đường Miên đều bị cô ta cướp mất, kể cả Hạ Gia Dương, người Đường Miên yêu thầm trong suốt năm tháng thanh xuân, 5 năm chứ chẳng đùa, mình nghĩ nếu lúc này Đường Miên không nghĩ cách hãm hại Đường Hân Nguyệt thì chắc cô ấy là tiên trên trời xuống lịch kiếp quá =))) Cảm ơn mọi người đã đọc, trên đây là đôi lời tâm sự của Mel và dưới đây là đôi lời tâm sự của một thằng trai đểu, cẩn thận đừng bị mị hoặc nha các bảo bối, trai đểu có sức hút lớn lắm đó:>>>
Hắn không phải là tảng đá, tự nhiên cũng có một ít tình cảm đối với Đường Miên.
Thời điểm cô gái nhỏ khóc ở trước mặt hắn, hắn hơi kém nữa đã nhịn không được đưa tay ra đỡ cô.
Nhưng hắn biết phải làm sao bây giờ? Lúc ấy sự nghiệp của hắn đang trên đà thăng hoa, cô gái nhỏ trước mặt căn bản không giúp được gì cho hắn, cô cho rằng tiền lương một ngày cô làm công ba ca có thể mua nổi một bộ lễ phục hoa lệ rực rỡ để hắn tham gia sự kiện?
Trả giá nhiều cũng đâu có ích lợi gì, nếu fans biết hắn ở cùng một chỗ với người làm công, nói không chừng liền cảm thấy gu thưởng thức của hắn quá low*, không nghĩ sẽ làm fans của hắn nữa.
*Low: Thấp, kém.
Từ nhỏ hắn đã sợ nghèo.
Hắn biết thứ mình muốn là cái gì, cá nhỏ và gấu lớn hắn không thể có được cả hai, vì vậy hắn tự nhiên bỏ cá mà chọn gấu.

Cho nên, một nửa cánh tay đang vươn ra lúc trước liền vội vàng rụt trở về, hắn cố gắng khắc chế tình cảm của mình dành cho Đường Miên.
Chẳng qua không nghĩ đến, Đường Miên mới là thiên kim thật của Đường gia.
Hạ Gia Dương cảm thấy ông trời dường như tạo thế giới này ra là để đùa giỡn hắn, cố tình khi hắn vừa mới vứt bỏ người ta, người ta lại được Đường gia tìm về.
Càng đáng cười hơn là, cô gái vốn si tình một mảnh với hắn, sau khi biến thành thiên kim Đường gia, lại thật sự nói buông tình cảm xuống liền buông.
Hơn nữa sau khi hai người một lần nữa gặp lại, cô còn mở miệng lừa hắn 500 vạn.
Lúc đó địa vị của Đường Hân Nguyệt tại Đường gia vẫn không thay đổi, hắn tự nhiên không có ý định từ bỏ, vì vậy sau khi Đường Hân Nguyệt làm chuyện ngu xuẩn hắn liền giải thích giúp cô ta.
Đáng tiếc cô thiên kim từ bé đã được nuôi lớn tại Đường gia lại là con riêng bên ngoài.
Khoảnh khắc nhìn thấy tin tức này, hắn còn tức giận đến mức trực tiếp đập di động, cho dù di động không bị đập hỏng, nhìn thấy cuộc gọi từ Đường Hân Nguyệt, hắn cũng phiền lòng không muốn nghe.

Nhưng mà, cái gọi là quan hệ nam nữ, trước giờ đều bị trói định với nhau.
Đường Hân Nguyệt xảy ra chuyện như vậy, hắn không thể giúp...!Giúp chính là đạo đức có vấn đề, tam quan bất chính...!Không giúp lại lộ ra năng lực bạn trai không đủ, đặc biệt vô tình.
Nhưng hắn còn có biện pháp nào nữa?
Chính hắn còn oan hơn so với Đậu Nga*.
*“Oan Đậu Nga” là vở ca kịch nổi tiếng của nhà văn Quan Hán Khanh đời nhà Nguyên, tác phẩm được sáng tác dựa trên câu chuyện oan khuất “Đông Hải Hiếu Phụ” trong “Liệt Nữ truyện”.

Rõ ràng nhìn thì có vẻ như mình đã cầm được kịch bản nam chính, cô gái sống cùng với mình từ nhỏ lại là thiên kim lưu lạc bên ngoài, lớn lên, người theo đuổi chính mình cũng là một thiên kim hào môn, một đường từ tên nhóc nghèo phấn đấu trở thành đại minh tinh, cơ hồ cuộc sống đều thuận buồm xuôi gió..
Nhưng những thứ kia lại đều là giả tưởng.
Hoặc là ông trời cố ý bố trí thật nhiều cạm bẫy cho hắn, khiến một phàm nhân như hắn chẳng thể nào phân biệt.
Bỏ rơi thiên kim thật, thành đôi với thiên kim giả.
Hiện tại hắn không đăng weibo bất cứ việc gì liên quan đến Đường Hân Nguyệt, fans bên dưới weibo của hắn trông có vẻ đặc biệt hài hòa, nhưng mỗi khi hắn xem những bài viết bát quái tag hắn, hắn đều có thể dễ dàng nhìn thấy những người kia châm chọc hắn vô tình vô nghĩa hoặc là giả vờ mắt mù làm người qua đường.
Hơn nữa khi công khai tình cảm với Đường Hân Nguyệt, fans cũng không tăng thêm mấy người mà ngược lại còn có xu thế giảm mạnh.
Mức độ hoạt động của fans trung thành trong đội fans cũng giảm đi nhiều.
Thậm chí ngay cả kịch bản phim [Hồng Nhan Loạn] cũng bị biên tập thay đổi sửa lại!
Hắn đóng nam chủ, suất diễn đúng là không thiếu, nhưng thiết lập nhân vật này hoàn toàn không như những gì hắn nghĩ, quả thực chính là gài bẫy cho hắn.
Nhưng hắn vẫn không thể phản bác, bởi vì hiện tại hắn không có Đường Hân Nguyệt hỗ trợ, hắn vẫn là minh tinh lưu lượng, còn chưa thành công chuyển sang phái thực lực, hắn không muốn trở mặt không diễn đắc tội với Lưu đạo, gián tiếp lại đắc tội Sở thị, về sau có khả năng chờ hắn chính là một rừng gai chờ hắn lao vào.
Hắn quá khó khăn!
Gần đây, rất nhiều thời điểm đối diễn với Đường Miên Miên, hắn đều có thể cảm nhận được kỹ xảo biểu diễn của Đường Miên Miên khiếp sợ đến nhường nào.
Hắn có kinh nghiệm đóng phim hơn hai năm nhưng có đôi khi hắn lại bị Đường Miên Miên mang diễn*, hơn nữa hắn cũng đã nhìn kỹ trạng thái của Đường Miên Miên khi cô diễn kịch, thật sự, cảm giác màn ảnh của cô rất tốt, lấy cảm xúc cũng rất nhanh, đây căn bản không phải là thứ một diễn viên mới vào nghề có thể làm được.
*Mang diễn: Chỉ trạng thái khi một diễn viên bị cuốn theo cảm xúc của diễn viên khác đến mức quên đi cảm xúc mình phải có.

Lúc trước khi hắn quay bộ phim đầu tiên, một màn ảnh hắn phải bị đạo diễn chỉ điểm vài lần, hơn nữa bộ kịch ấy không quá quan trọng kỹ xảo diễn xuất, chỉ cần đẹp trai, làm một bình hoa nam.
Hắn quá không được rồi!
Thời điểm bị kỹ xảo biểu diễn của Đường Miên Miên làm cho kinh diễm, sau khi Hạ Gia Dương lấy lại tinh thần, mỗi lúc đó hắn đều tự chất vấn linh hồn bản thân: Lúc trước có một đoạn tình yêu đẹp đẽ đặt ở trước mặt ngươi, vì cái gì ngươi không chịu quý trọng nó?
Nếu khi đó hắn đáp ứng Đường Miên, có lẽ hiện tại hắn chính là con rể Đường gia, diễn xuất không tốt cũng có thể về Đường gia thừa kế gia sản trăm triệu của Đường gia.
Hơn nữa nay Đường Miên Miên căn bản không hề quê mùa như xưa, thêm khuôn mặt của cô vốn lớn lên đã rất đẹp, sau khi đập tiền vào và cộng thêm khí chất sang quý, cô thật sự đã biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Nhất là giờ phút này, khi cô diễn vai hoàng hậu, thân mặc một bộ cẩm y diễm lệ, mặt được hóa trang tinh xảo, móng tay mang bộ hộ giáp tôn quý, cô chỉ cần tùy tiện rủ xuống mắt, một thân khí thế sang quý bễ nghễ thiên hạ liền trào ra, so sánh với vai hoàng đế ốm yếu hắn đang diễn, thật sự là hắn kém hơn rất nhiều.
Trong lúc nhất thời, Hạ Gia Dương liền nhìn đến ngốc.
Thế cho nên khi phải tiếp câu thoại tiếp theo từ Đường Miên Miên, hắn lại quên mất phản ứng.
"Dừng!"
"Gia Dương, vừa rồi không khí vừa lúc, cảm xúc lẫn nhau cũng rất đúng chỗ, hình ảnh đang có sức dãn và lực bộc phát, cậu như thế nào lại bỗng nhiên quên lời, gần đây quá mệt mỏi nên không học thuộc lòng lời kịch?"
Hạ Gia Dương là loại người có khao khát muốn trèo lên trên lớn hơn so với bất cứ ai, có thể sử dụng hai năm chuyển từ bình hoa lưu lượng sang diễn viên lưu lượng, thật ra cũng phải bỏ ra nỗ lực nhiều hơn so với bất cứ ai.
Tuy rằng thiên phú không tốt được như Đường Miên Miên, nhưng vì không muốn bị so sánh với bạn gái trước Đường Miên Miên, mỗi buổi tối sau khi về khách sạn, hắn đều luyện lại lời kịch, nghiền ngẫm kỹ xảo biểu diễn.
Thời điểm có người hỗ trợ hắn vẫn rất cố gắng, huống chi hiện tại Đường Hân Nguyệt rơi đài.
Bởi vậy khi bị đạo diễn nói như thế, Hạ Gia Dương nhíu nhíu mày, cảm giác mình vừa rồi thật không nên thất thần, vạn nhất cảnh quay này trở thành cảnh trong video ngoài lề, nói không chừng fans lại cho rằng hắn diễn kịch không chăm chú.
"Đạo diễn, vừa rồi tôi bị khí thế của Đường Miên chấn áp, trong lúc nhất thời không phản ứng kịp, xin lỗi."
Thái độ nhận sai của Hạ Gia Dương tương đối tốt, một chút cũng không có cái giá của minh tinh, giọng điệu mười phần khiêm tốn.

Người ta thường nói đưa tay không đánh người cười, kỹ xảo biểu diễn của Hạ Gia Dương không có trở ngại, bình thường cũng nghiêm túc quay phim, cho nên khi Lưu đạo nghe hắn giải thích liền lập tức cho qua.

"Chúng ta diễn lại một lần nữa nào, hôm nay là ngày đóng máy của cậu, lát nữa kết thúc công việc tôi mời mọi người ăn cơm xem như chúc mừng."
Giọng điệu của Lưu đạo coi như ấm áp, Hạ Gia Dương cũng nghe lời đứng lên.
"ACTION."
Đường Miên Miên theo tiếng kêu của Lưu đạo, lần nữa tiến vào trạng thái:
"Ngươi không cảm thấy chính mình rất buồn cười à? Tại thời điểm ta yêu ngươi, ngươi vứt bỏ ta lựa chọn muội muội, đến khi ta không yêu ngươi nữa, ngươi lại vứt bỏ muội muội lựa chọn yêu ta...!Chẳng lẽ người ngươi yêu phải là người ngươi không chiếm được ư? Đây mà là yêu sao...!Chỉ sợ đó chỉ là dục vọng chiếm hữu ấu trĩ."
"Ta ở bên cạnh ngươi căn bản không cảm giác được sự ấm áp, trước giờ chắc ngươi đều yêu theo kiểu chính bản thân ngươi tự cảm động đi?"
Đường Miên Miên nói xong, cúi người hướng về phía Hạ Gia Dương,
"Đến, thuốc đã nguội rồi, sau đêm nay, ngươi liền giải thoát..."
Mặt mũi của nàng mang theo sự ngoan độc và dữ tợn mà Hạ Gia Dương chưa từng thấy qua, ác ý trong mắt cơ hồ muốn hóa thành vật thật tràn ra khỏi hốc mắt, một khắc kia, sát khí khi còn là sát thủ được Tiếu Ngưng Sương triệt để thả ra ngoài, dưới uy áp của nàng, thân thể Hạ Gia Dương theo bản năng run lên, đồng tử cũng co quắp lại.
Đây là bản năng phản ứng của sinh vật.
"Không...!Không muốn...!Ta không thể chết được..."
Hạ Gia Dương tựa hồ muốn giãy dụa đứng dậy chạy trốn, nhưng mà nữ nhân bưng chén thuốc phảng phất như là ác quỷ bò ra khỏi địa ngục tăm tối, chỉ vươn một bàn tay ra đã chế trụ được cằm Hạ Gia Dương, Hạ Gia Dương như bị một con trăn lớn quấn chặt.
Mọi sự giãy dụa đều là vô nghĩa.
"Uống đi, muội muội ta còn đang ở phía dưới chờ ngươi."
Giọng điệu Tiếu Ngưng Sương có thể nói là ôn nhu, nhưng mà lời nói ra, lại khiến người ta cảm thấy lạnh lẽo tột cùng.
"Ngô ngô...!Ngô ngô ngô..."
Hạ Gia Dương muốn mím chặt môi, nhưng xương cằm bị cường ngạnh kéo ra, hắn căn bản không thể phản kháng.
Rõ ràng chỉ là diễn kịch, nhưng ánh mắt âm độc của Đường Miên Miên làm cho người ta cảm thấy sợ hãi, khí lực của Đường Miên Miên cũng cường đại vượt qua người thường, thời điểm bị cô bắt lấy cằm, Hạ Gia Dương thật sự cảm giác như cả người bị một cổ sát khí bao quanh, không thể nào giãy giụa trốn thoát.
Lưng bởi vì theo bản năng sợ hãi tuyệt vọng mà dâng lên một cỗ cảm giác như mình đang nằm trên tảng băng lớn, lạnh lẽo vô cùng, từ tứ chi cả người đến khuôn mặt của Hạ Gia Dương đều biểu lộ sự run rẩy như sắp bị Tử thần gặt mạng.
May mà Đường Miên Miên rót dược xong liền buông lỏng cằm hắn ra, cười lạnh phất tay áo rời đi.
Ánh sáng chỗ cửa cung dần dần vụt tắt, hoàng đế nằm trong Tử Dương cung không còn kiêu ngạo như khi hoàng hậu ở đây nữa, Hạ Gia Dương cũng phục hồi lại tinh thần sau khi bị Đường Miên bắt nhập diễn.
Bởi vì theo như nội dung cốt truyện an bài, Hạ Gia Dương không để ý mồ hôi lạnh trên trán mà lập tức đưa tay móc cổ họng của chính mình, hy vọng móc ra được thuốc hoàng hậu vừa cho hắn uống.
Nhưng mà nước thuốc vừa vào họng liền được tiêu hóa ngay, mọi động tác của hoàng đế đều chỉ phí công.

Mấy phút sau, bởi vì hiệu lực của thuốc phát tác làm cho cả người hoàng đế co giật, rốt cuộc ở trong tẩm cung của hắn, hắn trợn to đôi mắt, tim ngừng đập.
Bởi vì động tác móc cổ họng, thân thể của hắn nghiêng ra bên ngoài.
Sau khi tử vong, cả người liền rơi từ trên giường xuống dưới.
Cung nhân canh giữ ở phía ngoài nghe được động tĩnh liền xông tới, sau khi nâng hoàng đế dậy thăm dò hơi thở của hắn, liền thối lui quỳ xuống dập đầu, dẫn đầu ho to:
"Hoàng thượng hoăng."
Sau đó, toàn bộ một phòng cung nhân liền mười phần ăn ý cùng nhau quỳ xuống, cúi đầu tỏ vẻ bi thương.
Lãnh sự thái giám dập đầu xong, biểu tình bi thương đứng lên, đi đến bên ngoài Tử Dương cung, lệnh thị vệ thông tri hoàng hậu và các đại thần trong triều đến phúng viếng.
"Cắt."
"Gia Dương, vừa rồi cậu diễn quá tốt, chi tiết động tác đều biểu hiện phi thường đúng chỗ, nếu không phải tôi biết cậu đang diễn, trong lòng đều cảm thấy đau đớn thay cậu.

Đây là đại hồng bao của cậu, đại cát đại lợi."
Mỗi một diễn viên sau khi diễn cảnh tử vong xong đều được đạo diễn cho một hồng bao xua đuổi vận xui, Hạ Gia Dương là nam chính, hồng bao đương nhiên là lớn hơn một chút so với các diễn viên phổ thông.
Tiếp nhận hồng bao, Hạ Gia Dương hướng đạo diễn cười cười ngại ngùng.
Thực tế trong lòng lại là ngũ vị tạp trần.
Vừa rồi trong nháy mắt đó, hắn thật sự cho rằng Đường Miên Miên muốn chơi chết hắn, mấy biểu cảm sợ hãi kia thật ra đều là bản năng của sinh vật, từ thời điểm bị Đường Miên Miên buông tay ra, nội tâm hắn thật ra có loại xúc động sau khi sống sót qua tai nạn.
Nếu không phải máy ghi hình quay cảnh Đường Miên Miên rời đi trước, sau đó mới kéo vào khuôn mặt hắn quay biểu tình, thì nói không chừng hắn lại không thể điều chỉnh cảm xúc thêm một lần nữa.
Hắn bị Đường Miên mang diễn.
Hắn cũng từng bị diễn viên gạo cội mang diễn, thời điểm nhập diễn cảm xúc dễ dàng bị khống chế theo cảm xúc của đối phương, hoàn toàn không khống chế được.
Sau khi thoát khỏi vai diễn, toàn bộ trái tim đều bất giác run rẩy, sau đó là hậu tri hậu giác* kinh ngạc.
*Hậu tri hậu giác: là quá trình từ nhận thức đến hiểu rõ xảy ra xảy ra khá chậm.
Nhưng cảm giác lần này Đường Miên Miên cho hắn lại đặc biệt khác biệt, hắn căn bản không thể phân biệt, người hận không thể để hắn chết là Đường Miên Miên trong hiện thực hay là hoàng hậu Tiếu Ngưng Sương trong tác phẩm hận hoàng đế đến thấu xương..

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK