Nếu như trước đây Hỗn Độn Không gian chỉ có vài ngọn núi nhỏ thì bây giờ đồi núi gập ghềnh tầng tầng lớp lớp. Nếu Kỳ Phong có mặt trong không gian vào lúc này hắn nhất định sẽ kinh ngạc mà thốt lên “Hỗn Độn Không Gian tự động kiến tạo, cái này cũng quá không khoa học đi.” Đáng tiếc Kỳ Phong hiện tại còn đang ở dưới đáy hàn đàm tu luyện nên hoàn toàn bỏ qua quá trình kiến tạo lần thứ hai của không gian.
Không gian oanh động là vậy nhưng một chút cũng không ảnh hưởng đến tiểu Hỏa. Vào lúc này tại khu vực kết giới nơi tiểu Hoả tu luyện nhưng lại cũng không yên tĩnh. Chín cột nước xoáy từ dưới đáy linh thủy hồ không ngừng cuồn cuộn bốc lên cao tạo thành cửu thác chỉ thiên, từng cột lốc xoáy như những thác nước chọc trời đổ ngược lại mang theo từng đạo linh lực cuồn cuộn muốn phá tan cửu thác chỉ thiên lại như bị thứ gì đó vây khốn không thể phát tán.
Linh thủy hồ được Kỳ Phong tạo kết giới bảo vệ nên không sợ sự tác động từ bên ngoài, nếu không! bạo thiên liệt địa bên ngoài kết giới chỉ sợ đã đánh nát linh thủy hồ không còn một mảnh.
Dưới đáy Linh Thủy Hồ tiểu Hỏa bị bao bọc trong một cái kén khổng lồ màu huyết vụ không ngừng co giản giống như tuỳ thời có thể nổ tung.
Bên trong chiếc kén, cơ thể tiểu Hỏa đang không ngừng chuyển hoá lớp da cũng từ từ nứt ra, từng đạo chú văn mang theo sắc đỏ cũng theo đó không ngừng tràn ra lại dung nhập toàn bộ vào chín cột thác nước.
Chín cột xoáy nước từ từ chuyển dần sang màu đỏ thẩm. Từng cột xoáy nước từ từ xuất hiện từng đạo chú văn ấn ký chạy dọc theo cột xoáy nước như có định luật, những đạo chú văn ấn ký ấy dường như có linh tính không ngừng hút lấy linh khí bên trong cữu thác sau đó những đạo chú văn ấn ký từ từ dung nhập hoà vào làm một tạo thành cửu thác chú văn.
Chín đạo chú văn ấn ký lấy tốc độ ánh sáng trong nháy mắt lao xuống đáy linh thủy hồ bao bọc lấy chiếc kén xoay tròn một vòng cũng hút đi toàn bộ huyết vụ, chiếc kén bảo vệ tiểu Hoả bên trong từ từ mờ dần sau đó chú văn ấn ký lại nhanh chóng thay thế rồi lại biến mất vào trong cơ thể tiểu Hỏa.
Nhưng cũng chỉ trong nháy mắt từng đạo chú văn hoàn toàn che phủ cơ thể Huyết Hoả Hồ một cách quỷ dị lại cũng chỉ trong nháy mắt cơ thể Huyết Hoả Hồ bạo phát ra một lực lượng hoả diệm nóng rực tựa như muốn thiêu rụi thiên địa.
Nếu như không có kết giới ngăn cản chỉ sợ lúc này toàn bộ không gian đã biến thành tro tàn bởi vì ngọn lửa này chính là diêm hoả là hoả từ địa ngục đã tuyệt tích từ ba ngàn năm trước.
Chỉ nghe thấy dưới đáy linh thuỷ hồ phát ra một tiếng thét thật dài chấn động không gian xuyên qua kết giới hoà vào thanh âm ầm ầm bên ngoài kết giới, chủ nhân tiếng thét tựa như chê Hỗn Độn Không Gian còn chưa đủ rung chuyển nên muốn tạo thêm cơn địa chấn rồi lại trở nên im bặt, cùng lúc đó chín cột xoáy nước không còn lực chống đỡ cũng cùng lúc đổ ầm ầm vào lòng linh thủy hồ tạo thành làn sóng xao động một lúc rồi toàn toàn trở nên tĩnh lặng.
Cùng lúc này bên dưới địa động!
Diệp Lạc Thần thu lại thần niệm nên cuối cùng cũng không có phát hiện ra giờ phút này vốn dĩ kết giới được Đoạn Hồn chống đỡ vào một ngày trước hiện giờ đang có dấu hiệu bị rạn nức.
Vốn hình thái cực hiện ra ngoài cũng không phải chỉ đơn giản nhìn bằng mắt thường vô hại như vậy.
Một nữa thái cực là băng nguyên nữa còn lại là lôi nguyên không ngừng xoay tròn, băng lôi không ngừng giao thoa.
Giờ phút này trong cơ thể Kỳ Phong từng tia lôi nguyên cùng từng tia băng nguyên không ngừng kết hợp cùng nhau chạy dọc khắp căn mạch làm cho Kỳ Phong có một cảm giác như cả người bị đốt cháy rồi lại đột ngột nhận lấy từng đợt bắng giá đánh úp lại, cả quá trình là một chuỗi cực hình tra tấn cả thể xác lẫn tinh thần nhưng rất nhanh sau đó lại như được tắm dưới dòng suối thanh mát.
Băng lôi chạy đến đâu căn mạch lại tiếp tục mở rộng đến đó cuối cùng lại xoáy tròn chìm vào trong biển thức hải mà vào lúc này hình thái cực trên đỉnh đầu Kỳ Phong cũng hoàn toàn biến mất, một cảm giác thư sướng dân lên đỉnh đầu làm cho Kỳ Phong cứ muốn đắm chìm vào trong dòng suối thanh mát đó không muốn rời đi.
Một ngày sau Kỳ Phong đem linh lực hoàn toàn khôi phục về Trúc Cơ kỳ cao nhất nhưng cũng không ngừng lại đó. Linh khí chạy vào cơ thể càng ngày càng nhiều đan điền không ngừng ngưng tụ dồn nén đến cực hạn, linh khí kết tụ dồn nén đến cực hạn trong đan điền nhanh chóng hoá lỏng lại rất nhanh cô đặc trở nên rắn chắc hơn bao giờ hết.
Vào lúc quan trọng nhất:
“Rắc..”
“Đoạn Hồn! Bảo vệ kết giới.”
“Vâng, tiểu chủ nhân. Ta ở, không có việc gì.” Đoạn Hồn cũng không nói nhiều chỉ là bản thể nó run lên một chút. Nó cũng không có nghĩ tiểu chủ nhân cư nhiên tu luyện lại nghịch thiên đến như vậy, Đoạn Hồn tự cảm thấy may mắn vì nó là Đoạn Hồn Thần Binh thần lực lại không phải là thấp nếu không nó thực sự đã gây ra đại họa. Gia tăng kết giới lần nữa tu bổ chỗ bị rạn nứt, nó nhất định phải bảo vệ thật tốt tiểu chủ nhân của mình.
Lại nói về Kỳ Phong sau khi cảnh báo Đoạn Hồn thì bắt đầu tăng nhanh tốc độ hấp thu linh khí. Kỳ Phong biết hắn hiện tại là muốn đột phá, linh khí không còn nơi để chứa đựng đồng loạt tấn công muốn phá tan đường linh mạch làm đường linh mạch toàn thân căng cứng như muốn nổ tung, dù là như vậy Kỳ Phong vận chuyển Thiên Địa Hoàng Quyết đến cực hạn vẫn không có rơi chậm lại mà lại còn có chiều hướng gia tăng.
Kỳ Phong trong quá trình tu luyện với hắn đột phá chưa từng nghĩ sẽ đi sử dụng cái gì đan dược đến phụ trợ, bởi vì hắn không muốn phụ thuộc quá nhiều vào đan dược. Đối với Kỳ Phong đột phá tự nhiên mới là toàn vẹn nhất.
Nơi này linh khí nồng đậm nên không cần có đan dược gì mới có thể kết đan bởi vì vốn nơi này đã là linh trì hắn đang ở bên trong nguồn linh khí khổng lồ thì cần gì đến đan dược linh thạch nào đến phụ trợ nữa cơ chứ.
Nghĩ như vậy Kỳ Phong quyết tâm mượn nguồn linh khí khổng lồ này đến đột phá.
Đan điền như một bầu hồ lô căng phồng đau đến muốn nứt ra. Nhưng lại được dòng nước mát từ hỗn độn băng nguyên xoa dịu rồi lại theo dòng tuần hoàn tiếp tục tra tấn độ chịu đựng của Kỳ Phong.
Cũng không biết qua bao lâu rốt cuộc Kỳ Phong biết mình đã đến cực hạn. Luồn linh khí khổng lồ bị chặn bên ngoài đan điền lại giống như bị thứ gì đó bên trong đan điền tham lam hút lấy.
Một viên hình tròn lớn hơn quả trứng gà mang màu tím toả sáng lấp lánh không ngừng xoay tròn bên trong đan điền dường như đang bao bọc lấy thứ gì đó bên trong không ngừng chuyển động.
Lại không mất bao lâu thời gian từng đạo âm thanh “tách..tách..tách..tách..tách..” không ngừng van lên. Năm cánh tử liên đồng loạt tách ra bên trong xuất hiện một viên màu vàng ánh kim nho nhỏ như quả trứng gà đang trôi lơ lững trên đài tử liên.
Mà vào lúc này trên bầu trời Bách Lý Sơn lại xuất hiện dị tượng làm kinh động đám yêu thú yêu vương không ngừng rống lên từng hồi tựa hồ vô cùng kích động nhưng lại dường như tỏ ra sợ hãi một thứ sức mạnh nào đó mà đồng loạt hướng về một phía phủ phục trên mặt đất.
Trên bầu trời Bách Lý Sơn hiện ra một đóa hoa sen tử sắc bắt đầu nở rộ chiếu rọi xuống bên dưới từng tầng quang mang màu tím, nhưng cũng chỉ qua thời gian ngắn lại lặp tức biến mất nhưng cũng chỉ cần có như vậy đã đủ làm cho đám yêu vương kích động không thôi, tất cả bọn chúng vừa mới nhận được thánh tẩy. Đây là kỳ ngộ cầu còn không được, ba ngàn năn đây là lần đầu tiên bọn chúng nhận được thánh tẩy có nghĩa từ đay về sau chúng nó là có cơ hội đột phá lên tầng cao mới cùng với hoá hình còn không sai biệt lắm.
Đồng loạt rống lớn một tiếng đám yêu vương bắt đầu rút trở về hang động đi bế quan chỉ còn lại đám yêu thú cấp thấp ở một bên không ngừng kích động làm dẫn không ít cường giả lao đến vây quanh bên ngoài Bách Lý Sơn.
Trải qua ba ngàn năm đây là lần đầu tiên đám yêu thú bọn chúng có cơ hội có thể đột phá, nói không kích động mới thật sự là lạ.
Dị tượng bên ngoài cũng không làm ảnh hưởng gì tới việc Kỳ Phong ngưng kết Kim Đan cũng như làm kinh động đến cái vị đang tu luyện bên trong thạch thất kia.
Đài sen trên bầu trời Bách Lý Sơn biến mất đồng thời cùng lúc đó đài sen bên trong đan điền cũng đồng thời tán đi chỉ để lại một viên Kim Đan màu ánh vàng nằm yên bên trong đan điền.
Kỳ Phong là biết Kim Đan kết thành.
Không dám dừng lại một khắc Kỳ Phong biết viên Kim Đan mỏng manh vừa mới hình thành vô cùng yếu ớt nếu như bây giờ không tiếp tục ổn định vậy khả năng bất cứ lúc nào cũng có thể tan biến hắn cũng không muốn kiếm củi ba năm thêu một giờ nên tận dụng linh khí còn đang lưu chuyển cuồn cuộn như thuỷ triều bên trong cơ thể tiếp tục dẫn dắt cũng cố Kim Đan.
Ba ngày sau cuối cùng hắn cũng ổn định tu vi ở Kim Đan sơ kỳ lúc này mới ngừng linh chuyển thu thập đứng lên lại cảm thấy có gì đó không đúng. Kiểm tra một vòng mới phát hiện thì ra mình từ đầu đến cuối không một mảnh vải che thân.
“Oh...” Thất thanh kêu ra tiếng rồi lại đưa tay che lại miệng mình, “oa…thật là mất mặt mà.”
Lấy tay che mặt âm thầm than thở, “ông trời hiện tại có thể cho thiên lôi xuống đánh hắn luôn không?”
Kỳ Phong hoàn toàn không biết trên bầu trời Bách Lý Sơn hiện tại mây đen cuồn cuộn không ngừng kéo tới lại còn mang theo sấm sét làm cho đám yêu thú từ trong vui sướng trở nên sợ hãi mà chạy tán loạn trong khi đó đám cường giả vây quanh Bách Lý Sơn cũng nhận thấy có đều không đúng nhưng hoàn toàn không biết là có chuyện gì xảy ra lại không một ai dám tiến vào trung tâm Bách Lý Sơn tra xét.
Kỳ Phonghắn cũng không có biết cái câu than thở nhất thời buột miệng lại đem thiên lôi kéo đến thật, chỉ là nơi này được trận pháp bảo vệ mà hắn lại còn được Đoạn Hồn bảo vệ nên một chút cũng không biết mình vì đột phá Kim Đan lại lần nữa đưa đến lôi kiếp.
Động tĩnh bên ngoài không một chút nào ảnh hưởng tới cái người vô tâm không phổi Kỳ Phong, hiện tại đầu óc cũng không rảnh rỗi đang ở nghĩ chính mình là bị người nào đó nhìn thấy hết từ đầu đến chân, “oa...trong sạch của ta a…trời của ta a…sao này ta còn muốn gả cho người đâu!”
“Đoạn Hồn mau giải kết giới, ta muốn ra ngoài.”
“Tiểu chủ nhân, người thật sự muốn ta giải giới bây giờ sau?” Nhìn lại mình một thân mát mẻ Kỳ Phong nhất thời đỏ mặt may mà Đoạn Hồn không thấy lúc này mới kịp tỉnh táo một chút sau đó lên tiếng.
“Ách...mi chờ một chút.”
“Phải tìm y phục mặc vào, hắn cũng không thể làm chuyện mất mặt cứ để cả người trần trụi thế này đi ra hàn đàm được.”
Dụng thần niệm nhìn vào chiếc nhẫn Lạc Thần sư huynh cho mình, “ah...bên trong vậy mà lại còn rộng gắp mấy lần hai chiếc nhẫn mà mình thu được nha.”
Lại nói bên trong tuy rộng nhưng cũng không có qúa nhiều đồ, chỉ có một chiếc rương đóng kín không biết cất chứa cái gì, vài hộp ngọc, không có nhiều phù chú nhưng ngược lại có rất nhiều linh quả bảo thạch cùng vô số đan dược còn có vô số Tích Cốc Đan.
Lạc Thần sư huynh đây cũng coi như là hào phóng đi, mà sư huynh cho hắn nhiều Tích Cốc Đan như vậy để làm gì? Lại không cho hắn đồ ăn. Đây khác nào làm cho hắn lấy đan dược đến ăn thay cơm có phải hay không?
Nhớ lại cái mùi vị nhạc nhẽo vô vị kia Kỳ Phong thật sự là không muốn đi đụng đến một viên Tích Cốc Đan nào nữa đâu a.