Beta: lyly
Sau khi phóng viên yên lặng, Hoàng Yêu ngồi ở vị trí chính giữa, Lâm Tuyết Bình ngồi bên cạnh cô, ngồi bàn bên cạnh là mẹ của Hạ Vô Ưu.
"Chào các vị phóng viên đang ngồi tại đây, mấy ngày gần đây tin tức của con gái tôi trên mạng quá nhiều, đã ảnh hưởng nghiêm trọng đến Hạ gia cùng xí nghiệp Hạ thị, hiện tại Hạ gia chúng tôi trả lời ba tin tức lớn nhất trong số tin tức đó." Lâm Tuyết Bình cầm microphone, không e sợ ánh đèn flash.
"Trước hết là làm sáng tỏ vấn đề thân thế của Vô Ưu. Hạ Vô Ưu là con gái riêng của chồng tôi, điểm này không thể nghi ngờ. Trên mạng truyền ra là giám định DNA giả, nữ sinh An Tâm Tâm kia không hề liên quan gì đến chồng tôi." Sau khi Lâm Tuyết Bình nói xong câu này, màn ảnh lớn phía sau liền xuất hiện ảnh chụp giấy xét nghiệm của bệnh viện.
"Đây là giấy giám định nhóm máu của Vô Ưu, cùng với báo cáo kiểm tra sức khoẻ từ nhỏ đến lớn, tất cả các bệnh viện đưa ra nhóm máu đều giống nhau, dù là năng lực của Hạ gia cũng không thể khống chế tất cả các bệnh viện được, nên mọi người có thể tin tưởng các giám định đây là thật, quan trọng nhất, cô gái An Tâm Tâm kia sinh sau Vô Ưu ba tháng, được sinh ra ở bệnh viện cách nhà tôi mấy trăm con phố......" Nói tới đây, Lâm Tuyết Bình cười cười.
"Kể cả hai bên muốn đổi con, thì cũng thật vất vả cho mẹ của An Tâm Tâm khi phải mang theo con cạy cửa, còn phải bảo đảm ánh mắt của mẹ Vô Ưu không tốt, con gái đã sinh ra ba tháng cùng đứa bé một tháng cũng nhận không ra."
Lâm Tuyết Bình vừa nói, màn ảnh phía sau lại hiện ra các chứng cứ tương ứng, từ chuyện lớn đến chuyện nhỏ, công khai thẳng thắn thành thật, khiến người ngoài cũng phải tin tưởng.
"Kể cả như thế, Hạ Vô Ưu cũng là con gái riêng mà!" Phóng viên phía dưới nói."Vấn đề này hỏi rất đúng. Đúng vậy, Vô Ưu là do người chồng đã chết của tôi cùng nữ nhân khác sinh ra, nhưng, bọn họ đã ở bên nhau trước khi tôi xuất hiện, lại nói tiếp, đoạn hôn nhân này cũng là tôi cưỡng cầu, trước khi kết hôn tôi đã biết đến sự tồn tại của Vô Ưu cùng mẹ con bé, tôi không có con, mấy năm nay tôi đã sớm coi Vô Ưu là con gái của mình."
Lâm Tuyết Bình nhìn màn ảnh, đứng trước mặt đám đông xé rách vết sẹo của mình.
Một nữ nhân, còn là một nữ nhân mạnh mẽ, lại có thể thừa nhận cuộc hôn nhân thất bại của bà trước cả nước, sự chấn động trong đó không thể ít hơn so với tin tức của Hoàng Yêu.
"Còn lời đồn về tiểu tam, thì càng buồn cười, vấn đề này để Tần Cẩn Ngôn nói với mọi người đi!" Lâm Tuyết Bình nói xong, Tần Cẩn Ngôn từ ngoài cửa bước vào.
"Chào mọi người, tôi chính là Tần Cẩn Ngôn, tôi thừa nhận chính mình từng theo đuổi An Tâm Tâm, nhưng tôi cùng An Tâm Tâm chưa từng hẹn hò với nhau, điều này giáo viên và học sinh trường Hoàng Anh có thể làm chứng, buồn cười chính là, việc tôi không theo đuổi cô ta nữa mà đổi sang thích người khác cũng bị mọi người coi là một tội lỗi." Tần Cẩn Ngôn đối mặt với màn ảnh châm chọc cười.
"Tuy rằng không biết là ai rêu rao, nhưng tôi cũng nên cảm ơn người đó, bởi vì người đó giúp tôi nói cho toàn thế giới, rằng người tôi thích chính là Hạ Vô Ưu, tôi muốn theo đuổi cô ấy, xin nhờ mọi người giúp tôi làm chứng."
Tần Cẩn Ngôn nói dăm ba câu liền giải thích rõ ràng mọi việc, cũng rất biết tranh thủ, thổ lộ với Hoàng Yêu trước mặt nhiều người.
"Được rồi, chân tướng sự việc chính là như vậy, con gái của tôi còn phải đi học, con bé vẫn là một đứa trẻ, mong mọi người không cần quấy rầy nó." Lâm Tuyết Bình ra hiệu chấm dứt các câu hỏi của phóng viên.
"Hạ tiểu thư, cô có muốn nói gì không?"
"Hạ tiểu thư đối với chuyện này cô cảm thấy như thế nào?"
Các phóng viên không cam lòng, nhìn Hoàng Yêu vẫn từ đầu đến cuối không hề lên tiếng, tranh nhau mà hỏi.
Hôm nay Hoàng Yêu mặc đồng phục, tóc đuôi ngựa được buộc lên cao, có dáng vẻ thanh xuân tràn đầy sức sống, nghe được vấn đề của các phóng viên, cô chỉ cười cười với màn ảnh.
"Điều tôi muốn nói chính là...... gương mặt xinh đẹp này của tôi chính là trời sinh."