• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Editor : Mel*Meow

Sau khi Đường Miên Miên được Sở lão gia tử @, cô liền nhìn thấy tờ giấy chứng nhận kết hôn đỏ chót của cô và Sở Trăn.

Do avatar của Sở lão gia tử quá "chiến" và bên dưới bài đăng của ông lại còn có rất nhiều ông chủ lớn trong các ngành nghề khác nhau bình luận "Chúc mừng", cho nên cư dân mạng hoàn toàn không hề nghi ngờ tính chân thực của tờ giấy đăng ký kết hôn kia, trực tiếp tin.

Đường Miên Miên còn đang xoắn xuýt không biết nên nói thế nào với Sở Trăn, Hoắc Lệ Lệ ở bên cạnh sau một hồi kêu gào thảng thốt lúc này đã bình tĩnh lại đôi chút, khiếp sợ lôi kéo Đường Miên Miên hỏi:

"Miên... Miên Miên, em và Sở tổng... Là vợ chồng?"

Có thế nào Hoắc Lệ Lệ cũng không nghĩ đến, người mới chị tùy tiện đào được ở trên đường thế mà lại là phu nhân của người cầm quyền Sở thị! Trước đó từ sâu trong thâm tâm chị còn thương xót Sở tổng, cảm thấy Sở tổng là một thằng nhóc yêu thầm đáng thương.

Ai ngờ hiện thực lại là, Sở tổng đã sớm bắt được Đường Miên Miên, hơn nữa lại còn được công chứng bởi dấu đỏ của tổ quốc.

Cho nên, tại sao Miên Miên lại nói với chị rằng hai người bọn họ chẳng qua chỉ là bạn bè tốt của nhau.

Chẳng lẽ em ấy sợ chị biết được rồi sẽ cảm thấy có gánh nặng sao... Ô ô...

Bị Hoắc Lệ Lệ hỏi như vậy, Đường Miên Miên lập tức nhớ ra trước đó mình đã từng đánh giá quan hệ với Sở Trăn là bạn bè tốt, cho nên trong lúc nhất thời, đối mặt với vẻ kinh nghi bất định* trên mặt Hoắc Lệ Lệ, Đường Miên Miên bỗng nhiên sinh ra vài phần xấu hổ.

*Kinh nghi bất định: Cảm thấy quá mức kinh ngạc nên chưa chắc có phải là thật hay không.

Chẳng qua cô còn chưa kịp tổ chức tốt ngôn từ để giải thích, Hoắc Lệ Lệ lại bỗng nhiên ra vẻ thông suốt, lôi kéo cánh tay của cô, cảm động mà nói:

"Miên Miên, nhất định là do trước đó em sợ chị cảm thấy khó xử đúng không, cũng đúng thôi, nếu chị sớm biết em là bà chủ của Sở thị, chỉ sợ bình thường chị sẽ coi em thành bồ tát mà cúng bái mất, làm sao có thể giống như bây giờ thảo luận chuyện công việc với em."

Nói xong, Hoắc Lệ Lệ lại buông tay Đường Miên Miên ra, bỗng nhiên kích động cao hứng nói:

"Khó trách khi nhìn thấy những cái bình luận kia, trông em chẳng có vẻ sợ sệt gì, ha ha... Em là thiếu phu nhân Sở gia, em sợ cái gì chứ! Hiện tại những người đó nhìn thấy bình luận chửi bới lúc trước của mình, nhất định là sẽ cảm thấy mình trông như một thằng ngu, mặt cũng đỏ như quả cà chua!"

Cùng khiếp sợ giống Hoắc Lệ Lệ còn có tất cả các công nhân viên Sở thị.

"Mẹ ơi, Đường Miên thế mà lại là thiếu phu nhân Sở thị, ôi là trời, nếu sớm biết tôi nhất định sẽ qua lại thật nhiều với cô ấy, nói không chừng hiện tại đã có được cái danh bạn thân phu nhân nhà giàu rồi!"

"Ông trời ơi, đây là thật ư? Khó trách Sở tổng luôn không gần nữ sắc lại toàn hẹn ăn cơm với Đường Miên, lúc ấy chúng ta còn cảm thấy người ta đây là vì che giấu giới tính thật của mình, bây giờ nghĩ lại mới thấy, trước đó chắc là mắt mình mù rồi."

"Sở thiếu phu nhân? ! Vãi thật, không đùa chứ, tôi thế mà lại được cùng Sở thiếu phu nhân trải qua khóa huấn luyện diễn xuất!"

"Trời ạ, lần trước chúng ta còn cho rằng người bí ẩn đi ăn cơm với Sở tổng là nam, thật không thể hiểu nổi sao chúng ta lại có thể cố chấp như vậy nữa?"

...

Tất cả mọi người đều rất kích động, nhưng kích động nhất trong nhóm công nhân viên không ai khác ngoài Ngô Tuyết Nhạn.

Ông trời ơi, thuyền con chờ cập bến rồi ! Thật sự cập bến rồi !

Ngô Tuyết Nhạn ẩn thân ở trong nhóm chat công ty, ngón tay để trên màn hình lúc này đang kích động đến run rẩy, trong mắt cũng  không tự chủ được thoáng hiện ra nước mắt.

Đối với một cô gái chèo thuyền đu CP mà nói, không gì có thể so với chuyện CP mình chèo trở thành sự thực.

Cô thậm chí còn quên luôn chuyện mình đã trở thành "bạn thân của phu nhân nhà giàu", mà lúc này chỉ chuyên tâm lo ngọt lo ngào, thẳng cho đến khi người đại diện của cô tươi tươi cười cười mời cô qua phòng làm việc, nói muốn đem suất tham gia PICK GIRLS duy nhất cho cô, cô mới phát hiện là mình đã gặp quý nhân.

Rõ ràng trước kia người đại diện định đem suất tham gia này cho Hạch Đà Đà, một cô gái yểu điệu không biết nhảy không biết múa chỉ giỏi vuốt mông ngựa*, hiện tại rốt cuộc lại suy xét đem suất tham gia này cho cô, đẩy cô ta xuống.

*Vuốt mông ngựa: nịnh bợ

Thời điểm Ngô Tuyết Nhạn bước chân ra khỏi văn phòng của người đại diện, trên mặt người đại diện còn đang cười tươi như hoa với cô.

Vốn dĩ cô muốn nhắn tin với Đường Miên Miên, nói về những chuyện đã xảy ra hôm nay, nhưng lại nghĩ lúc này Đường Miên Miên chắc hẳn là đang bận, vì vậy lại thoát khỏi giao diện nhắn tin, chỉ đăng nhập vào tài khoản nhỏ của mình, tiếp tục kề vai sát cánh với nhóm Miên Hoa Đường, vì Miên Miên mặc giáp ra trận.

...

Gió tanh mưa máu trên Internet tới nhanh, mà đi cũng nhanh.

Sau một kích mạnh mẽ uy lực của Sở lão gia tử, dòng người dào dạt bất bình và nhóm thủy quân thu tiền làm việc lúc này đây cứ như là chuột nhìn thấy mèo, căn bản không hề có lực chống cự, chỉ dám bỏ dép chạy lấy người.

"Đại ca, không phải em không muốn tiếp tục làm việc, mà do đơn hàng anh tiếp lần này căn bản chính là đá phải khối sắt cứng, anh biết người anh bảo chúng em đi bôi đen là ai không? Thiếu phu nhân Sở thị đấy! Anh nói xem liệu có phải là anh bị người kia lừa rồi hay không, người kia rốt cuộc có thù có oán gì với anh, tại sao lại hãm hại đến mức này, anh mau trả lại tiền rồi rút lui đi thôi, không khéo lại nhận được đơn kiện từ đội luật sư Sở thị, đếm lịch gọt khoai như chơi đấy anh!"

"Mẹ nó, tao chẳng qua chỉ là muốn kiếm chút tiền tiêu, đéo biết tại sao lại thành như vậy nữa, xem ra về sau không thể lại làm mấy loại chuyện này, cũng không biết lần này Sở thị có truy cứu hay không, nghe nói bọn nhà giàu thường muốn vứt bớt tiền cho đỡ nặng, haizz..."

"Chu choa mẹ ơi, cái tài khoản lớn này đã bị thu mua, thế mà tôi còn tưởng là thật nên chạy qua bên kia mắng chửi té tát, ngay bây giờ tôi sẽ chạy qua bên kia xin lỗi Đường Miên, thật sự là đã trách sai cô ấy, ai, xem ra mấy tin tức trong giới giải trí không phải cái nào cũng đáng tin"

"May mà Lạc Lạc nhà tui đã chân thành xin lỗi, bằng không nếu Sở lão đại cho rằng chuyện này là do Lạc Lạc dẫn đường, vậy thật sự xong rồi !"

"Nhưng mà không biết cái tài khoản lớn kia đã bị ai thu mua nhỉ, người này nếu biết thân phận của Đường Miên Miên sao còn dám làm thế chứ?"

"Tuy rằng không biết người ở phía sau loạt chuyện này là ai, nhưng mà bây giờ biểu tình của người phía sau màn nhất định là đang rất đặc sắc, ha ha, người này đại khái cũng không nghĩ đến hóa ra Đường Miên lại là thiếu phu nhân Sở gia đi.

...

Trì Lạc cũng thế, hoàn toàn không nghĩ mọi chuyện sẽ xoay chuyển thành vậy.

Khi cô đổi mới động thái Weibo, nhìn thấy những bình luận mới của fans kia, nội tâm cô không nhịn được nghĩ mà sợ, chờ lấy lại tinh thần, Trì Lạc mới phát hiện sau lưng mình đều đã bị mồ hôi lạnh làm cho ướt đẫm.

Nếu sớm biết Đường Miên Miên là thiếu phu nhân Sở thị, thì dù có cho cô một trăm lá gan, đầu óc có úng nước đến mức nào đi chăng nữa, lúc ấy cô tuyệt đối không dám làm ra loại chuyện ngu ngốc đến mức này!

Aii...

Quả nhiên không thể nảy sinh suy nghĩ hại người, may mà cô kịp thời tỉnh táo.

Nếu cô mở phòng phát sóng trực tiếp chậm khoảng nửa giờ, nói không chừng hiện tại Trì Lạc cô đã trở thành đối tượng bị toàn mạng giễu cợt, nói không chừng các fans các bảo bảo đều giải tán hết, không tiếp tục ủng hộ cô nữa.

Còn may.

Trì Lạc thở lớn một hơi, cảm thấy khí lực cả người giống như là bị rút hết ra trong nháy mắt, khiến cô trong lúc nhất thời ngồi bệt xuống sô pha, không đứng dậy nổi.

...

Mà hai đương sự chính lúc này đang nhắn tin với nhau qua wechat.

"Này, Sở Trăn, tôi không nghĩ ông nội cư nhiên lại đăng giấy đăng kí kết hôn của chúng ta lên, lúc trước anh đã nói tôi không thể lợi dụng cái thân phận này, cho nên về sau mỗi tháng anh không cần phát tiền lương cho tôi nữa, xem như tôi vi phạm hợp đồng."

Đường Miên Miên tránh được Hoắc Lệ Lệ, hiện đang một mình trốn trong nhà vệ sinh nhắn tin cho Sở Trăn.

Lời nói lúc này của cô có chút ngượng ngùng, dù sao ông nội Sở làm vậy là vì muốn tốt cho cô; công khai chuyện này chủ yếu cũng là vì cô.

Đường Miên Miên cảm thấy nếu mình đã không cẩn thận vi phạm hợp đồng, cô không nên tiếp tục nhận tiền của Sở Trăn nữa, tuy vậy cô vẫn giúp hắn diễn trọn vai cháu dâu, coi như là trả lại hắn.

"Mỗi tháng 500 vạn không phải là để trả cho bản hợp đồng kia mà là trách nhiệm của người chồng đối với người vợ sau khi hai người kết hôn, em không cần cảm thấy gánh nặng. Lúc trước tôi không quen em, sợ em gây chuyện mới tùy tiện đặt ra điều kiện như vậy thôi."

Sau khi nhìn thấy thao tác của Sở lão gia tử, Sở Trăn quả thực chỉ muốn vỗ tay lớn cho ông nội nhà mình.

Dù sao nay Đường Miên Miên ít nhất cũng đã bắt được giải thị hậu Phi Thiên, kỹ xảo biểu diễn không thể nghi ngờ. Lúc trước khi biết Phương Mẫn Diệp là người hợp tác trong bộ phim tiếp theo của Đường Miên Miên, kỳ thật Sở Trăn cũng có chút muốn công khai, nhưng hắn cảm thấy bỗng nhiên công khai thì lại quá đột ngột, dù sao hiện giờ tình cảm của Miên Miên dành cho hắn khẳng định là chưa vượt qua tình hữu nghị.

Hắn thật sự sợ sau khi biết tâm ý của hắn, Đường Miên Miên sẽ tránh hắn hoặc là trực tiếp đưa ra yêu cầu muốn ly hôn.

Hắn vốn định tiếp tục sử dụng chiêu bài nước ấm nấu ếch*, khiến Miên Miên triệt để yêu hắn, hoặc là chờ đến khi Đường Miên Miên bắt được giải ảnh hậu, thời cơ đến mới công bố quan hệ hôn nhân giữa hai người, không nghĩ tới mọi chuyện lại xảy ra nhanh như vậy, hoàn toàn ngoài dự đoán của hắn.


*Nước ấm nấu ếch: Giống với mưa dầm thấm lâu.

Bởi vì Đường Miên Miên bị người khác hãm hại, bởi vì lão gia tử muốn bảo vệ Đường Miên Miên, mối quan hệ giữa hắn với Đường Miên Miên cứ như vậy công khai.

Chuyện này có nghĩa là gì?

Có nghĩa là về sau trên người Đường Miên Miên sẽ gắn thêm một cái mác "Vợ của Sở Trăn", những người khác nếu có tình cảm hoặc là sắp nảy sinh tình cảm với cô, sau khi nhìn thấy cái mác này, nếu còn mặt mũi nhất định là sẽ khắc chế tình cảm của mình với Đường Miên Miên, cùng cô duy trì khoảng cách lễ phép.

Nhất là nam nhân tên Phương Mẫn Diệp kia, trước kia khi nhìn Miên Miên, trong ánh mắt hắn ta toàn là kiềm nén sự yêu thích, về sau, phỏng chừng sự yêu thích kia cũng chỉ có thể giấu sâu trong lòng, hoặc là cứ như vậy buông xuống.

Quả thực không gì khỏe hơn!

Sở Trăn nghĩ, như vậy đại khái đã chứng minh cho câu nói của cổ nhân "Họa là nguyên nhân sinh ra phúc".

Nhưng mà, ngay khi nội tâm Sở Trăn đang âm thầm cao hứng vì hướng gió mạng thay đổi do Sở lão gia tử công khai, thì tin nhắn của Đường Miên Miên lại nhảy đến WeChat của hắn.

Thấy Đường Miên Miên nói chuyện tiền bạc với mình, nội tâm vui sướng của hắn lập tức giảm hơn phân nửa.

Ngoại việc phải đề phòng tình địch, hắn vẫn phải cố gắng miệt mài tấn công trái tim Đường Miên Miên, tuyệt không thể lười biếng.

Sở Trăn kiên định quyết tâm như vậy, lại tự an ủi chính mình "Tuy Miên Miên chưa nảy sinh tình cảm đặc thù gì với mình, nhưng ít nhất là cô còn chưa cảm thấy hứng thú gì với người khác, sau khi công khai, Miên Miên cũng không đưa ra yêu cầu ly hôn trước thời hạn, kỳ thật tình huống này đã xem như là khá tốt. Anh em ruột còn tính toán lẫn nhau, vợ chồng làm vậy cũng là bình thường nhỉ?"

Sở Trăn tự xây dựng tâm lí xong, tâm tình tốt lại trở về đôi chút, vì thế liền nhanh chóng trả lời Đường Miên Miên, hơn nữa lời nói toàn là đang muốn ám chỉ: Lúc trước hắn đề ra những điều kiện kia chủ yếu là do chưa quen cô, hiện tại hắn đã rất tín nhiệm cô, cảm giác hoàn toàn không hề giống với trước kia!

"Vậy được, thế thì hai năm rưỡi nữa, đến hạn hợp đồng, tôi sẽ lên tiếng nói rằng anh và tôi đã ly hôn trong hòa bình, hẳn là sẽ không gây ảnh hưởng gì đến anh."

Sở Trăn không nghĩ đến là, sau khi nói chuyện tiền nong xong, một câu khác của Đường Miên Miên lại mãnh liệt bạo kích trái tim hắn, khiến trong nháy mắt tim hắn phảng phất như bị cắm vào một thanh đao to dài sắc nhọn, một đao lại một đao, toàn bộ trái tim đều đang chảy máu tươi đầm đìa.

"Kỳ thật, tôi cảm thấy ở chung với em cũng rất tốt, nếu em không tìm được nửa kia của mình, hợp đồng của chúng ta có thể lùi lại vô thời hạn." Tốt nhất là cả một đời.

Sở Trăn ôm ngực che trái tim đau đớn của mình, khó khăn trả lời tin nhắn.

Đầu bên kia, Đường Miên Miên nhìn thấy tin nhắn của Sở Trăn lập tức ngây ra một lúc.

Vô thời hạn...

Ý của hắn chính là làm vợ làm chồng của nhau một đời đấy sao?

Đường Miên Miên từng cảm thấy, cô có thể làm người vợ trên danh nghĩa của Sở Trăn trong ba năm, bởi vì ba năm rất ngắn, cô lại vừa lúc bận tâm cho sự nghiệp, không có thời gian yêu đương.

Cô chưa từng nghĩ tới, có một ngày cô và Sở Trăn sẽ là vợ chồng của nhau cả một đời.

Một đời a!

Đây là một khoảng thời gian rất dài rất rất dài đấy, Đường Miên Miên vốn cho là chính mình sẽ không chút do dự cự tuyệt Sở Trăn, nhưng chẳng biết tại sao, nội tâm lại chẳng hề cảm thấy bài xích gì đối với lời đề nghị của hắn.

Nhất là khi nghĩ đến trù nghệ độc nhất vô nhị trên thế gian kia, tâm Đường Miên Miên càng là muốn ngáng hết đống đắn đo kia sang một bên rồi đồng ý.

Hợp đồng vô thời hạn = Một đời hưởng thụ mỹ thực.

So với mỹ thực, nam nhân gì gì đó, tựa hồ căn bản là không cần thiết cho lắm...

Nhưng là một cô gái "nhỏ", Đường Miên Miên cảm thấy mình vẫn nên thận trọng đôi chút, vì đồ ăn mà đem cả đời của mình hứa hẹn ra ngoài thì không được hay cho lắm.

Lý trí ngăn lại nội tâm sớm đã đánh xong từ "Được" chỉ chờ gửi đi kia, ngược lại lập tức xóa từ đó, đánh một hàng chữ dài:

"Đến lúc đó lại nói sau, biết đâu anh gặp được cô gái mà anh thật lòng yêu thích?"

Sở Trăn nhìn hàng chữ Đường Miên Miên vừa gửi tới, cảm giác trái tim mình không có đau nhất, chỉ có đau hơn.

"Không có người khác."

Hắn trả lời như thế. Giữa những hàng chữ là kiên định tràn đầy.

Bởi vì ở trong lòng Sở Trăn, nếu hắn đã nhận định một người, vậy chính là nhận định một đời. Đời này của hắn đã được đưa vào trong tay Đường Miên Miên, không lấy lại được nữa.

Đường Miên Miên ở đầu bên kia cầm điện thoại, nhìn thấy hàng chữ Sở Trăn gửi đến, cô cảm thấy lúc này đây mình cứ như là một hồ nước phẳng lặng bị ném xuống một vài hòn đá, khiến cô không thể tiếp tục bình tĩnh được nữa, tâm nhẹ nhàng gợn sóng.

Nhưng mà Đường Miên Miên cũng không dám nghĩ Sở Trăn đây là đang có ý tán tỉnh cô, vì thế vội vàng đưa tay lên nhéo nhéo vành tai ửng đỏ, tự mình khuyên nhủ:

Nhất định là do tối qua đọc kịch bản cũng có xuất hiện câu này cho nên cô mới cảm thấy bong bóng tình yêu đang trôi nổi khắp phòng, "Không có người khác" của Sở Trăn và "Trong lòng anh không có người khác, chỉ có em" trong kịch bản là hai chuyện hoàn toàn khác nhau.

Đúng, chính là như vậy.

- Hãy ấn sao để ủng hộ bảo bảo nha :33 -_19/3/22_

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK