Mục lục
Chàng Rể Đào Hoa
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 570

Nghe được những nghị luận này thì Trần Hoàng Thiên lập tức cau mày.

“Ninh Vân có bệnh gì sao, tại sao lại đến Mỹ chữa trị?”

Trần Hoàng Thiên cảm thấy rất kỳ lạ.

Mặc dù anh biết Dương Ninh Vân bị Hàn Tử Minh đưa đi Mỹ nhưng không hề biết là đi Mỹ chữa trị, càng không biết Dương Ninh Vân đã mắc phải bệnh gì.

Tuy nhiên, anh cũng biết rằng cho dù có biết được Dương Ninh Vân mắc phải bệnh gì thì cũng vô ích, người không ở bên cạnh anh nên cũng không thể chữa trị được, vì vậy phải đợi anh cứu Dương Ninh Vân từ trong tay của Hàn Tử Minh ra rồi hẵng nói.

Vì vậy, anh bèn tìm một vị trí trong góc rồi ngồi xuống.

Đưa mắt nhìn xung quanh thì anh nhìn thấy Đông Bắc Vương Trương Kỳ Vĩ. Và cả gia chủ của nhà họ Vương ở thủ đô cùng với Vương Ngọc Nghiên cũng có mặt ở đây.

Cây đổ bầy khỉ tan, giậu đổ thì bìm leo, anh sụp đổ rồi, những người thân cận cảu anh đi nương nhờ vào Hàn Tử Minh vì mục đích tự bảo vệ, những điều này anh có thể hiểu được.

Chỉ cần không giúp Hàn Tử Minh đi bức hại người nhà của anh thì anh cũng không quan tâm họ đi nương nhờ Hàn Tử Minh.

Nhưng nếu sau khi nương nhờ vào Hàn Tử Minh mà quay ngược lại bức hại người nhà hoặc là người thân cận của anh thì đừng trách anh vô lễ.

Cho nên phải đợi tổng quản bộ nội vụ đến, và tất cả các tay chân của Hàn Tử Minh đến, sau đó mới hỏi xem. Là ai sau khi đã nương nhờ vào Hàn Tử Minh mà làm ra những việc khiến người khác giận sôi lên.

Chẳng bao lâu, khi càng gần đến bảy giờ rưỡi thì càng lúc có càng nhiều người đến.

“Ồ, nhìn xem, cậu Lý đến rồi!”

Không biết ai đã la lên thì mọi người đều nhìn sang, thì thấy Lý Nam Cương. Cùng với một đám người nghênh ngang bước vào.

Ngay lập tức có rất nhiều người tiến lên và vây quanh Lý Nam Cương để nịnh nọt.

“Cậu Lý, cuối cùng cũng chờ được cậu đến rồi.”

“Cậu Lý là tâm phúc thân cận của Hàn minh chủ, Hàn minh chủ không ở đây thì Hàn Môn đều sẽ do cậu Lý phụ trách!”

“Sau này làm ăn trên vùng đất này vẫn phải cậu Lý chăm sóc nhiều hơn đấy.”

Nghe thấy những lời tâng bốc này, Lý Nam Cương cười rất vui vẻ, tự hào nói: “Chỉ cần sau này mọi người có thể đoàn kết chặt chẽ ở xung quanh Hàn minh chủ, nghe lời Hàn minh chủ, xem Hàn minh chủ là người lãnh đạo, các người có xảy ra chuyện gì thì đó chính là việc của Lý Nam Cương tôi đây và cũng là việc của Hàn minh chủ, chỉ cần Hàn Môn ra tay thì cho dù có việc lớn như thế nào cũng không phải là việc gì cả.”

“Đúng vậy. Đúng vậy.”

Mọi người đều cười hi hi.

Ngay sau đó, Lý Nam Cương được mời đến vị trí chính giữa ở hàng ghế đầu tiên và ngồi xuống.

Hàn Tử Minh đã tạo ra Hàn Môn ở Kim Thành, Lý Nam Cương là tổng quản của Hàn Môn, Hàn Tử Minh không ở đây thì anh ta sẽ lo liệu mọi việc, vì vậy địa vị lẫy lừng, ai gặp anh ta đều phải đối xử kính cẩn.

“Nhìn xem, đây không phải là người nắm quyền của nhà họ Trần, Trần Hạo Dân sao?”

Có người kêu lên.

Thì thấy bác cả của Trần Hoàng Thiên dẫn theo Trần Hoàng Dương, Trần Hoàng Phong và những người khác đi vào.

Rất nhiều người liền bàn tán sôi nổi khi nhìn thấy cảnh này.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK