Mục lục
Chàng Rể Đào Hoa
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 571

“Nhà họ Trần này đúng là ba phải mà, khi Trần Hoàng Thiên có quyền có thế thì họ cầu xin Trần Hoàng Thiên trở về nhà họ Trần, cậy vào thế lực của Trần Hoàng Thiên mà hống hách, sau khi Trần Hoàng Thiên chết đi thì họ lại ngã về phía Hàn minh chủ, vì để nịnh bợ Hàn minh chủ mà đã chuyển giao tập đoàn Cửu Đỉnh cho Hàn minh chủ đấy.”

“Có thể không ngã về phía Hàn minh chủ sao? Nếu dám cứng đầu, không đưa tập đoàn Cửu Đỉnh cho Hàn minh chủ thì họ cũng không biết sẽ chết như thế nào.”

“Xem ra nhà họ Trần cũng trở thành đầy tớ ba họ rồi!”

Nghe thấy những lời giễu cợt châm chọc này. Sắc mặt của bác cả có chút khó coi.

Lúc này, có một thanh niên lạnh lùng cười và nói: “Nhà họ Trần các người không phải là nhà dòng dõi võ đạo, đến đây tham dự đại hội võ đạo hoà bình làm gì chứ?”

“Cậu đây cho họ đến đây đấy không được sao?” Lý Nam Cương tức giận la lên.

Trần Hoàng Dương lập tức tràn đầy tự tin, quát người thanh niên kia: “Là cậu Lý cho chúng tôi đến đây đấy không được sao?”

“Được được.” Thanh niên kia gật đầu lia lịa.

Trần Hoàng Dương hừm một tiếng. Sau đó thì cùng cha của anh ta đi lên hàng ghế đầu, bác cả sau khi đi đến hàng ghế đầu thì gật đầu khom lưng nói: “Cậu Lý.”

“Ngồi bên cạnh cậu đây đi.” Lý Nam Cương nói.

Bác vả vội nói vâng rồi sau đó ngồi xuống ở bên cạnh Lý Nam Cương.

Trần Hoàng Thiên lắc đầu khi nhìn thấy vậy.

“Đúng là chút nghĩa khí cũng không có.”

Thời gian càng ngày càng gần đến đại hội võ đạo hoà bình thì càng lúc càng có nhiều bước vào. Những người từ các môn phái và dòng dõi lớn như Phái Thiên Sơn, Ngũ Độc môn,  Quỷ Vương Tông, Long Hổ Tông, phái Võ Đang, phái Nga Mi, Dược Vương Cốc đều lần lượt bước vào hội trường.

Cả hội trường có thể nói là người đông nghìn nghịt, số lượng người lên đến ba bốn nghìn người.

Hầu hết tất cả những người đến đây đều là dòng dõi và môn phái có chút địa vị trong giới võ đạo.

“Tám môn phái lớn, ngoại trừ Huyết Ảnh Môn bị tiêu diệt ra thì bảy môn phái còn lại đều đã đến, đại hội lần này thực sự rất hoành tráng!”

“Đúng vậy, hoành tráng quá, nhưng các môn phái này đều cử đại diện đến, chưởng môn đều không có đến, nếu Hàn minh chủ và các chưởng môn này đều đích thân xuất hiện thì càng thêm hoàn mỹ.”

“Không thể có hai vị vua trong cùng một lãnh thổ. Thiên sư Trương, Trương chân nhân, sư thái Mạc Ngôn đều từng bị Hàn minh chủ hạ độc, trong lòng ít nhiều cũng sẽ có không vui, đại hội võ đạo hoà bình này. Mục đích chính là hi vọng ba phái lớn này đừng chống đối với Hàn Môn, ba vị chưởng môn làm sao lại có thể đến tham dự chứ.”

“Tuy nhiên cả bảy phái lớn đều đã cử đại diện đến tham dự thì chứng mình rằng họ cũng mong muốn được hoà bình, không thích trở thành kẻ thù của Hàn Môn.”

“Tất nhiên, Hàn minh chủ không chỉ có thực lực hùng hậu, còn biết hạ độc nữa, ai lại không sợ chứ.”

Mọi người đều đang bàn tán sôi nổi.

Không bao lâu sau, tổng quản bộ nội vụ đích thân đến đây. Đứng trên sân khấu với vẻ mặt hồng hào.

“Mọi người im lặng nào.”

Tổng quản đại nội nói vào micro, mọi người ngay lập tức trở nên yên lặng.

“Quản sự Lý của Hàn Môn, người của Hàn Môn đã đến đông đủ chưa?” Tổng quản cười và hỏi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK