Edit: June
Beta: Ly Ly
Lẽ ra thông phòng của "tôn nhi" không có tư cách gặp đương gia chủ mẫu, nhưng Lâm Hạo Nhiên bị Khuynh Thành cái nữ nhân xuyên không kia làm cho mê muội đầu óc, nói ra bức họa kia là do Hoàng Yêu cho hắn, vì thế, Khuynh Thành cho rằng Hoàng Yêu khẳng định biết nơi có thể xuyên trở về.
"Lão phu nhân, thông phòng của tôn thiếu gia cầu kiến ngài." Lâm ma ma thật cẩn thận đánh giá cảm xúc của Hoàng Yêu, trên mặt nàng nhìn không ra cảm xúc khác, trong lòng có chút bội phục định tính của Hoàng Yêu.
Phải biết rằng, nếu không phải bởi vì vị Khuynh Thành cô nương kia, thì Hoàng Yêu đã gả cho niên thiếu thanh xuân phơi phới Lâm Hạo Nhiên, mà không phải gả cho gia gia của hắn, thế này có khác gì quả phụ.
"Cho nàng vào đi!" Khuynh Thành tới tìm nàng, Hoàng Yêu không có gì kinh ngạc.
Một lát, Hoàng Yêu liền thấy một nữ tử mặc váy áo màu vàng nhạt tiến vào, lớn lên thật xinh đẹp, nếu nói đến diện mạo Khuynh Thành cũng không phải rất đẹp, chỉ là một thân khí chất kia so với nữ nhân thời đại này có chút bất đồng thôi, vật dĩ hi vi quý*.
*Vật dĩ hi vi quý: vật hiếm có thì sẽ thành vật quý
Nói dung mạo của Khuynh Thành, mỹ nhân thời kỳ thượng cổ có quá nhiều, trong đó có Thường Nga như ánh trăng thanh lãnh cao nhã, cùng Cửu vĩ hồng hồ quyến rũ như lửa, mị hoặc kiều diễm là đứng nhất.
Nhìn đến nàng ta, Hoàng Yêu hơi hơi có chút thất vọng.
"Ma nữ đại đại, đây chỉ là phàm nhân." Nháo Nháo xấu hổ, nếu là mỹ nhân nào đều lấy Thường Nga cùng Cửu vĩ hồng hồ mà so sánh, vậy thế gian này còn có mỹ nhân hay sao!
"Thỉnh an tổ mẫu." Cái tên Khuynh Thành này là nghệ danh của nàng, trước khi nàng xuyên có tên gọi là Cố Khuynh Khuynh, nàng là thân xuyên*.
"Không hiểu quy củ, tổ mẫu là từ mà một thông phòng như ngươi có thể gọi hay sao!" Hoàng Yêu không nói chuyện, bọn nha đầu liền quát lớn, trong đó cũng không thiếu mục đích lấy lòng Hoàng Yêu.
Lâm phủ ai không biết, Hoàng Yêu vốn phải gả cho Lâm Hạo Nhiên, mà Lâm Hạo Nhiên lại vì một nữ nhân thanh lâu mà đào hôn, nói vậy lão phu nhân nhất định là hận chết Khuynh Thành cô nương này.
"A? Thực xin lỗi, ta không biết." Khuynh Thành rốt cuộc là từ hiện đại tới, đối với lễ nghi cổ đại chỉ là từng xem ở trên TV.
"Các ngươi lui xuống đi!" Hoàng Yêu phất phất tay, làm cho bọn nha đầu vốn định nói thêm cái gì lui xuống.
"Ngươi đứng lên đi!" Đám nha đầu vừa lui ra, Hoàng Yêu bình thản nhìn Khuynh Thành quỳ trên mặt đất nói.
Thái độ bình thản của Hoàng Yêu thật ra làm Khuynh Thành yên tâm không ít, nàng cũng cho rằng mình tới tìm Hoàng Yêu sẽ gặp khó dễ, nhưng để trở về hiện đại, nàng chỉ có thể căng da đầu mà tiến lên.
Hiện tại đối phương thái độ bình thản như vậy, không hề có ý tứ khó xử nàng, thần kinh căng chặt của Khuynh Thành rốt cục lơi lỏng đi không ít.
"Thực xin lỗi! Ta cũng không nghĩ tới Lâm Hạo Nhiên sẽ bởi vì ta mà đào hôn, hại ngươi cả đời." Khuynh Thành nói xin lỗi, nghĩ đến đối phương mới hơn mười tuổi, ở hiện đại vẫn là học sinh cấp 3, lại phải gả cho một ông già, trong lòng nàng càng hổ thẹn.
"Hiện tại nói cái này có ích lợi gì đâu, nữ nhân hậu trạch đều là như vậy, từ nhà mẹ đẻ đến nhà chồng, đều bị cầm tù ở một phương trời đất." Hoàng Yêu thở dài, rõ ràng không hề có ý trách cứ: "Hơn nữa, gả cho lão gia ta trên không cần phải đi hầu hạ mẹ chồng, dưới có nhi tử tôn tử thành niên, có người hầu hạ cũng không có gì không tốt."
Khuynh Thành bị lời nàng nói làm cho sợ ngây người, không nghĩ tới đối phương sẽ rộng rãi như vậy, nàng đi đến nơi này, tiếp xúc qua những nữ nhân đều là tư tưởng hẹp hòi, coi chồng như trời.
Chẳng lẽ nàng ta cũng là xuyên qua?
Trong đầu Khuynh Thành hiện lên một ý tưởng, nghĩ khả năng bản thân gặp được đồng loại liền kinh hỉ, lại có một chút sợ hãi.
"Ngươi có biết ông Mao không?" Khuynh Thành thử nhìn Hoàng Yêu.
"Ông Mao? Là ông của ngươi sao?" Nàng ta cư nhiên lại thử nàng, Hoàng Yêu trong lòng thấy buồn cười, trên mặt liền lộ ra một tia tò mò.
- -----------------------------------
*Thân xuyên: xuyên không cả thể xác. Hồn xuyên: chỉ có linh hồn xuyên không.