Mục lục
Chàng Rể Đào Hoa
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 630

“Cái này…”

Tần Thanh Phong lập tức cứng họng không trả lời được.

Anh ta phải thừa nhận Trần Hoàng Thiên nói không sai, là Chu Đại Trần ra tay đánh Hồ Linh Đan trước, thực sự có chút quá đáng, người quen cũ của Hồ Linh Đan không chịu được thay cô ấy trút giận, chuyện này cũng rất có tình có lý.

Nhưng Chu Đại Trần dù sao cũng cùng là tài phiệt Tần Môn.

“Mẹ kiếp, anh lại dám đánh tôi tàn nhẫn như vậy!”

Chu Đại Trần đi tới, nhổ một ngụm mau xuống mặt đất, ủy khuất nhìn Tần Thanh Phong nói: “Cậu chủ Tần, anh nhất định phải thay tôi báo thù!”

Người phụ nữ là Tần Thanh Lam tức giận nói: “Ai bảo anh ra tay đánh Hồ Linh Đan trước, bị đánh là đáng lắm!”

Cô ta dù sao cũng là con gái, Chu Đại Trần đối xử với con gái thô bạo như vậy, ở trong mắt cô ta, nhất định không mấy dễ chịu.

Chu Đại Trần nói: “Dù là tôi không đúng, anh ta cũng không thể đánh tôi mạnh như vậy, cô Tần, anh ta không phải chỉ đánh vào mặt tôi, mà còn đánh vào mặt mũi Tần Môn, anh ta thực sự không đem Tần Môn để vào trong mắt.”

Anh ta nói xong, Tần Thanh Phong liền nói: “Không cần biết lý do anh ra tay là gì, đánh tài phiệt Tần Môn chúng tôi là một sai lầm nghiêm trọng, hôm nay tôi nhất định phải giúp tài phiệt Tần Môn chúng tôi đòi lại cái tát này!”

Dứt lời, anh ta giơ tay muốn tát vào mặt Trần Hoàng Thiên.

Chỉ là mọi chuyện đều do Chu Đại Trần sai trước, anh ta cũng không phải người không nói đạo lý, nếu ban đầu Chu Đại Trần không đánh Hồ Linh Đan, mà lại bị trần Hoàng thiên đánh, anh ta nhất định sẽ lột da Trần Hoàng Thiên!

Kết quả là tay anh ta còn chưa chạm được vào mặt Trần Hoàng Thiên, đã bị Trần Hoàng Thiên bắt được.

“Hả?”

Tần Thanh Phong kinh ngạc.

Tên này phản ứng thế mà nhanh như vậy, lại có thể giữ được cổ tay của anh ta?

Anh ta dùng sức rút ra mấy lần đều không được, sợ hãi phát hiện ra, tay mình bị giữ giống như cua kẹp vậy, làm thế nào cũng không thoát ra được.

Nhìn thấy vậy, Tần Thanh Lam cũng rất khiếp sợ.

Trời ạ, anh ta là cao thủ đó!

Phải biết rằng, anh trai cô Tần Thanh Phong tuy 27 tuổi, nhưng thực lực lại không hề yếu, đã có Đan Cảnh cấp tám rồi, có thể nói là người trẻ tuổi xuất sắc nhất của Tần Môn.

Kết quả một người xuất sắc ở Tần Môn như vậy, lại bị một người đàn ông nhìn qua sức lực rất bình thường thu phục không một chút phản kháng nào, có thể nhìn ra người đàn ông này có bao nhiêu lợi hại.

Chỉ sợ không phải Thần Cảnh thì cũng đạt đan cảnh!

“Có chuyện gì có thể từ từ nói, không nhất thiết phải ra tay đánh người.” Trần Hoàng Thiên nói, sau đó thả tay Tần Thanh Phong ra.

Tần Thanh Phong dù rất khó chịu, nhưng cũng biết mình không phải đối thủ của Trần Hoàng Thiên, nên cũng không dám ra tay nữa.

“Ông Tần, tên này bắt nạt cậu Tần, ông mau tới giúp cậu Tần trút giận!

Chu Đại Trần đột nhiên chỉ vào Trần Hoàng Thiên la lên.

Ông Tần nghe thấy vậy liền nhìn qua, theo hướng Chu Đại Trần chỉ, ánh mắt ông dừng lại trên nguwoif Trần Hoàng Thiên, cẩn thận đánh giá vài lần, không khỏi có chút kinh ngạc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK