Đường đến Khôn Ninh Đảo cũng không phải là gần, phải phi hành liên tiếp không ngừng nghỉ cả tháng thời gian thì mới có thể đến nơi nhưng đáng tiếc Kỳ Phong hắn lại cũng không có phi hành linh khí, nếu điều khiển phi kiếm trong thời gian dài như vậy với thực lực của hắn bây giờ là không có khả năng thực hiện được.
Bất quá phi kiếm trong nhiều giờ thì khả năng này hắn là vẫn có thể chịu đựng được. Kỳ Phong cũng không có kế hoạch gì, hắn vẫn tiếp tục phi kiếm khi đến cực hạn thì dừng lại nghỉ ngơi phục hồi linh lực sau đó lại tiếp tục lên đường.
Sau mười ngày duy trì Kỳ Phong cùng Xa Vương Huyên cuối cùng cũng đến địa phận Vạn Lâm Sơn. Nơi này nhìn từ trên cao có thể thấy rừng núi trùng trùng điệp điệp, quan sát từ bên ngoài thì trong thấy rất an toàn nhưng nếu thực lực không đủ lại cố tình bay qua khu vực này vậy tuyệt đối cũng đừng nghĩ có thể thoát ra khỏi Vạn Lâm Sơn này một cách dễ dàng được.
Trong Vạn Lâm Sơn đầy rẫy yêu thú cường đại, tu sĩ bình thường sẽ không chọn hướng này để đi nhưng nếu nhất định phải đi phương hướng này vậy thì cũng chỉ có một khả năng đó là hạ xuống phi kiếm và bước tiếp theo là đi đường vòng qua Vạn Lâm Sơn này mà thôi. Tất nhiên đi như vậy thời gian sẽ dài gấp đôi so với việc trực tiếp xuyên qua Vạn Lâm Sơn, cho nên đa số tu chân giả có chút thực lực họ cũng sẽ không chọn đi đường vòng, Kỳ Phong cùng Xà Vương Huyên cũng nằm trong số đó.
Kỳ Phong là người có kinh nghiệm đi rừng phong phú, nếu như cẩn thận thì với thực lực của hắn bây giờ cùng với Xà Vương Huyên bảo vệ, với điều kiện như vậy nếu như không có tình huống bất ngờ nào xảy ra thì khả năng cao lắm cũng chỉ mất khoảng nữa tháng thay vì mất nữa năm đi đường vòng nên việc lựa chọn xuyên Vạn Lâm Sơn Kỳ Phong hắn đã quyết định rồi.
Kỳ Phong đến bên ngoài Vạn Lâm Sơn thì sắc trời vẫn còn sớm. Hắn thấy có nhiều người tiến vào rừng nhưng không lâu sau đó đều dội ngược trở ra.
Kỳ Phong hiện tại đã dịch dung thành một thanh niên trưởng thành với gương mặt ngâm đen không mấy nổi bật, hắn cũng tự bày ra thực lực tám tầng tu vi để tránh bị người khác nghi ngờ. Thấy có nhiều người từ trong Vạn Lâm Sơn vội vàng lao ra, những người từ trong Vạn Lâm Sơn đi ra thì đều giống nhau là trên người tất cả đều xuất hiện thương tích.
Kỳ Phong chú ý đến một nhóm tu sĩ có thực lực từ Luyện Khí hậu kỳ đến Trúc Cơ sơ kỳ từ trong Vạn Lâm Sơn cũng chật vật trốn ra lập tức tiến đến cũng kính hỏi thăm.
“Các vị đạo huynh xin hỏi trong Vạn Lâm Sơn rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Không dấu gì các vị đạo huynh, ta cũng chuẩn bị tiến vào Vạn Lâm Sơn thử thời vận xem mình có khả năng giết được một hai con yêu thú hay không nhưng lại không biết tình huống bên trong thế nào rồi?” Trong lúc Kỳ Phong hỏi nhóm người Trúc Cơ kỳ này thì có một số tu sĩ đến sau cũng mang lòng hiếu kỳ chú ý đến động tĩnh bên này.
“Ha ha...nhìn ngươi tu vi thấp lại cung kính như vậy ta phá lệ nói cho ngươi biết, ngươi nếu như muốn giữ lại mạng thì tốt hơn hết đừng nên tiến vào Vạn Lâm Sơn này làm gì, nhất là khu vực trung tâm Vạn Lâm Sơn không biết đã xảy ra chuyện gì làm cho yêu thú cường đại bị bạo động ngay cả yêu thú cấp thấp cũng bị ảnh hưởng, chính như thế chúng ta mới chật vật thoát ra.” Người nói chuyện chính là vị Trúc Cơ sơ kỳ duy nhất trong nhóm người này.
“Đây là hai bình đan dược chữa thương nếu các vị đạo huynh không chê thì xin nhận lấy, đa tạ các vị đạo huynh đã chỉ điểm cho ta.”
Kỳ Phong để sẵn vài lọ đan dược cấp thấp cùng một vài vật phẩm không mấy giá trị trong túi trữ vật, giả dạng làm một tán tu nghèo túng hòng che mắt những kẻ không có ý đồ xấu.
“Cảm giác có một đạo thần niệm quét qua người hắn. Kỳ Phong tự tâm bảo mình kiềm chế. Tên Trúc Cơ đáng ghét, hắn thấy bọn họ chật vật trốn ra khỏi Vạn Lâm Sơn mà trên người còn đầy thương tích, khả năng đan dược chữa thương trên người đã bị dùng hết nên hắn mới xuất ra hai bình đan dược chữa thương đưa cho bọn họ làm phí trao đổi như vậy còn chưa đủ sao, còn dám dò sét hắn.” Kỳ Phong nội tâm cảm thấy khó chịu.
Như nhận thấy Kỳ Phong cũng không có đồ gì tốt bọn họ nhận lấy đan dược rồi nhanh chóng ly khai.
Nếu vì nghe nói đến yêu thú bạo động dẫn đến nguy hiểm bên trong Vạn Lâm Sơn mà không dám bước vào vậy cũng không phải là phong cách của Kỳ Phong hắn, là dân chuyên tham gia du lịch mạo hiểm khi còn ở thế giới Hiện Đại tới nói thì càng mạo hiểm hắn càng phấn khích cộng thêm việc hiện tại có Huyên bên cạnh. Vậy Kỳ Phong hắn cũng không cần phải chọn lựa đi đường vòng, hiện tại hắn cũng không có nhiều thời gian để trì hoãn như vậy.
“Huyên ngươi cũng nghe thấy đó, Vạn Lâm Sơn có như vậy nguy hiểm nhưng ta vẫn muốn đi xuyên qua nó, ngươi thấy như thế nào?” Kỳ Phong truyền âm cho Xà Vương Huyên hỏi.
“Ngươi chắc chắn muốn đi xuyên qua nó mà không phải đi đường vòng?”
“Phải, ta không muốn mất nhiều thời gian đi đường vòng.” Có ngươi ở đây ta còn sợ cái gì cơ chứ, chẳng lẻ ta mang theo ngươi chỉ là để trang trí.” Đáng tiếc những lời này Kỳ Phong cũng không có nói ra nên Xà Vương Huyên cũng hoàn toàn không biết Kỳ Phong là như vậy tin tưởng hắn.
“Vậy thì nghe theo ngươi đi.” Nhìn sắc mặt tên nhóc này là hắn đã có thể đoán ra cái tên này hiện đang suy nghĩ cái gì rồi. Cho dù Kỳ Phong có suy nghĩ gì, có hắn ở đây bảo vệ vậy thì cứ để Phong nhi tuỳ hứng lần này đi.
Kỳ Phong mà biết suy nghĩ của hắn đã hiện hết lên mặt và bị mỗ Xà nào đó nhìn thấu mà còn không biết đễ thu liễm lại a haiz...
“Hôm nay Xà Vương Huyên hắn luôn có cảm giác bị người theo dõi, hắn cũng không có nói việc này cho Phong nhi biết vì sợ Phong nhi lại lo lắng. Xuyên qua Vạn Lâm Sơn cũng tốt, có thể dẫn dụ người trong bóng tối xuất hiện vậy hắn có thể lợi dụng Vạn Lâm Sơn trực tiếp tiêu diệt là được. Người đến nếu là vì Xà Vương Huyên hắn thì sao cũng được, nhưng nếu như người đến là để gây bất lợi cho Phong nhi vậy thì chỉ có một chữ: “Chết.”
Phòng bị một chút lúc này Xà Vương Huyên vẫn là bản thể rắn cùng Kỳ Phong lập tức tiến vào Vạn Lâm Sơn trước ánh mắt dò xét cùng kinh ngạc của mọi người. Bọn họ là đang nghĩ cái tên tu sĩ Luyện Khí tám tầng này dù đã được cảnh báo còn không biết lượng sức tự đi tìm đường chết.
Đáng tiếc bọn họ lại không nhìn thấy trên cổ tay Kỳ Phong đang được con rắn nhỏ màu vàng kim quấn quanh. Nếu như là nhìn thấy Huyên lúc này thì có khi bất chấp cả việc yêu thú bạo động bọn họ cũng muốn đuổi theo Kỳ Phong tiến vào Vạn Lâm Sơn mà chặn giết đoạt Kim Xà Thượng Cổ kia đi. Đáng tiết là bọn người này còn không biết nên mới đứng yên xem Kỳ Phong tự đi tìm đường chết a.
Tất cả bọn họ thấy Kỳ Phong tiến vào một ngày còn không có dội ngược trở ra bọn họ ai nấy đều cho rằng cái tên Luyện Khí không biết trời cao đất dày kia tám chín phần mười là đã bị yêu thú kích động giết chết, lúc này tâm lý chờ xem kịch vui cuối cùng cũng tàn không còn gì để xem bọn họ cũng tự mình giải tán.
Tiến vào Vạn Lâm Sơn một ngày Kỳ Phong vẫn không phát hiện có gì không ổn nên hắn vẫn cùng Xà Vương Huyên tiếp tục lướt nhanh về phía trước. Nói là cùng Xà Vương Huyên nhưng trên thực tế cũng chỉ có một mình hắn di chuyển thần tốc mà thôi.
Kỳ Phong xuyên qua rừng nhanh như chớp, nơi Kỳ Phong lướt qua cũng chỉ lưu lại một chút tàn ảnh. Xà Vương Huyên nằm trên cổ tay Kỳ phong mà không khỏi thầm than trong lòng, hắn không nghĩ Phong nhi dù không vận dụng linh lực nhưng vẫn có thể di chuyển nhanh như bay vậy đúng là không thể có người làm tốt hơn được nữa a.
Trong rừng cây cối rậm rạp cùng yêu thú tràn ngập nhưng tất cả đều bị Xà Vuong Huyên dụng độc xử lý, Kỳ Phong hắn thật sự không cần phải ra tay giải quyết gì cả.
“Huyên, ta thấy nơi này có gì đó không đúng, nơi này quá yên tĩnh, ta cảm giác nơi này có nguy hiểm.” Dụng thần niệm kiểm tra không có phát hiện gì nhưng cảm giác nguy cơ không ngừng xâm chiếm này làm Kỳ Phong không thể không đề phòng.
“Dù là biết có người trong bóng tối đang âm thầm truy đuổi bọn họ nhưng không nghĩ sẽ đến nhanh như vậy. Chết tiệt.” Xà Vương Huyên âm thầm mắn người.
“Các vị nếu đã đến rồi, còn chờ gì nữa sao không cùng lúc xuất hiện đi.”
“Ở đây cũng không phải là việc của bằng hữu, mục tiêu của bọn ta là tên nhóc con kia. Bằng hữu là ai gọi bọn ta ra còn mình thì lại ẩn nắp, nếu không muốn chết thì nhanh chóng cút đi.”
“Ngươi là dùng mắt chó nhìn người à, không nhìn thấy đại gia ngươi là ta đây đang ở trước mặt ngươi hay sao?”
“Ha ha...chỉ là một con yêu thú nho nhỏ cũng dám lớn lối như vậy, mi cũng chỉ là một con rắn có chút thực lực đã phách lối đến như vậy rồi, đã ngươi muốn chết có tin ta lột da rút gân mi rồi tra tấn cho đến chết hay không?”
“Đại ca nói nhiều làm gì, giải quyết nhanh gọn chúng ta còn về phục mệnh.”
Kỳ Phong thấy tình hình không ổn. Người đến thực lực không thấp, nhìn linh lực dao động rõ ràng tu vi những người này có khả năng chỉ thấp hơn Huyên một chút mà thôi. “Thế nào người đến lại là ba vị Nguyên Anh cường giả cùng xuất hiện vây công bọn họ?”
Không tốt, trước mắt là từng tầng từng tầng hàn quang đang lao thẳng về phía hắn. Một khiêng băng trong chớp mắt xuất hiện trước mặt tạm thời che chắn cho mình cùng Huyên.
“Ầm...hự...hộc...”
Kỳ Phong dù được khiêng băng bảo vệ vẫn bị đánh bật ra xa nhất thời hộc máu. Xà Vương Huyên cũng văng khỏi người Kỳ Phong nằm cách đó không xa.
“Phong nhi ngươi có sao không?” Xà Vương Huyên trườn đến bên cạnh quan tâm hỏi.
“Ta có phòng bị trước nên không sao.” Kỳ Phong không nghĩ tới Nguyên Anh chân chính thực lực lại mạnh đến như vậy. Hắn vậy mà mới vừa giao chiến đã bị đánh cho hộc máu, tức ngực.
“Ta đi đối phó bọn chúng.”
“Huyên một mình ngươi không thể đối phó cùng lúc ba tên Nguyên Anh được. Ngươi đi đối phó tên áo đen có thực lực mạnh nhất đi, ta cầm chân hai tên còn lại. Tin tưởng ở ta.”
Xà Vương Huyên cũng không còn lựa chọn nào khác tốt hơn, nghe Phong nhi nói như vậy hắn quyết định đi tin tưởng Phong nhi một lần, hắn cũng muốn biết thực lực chân chính của Kỳ Phong là đạt đến trình độ nào.
Một cái chớp mắt thân rắn biến lớn dang ra đôi cánh. Thực lực Nguyên Anh hậu kỳ cùng lúc mở rộng kết hợp Độc Phong Sát cũng là sát chiêu của hắn. Xà Vương Huyên muốn nhanh nhất giải quyết tên Nguyên Anh trung kỳ này nên vừa bắt đầu đã dùng Độc Phong Sát tấn công về phía tên áo đen Nguyên Anh trung kỳ kia.
“Thượng cổ Kim Xà, Độc Phong Sát làm sao có thể?”
“Ầm...ầm...ầm...” từng tiếng nổ rơi xuống thanh âm nhất thời trở nên im bặt.
.........................
Bên này Kỳ Phong là nghĩ những cường giả này theo hắn từ lúc nào? Hay là từ khi hắn nhận nhiệm vụ rời đi Dịch Thần Tông đã bị người trong bóng tối chú ý, Kỳ Phong hắn là hoàn toàn không biết.
Đối phó một Luyện Khí kỳ nho nhỏ như hắn mà phải phái nhiều cường giả như vậy đến có phải là làm hơi quá hay không? Cái người trong bóng tối cũng quá coi trọng hắn đi.
Tung tích của hắn khả năng đã bị lộ. Nhưng vì sao người nọ lại phái nhiều cường giả như vậy chỉ để giết một Luyện Khí kỳ thì Kỳ Phong hắn hiện tại đúng là không thể giải thích được.
“Thân phận của Huyên không thể để cho người khác biết được.” Đây là suy nghĩ của Kỳ Phong vào lúc này. Huyên tồn tại đã là rất nhạy cảm, nếu việc bên cạnh hắn có Thượng Cổ Kim Xà vậy hắn nhất định sẽ bị truy đuổi không thể nghi ngờ.
Cầm kiếm Xích Hoàng trong tay cắt ra một đường cùng lúc Hỗn Thiên Lăng cũng xuất hiện trong lòng bàn tay, chỉ thấy một đạo tử huyết quang hiện lên trong chớp mắt đạo tử huyết quang cùng Kỳ Phong cùng lúc biến mất.
“Kỳ Phong cũng không để ý máu của hắn vậy mà lại có một màu tím quỷ dị.”
“Người đâu?” Ngơ ngác nhìn nhau.
“Đây là cái tình huống gì?” Hai vị Nguyên Anh sơ kỳ còn chưa kịp xuất động gì thì Kỳ Phong đã nhanh chóng hoá thành một đạo tử huyết quang biến mất ngay trước mắt bọn họ.
Chỉ có đều khi nhìn thấy hai thứ mà Kỳ Phong cầm trong tay lại là thần khí làm bọn họ âm thầm rung động, “thần khí, con kiến hôi này vậy mà sở hữu thần khí, ha ha..bọn họ lần này là gặp may rồi.”
Một cái chớp mắt Kỳ Phong đã xuất hiện trở lại nhưng trong tay không còn nhìn thấy Hỗn Thiên Lăng đâu.