Mục lục
Chàng Rể Đào Hoa
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lý Cảnh Vinh kích động không thôi. Từ sau khi xem bộ phim thần tượng thanh xuân nổi tiếng cả nước đạo trước, anh ta đã say đắm Lâm Duyên đóng vai nữ hai

Say đắm tới mức nào cơ chứ

Anh ta thường xuyên lên mạng tìm ảnh chân dung của Lâm Duyên Ngay cả màn hình điện thoại của anh ta cũng là ảnh Lâm Duyên mặc bikini.

Có thể nói là vô cùng mê mẩn!

Mà bây giờ anh ta lại thấy cận cảnh Lâm Duyên, cô ta còn mặc bộ bikini mà anh ta yêu thích nhất. Thân hình nóng bỏng đó khiến anh là có xúc động muốn trào máu.

Thậm chí mắt anh ta đã rơi vào một một “vực sâu vạn trượng sâu không lường được.

Suy nghĩ trong đầu cũng theo đó mà bay mất. “Bây giờ Lâm Duyên cũng chỉ có thể được xem là một một ngôi sao hạng ba, đang hai mươi tuổi hoa. Trước mặt nhiều người như vậy mà cô ta lại mặc đồ gợi cảm đến thế, nhìn vô cùng lắng lo hắn đã bị quy tắc ngầm từ lâu rồi. Chắc mình vẫn đủ tư cách tân ngôi sao hạng ba như cô ta, hoặc không thì nhân cơ hội này nằm lấy cô ta tối nay xảy ra chút chuyện xưa tuyệt vời với cô ta chủ nhiều”.

Nghĩ như thế, anh ta chảy cả nước miếng. “Chụp ảnh chung?”

Lâm Duyên ngừng chơi điện thoại, quan sát Lý Cảnh Vinh từ trên xuống dưới vài lần, hờ hững nhà ra một câu: “Tôi thấy chụp chung là giả muốn tán tỉnh tôi mới là thật thì phải.

Lý Cảnh Vinh nghe thể thì toàn thân bắt đầu kích động. Trời ạ! Không ngờ Lâm Duyên lại thẳng thắn như thế Vậy chẳng phải mình cũng nên thẳng thắn chút sao?

Suy nghĩ này xuất hiện, anh ta cười hihi: “Chụp ảnh chung là thật, muốn tán tỉnh cô cũng là thật. Nếu có bằng lòng thì chúng ta có thể yêu đương cả đời.” “Hú hú!”

Lời này bị Hán Việt, Chu Tuấn Anh, Dương Chí Văn nghe thấy cả đảm gào lên “Cậu Cảnh Vinh thăng cấp rồi đồ” “Đây là thổ lộ với người đẹp Lâm Duyên hả?” “Chờ mong cậu Cảnh Vinh thành công nắm tay người đẹp Lâm Duyên!” Ngay cả Lý Sơ Ảnh cũng ra dấu tay cổ gắng với Lý Cảnh Vinh.

Cô cũng rất thích Lâm Duyên, đương nhiên cũng mong cô ta có thể trở thành bạn gái em trai mình.

Lý Cảnh Vinh cười hì hì, đáp lại dấu tay OK.

Nhưng không ngờ vừa làm dấu tay OK xong, Lâm Duyên đã hờ hững nói: “Chụp ảnh chúng cũng được nhưng muốn lần tôi thì anh còn chưa đủ tư cách”

Lời kia vừa thốt ra, có thể nói là đánh đòn phủ đầu Lý Cảnh Vinh, nụ cười anh ta cứng đờ, đầu ong ong.

Đám Dương Chí Văn đang ổn áo cũng cười cứng đơ cả khu nghỉ ngơi lập tức yên tĩnh lại. “Cô không thể từ chối khéo léo chút a? Sao cứ phải làm tổn thương người ta thể?” Trong lòng đảm Hán Việt, Chu Tuấn Anh đều nảy lên cảm xúc bắt mắn.

Mặt Lý Sơ Ảnh thì hiện lên sự giận dữ bắt mãn lầm bầm “Có cái gì đặc biệt hơn người? Chẳng phải chỉ là ngôi sao hạng ba thôi a? Sao em trai tôi không đủ tư cách?”

Chu Tuấn Kiên nghe thể thì nhận ra cơ hội thể hiện tới rồi nên cười dỗ dành Lý Sơ Ảnh một câu: “Đúng nóng giận, để anh qua lấy lại thể diện cho Cảnh Vinh: “Dứt lời, anh ta sải bước về phía Lâm Duyên Đám người Hán Việt và Dương Chí Văn cũng đi theo. “Người đẹp Lâm Duyên, tôi mong cô có thể thu lại câu vừa rồi.” Chu Tuấn Kiên cười như không cười, chỉ Lý Cảnh Vinh giới thiệu Lý Cảnh Vinh buôn bán ngọc thạch và đồ cổ, ước tính tài sản hơn một ngàn tỷ và không nợ nần. Nếu đua đồ cổ anh là sưu tầm đi bán đấu giá trổ tài sản có thể tăng vọt, ít nhất cũng phải lên đến hàng trăm ngàn tỷ. “Cô chỉ là một ngôi sao hạng ba, một năm bạn tới bán đi, chạy qua đoàn làm phim này một chút rồi tới đoàn làm phim kia một chút chạy đôn chạy đảo nhiều nhất cũng chỉ kiếm được vài triệu thôi “Mà cậu Cảnh Vinh thì tiền tiêu vặt một năm không ít hơn một triệu Cậu ấy muốn tán tỉnh cô đã là rất nề mặt có rồi. Sao cô có thể nói có ấy không đủ tư cách, hả?”

Nói tới đây, anh ta cười khẩy nhìn Lâm Duyên. “Như vậy, với gia cảnh nhà cậu Cảnh Vinh, tìm một cô chiều nhà giàu không phải dễ lắm à?” “Chờ thêm mười năm tám năm nữa, cô mắt đi nhan sắc thì có thể kiếm được mấy đồng trong làng giải trí? Mà cậu Cảnh Vinh lại khác Khi đồ cổ đã tăng giá trị, tủy tiên bản một món cũng hàng chục triệu, sao cậu Cảnh Vinh lại không đủ tư cách tấn cô?” “Đúng có khen một chút mà đuôi đã bay lên tận trời. Ngày nào đồ cổ bị người trong nghề tính toán, không lần lên trong giới giải trí được thì xem cô còn kiêu ngạo thế nào. Mau đồng ý với cậu Cảnh Vinh đi

Nghe mấy người đàn ông anh một lời tôi một câu, đều đang mỉa mai cô ta, Lâm Duyên lập tức mất hứng, không cho họ sắc mặt tốt. Đứng vậy, bây giờ tôi là ngôi sao hạng ba nhưng Giải trí Hoàng Gia đã nói chuyện với tôi rồi, nói sẽ đầu tư trước 100 triệu để bao tôi “Ngày hợp đồng ký kết thành công, tôi cũng sẽ trở thành ngôi sao hạng hai, không tới hai năm là tôi có thể trở thành ngôi sao hạng nhất. Thậm chí tôi có thể vượt qua ngôi sao hạng nhất hàng năm kiếm lời vài trăm triệu. Một con em của gia tộc hạng hai tài sản hơn chục triệu lấy tư cách gì cần tôi?” “Hay là do thấy tôi có tiềm lực nên muốn ăn chén cơm mềm của tôi

Dứt lời, hoàn toàn yên tĩnh.

Đám Lý Cảnh Vinh tôi nhìn anh, anh nhìn tôi, không biết nên trả lời đối phương thế nào, chỉ cảm thấy vô cùng mất mật “Ha ha ha!”

Dương Chí Văn đột nhiên bật cười, bước lên một bước tiên cho biết tôi là ai không?” “Tôi không cần biết anh là ai, không quan tâm, cắt ngay” Lâm Canh tức giận. “Ha ha!” Dương Chí Văn lập tức khó chịu. “Tôi cho có biết và tài nguyên cả tập đoàn nhà họ Dương, Dương Chí

Văn. “Có từng nghe nói về tập đoàn của nhà họ Dương chuẩ Lâm Duyên lắc đầu, nghe giọng điệu anh ta, cô ta không biết nên sắc. “Chưa từng nghe nói cũng không sao, tôi không ngại nói cho cái tiến. Ngay mấy hôm trước, Giải trí Hoàng Gia đã giao hợp đồng cung ứng vật liệu thép của trụ sở cho tập đoàn nhà họ Dương Cho nên bây giờ tập đoàn nhà họ Dương chúng tôi đã là khách hàng lớn của Giải trí Hoàng Gia rồi. Không phải có còn chưa ký hợp đồng với Giải trí Hoa Gia sao? Cô có tin không, tôi lập tức gọi điện cho thư ký Hứa của Giải trí Hoàng Gia để đình chỉ việc ký hợp đồng với cô? Dương Chí Văn giả vờ nói.

Dương Ninh Vân nghe thể không khỏi cảm thán: “Dương Chí Văn quá không biết xấu hổ rồi đi?”

Trần Hoàng Thiên cũng không kiếm được thích thú “Cứ để nó giả vờ đi xem anh ta có thể giả vờ được bao nhiêu kiểu ” “Anh ta giả vờ lớn thể liệu có ảnh hưởng đến sự hợp tác giữa Giải trí Hoàng Gia với tập đoàn nhà họ Dương không? Dương Ninh Vân hơi bận tâm. “Không đầu.” Trần Hoàng Thiên nói. “Anh ta không đại diện cho cả tập đoàn nhà họ Dương được. Giả vờ quá sẽ chọc Giải trí Hoàng Gia tức giận. Ông ta sẽ thay ông nội em từ từ chính đồn anh ta.

Dương Ninh Vân cảm thấy có lý “Vậy cứ để anh ta giả vờ đi. Đến lúc đó xem ông nội xử lý anh ta thế nào!

Mà lúc nảy, Lâm Duyên sùng sở, vẻ mặt hơi sợ hãi nhìn Dương Chí Viễn. “Có thể trở thành công ty cung ứng vật liệu thép cho trụ sở Giải trí Hoàng Gia, thực lực của tập đoàn nhà họ

Dương này hắn là rất mạnh, ít nhất cũng có tài sản trăm tỷ?” Lâm Duyên thầm nghĩ trong lòng. “Sao, ghế chưa?” Dương Chí Văn thấy vẻ mặt Lâm

Duyên mù mờ không kiềm được cười mỉa “Ha ha ha.” Chu Tuấn Kiên cười khúc khích: “Giải trí Hoàng Gia giao cung ứng vật liệu thép cho tập đoàn nhà họ Dương, cô dám để câu Dương không vui thì chỉ cần một cuộc điện thoại của cậu ấy hoàn toàn có thể khiến Giải trí Hoàng Gia từ chối ký hợp đồng với cô, TỚI lúc đó xem cô xử lý thế nào!”

Anh ta mượn bậc thang dọa Lâm Duyên, để cho cô ta đồng ý với Lý Cảnh Vinh. Sau đó Lý Cảnh Vinh làm cô ta xong thì dù cô ta biết tập đoàn của nhà họ Dương chỉ là công ty nhỏ có tài sản hai trăm triệu, có hối hận cũng muộn rồi.

Quả nhiên

Lâm Duyên sợ hãi, cô ta đứng dậy khoác tay Dương Chí Văn, cười nịnh nọt quyến rũ “Anh Dương, vừa rồi em chỉ đứa với anh thôi, mong anh đừng để trong lòng, đừng phá hoại chuyện ký hợp đồng giữa em và Giải trí Hoàng Gia được không?”

Biến cố này khiến Dương Chí Văn bối rối.

Còn anh ta chỉ định giúp Lý Cảnh Vinh một trận, ai ngờ Lâm Duyên lại dân vào người anh ta, còn khoác tay anh ta. Anh ta chỉ cảm thấy thật chọc người, hơn nữa còn thơm quá, lập tức khiến anh ta hơi không kiềm chế được, muốn thả ngựa ra khỏi dãy dương để rong ruổi một trận.

Vì thế, anh ta nuốt nước bọt nói: “Vậy phải xem có có thể khiến tôi vui vẻ không

Lâm Duyên nghe vậy thì lập tức hiểu ý Dương Chí Văn. Có thể trèo lên thiếu gia trăm tỷ còn không lỡ hợp đồng với Giải trí Hoàng Gia cô ta không cảm thấy thiệt thòi chút nào.

Vì vậy, cô ta ghế sắt vào tại Dương Chí Văn, cười quyến rũ, phong tình vạn chủng nói: “Nghe nói ở đây có chỗ lắm uyên ương Em còn chưa tắm, nếu không thì… anh Dương nề mặt em, chúng ta đi tắm chung được không?”

Cái miệng phả hơi thở thơm tho vào tại Dương Chí Văn, sao anh là có thể không chế nổi nữa. Lúc này bàn tay to kéo một cái, gấp gấp nhả ra một chữ.

Thay thế, Lâm Tĩnh Văn, Chu Tuấn Kiên và Hán Việt đầu mù mời

Con hàng Dương Chí Văn này không phải đang giúp Lý

Cảnh Vinh mà là cướp tình yêu của cậu ta “Anh Chí Viễn, anh.” Lý Cảnh Vinh không dám tin, đuổi theo. “Tôi dạy đồ cổ ta giúp cậu.” Dương Chí Văn dứt lời, kéo tay Lý Cảnh Vinh ra, thầm mắng “Con mẹ nó, cậu không làm được. Ông đây làm xong cậu có thể tới nhà thuốc Bích Liên, đừng phá hỏng hay chặn đường của ông đấy chứ?” “Tên khốn kiếp này

Dương Ninh Vân biết con hàng này muốn dùng quy tắc ngầm với người ta, lập tức cảm giận. Anh giả vở cũng có mức độ thời, lừa con người ta lên giường mà bị cấp cao Giải trí Hoàng Gia biết thì chẳng phải sẽ bị chấm dứt hợp đồng dưới cơn nóng giận.

Có đang định đi qua vạch trần tắm mặt nạ dối trá của Dương Chí Văn thi bằng một tiếng gầm cao chót vót vang lên. “Mẹ mày, mày chỉ là một thằng nhãi con mà cũng dám chạm vào người phụ nữ ông đây dẫn tới á? Mày chết chắc rồi.”

Lời kia vừa thốt ra, mọi người nhìn sang thì thấy một đảm đàn ông vợt tới. Người cầm đầu là một thanh niên đang kéo cổ áo Dương Chí Văn. “Anh muốn làm gì?” Dương Chí Văn sợ hãi, “Ông đây muốn đánh nát đầu mày!” Người đàn ông vùng một năm đảm đập tới “Anh Thạch đùng xúc động!” Lâm Duyên lập tức đầy thanh niên ra, vội vàng nói: “Anh Thạch, anh là là cậu cả của tập đoàn nhà họ Dương cung ứng vật liệu thép cho trụ sở điện ảnh và truyền hình Hoàng Gia Entertainment, rất có thực lực. Anh nghìn vạn lần dùng chọc vào.”

Thạch Giang Hồng vừa nghe thế thì phì cười, “Có thực lực cái con khi. Một ông ty nhỏ chỉ có tài sản hai trăm triệu, còn không bằng một phần hai mươi tài sản công ty nhà tôi “Cái gì?”

Lâm Duyên nghe thể thi cả người ngày ra, không dám tin nhìn Dương Chí Văn, trong mắt trận đẩy kinh ngạc, nghi ngờ phẫn nộ, chán nản và rất nhiều vẻ phức tạp khác đan xen.

Cơ thể Dương Chí Văn cứng đờ, toàn thân lập tức khó chịu. Anh ta biết lần này rắc rối rồi, giả vờ quá mức rồi!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK