Mục lục
Chàng Rể Đào Hoa
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 604

Thả hai người họ cô lại lo lắng hai người họ trở về sẽ hãm hại bố cô và đứa bé của Trần Hoàng Thiên.

Cho nên chỉ có giam lỏng hai người họ ở bên ngoài, cô mới có thể yên tâm, như vậy sẽ không lo lắng hai người họ làm mấy chuyện xấu hại con của cô, cũng không lo lắng bố và đứa bé của Trần Hoàng Thiên sẽ bị hai người họ phá, có thể nói là chuyện một công đôi việc.

“Đi.”

Hàn Tử Minh lập tức phân phó: “Mang họ tới tổng bộ nhóm Thiên Sát, mua căn biệt thự rồi giam lỏng họ ở bên trong.”

“Vâng!”

Lý Tú Lam lập tức bị cởi trói tha đi, Dương Bảo Trân cũng bị lôi ra.

“Dương Ninh Vân, mày quá độc ác, mày không phải người, mày đối với tao và mẹ như vậy, mày sẽ gặp báo ứng…”

Dương Bảo Trân mắng không ngừng.

Hàn Tử Minh không giết Dương Chí Văn, Dương Ninh Vân cũng không còn cách nào khác, cô về phòng.

Sau đó, Dương Chí Văn lấy lý do làm cho Dương Ninh Vân mất đứa bé, cần làm trị liệu nên có được sự đồng ý của Hàn Tử Minh, một thân một mình đi vào phòng Dương Ninh Vân.

“Anh tới làm gì?”

Thấy Dương Chí Văn đến, Dương Ninh Vân tức giận nói.

Dương Chí Văn cười khà khà: “Đương nhiên là tới khuyên cô bỏ con, làm trị liệu.”

Nói rồi, anh ta len lén đưa điện thoại di động của mình cho Dương Ninh Vân.

Lúc đầu Dương Ninh Vân muốn mắng, nhưng thấy trên điện thoại di động đều là chữ viết, cô hiếu kỳ nhìn điện thoại di động.

Nội dung: “Trần Hoàng Thiên không chết, anh ta phái tôi làm nội ứng cứu cô đi ra ngoài, tôi bị anh ta hạ độc không thể không nghe anh ta, cho nên kế tiếp nếu tìm được cơ hội, tôi sẽ dẫn cô đi ra ngoài, Trần Hoàng Thiên sẽ phái người tiếp ứng chúng ta, đừng nói chuyện, cô biết là được, miễn cho tai vách mạch rừng.”

Sau khi nhìn, thân thể mềm mại của Dương Ninh Vân chấn động, cả người bàng hoàng, thần sắc hơi kích động, lại có hơi khó tin.

Vì vậy cô hủy nội dung, đưa điện thoại di động trả lại cho Dương Chí Văn.

“Tôi sẽ không làm mất đứa bé, anh cút ra ngoài cho tôi, ai khuyên đều vô dụng!” Dương Ninh Vân nói.

Dương Chí Văn nói: “Không phải mất đứa bé, trị liệu sẽ tốt hơn sao?”

“Không cần anh quan tâm, cút!” Dương Ninh Vân quát lên.

“Hừ hừ hừ.” Dương Chí Văn nói: “Tôi sẽ ra khỏi đây, nhưng cô phải ngoan ngoãn nghe lời, tiếp nhận trị liệu biết không, bằng không nếu cô chết, anh ta sẽ rất đau lòng, anh ta vô cùng quan tâm cô, vô cùng yêu cô, cô biết không?”

Nói rồi, anh ta nháy mắt với Dương Ninh Vân.

Dương Ninh Vân biết Dương Chí Văn nói Trần Hoàng Thiên, gật đầu nói: “Tôi biết, tôi sẽ kiên cường sống sót.”

“Vậy là tốt rồi.”

Dương Chí Văn mang tin tức tới, cũng sẽ không ở lâu, đi ra khỏi phòng Dương Ninh Vân.

Mà Dương Ninh Vân lại rơi vào trầm tư.

Trần Hoàng Thiên không chết?

Dương Chí Văn thật sự là người Trần Hoàng Thiên phái tới cứu mình ra?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK