• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Editor : Mel*Meow

Sau khi Vương Tiêu bị bắt, những người bạo lực mạng internet Đường Miên Miên cũng lục tục nhận được đơn kiện từ đoàn đội luật sư của Đường phu nhân.

Bọn họ tội nặng tội nhẹ đều có đủ, có người bị phạt vài ngàn đồng, có người bị tạm giam cảnh cáo, cũng có tình tiết cá biệt đặc biệt nghiêm trọng, bị nhận án giam giữ dưới ba năm có thời hạn.

Trong những người này, có người là thu tiền cố ý vũ nhục phỉ báng Đường Miên Miên, có người lại tự cho rằng mình là sứ giả chính nghĩa đi thảo phạt kẻ xấu, còn có cả những người chỉ thuần túy muốn phát tiết áp lực trong cuộc sống, chạy theo phong trào chửi rủa Đường Miên Miên.

Bọn họ cho rằng cách một đường dây điện, lại ẩn đi danh tính thật sự của mình thì không ai có thể biết bộ mặt thật đáng ghê tởm của bọn họ, nhưng mà hiện thực đúng là dạy ngươi làm người.

Xà Kiếm Phong sau khi tốt nghiệp trung học thì không thi lên đại học nữa mà ở nhà chơi game qua ngày, người trong nhà rất nuông chiều hắn, nhưng gần đây những món đồ hắn muốn mua càng ngày càng đắt, tiền lương cha mẹ kiếm về dùng cho hắn tiêu vặt căn bản không đủ.

Dưới sự giới thiệu của nhóm bạn, hắn tham gia một đoàn đội thuỷ quân.

Nghe nói chỉ cần lập nick phụ mắng chửi người liền có thể lấy tiền, nhiều hay ít tùy theo năng suất làm việc.

Xà Kiếm Phong cảm thấy chuyện như vậy quả thực chính là miếng bánh từ trên trời rơi xuống, hắn chỉ việc mắng chửi người là được rồi, bình thường hắn một bên chơi trò chơi, một bên thao tác tay mắng chửi, có thể làm liên tục mấy giờ mà không mệt mỏi.

Xà Kiếm Phong vì có thể nhiều kiếm tiền, còn dùng thủ đoạn nhỏ lập thêm mười mấy tài khoản, luân phiên ra trận mắng chửi ở các tài khoản khác nhau, ít có mấy ai hoài nghi.

Bởi vì kỹ thuật mắng chửi của hắn tự nhiên lại thành thạo, tài khoản nhiều lại chịu khó, cho nên làm việc trong đoàn đội mới ngắn ngủi ba tháng hắn đã có thể kiếm được một vạn rưỡi*, tiền lương so với bọn đi làm quần quật trong thị trấn của hắn mà một tháng mới được hai ba ngàn còn muốn nhiều hơn.

*Một vạn rưỡi: 52-53 triệu. ( Thực ra trừ những người sống ở thành phố lớn, mức thu nhập của người dân Trung Quốc ở nông thôn không cao như các bạn nghĩ đâu, nên hai ba ngàn (7-10 tr) một tháng là ổn rồi)

Tuy rằng tiền Xà Kiếm Phong kiếm được không hề mua đồ hiếu thuận cha mẹ, nhưng nghe nói con trai ở nhà không phải chỉ chơi trò chơi mà còn biết kiếm tiền, cha mẹ Xà gia vẫn rất vui vẻ, mỗi ngày đều ra bên ngoài khen con trai nhà mình có tiền đồ, có thể kiếm được nhiều tiền.

Lúc này đây, Xà Kiếm Phong nhìn thấy trong đoàn mới gửi một đơn lớn, lại nhớ tới bộ game mới ra mắt đang nằm trên bảng xếp hạng, hắn liền động lòng.

Dù sao, có ai ngại nhiều tiền đâu.

Hắn nhanh chóng ấn tiếp nhận đơn hàng, cầm ra mười mấy nick phụ luân phiên ra trận công hãm weibo Đường Miên Miên, từ nào khó nghe cũng đều mang ra mắng, một phương diện hắn biết ông chủ đằng sau thuê bọn họ mắng kẻ thù, bọn họ mắng càng hung, ông chủ càng cao hứng, một phương diện khác là do mỗi lần mắng chửi người hắn đều cảm thấy bản thân mình đặc biệt kiêu ngạo, phảng phất như mình đang đứng ở đỉnh cao đạo đức, nội tâm tràn ngập cảm giác hào hùng.

Chẳng qua lúc này đây tình huống lại có chút khác so với bình thường, hắn đang mắng vui vẻ, bạn hắn lại bỗng nhiên gọi điện bảo hắn dừng tay, nói sợ chọc phải phiền phức.

Ha ha, Xà Kiếm Phong nghĩ thầm, bạn hắn chẳng qua là đỏ mắt ghen tị hắn kiếm được nhiều tiền hơn mà thôi.

Chọc phiền toái gì chứ, cách một đường dây điện, người ta lại không biết hắn là ai.

Xà Kiếm Phong mặt ngoài đáp ứng lời khuyên của thằng bạn, trên thực tế căn bản là không nghe khuyên bảo. Cho dù nhìn thấy hướng gió trên mạng internet đã thoáng thay đổi, hắn vẫn cố chấp mắng chửi bên dưới weibo Đường Miên Miên, mặc dù mấy câu mắng chửi của hắn cực kỳ khác biệt so với một đống bình luận xin lỗi kia, cũng rất nhanh bị người ta đè xuống, nhưng hắn vẫn làm không biết mệt.

"Đính đoong đính đoong."

Đang mắng vui, chuông cửa lại vang lên. Hắn không gọi thức ăn ngoài, cha mẹ cũng đều đã đi làm, là ai đây nhỉ?

"Đ*t, làm mất thời gian lão tử kiếm tiền, thằng chó nào bấm chuông vậy, con mẹ nó."

Xà Kiếm Phong hùng hùng hổ hổ đứng lên, không kiên nhẫn mở cửa, đứng bên ngoài lại là mấy viên cảnh sát mặc cảnh phục. Hóa ra, sau khi biết Đường phu nhân thuê đoàn đội luật sư chuẩn bị tố cáo những người bạo lực mạng internet, nhân viên khoa học kỹ thuật Tới Đây lập tức hỗ trợ điều tra danh tính thật sự của những người đứng phía sau các tài khoản đó, khiến năng suất làm việc của đoàn đội luật sư kia cao hẳn lên.

Xà Kiếm Phong nằm trong nhóm người mắng chửi hung hăng nhất, tự nhiên là người bị tróc nã sớm nhất.

Cha mẹ Xà gia nhận được điện thoại từ hàng xóm liền vội vàng lao về nhà, đúng lúc thấy cảnh vài viên cảnh sát lôi con trai nhà mình đi.

"Đồng chí cảnh sát, có phải các vị bắt sai người rồi không, con trai tôi ngày nào cũng ru rú trong nhà, làm sao có khả năng phạm pháp được chứ, nó ngoan lắm, chưa bao giờ ra ngoài gây chuyện thị phi."

Cha mẹ Xà gia giữ chặt ống tay áo của viên cảnh sát, gắt gao nắm chặt không chịu buông tay, hốc mắt đỏ bừng, căn bản không thể tin là con trai nhà mình đã làm chuyện gì vi phạm pháp luật.

"Thưa ông bà, hiện tại phạm pháp không phải chỉ gói gọn trong phạm vi giết người cướp của, con trai ông bà thu tiền làm việc xấu, công kích danh dự và nhân phẩm của người khác trên mạng xã hội, ảnh hưởng đến cuộc sống sinh hoạt hằng ngày của người ta."

Thấy cha mẹ Xa gia tựa hồ như không hiểu, viên cảnh vụ đơn giản tóm gọn lại: "Nói cách khác con trai hai người nhận tiền rồi chỉ thẳng vào mũi nguyền rủa người ta không được chết tử tế, tiểu cô nương nhà người ta lại chưa đụng chạm gì, cha mẹ trong nhà tự nhiên không phục, muốn tố cáo con trai hai người."

"Con trai, đồng chí cảnh sát nói thật không? Vì cái gì con lại đi làm cái loại chuyện này? Không có tiền thì nói với mẹ, mẹ cũng không phải không cho con..."

Nhưng mà Xà Kiếm Phong bị cảnh sát bắt đi, lúc này đang hoảng sợ luống cuống, thấy mẹ chất vấn mình như vậy, ngược lại bắt đầu lật lọng oán giận:

"Tôi nói này, mấy đồng lương quèn của bà có thể mua nổi cái gì chứ, nếu tôi được sinh ra trong một gia đình phú quý thì tội quái gì phải đi làm loại chuyện này? Đều tại hai ông bà, không có tiền thì sinh con làm đéo gì, tôi đều là bị hai ông bà hại!"

Xà Kiếm Phong bị cảnh sát mang đi, lưu lại hai cha mẹ Xà gia ngồi bệt dưới lầu tiểu khu cũ kỹ nức nở gào khóc.

Nhưng mà hàng xóm đều biết, con trai nhà họ bị bắt, thật ra không trách bọn họ nghèo, mà là trách bọn họ trước giờ quá nuông chiều con trai, mới khiến nhân cách con trai vặn vẹo không bình thường.

Hàng xóm đã không ít lần nhắc nhở bọn họ là đừng quá nuông chiều con cái, dù sao một nam nhân khỏe mạnh có tay có chân, mỗi ngày sao không đi tìm việc làm mà cứ ở lì trong nhà cắm mặt vào mấy trò chơi điện tử, nhưng khổ nỗi vợ chồng Xà gia lại luôn không nghe lời khuyên từ mọi người xung quanh, vẫn nói thằng bé còn nhỏ.

Đều đã thành niên rồi, còn làm như con trai là học sinh mẫu giáo không bằng?

Hơn nữa nhìn Xà Kiếm Phong bị cảnh sát bắt đi rồi còn không biết hối cải, ngược lại ra sức mắng mỏ cha mẹ, hàng xóm bọn họ liền biết đứa nhỏ này của Xà gia, nuôi không.

Nhóm hàng xóm đều ngó ra nhìn đôi vợ chồng khóc lớn trước hiên một cái, nhưng không ai tiến lên khuyên nhủ. Dù sao người đáng thương, tất có chỗ đáng giận. Hôm nay thành ra như vậy, đều là do bọn họ không chịu nghe lời khuyên bảo.

...

Thiệu Lệ Hương là công nhân viên của một công ty phổ thông, danh sách thăng chức lần này không có tên cô.

Thiệu Lệ Hương cảm thấy rất không phục, cô nghĩ ở trong công ty mình cũng được coi như là một công nhân viên kỳ cựu, công trạng tuy không nhiều, nhưng không có công lao cũng có khổ lao, cô cảm thấy lãnh đạo chính là nhìn vào vẻ đẹp trai của đồng nghiệp mới đến cho nên mới thăng chức cho hắn.

Nội tâm nghẹn một cỗ khí lớn, một ngày này xin nghỉ định mở weibo ra xả stress, liền nhìn thấy một đám người đang mắng Đường Miên Miên.

Thấy vậy, cỗ tức giận trong nội tâm Thiệu Lệ Hương liền chuyển đến trên người Đường Miên.

Ghét nhất chính là loại hồ ly tinh ỷ vào việc lớn lên xinh đẹp liền lấy sắc hầu người, hy vọng được thăng chức này.

Mặc kệ tin này có đúng hay không, Thiệu Lệ Hương đều nhận định Đường Miên là một ngôi sao nữ không đứng đắn, cô đang bị chuyện ở công ty chọc tức, lúc này vừa vặn xả stress.

Cho nên cô theo dòng người, tìm đến weibo Đường Miên, bắt đầu phát tiết một bụng oán khí ngày thường không dám nói.

Theo Thiệu Lệ Hương, làm loại chuyện này không có gì đáng ngại, trong trò chơi, mạng internet, diễn đàn thảo luận, bình thường có đầy người nặc danh vào mắng người khác đấy thôi, nhiều thêm một cô cũng chẳng ảnh hưởng gì.

Minh tinh mà... Có ai chưa bị chửi qua chứ, đầy ngôi sao nữ nổi ơi là nổi cũng không dưng bị người ta mắng đấy thôi, bị người ta chửi đâu mất miếng thịt nào, các cô ấy tùy tiện diễn một bộ phim truyền hình điện ảnh gì đó đã có cả trăm cả ngàn vạn, mà một công nhân viên nhỏ trong một công ty phổ thông như cô có làm quần quật 10 năm nói không chừng cũng không tích góp được một trăm vạn, cả đời cũng không mua nổi một gian phòng trong thành thị nhỏ.

Mắng người xong, trong lòng thoải mái hơn không ít.

Thiệu Lệ Hương ngủ một giấc dậy, đã sớm quên ngày hôm qua mình ở trên mạng chửi bới Đường Miên Miên, lúc này thu dọn đồ đạc xong xuôi liền đứng dậy đi làm.

Nhưng mà thời điểm chỉnh sửa bảng thông báo công việc ở công ty, cửa công ty chợt có hai vị cảnh sát mặc cảnh phục lao vào:

"Xin hỏi vị nào là Thiệu Lệ Hương?"

Thiệu Lệ Hương bị mang đi, lưu lại các công nhân viên khác trong công ty nghị luận ầm ĩ:


"Tôi rất thích Đường Miên, Thiệu Lệ Hương lại là một phần tử ngày hôm qua mắng chửi Đường Miên hay sao ý, tin tức trên mạng phải xem xét kỹ lưỡng rồi mới phán quyết chứ, có phải đầu óc cô ta có bệnh không?"

"Đoán chừng là ngày hôm qua không được thăng chức cho nên tức giận, phát tiết loạn đây mà."

"Ha ha, cô ta không nghĩ đến lý do tại sao mình không được thăng chức hả, vốn dĩ sếp định đề bạt cô ta, nhưng ai bảo mồm cô ta thối, hôm kia lúc sếp dặm lại lớp trang điểm trong nhà vệ sinh liền nghe thấy cô ngồi trên bồn cầu gọi điện thoại, nói chị ấy bất công, cho nên sếp mới bất công thật cho cô ta nhìn, tôi thấy không đuổi việc là còn thiện tâm lắm rồi đấy... Chẳng qua bây giờ cô ta chọc phải quan tòa, chắc hẳn sếp sẽ không lưu cô ta lại nữa đâu.

...

Người giống như Xà Kiếm Phong và Thiệu Lệ Hương còn có rất nhiều, bọn họ bất ngờ không kịp phòng bị liền nhận được đơn kiện từ phía luật sư hoặc là trực tiếp bị mời lên cục cảnh sát phê bình, phạt tiền, tạm giam...

Chuyện này còn ồn ào thật lớn, dù sao sau khi tin đồn bị bao dưỡng được tuôn ra có vô số người vào weibo Đường Miên Miên mắng chửi.

Thế cho nên, những người nhìn thấy người bên cạnh hoặc người xung quanh bị bắt đi vì tội bạo lực mạng, ban đầu vốn dĩ mắng chửi không kiêng kị gì, lần này trùng hợp thoát thân hoặc là không tham gia, mỗi lần chuẩn bị phun lời thô lỗ đều bị lý trí lôi kéo trở lại.

Dù sao, ai biết sau khi mắng chửi người có thể bị lôi đi truy cứu trách nghiệm hay không?

Vốn cho rằng tội bạo lực mạng đều chỉ là hù người, trải qua chuyện này, rất nhiều người ý thức được, hóa ra mạng internet cũng giống như một xã hội thu nhỏ, phát ngôn của mỗi người đều bị giới hạn bởi pháp luật, cái gọi là tự do, kỳ thật chỉ là tự do trên nguyên tắc không ảnh hưởng gì đến quyền lợi của bất cứ một ai, chứ internet không phải là một nơi bạn có thể không kiêng nể gì đột phá ranh giới cuối cùng.

Bởi vì một mồi lửa này của Đường phu nhân, nhóm fans theo đuổi thần tượng trong giới giải trí đều đã hài hòa hơn rất nhiều.

Coi như fans hai nhà ghét nhau mắng nhau, cũng không dùng mấy từ ngữ thô tục như trước nữa mà là dần dần mở ra hình thức thi biện luận. Chẳng qua, đây đều là chuyện về sau.

...

Ngày thứ tư sau vụ ầm ĩ liên quan đến Vương Tiêu, Đường Miên Miên thu thập hành lí chuẩn bị đến công ty tụ tập với đám người Hoắc Lệ Lệ, xuất phát đi C thị.

Nhưng mà ăn bữa sáng xong, cô đang lưu luyến không rời đưa mắt nhìn một đống món ngon còn dư trên bàn, chuẩn bị rời đi, bước chân lại bị Sở Trăn ngăn trở:

"Anh đưa em đi."

Mấy ngày nay bởi vì chuyện Vương Tiêu kia, ngoài công ty luôn có phóng viên đóng cọc muốn phỏng vấn cô, Hoắc Lệ Lệ liền cho Đường Miên Miên hai ngày nghỉ, bảo cô ở nhà đọc kịch bản là được.

Nhưng lần này phải xuất phát đi C thị, Đường Miên Miên phải đến công ty hội hợp với mấy người Hoắc Lệ Lệ.

Nghĩ đến nay mối quan hệ của hai người đã sáng tỏ, cùng nhau đi làm hình như cũng không phải là chuyện gì lớn, Đường Miên Miên liền không từ chối, nhẹ gật đầu.

Hai người một trước một sau đi tới cửa đổi giày.

Thời điểm đứng dậy, Đường Miên Miên tự nhiên mà đi đến bên cạnh rương hành lí lúc nãy được quản gia trong nhà bê đến bên cửa. Nhưng không nghĩ đến, Sở Trăn thân sĩ, trước cô một bước đặt tay lên bên trên tay kéo va li.

Thế cho nên, tay Đường Miên Miên không cẩn thận liền bao trùm lên bên trên mu bàn tay Sở Trăn.

Vừa chạm vào liền vội vàng rụt lại.

"Anh giúp em cầm, em lên xe trước đi."

Thanh âm Sở Trăn trước sau như một thanh lương trầm ổn, Đường Miên Miên nghe thấy, cúi đầu "A" một tiếng liền vội vàng mở cửa chính cho "giá tọa" của Sở Trăn đi qua.

Leo lên xe, Đường Miên Miên mới thở ra một hơi thật sâu:

Sở Trăn hẳn là biết vừa rồi mình không cố ý nhỉ, mình chỉ định kéo vali thôi mà, làm sao biết hắn lại chủ động giúp mình, đúng không!

Trước kia không phải khi đấu võ hai người thường xuyên tiếp xúc thân thể đấy hay sao? Tuy rằng chẳng biết tại sao lần này về nhà Sở Trăn không khiêu chiến mình nữa, nhưng loại không cẩn thận đụng chạm như vậy cũng đâu có gì đâu !

Không biết có phải là do gần đây đám fans CP trên mạng internet luôn kêu gào "Vợ chồng Chân Đường thật ngọt" "Sở tổng soái ca đặc biệt sủng thê" "Tò mò cuộc sống ngọt ngào hàng ngày của bọn họ" hay không mà Đường Miên Miên cảm thấy mình giống như cũng bị mấy cái bình luận phổ biến này tẩy não.

Một chuyện rõ ràng từng cảm thấy rất bình thường, nay nội tâm cứ cảm thấy là lạ.

Ví dụ như khi Sở Trăn làm bữa sáng cho cô, cô vẫn luôn nhận định đó là sở thích của Sở Trăn, hắn làm chỉ vì hắn thích nấu ăn, nhưng trên bàn cơm khi ngẫu nhiên chạm phải ánh mắt nóng bỏng của hắn thì cô cư nhiên lại hoài nghi nghĩ liệu Sở Trăn có phải có gì đối với mình rồi hay không.

Ví dụ như lần vô tình đụng chạm vừa rồi kia, cũng không phải chưa từng chạm qua tay Sở Trăn, nhưng như thế nào lần này cô lại thấy bỗng nhiên có chút ngượng ngùng!

Đường Miên Miên cảm thấy có vẻ như mình điên rồi.

May mà đoàn phim sắp sửa khai máy, Đường Miên Miên nghĩ, nhiệt tình đi công tác, vùi đầu vào đoàn làm phim, khẳng định sẽ không suy nghĩ những thứ loạn thất bát tao* này nữa !

*Loạn thất bát tao: Lộn xộn, rối bời, không theo một trật tự nào cả.

- Hãy ấn sao để ủng hộ bảo bảo nha :33 -_7/4/22_

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK