Mục lục
Đích Nữ Truyện Ký
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Còn chưa đợi Hạ Liên Phòng mở miệng, ma ma bên cạnh Thái Hậu liền cúi thấp người, bám vào bên tai Thái Hậu nói vài câu. Chỉ thấy sắc mặt Thái Hậu lập tức trở nên rất khó coi, "Lại dạy dỗ ra nữ nhi không biết liêm sỉ như thế, theo ai gia thấy, Thượng Quan thị này sợ cũng chỉ là tự tạo hư danh!"

Hạ Liên Phòng biết, Thái Hậu sở dĩ sẽ bị chính mình dễ dàng tác động như thế là bởi vì bà coi mình thành trưởng công chúa. Nhưng nàng không thể không nói đỡ cho Thượng Quan thị. Cho nên tuy rằng Thái Hậu đang tức giận nhưng nàng lại nói: "Nhị phu nhân đối đãi đệ muội vẫn là khá tốt, thần nữ ở Phật đường thủ hiếu ba năm, sự vụ trong phủ đều do nhị phu nhân chưởng quản, bà hiếu kính tổ mẫu, đối xử tử tế với đệ muội, tuy rằng xảy ra chuyện như vậy nhưng thần nữ vẫn cảm thấy nhị phu nhân là người tốt."

Bị đối xử tệ như vậy mà vẫn còn nói tốt cho Thượng Quan thị cùng thứ muội, nha đầu này cũng quá thiện tâm rồi. Thái Hậu thở dài, lúc bà còn trẻ đã thân hãm hậu vào tranh đấu bên trong cung, không có ai hiểu rõ lòng ghen tị với háo thắng của nữ nhân hơn bà. Nếu Thượng Quan thị kia thật tâm đối xử tốt với đích xuất tử nữ thì sao lại thông đồng với người ngoài muốn hủy trong sạch của nàng như thế? May mắn Phật tổ chiếu cố, Liên nha đầu là người có phúc khí không bị trúng chiêu, bằng không hôm nay có thể đứng tại trước mặt lão thái bà này sợ là không phải Hạ Liên Phòng. "Thiếp thị này của Hạ Lịch tốt hay không tốt thì ai gia không biết, nhưng nha đầu ngươi cần phải để tâm đề phòng, chớ để biểu hiện giả dối của người khác lừa gạt. Hơn nữa, một kẻ thị thiếp đâu được xưng hai chữ phu nhân!" Cũng không sợ phúc mỏng không chống đỡ nổi.

Thái Hậu rất lý giải! Hậu cung tranh đấu tần phi, tranh tài khoe sắc, các loại thủ đoạn ùn ùn xuất hiện, hôm nay là tỷ muội tốt, ngày mai nói không chừng liền là thanh đao đặt tại trên cổ ngươi! Bao nhiêu người có thanh danh tốt dịu dàng hiền thục, nhưng ngấm ngầm sau lưng còn không phải âm hiểm giả dối, hèn hạ không chịu nổi sao? Nếu nói Thượng Quan thị kia tốt cỡ nào thì Thái Hậu thật sự không tin. Bởi vì nếu Thượng Quan thị thật sự tốt, lấy tính tình của Hạ Lịch sao lại chán ghét đối phương như thế? Thậm chí nhét vào trong phủ mười hai năm vẫn không thèm nâng thành quý thiếp? Mặc dù là do nữ nhi Hạ gia chết chiếm một bộ phận nguyên nhân, nhưng xét đến cùng sợ cũng vẫn là do nhân phẩm Thượng Quan thị kia không tốt mới đúng? Hơn nữa, nếu Thượng Quan thị kia thật tâm suy nghĩ vì Hạ gia, sao có thể mặc kệ cháu trai làm bại hoại thanh danh đích nữ? Chỉ là cuối cùnglại tự nâng cục đá đập chân mình, thật là hết sức buồn cười.

"Đa tạ Thái Hậu nhắc nhở, thần nữ nhớ kỹ. Chỉ là nhị phu nhân chính là đích nữ Hàn lâm phủ, lại là do tổ mẫu làm chủ thay phụ thân nạp vào phủ, sau khi nhập phủ cũng là lo lắng hết lòng không chối từ vất vả, xưng bà một tiếng phu nhân cũng là nên làm." Hạ Liên Phòng mỉm cười.

"Cái gì lo lắng hết lòng không chối từ vất vả, một cái thiếp thị, cần nàng ta lo lắng hết lòng không chối từ vất vả sao? Lần này ngươi là may mắn, lần sau vạn nhất để họ đắc thủ thì nên làm thế nào cho phải? Liên nha đầu, ngươi phải để tâm cẩn thận hơn nữa."

"Da vâng, thần nữ nhất định cẩn thận."

Thái Hậu hài lòng gật gật đầu, lại lôi kéo nàng nói chuyện phiếm, tận đến hi Hội hoa xuân Nguyên Tiêu kết thúc vẫn không nỡ để Hạ Liên Phòng rời đi. Nha đầu kia thật sự là quá hợp ý bà! Mỗi một câu mỗi một cái biểu tình động tác đều vừa đúng, vừa được Thái Hậu niềm vui, lại không ra vẻ nịnh nọt lấy lòng. Xem ở trong mắt Thái Hậu đều giống như là in vào đáy lòng bà, thậm chí Thái Hậu còn cảm thấy nếu Xương Bình chưa chết yểu thì sẽ gióng như Hạ Liên Phòng! Nha đầu kia ở bên cạnh bà một ngày, liền vượt qua mấy nha đầu trước ka ở bên bà hơn một tháng!

Nếu không phải sắc trời đã tối, Hạ Lịch lại tự mình đến đón, bà thật sự không muốn để Hạ Liên Phòng rời khỏi mình!

Thái Hậu lưu luyến không rời buông tay Hạ Liên Phòng ra, ngàn dặn dò vạn dạy bảo muốn nàng cách năm ba ngày liền tiến cung bồi mình giải buồn, còn cho nàng một khối lệnh bài có thể đi lại tùy ý trong hoàng cung. Nói như vậy, sau này dù Thái Hậu không triệu kiến, Hạ Liên Phòng vẫn có thể ra vào tự do ở trong cung.

Thu được lệnh bài nhưng thần sắc Hạ Liên Phòng lại vẫn điềm đạm, nhìn không ra chút đắc ý nào, khiến nữ quan bên cạnh Thái Hậu hai mặt nhìn nhau, cảm thấy phi thường khó có thể tin tưởng. Những năm gần đây bên người Thái Hậu có khong ít bé gái, nhưng chưa ai lấy được sủng ái của Thái Hậu như thế, chỉ chung sống một ngày liền ban cho lệnh bài của lão nhân gia bà!

Nhưng Hạ Liên Phòng kỳ thật biết rất rõ, muốn nói do mình thông minh lanh lợi có thể nhìn thấu lòng người thì không giả. Nhưng nói trắng ra, lừa dối người bình thường thì được, nhưng muốn lừa dối Thái Hậu có dễ dàng như vậy sao? Một nữ nhân kề vai sát cánh vượt qua khó khăn cùng tiên đế cuối cùng đăng lên hậu vị, còn có thể sừng sững không ngã giữa tranh đấu hậu cung, dễ đối phó như vậy sao? Bản thân mình mặc dù có thể được yêu thích như thế, nói đến cùng, vẫn là bởi vì Xương Bình công chúa chết yểu! Thái Hậu trước tiên là coi mình xem như Xương Bình, hơn nữa nàng biểu hiện không chút tỳ vết nào nên mới có thể được xem trọng như thế.

Tuy rằng đây coi như là đầu cơ trục lợi, nhưng Hạ Liên Phòng cũng không hối hận. Muốn ngăn cản nhị hoàng tử xưng đế, giải quyết mơ ước của Tề Lỗ thế tử với người Hạ gia, nàng nhất định phải dốc hết khả năng nhanh chóng trưởng thành cùng cường đại lên. Bằng không một ngày nào đó hai nhà Hạ Lam đều sẽ suy bại ở trong tay đám người đó! Không giết hết sài lang thì sẽ thành thức ăn của sài lang, đây là chuyện vô luận thế nào Hạ Liên Phòng cũng không muốn nhìn thấy.

Hạ Lịch dẫn theo con cái ngồi lên xe ngựa, đối với chuyện hôm nay Hạ Liên Phòng được Thái Hậu coi trọng cảm thấy thực kỳ diệu, nên biết Thái Hậu xưa nay khó có thể tới gần, lại thêm tuổi tác đã cao, cho nên tuy rằng trong triều không ít nhân gia có nữ nhi tuổi tác xấp xỉ trưởng công chúa nhưng đều không dám đưa vào cung, chỉ sợ một khi Thái Hậu không hài lòng trả hồi phủ thì đó chính là ném hết mặt mũi. Nhưng mặc dù như vậy, để cầu phú quý trong nguy hiểm cũng không bài trừ nhóm người nào đó vì vinh hoa phú quý sẽ nghĩ hết biện pháp muốn đem nữ nhi nhà mình đưa vào trong cung làm nữ quan. Nhưng mấy năm qua, bên người Thái Hậu tuy có từng dưỡng mấy thiếu nữ nhưng ai cũng ở được lâu. Mấy năm gần đây bên người Thái Hậu càng ít thấy nữ tử nào xuất hiện, không biết hôm nay Liên nhi vì sao lại được Thái Hậu yêu thích?

Đối với chuyện nữ nhi được Thái Hậu nhìn trúng, Hạ Lịch cũng không hề cao hứng, hắn chỉ lo lắng tương lai có một ngày nữ nhi cũng sẽ giống như những tiểu thư bị trục xuất hồi phủ kia, tuy đến lúc đó hắn không sợ mất mặt, mà chỉ sợ nữ nhi bị tổn thương lòng tự trọng.

Phủ Tĩnh quốc công bên kia, sau khi nghe xong lời bốn Tôn nhi kể lại, Tĩnh quốc công cùng lão thái quân đều rất sầu lo, bọn họ đều không cảm thấy đây là chuyện tốt gì. Nên biết gần vua như gần cọp, Thái Hậu càng hơn vậy. Đó là nhân vật tôn quý cao cao tại thượng, một ngày kia chọc cho quý nhân không vui, nói trở mặt liền trở mặt, Liên nhi từ nhỏ tập ngàn vạn sủng ái vào một thân, bọn họ đâu nỡ để cháu ngoại nữ bảo bối này vào cung phụng dưỡng Thái Hậu? Cho nên chưa nói Thái Hậu không gọi Hạ Liên Phòng tiến cung bồi bà, dù có gọi vào, Tĩnh quốc công cho dù không cần phong hào binh quyền này cũng muốn đè ép chuyện đó xuống!

... Người duy nhất cảm thấy cao hứng chỉ sợ cũng chỉ có Từ thị. Sau khi hồi phủ bà ta vừa biết chuyện này lập tức túm tay Hạ Liên Phòng, hoan hỉ muốn nàng ở trước mặt Thái Hậu khen ngợi Hạ Lịch nhiều hơn, nói về sau phú quý của Hạ gia liền giao cho nàng.

Từ thị tuy chưa nói thẳng, nhưng Hạ Liên Phòng biết rất rõ, về sau phú quý Hạ gia giao cho nàng thế nào thì không phải là hi vọng nàng có thể nhờ vào Thái Hậu được một vị hoàng tử nào đó ưu ái, tốt nhất là gả vào hoàng thất làm cái Hoàng phi, nếu chọn đúng bảo vật, nói không chừng sau này liền là nhất quốc chi mẫu của Đại Tụng! Đến khi đó, phú quý của Hạ gia chẳng phải chính là có thể nắm trong tay nàng sao?

So sánh với thái độ của phụ thân cùng tổ mẫu, Hạ Liên Phòng cũng không cảm thấy thương cảm. Nàng đối Từ thị đã sớm không có tình cảm, kiếp trước Mạt Hồi gặp chuyện không may, ngoại tổ phụ bên kia tuy rằng ốc còn không mang nổi mình ốc nhưng vẫn dốc hết quyền lợi hỗ trợ, tuy rằng phí công. Phụ thân ở Tướng Quốc Tự không hỏi thế sự, lại bị bọn họ che dấu tin tức, nhưng Từ thị thì biết! Ba ta ngầm cho phép Trương thúc che dấu tiếng gió, thậm chí có thể nói, kiếp trước Hạ Mạt Hồi chết không thoát được can hệ với Từ thị!

Cho nên Hạ Liên Phòng trừ bỏ có thể ở mặt ngoài ra vẻ cung kính hiếu thuận, thật sự không thể thật lòng trả giá gì cho Từ thị.

Hi vọng ngươi có tiền đồ, hi vọng ngươi có thể làm rạng rỡ tổ tông, hi vọng ngươi nổi danh, sáng rọi cửa nhà, luôn mồm đều là vì tốt cho ngươi, vì cái nhà này. Nhưng người chân chính yêu ngươi, chẳng lẽ không phải chỉ hi vọng ngươi cả đời trường an, thân thể khoẻ mạnh, vui vẻ hạnh phúc sao? Yêu quyền thếthì cứ nói thẳng ra, dùng những lời nói đường hoàng kia để qua loa tắc trách có lệ sẽ chỉ làm người ta cảm thấy buồn cười.

... À, nói ra thì, trừ bỏ Hạ Lịch cùng Phủ Tĩnh quốc công không vui ra, đại khái người không vui hơn chính là Thượng Quan thị cùng hai nữ nhi của bà ta đi!

Sau khi biết được tin tức ba người đích xuất được nổi danh ở Hội hoa xuân Nguyên Tiêu, Hạ Liên Phòng còn được Thái Hậu yêu thích, Thượng Quan thị ở trong sân viện của mình cắt nát vải thêu trong tay. Bà ta hung tợn nhìn chằm chằm về phía Hạm Đạm trúc ngoài cửa sổ, tựa hồ thấy được tiện nhân đoản mệnh kia đang cười đắc ý vơi mình.

Ngươi không bằng ta, con gái của ngươi cũng không bằng nữ nhi của ta!

"... Im miệng, im miệng! Im miệng! ! Nữ nhi của ta làm sao có thể như con gái của ngươi? Ngươi là tiện nhân, ngươi sinh nữ nhi cũng chỉ là tiện nhân!" Nội tâm hừng hực thiêu đốt lòng đố kị cùng không cam tâm khiến Thượng Quan thị hận độc Hạ Liên Phòng, bà ta vứt bỏ cây kéo trong tay, điên cuồng đem trà cụ trên bàn quét xuống dưới đất, phát ra tiếng vỡ chói tai. "Tiện nhân! Tiện nhân! Tiện nhân! !" Đoạt đi tình yêu của lão gia chưa tính, còn muốn cho nữ nhi của bà ta vĩnh viễn kém một bậc!

Tề nương ở một bên cẩn thận khuyên nhủ: "Phu nhân, ngài bình tĩnh một chút đi, nói không chừng đại tiểu thư sẽ không được ở lâu bên cạnh Thái Hậu đâu? Nếu nàng giống những người khác bị đuổi về phủ, thì khi đó không phải không cần ngài ra tay, thanh danh của nàng đã tự hủy rồi đấy sao? Đến lúc đó sẽ giải quyết cả nhị tiểu thư, trong phủ không phải sẽ là thiên hạ của tam tiểu thư cùng tứ tiểu thư? Ngài cần gì phải nóng lòng nhất thời chứ?"

Thượng Quan thị nghe xong mới hơi hoãn chút khẩu khí, nhưng vừa nghĩ đến Hạ Liên Phòng tiểu tiện nhân kia ở Hội hoa xuân Nguyên Tiêu nhận hết hào quang liền không khỏi căm thù đến tận xương tủy: "Tiểu tiện nhân Hạ Liên Phòng kia quả nhiên ác độc! Đầu tiên là hạ độc ta, sau đó còn không chịu mang theo Hồng Trang Lục Ý cùng nhập cung, sợ bị đoạt nổi bật, rõ ràng đoạt thanh danh của nữ nhi ta!"

Ở trong lòng Thượng Quan thị, hai nữ nhi của ả trừ bỏ thân phận, nơi nào cũng so được với hai vị đích xuất. Hạ Liên Phòng cùng Hạ Mạt Hồi thậm chí đều chưa quấn chân, một nữ nhân không quấn chân làm sao có thể nói là hoàn chỉnh? Tiện nhân chết yểu kia không cho quấn, sau khi lão gia rời phủ ả cũng không bằng lòng đi nhắc nhở Từ thị, hai nữ tử như thế để xem sau này gả đi ra ngoài như thế nào?

Thân mình còn chưa nói, tính riêng cái bộ dáng chưa dứt sữa lại đơn bạc như liễu kia của Hạ Liên Phòng đâu hơn được hai nữ nhi đẫy đà động nhân, thân tư xinh đẹp của ả ta?

Trừ bỏ thân phận đích xuất, mặc kệ nói từ điểm gì Hạ Liên Phòng, Hạ Mạt Hồi đều xứng đáng bị Hồng Trang Lục Ý đạp ở dưới chân!

Mia: Đúng là đồ điên hết thuốc chữa, ếch ngồi đáy giếng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK