• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 58:.


“ Lâm Hạ, áo ngủ của anh để quên trong phòng ngủ rồi, em giúp anh lấy với. ” Tiêu Thần ở trong phòng tắm nói lớn.


“ Vâng. ”


Lâm Hạ cầm cái áo ngủ của anh lên, không nhìn thấy cửa phòng tắm mở ra một khe hở nào, trực tiếp gõ lên cửa. Có lẽ là bởi vì cửa phòng tắm hôm nay vô cùng lỏng lẻo, khi cô hơi dùng chút lực nho nhỏ, cửa phòng tắm thế mà lại mở ra rồi. Tiêu Thần lúc này đang đứng đắm mình dưới vòi hoa sen, hai mắt có chút ngây ngẩn mà nhìn lấy cô đang đứng ở bên cửa.


Trước đây chỉ có lúc đang làm mới có thể nhìn thấy cơ thể của anh, nhưng lúc đó cô đều mơ mơ hồ hồ toàn thân mềm nhũn rồi, làm gì còn có chú ý đến nhiều như thế. Nhưng hiện tại vừa nhìn thấy, phát hiện thân hình của anh vô cùng ngon nha, trên người không có một chút sẹo lồi dư thừa nào, tuy là có rất nhiều cơ bắp, nhưng sẽ không cho người ta cảm giác đây là một chàng trai cơ bắp.


Lâm Hạ đang nhìn ngắm mỹ nam tắm rửa vốn không có phát giác, chàng mỹ nam được cô nhìn ngắm lúc này trong mắt đang sục sôi một cỗ ánh sáng tà ác.


Tận nửa ngày Lâm Hạ mới phản ứng lại được, gương mặt ‘ầm’ một phát đỏ ửng hết lên, cô cúi thấp đầu, đem áo choàng tắm đưa qua đó. Khi Tiêu Nhận nhận lấy áo choàng tắm, trong lòng Lâm Hạ thở phào một hơi, nhưng giây tiếp theo, cô đã bị Tiêu Thần kéo xoạch qua đó, cùng anh đứng dưới vòi hoa sen, đồ ngủ ở trên người lập tức ướt đẫm.


Đồ ngủ của Lâm Hạ là màu trắng, hơn nữa, lúc đi ngủ cô không có thói quen mặc nội y, lúc này bị nước xối ướt cảnh tượng đẹp đẽ ở bên trong liền hoàn toàn hiện ra trước mắt của Tiêu Thần.


“ Áhhhhh_____” Lâm Hạ hét lớn một tiếng tay vòng lấy ngực, không cần biết quan hệ của bọn họ có thân mật thế nào đi nữa, nhưng làm thế này cô vẫn là có chút không quen nha.


Ánh mắt của Tiêu Thần nóng rực mà nhìn vào cô, ngón trỏ đưa ra, câu lấy cằm của cô nâng lên.


Cúi người, hôn lên đó.


“ A. ” Lâm Hạ là một đứa trẻ rất truyền thống, cô đối với địa điểm làm tình chỉ biết có mỗi trên giường, nhưng nhìn dáng vẻ hừng hực khí thế ấy của Tiêu Thần, vừa nhìn liền biết dự định ở nơi này làm cô rồi, toàn thân cô bắt đầu uốn éo, giãy giụa muốn từ trong vòng vây của anh thoát ra ngoài: “Đến, đến…….giường. ”


Tiêu Thần thầm mắng một tiếng, vốn dĩ không muốn ở nơi này giải quyết cô đâu, nhưng cô cứ mãi uốn tới uốn lui, cọ cọ khiến toàn thân của anh đều bị châm lửa lên. Hai tay ôm cô lên, nhẹ nhàng mà đặt lên trên nền đất, tiếp đến là một thân thể cường tráng phủ lên trên cô.


Tay lớn vừa vén lên, đồ ngủ mỏng manh của Lâm Hạ phát ra tiếng mà tan nát, Lâm Hạ co rút lại một hồi, hai tay vô ý thức mà vòng lên phần eo kiện tráng của anh, tựa hồ muốn tìm kiếm cảm giác an toàn.


“ Đừng……ở nơi này. ” Lâm Hạ ngắt quãng ngâm nga, còn chưa từ bỏ việc khuyên can Tiêu Thần.


Tiêu Thần cố ý hiểu sai lời nói của cô: “ Được, chúng ta sẽ ở nơi này. ”Lời nói vừa dứt, đầu di chuyển xuống dưới, hôn lên đầu ngực đã sớm được giải thoát ngoài không khí.


“ Ahhh____” Đây là điểm mẫn cảm của cô, mỗi lần lúc Tiêu Thần hôn nơi đó của cô, cô luôn cảm thấy vừa đau khổ lại vừa vui vẻ, nhưng nói chung thì, khoái cảm vẫn nhiều hơn đau khổ nha.


Tay lớn ở trên người cô châm lên một ngọn lửa, cởi quần ngủ của cô xuống, thăm dò đến nơi đáy quần của cô.


“ Tiểu Hạ, ướt rồi. ” Vừa nói xong, anh liền nắm lấy dục vọng của bản thân mình xông thẳng vào.


…………..


Ngày hôm sau, tinh thần của Lâm Hạ có chút sa sút chán chường, có lẽ là bởi vì lần đó ở trong phòng tắm nghiêm trọng kích thích đến Tiêu Thần, sau đó anh lại ôm lấy cô đến phòng ngủ rồi phòng khách làm thêm vài lần nữa. Làm đến nỗi khiến cô sau cùng thực sự toàn thân vô lực, sắp tan rã ra, sau khi cầu xin anh thật lâu, Tiêu Thần mới thật sự buông tha cho cô.


“ Lâm Hạ, sao mà tớ cảm thấy tinh thần cậu ủ rũ, dáng vẻ như dục cầu bất mãn thế?” Âu Dương Tuyết mấp máy môi nói, cô có hai cái quầng thâm không thèm nói, thỉnh thoảng còn ngáp ngắn ngáp dài.


Lăng Nguyệt Nguyệt cũng quan tâm nói: “ Đúng đó, Lâm Hạ, hôm qua cậu ngủ không đủ giấc à?”


Tưởng Duệ đánh giá cô một hồi nói: “ Tớ cảm thấy dáng vẻ này của cậu ấy thích hợp đến buổi tiệc sinh nhật của Tạ Thiếu Dương nhất, cậu ta mà nhìn thấy cái dáng vẻ này của Lâm Hạ, nhất định lập tức di tình biệt luyến, thế thì, đến lúc đó, chàng đại soái ca Tạ Thiếu Dương có sẵn tính chất đặc biệt của một tiểu thụ này biết đâu chừng sẽ bởi vì tuyệt vọng mà đi tìm một đế vương công đấy!”


Lâm Hạ và Lăng Nguyệt Nguyêt: “ ……. ”


Âu Dương Tuyết phụ hoạ nói: “ Đúng đó, tên đế vương công ấy nhất định phải cơ bắp săn chắc, mỗi lần nghĩ đến cái cảnh tượng anh ta đem Tạ Thiếu Dương đè ở dưới thân, tớ liền nhiệt tình dâng trào. ”


“ Tớ cũng cảm thấy rất được. ” Lâm Hạ chân thành không gì sánh bằng mà nhìn lấy Âu Dương Tuyết cùng Tưởng Duệ: “ Tớ cảm thấy bạn trai của Âu Dương Tuyết cậu rất thích hợp với cái cảm giác đế vương công mà cậu nói kia, anh ta cũng là chàng trai cơ bắp mà. Nguyệt Nguyệt, cậu nói xem có đúng không?”


Lăng Nguyệt Nguyệt rất cho cô mặt mũi: “ Đúng, tớ vẫn luôn không hiểu Âu Dương Tuyết là một con người nhỏ bé như vậy làm sao có thể chọn một chàng trai có nhiều cơ bắp đến như thế, hiện tại, tớ hình như hiểu ra rồi. Hơn nữa, tớ cảm thấy người thích hợp với Tạ Thiếu Dương không chỉ có một mình bạn trai của Âu Dương Tuyết, Tưởng Duệ cũng rất thích hợp nha, tuy rằng không có cơ bắp, nhưng cũng miễn cưỡng xem là một chàng công. Đúng không, Lâm Hạ?”


“ Đúng. ”


“ Lăng Nguyệt Nguyệt, Lâm Hạ, hai người các cậu là đồ xấu xa!” Âu Dương Tuyết xông qua đó đem Lăng Nguyệt Nguyệt đè xuống dưới giường, “ Cậu mới là đại hủ nữ siêu cấp vô địch đấy!”


Trên mặt Tưởng Duệ nổi lên hai rặng mây hồng, Lâm Hạ không cẩn thận nhìn thấy được rồi, tomboy Tưởng Duệ thế mà cũng biết xấu hổ sao? …………….


Lúc bốn người Lâm Hạ đi đến nhà hàng ở bên ngoài trường học, bị sự hoành tráng ở bên trong doạ cho một phen, đó là một nhà hàng Tây cao cấp, có thể một hai người đến đây ăn một bữa cơm sẽ không cảm thấy quá đắt, nhưng Tạ Thiếu Dương lại bao thầu hết cả nơi này rồi. Mấy người bọn họ đều đồng thời nghĩ đến một vấn đề: Bao nhiêu đây hết bao nhiêu tiền thế?


“ Lâm Hạ, cậu đến rồi à?” Tạ Thiếu Dương vẫn luôn chú ý đến tình huống ở bên ngoài cửa nhà hàng, Lâm Hạ vừa xuất hiện, cậu ta đi qua đó, mặc cho mấy người bạn cùng phòng ở phía sau cậu ta hét lớn bảo dè dặt một chút.


Hôm nay cậu ta mặc một bộ tây trang màu trắng, đây là lần đầu tiên cậu ta mặc tây trang, Tạ Thiếu Dương vóc dáng vốn dĩ đã cao, mặc tây trang lên càng lộ ra vẻ soái khí mê người của cậu ta.


Âu Dương Tuyết vừa nhìn thấy, lập tức hai mắt nhảy ra trái tim đỏ.


“ Sinh nhật vui vẻ!” Lâm Hạ cười cười đem quà đưa qua cho cậu ta, đôi mắt Tạ Thiếu Dương phát sáng, nhận lấy quà của Lâm Hạ, gắt gao ôm vào trong lòng, giống như là sợ người khác cướp đi mất vậy.


Tưởng Duệ bĩu bĩu môi, cái dáng vẻ này thực sự quá ấu trĩ rồi, đứa trẻ vô cùng chính chắn như Lâm Hạ đây khó trách lại không nhìn trúng Tạ Thiếu Dương không cần biết là vẻ ngoài hay là thực lực đều xem như không tệ này, hoàn toàn chính là tính cách của một đứa nhỏ nha! Hơn nữa, cho dù nhận được quà của Lâm Hạ có vui vẻ như thế nào cậu cũng đừng cười ngốc nghếch như vậy chứ, đại ca!


“ Cảm ơn cậu, Lâm Hạ. ”


“ Đi qua bên này rồi đi, bọn họ sắp sửa bắt đầu rồi. ”


Đi theo Tạ Thiếu Dương đi đến một góc nhỏ của nhà hàng, Lâm Hạ không thể không cảm thán mối quan hệ rộng của cậu ta, người tham gia buổi tiệc sinh nhật của cậu ta đông chật cứng cả cái nhà hàng đến một giọt nước cũng không lọt, cô phải chen lấn bên này chen lấn bên kia mới có thể thuận lợi đến được đây đấy.


Âu Dương Tuyết oán trách nói: “ Lâm Hạ, cậu ta sẽ không chọn ngày hôm nay để tỏ tình với cậu đâu nhỉ, cho nên mới kêu nhiều người đến thế này, nếu như thế, cho dù cậu không thích cậu ta cũng không thể ở trước mặt tất cả mọi người khiến cậu ta mất thể diện. ”


“ Nghĩ nhiều quá rồi. ”


“ Làm sao có thể nghĩ quá nhiều chứ?” Âu Dương Tuyên đẩy cao giọng nói mà nói: “ Rất có cái khả năng này đấy. ”


Tưởng Duệ buồn bực mà chen lời nói: “ Cậu đúng thật là nghĩ quá nhiều, cậu cảm thấy Lâm Hạ sẽ thánh mẫu đến mức bởi vì cân nhắc cho thể diện của người khác mà giả vờ đồng ý lời tỏ tình của người ta sao?”


Âu Dương Tuyết nghĩ ngợi một lúc, sau đó lắc lắc đầu: “ Nói thế cũng đúng, gia giáo của Lâm Hạ nghiêm khắc dữ lắm, nếu như cậu ấy dám cười với người đàn ông khác, thế thì nhất định sẽ bị người đàn ông nhà cậu ấy chỉnh cho đến không xuống giường được mất!”


Lâm Hạ: “ …… ”


“ Thì ra cậu là Lâm Hạ à?” Đi đến trước một cái bàn tròn, một chàng nam sinh nhìn vào cô cười nói: “ Chào cậu, tớ là bạn học của Tạ Thiếu Dương – Vương Nhất Hoành. ”


“ Chào cậu, tôi là Lâm Hạ. ”


“ Lâm Hạ, ngồi ở đây. ” Tạ Thiếu Dương vẫy vẫy tay với cô, chỉ vào mấy vị trí trống nói: “ Nhất Hoành, cậu giúp tớ chiêu đãi Lâm Hạ cùng các bạn học của cậu ấy thật tốt nhé, tớ qua kia xem thử. ”


Vương Nhất Huyên tà mị cười cười: “ Yên tâm đi, giao cho tớ!”


Nhìn thấy nụ cười của cậu ta, Lâm Hạ cứng nhắc rùng mình một cái, tại sao cô cảm thấy ánh mắt của người tên Vương Nhất Hoành ấy có một loại cảm giác như người săn nhìn thấy vật săn thế nhỉ.


“ Bạn học Lâm Hạ, cậu uống qua rượu vang chưa?” Vương Nhất Hoành hỏi.


Lâm Hạ lắc lắc đầu, chỉ có hôm làm bữa tiệc chúc mừng tốt nghiệp cô mới uống một ít rượu, nhưng khi đó loại cô uống chỉ là bia có tám độ thôi, còn có hôm đính hôn cô cũng có uống chút rượu, nhưng không biết tại sao, cô tự động đem ngày hôm đó lơ là đi mất rồi.


“ Thế cậu nhất định phải thử cái này mới được, loại rượu vang này vừa ngọt nồng độ cồn lại không cao, chúng tớ thường hay lấy nó xem thành nước ngọt mà uống đấy. ” Nói xong, Vương Nhất Hoành rót ra một ly rượu vang đưa cho Lâm Hạ. Mà mấy chàng nam sinh ngồi cùng bàn với Vương Nhất Hoành cũng lần lượt rót vài ly rượu vang cho mấy người bạn cùng phòng của Lâm Hạ, chỉ là họ không phải dùng cùng một bình rượu, nhưng Lâm Hạ lại không hề phát hiện.


Lâm Hạ không nhận lấy, cô vẫn còn nhớ trước kia cô uống rượu say rồi sẽ phát điên như thế nào, Vương Nhất Hoành thấy cô như thế, sắc mặt trầm xuống, lạnh lùng mà nói: “ Tạ Thiếu Dương thích cậu đã trọn vẹn bốn năm, hiện tại không dễ gì mới chịu buông tay, mời cậu đến buổi tiệc sinh nhật của cậu ấy để cùng chúc mừng, lẽ nào cậu đến cả một ly rượu cũng đều không thèm uống sao?”


Lăng Nguyệt Nguyệt ngồi ở bên cạnh Lâm Hạ nghe thấy ngữ khí của cậu ta liền vô cùng khó chịu: “ Lâm Hạ vốn không có yêu cầu Tạ Thiếu Dương thích cậu ấy, từ đầu đến cuối cũng không hề cho cậu ta một chút hy vọng sai lệch nào, cậu có tư cách gì mà trách móc Lâm Hạ chứ?”


“ Tôi không có trách móc cậu ấy, tôi chỉ là đang mời cô ấy uống rượu mà thôi. ”


“ Hơ, mời? Tôi thấy chữ ép càng thích hợp với hành vi vừa rồi của cậu hơn đấy!”


“ Đừng cãi nữa!” Lâm Hạ đập lên trên mặt bàn, “ Tôi uống!”


Lăng Nguyệt Nguyệt kéo kéo lấy cô, Lâm Hạ trấn an mà vỗ vỗ vào tay của cô ấy, nhẹ giọng nói: “ Không phải chỉ là một ly rượu vang thôi sao, không sao đâu, đừng lo lắng. ”


Lâm Hạ nhận lấy ly rượu của cậu ta, nói: “ Tôi không thích uống rượu, hôm nay là đang ở tiệc sinh nhật của Tạ Thiếu Dương nên mới uống, cho nên, đây là ly đầu tiên, cũng là ly cuối cùng. ”


Sau đó, ngửa đầu uống cạn.


Trong mắt Vương Nhất Hoàng chợt lóe ra một tia sáng.


“ Không tồi, không hổ là người Tạ Thiếu Dương đã thích biết bao nhiêu năm qua. ” Vương Nhất Hoành vỗ tay nói.


Đột nhiên, một người nam sinh mặc bộ đồng phục Taekwondo đi qua đó, nói với Tưởng Duệ: “ Bạn học Tưởng, tôi là bạn học của Tạ Thiếu Dương – Khương Vũ. Tôi nghe nói cậu là đai đen Taekwondo, tôi cũng thích Taekwondo từ khi còn nhỏ, ra khỏi cửa hướng trái có một phòng tập Taekwondo, không biết tôi có vinh hạnh có thể cùng cậu so tài hay không?”


Tưởng Duệ vui mừng mà nhảy bật lên: “ Được thôi, mời. ”


Tưởng Duệ chân trước vừa đi khỏi, lại thêm một người bạn học của Tạ Thiếu Dương chạy đến đấy, gấp gáp nói: “ Nhất Hoành, Thiếu Dương đột nhiên đem bản thân nhốt vào trong phòng bao rồi, ai kêu cũng không chịu ra?”


Vương Nhất Hoành đứng lên: “ Để tớ đi xem thử!”


Người bạn học ấy ngăn cản cậu ta lại, “ Ai đi cũng không có tác dụng, bọn tớ đều đã kêu rất lâu rồi, cậu ấy căn bản không để ý đến bọn tớ! Trừ khi___” Tầm mắt của cậu ta chuyển hướng đến Lâm Hạ, “ Thiếu Dương thích Lâm Hạ nhiều năm như thế rồi, tớ tin rằng chỉ cần cô ấy đi kêu cậu ấy mở cửa, Thiếu Dương nhất định sẽ nghe thôi, bạn học Lâm, cậu có nguyện ý giúp đỡ cậu ấy không?”


Lâm Hạ nghĩ ngợi, kêu người ta mở cửa mà thôi, chắc là không có chuyện gì đâu nhỉ.


“ Được thôi. ” Lâm Hạ xoay đầu qua nói với Lăng Nguyệt Nguyệt cùng Âu Dương Tuyết: “ Tớ đi xem thử trước, các cậu ở đây ngồi chơi một lát trước nhé. ”


Lăng Nguyệt Nguyệt nhíu nhíu mày gật đầu, khi Lâm Hạ biến mất ở bên hành lang, cô ấy lập tức lấy điện thoại ra gửi tin nhắn cho Tiêu Thần: Em cảm thấy Lâm Hạ có thể sẽ xảy ra chuyện, bọn em ở nhà hàng Tây XX.


Lâm Hạ đi theo Vương Nhất Hoành dừng lại ở trước một gian phòng: “ Tạ Thiếu Dương ở trong gian phòng này sao?”


Vương Nhất Hoành lùi lại một bước, nói với cô: “ Cậu thử gõ cửa thử xem, có lẽ cậu ấy biết là cậu sẽ mở cửa thôi. ”


“ Được. ”


Khi Lâm Hạ chạm lên cánh cửa, phía sau đột nhiên có một cỗ lực đạo đẩy cô một cái, cô va vào trên cửa, cửa bị cô va đến mở ra, bởi vì lực đạo quá mạnh, cô ngã trên ghế sô pha ở trong gian phòng.


“ AHHH_____” Lâm Hạ xoay người, chợt nhìn thấy nụ cười tà ác trên gương mặt của Vương Nhất Hoành. Sau đó, cửa nhanh chóng bị đóng chặt lại, gương mặt đáng ghét ấy của Vương Nhất Hoành biến mất trong tầm mắt của cô.











CHƯƠNG 59:



Lúc nhận được tin nhắn của Lăng Nguyệt Nguyệt, Tiêu Thần đang nằm nghỉ ngơi ở trong xe, mà xe của anh đang dừng trong một con hẻm cách nhà hàng Tây không xa, anh cùng Lăng Nguyệt Nguyệt đã hợp tác với nhau, nếu như Lâm Hạ một mình rời khỏi đó, thì cô ấy nhất định phải gửi tin nhắn thông báo cho anh biết.


Mở cửa xe ra, Tiêu Thần xông ra ngoài.


Kinh nghiệm xã hội của Lâm Hạ rất ít, tâm tư rất đơn thuần, Tiêu Thần vẫn luôn cố gắng gìn giữ chút đơn thuần này cho cô, nhưng vẫn luôn có một số người cứ luôn lợi dụng sự đơn thuần của cô để hại cô, trước đây có Hứa Nhược Nhược cùng Triệu Ngưng Ngọc, hiện tại lại như thế này. Cô bị Vương Nhất Hoành lừa đến nơi này, trong lòng ảo não hối hận không thôi.


Tại sao người khác đều có thể học được cách vấp ngã một lần không lên một chút, nhưng sao cô lại không thể thế?! Cô vẫn luôn đem cái thế giới này nghĩ quá đơn giản rồi, cho nên mới luôn bị người khác dùng cách này hoặc cách khác để hãm hại!


“ Lâm Hạ?” Đột nhiên, phía sau có giọng nói của một người đàn ông vang lên, Lâm Hạ bị doạ một phen, cô phòng bị mà nhìn lấy cái bóng trong bóng tối đang dần dần đi về phía cô.


“ Anh là ai?”


“ Tớ là Tạ Thiếu Dương, sao cậu cũng bị nhốt vào đây rồi?” Tạ Thiếu Dương hỏi nói.


“ Cũng?” Lâm Hạ đã bắt được chữ mấu chốt: “ Ý của cậu chính là nói, cậu cũng là bị người khác nhốt vào trong này sao?” Nói xong cô vỗ vào đầu của bản thân mình một cái, từ lúc nào cô lại biến nên ngốc nghếch như thế nhỉ, vừa nghĩ đến liền biết đây là kiệt tác của tên nam sinh tên Vương Nhất Hoành kia rồi!


“ Bạn học của cậu tại sao lại muốn làm thế?”


“ Tớ cũng không rõ nữa. ”


Lâm Hạ không nói chuyện nữa, bởi vì cô phát hiện bản thân mình toàn thân phát nóng, đặc biệt là lúc cô tiến gần Tạ Thiếu Dương, cô đã ngửi thấy được mùi hương nam tính mãnh liệt trên người của cậu ta, cô thế mà lại, ướt, như thế rồi!


“ Đừng có qua đây!” Lâm Hạ lùi lại một bước, cô tuy rằng không có gặp qua loại chuyện như thế này, nhưng cũng xem như đã nghe qua rồi, nếu không cô làm sao lại khác thường như thế này. Trong đầu hồi tưởng lại ly rượu vừa nãy Vương Nhất Hoành đưa cho cô, ly rượu đó đã bị bỏ thuốc. Đồ ngốc, cô thật đúng là đồ ngốc, tại sao vẫn luôn không biết phòng bị người khác thế hả!


“ Lâm Hạ, cậu làm sao thế?” Tạ Thiếu Dương không biết Lâm Hạ đã xảy ra chuyện gì rồi, nhưng thấy cái dáng vẻ này của cô trong lòng rất cuống cuồng, “ Cậu không sao chứ?”


“ Đừng giả vờ nữa! Không ngờ rằng cậu chính là loại người này! Tôi vẫn luôn cho rằng cậu là một chàng trai rất lương thiện, nhưng tôi không ngờ rằng cậu lại đối xử với tôi như thế!” Chính bởi vì cô đã quen biết Tạ Thiếu Dương từ hồi cấp ba, biết được cậu ta là một chàng trai non nớt, lương thiện, cho nên mới không chút nghi ngờ mà cùng bạn bè của cậu ta đến nơi này, nhưng cô không ngờ rằng, cậu ta đã phụ lòng sự tín nhiệm của cô dành cho cậu ta.


“ Lâm Hạ, tớ không biết cậu đang nói cái gì?”


“ Tôi nói cho cậu biết, cho dù tôi có chết, cũng sẽ không để cậu được như ý nguyện!” Lâm Hạ di chuyển đến bên cửa sổ, xoay xoay thử ổ khoá cửa sổ, chết tiệt! Đây là do bọn họ sớm đã lên kế hoạch sẵn rồi, buổi tiệc sinh nhật này chính là một cái bẫy!


Tạ Thiếu Dương gấp muốn chết, cậu ta không biết Lâm Hạ tại sao đột nhiên lại hận cậu ta đến như thế, đi đến bên cửa, Tạ Thiếu Dương mở đèn lên. Khi cậu ta nhìn thấy Lâm Hạ mặt mũi ửng đỏ tựa vào bên vách tường, hai chân khép chặt, tựa hồ đang nhẹ nhàng ma sát nó, Tạ Thiếu Dương lập tức liền hiểu ra, sau đó dâng lên một cỗ nộ hỏa mãnh liệt.


Cậu ta thích Lâm Hạ không hề sai, nhưng trước giờ chưa từng nghĩ qua sẽ dùng cách thức này để có được cô. Bắt đầu từ năm cấp ba, Lâm Hạ liền chính là nữ thần trong mắt trong tim cậu ta, thành tích tốt, đối đãi với người khác ôn hoà lương thiện, vô cùng giữ thân như ngọc. Khi phần lớn các học sinh cấp ba đang phổ biến chuyện yêu đương, duy nhất chỉ có cô có thể an tĩnh mà ngồi trong phòng dạy học để đọc sách.


Trông giống như, bên ngoài không cần biết có xảy ra chuyện gì, đều không có liên gì quan đến cô.


Cậu ta thường hay trốn ở bên cửa sổ len lén nhìn bóng dáng nghiêm túc học hành của cô, chỉ cần nhìn thấy cô, cậu ta liền cảm thấy rất hạnh phúc. Lúc mới bắt đầu, cậu ta không dám tỏ tình với cô, bởi vì cậu ta cho rằng, chỉ cần có thể nhìn thấy cô là đủ rồi, cậu ta không muốn tỏ tình để rồi phá hỏng đi phần tốt đẹp này.


Nhưng sau này, cậu ta không thể không tỏ tình, bởi vì sắp thi tuyển sinh đại học rồi, nếu như còn không chịu tỏ tình có lẽ vĩnh viễn sẽ không còn cơ hội nữa.


Kết quả đương nhiên là cậu ta bị từ chối, tuy rằng sớm đã dự đoán được, nhưng trong lòng vẫn là không tránh khỏi ưu thương.


May thay, bọn họ thi vào cùng một trường học.


Đại học, cậu ta vẫn muốn bảo vệ cô thật tốt giống như hồi cấp ba, cho dù là không có kết quả, cũng không sao cả, cho dù bị cô từ chối, cậu ta cũng ngọt như ăn mật.


Cậu ta thừa nhận, khi nhìn thấy Lâm Hạ cùng Tiêu Thần tình tứ ở trong phòng bếp, lòng đố kỵ của cậu ta đã đạt đến độ lớn mạnh chưa từng có, thậm chí bởi vì thế mà hận Tiêu Thần rất lâu. Sau này bởi vì khoảng thời gian đó cậu ta thực sự không có cách nào quên đi Lâm Hạ, cho nên cậu ta quyết định làm lại từ đầu. Ý tứ của làm lại từ đầu không phải cậu ta muốn theo đuổi Lâm Hạ lại từ đầu, mà là cậu ta muốn tiếp tục ở phía sau cô bảo vệ cô thật tốt.


Cũng giống như hồi cấp ba vậy, ở phía sau cô một mực âm thầm theo dõi cô.


Nhưng, bạn cùng phòng của cậu ta tại sao lại muốn phá hỏng phần tốt đẹp này chứ? Tuy rằng cậu ta biết, bọn họ là vì muốn tốt cho cậu ta, nhưng bọn họ cũng đang đánh vào lòng tự tôn của cậu ta.


Nghĩ thông chuyện này rồi, cậu ta ra sức mà đập lên cửa, trong miệng hét lớn: “ Vương Nhất Hoành, mau mở cửa! Tôi biết các cậu muốn giúp tôi, nhưng tôi không cần các cậu giúp tôi như thế này! Mau mở cửa!”


Giọng nói của Tạ Thiếu Dương khàn đặc, mang theo tiếng nghẹn ngào nhàn nhạt, cậu ta biết, sau khi trải qua chuyện này rồi, cậu ta đến cả tư cách đứng phía sau Lâm Hạ bảo vệ cô cũng đều không còn nữa. Tuy rằng chuyện này vốn không phải như cậu ta muốn, nhưng hậu quả vẫn là phải do cậu ta gánh vác.


Lâm Hạ nhìn vào Tạ Thiếu Dương đang ra sức đập cửa, trong lòng đắm chìm vào trầm tư, có lẽ chuyện này không liên quan đến cậu ta, cậu ta cũng là bị người khác hãm hại.


Đột nhiên, Tạ Thiếu Dương xoay người qua, Lâm Hạ rõ ràng mà nhìn thấy vàng mắt ửng đỏ của cậu ta, cậu ta nghiêm túc mà nói với cô: “ Lâm Hạ, ở trong lòng anh em chính là người tốt đẹp nhất trên thế giới này, không cần biết xảy ra chuyện gì, anh đều sẽ không làm hại em. Có lẽ, em sẽ không tin tưởng anh, nhưng anh vẫn muốn nói, anh sẽ không dùng loại cách thức này để có được em, bởi vì anh yêu em. ”


Vành mắt Lâm Hạ ửng đỏ, cô không hề ngờ đến, bản thân thế mà lại ở trong tình cảnh này nhận được một câu ‘anh yêu em’. Vào trước đây, có rất nhiều người tỏ tình với cô, nhưng bọn họ vẫn luôn dùng câu ‘anh thích em’, hơn nữa những người đó sau khi bị cô từ chối sẽ lập tức đi tìm mùa xuân thứ hai cho bản thân mình.


Nhưng cái người ở trước mắt đây lại không giống thế, cậu ta nói ‘anh yêu em’.


Lâm Hạ nghĩ, nếu như ba chữ này được nói ra từ miệng Tiêu Thần thì tốt biết mấy.


Nghĩ đến Tiêu Thần, toàn thân Lâm Hạ càng nóng rực hơn, cô gấp gáp mà nói với Tạ Thiếu Dương: “ Mau đi kêu bọn họ mở cửa ra, chỉ cần tôi có thể ra ngoài, tôi sẽ vô cùng cảm kích cậu. ”


“ Được! Anh nhất định sẽ đưa em ra ngoài mà!” Tạ Thiếu Dương dùng sức mà xoay chuyển ổ khoá, “ Tôi nói cho các cậu biết, nếu như các cậu còn không mở cửa ra, tôi sẽ dùng đồ đập cửa sổ đấy. ”


Lời nói vừa dứt, một cỗ lực đạo thật lớn đem cửa từ bên ngoài mở sầm ra, thân thể của Tạ Thiếu Dương bị sức đẩy của cửa làm cho bay thẳng ra ngoài.


……………


Sau khi đi vào nhà hàng Tây, Tiêu Thần đã nhanh chóng tìm được Lăng Nguyệt Nguyệt cùng Âu Dương Tuyết, hỏi rõ tình huống rồi, lập cùng bọn họ chia nhau ra đi đến từng gian phòng tìm Lâm Hạ.


Anh giống như một tên tiểu tử lỗ mãng mà đập cửa từng gian phòng, trái tim lo lắng như lửa đốt, sau cùng ở trong một góc hành lang tối tăm nhất anh đã nghe thấy giọng nói của Tạ Thiếu Dương, đồng thời ở trong căn phòng bên cạnh anh còn nhìn thấy vài tên nam sinh đang lén lén lút lút, tựa hồ như đang lắng nghe động tĩnh của phòng kế bên. Mấy người họ nhìn thấy anh, đều chột dạ mà đóng cửa lại.


Tiêu Thần không nói hai lời, dùng lực đá cánh cửa của gian phòng bên cạnh ra.


Khi nhìn thấy Lâm Hạ mặt mũi ửng đỏ mà dựa vào bên tường, hai chân chà sát lẫn nhau, cơn tức giận của Tiêu Thần ‘ầm’ một phát toàn bộ dâng lên hết, nếu như anh còn đến chậm thêm một bước nữa, Lâm Hạ có thể sẽ vấp phải thủ đoạn hiểm độc mất. Tư tưởng của cô truyền thống đến như thế, nếu như bị người khác như thế…….cô nhất định sẽ không sống khuất nhục như thế.


“ Tiêu Thần……” Anh vừa xuất hiện, Lâm Hạ liền cảm thấy uỷ khuất vô cùng, mấy ngày gần đây có lẽ là năm hạn xui xẻo của cô, trước đó xém chút nữa bị Hứa Nhược Nhược hại chết, hiện tại lại bị người hạ thuốc, nếu như không có Tiêu Thần, cô cũng không biết cô phải nên làm sao. May thay, người đàn ông này là của cô, không cần biết xảy ra chuyện gì, anh đều sẽ ở bên cạnh cô.


Tiêu Thần nhìn cũng không thèm nhìn Tạ Thiếu Dương bị đụng đến lăn nhào trên đất một cái, trực tiếp chạy đến chỗ của Lâm Hạ, cúi người hôn hôn lên vầng trán của cô, anh nhanh chóng ôm ngang cô đứng lên.


Lúc đi đến bên cửa, anh nhàn nhạt mà liếc mấy người bạn học của Tạ Thiếu Dương một cái, ý lạnh ở trong mắt khiến tập thể bọn họ co rút lại một nhúm. Khí thế của người đàn ông đó, quá mạnh mẽ!


Lâm Hạ xoat đầu sau cùng nhìn Tạ Thiếu Dương một cái, cậu ta nhìn hiểu rồi, bởi vì trong đó chỉ có hai ngụ ý: ‘Cảm ơn’ cùng với ‘Xin lỗi’.


Thực ra cô không cần nói xin lỗi với cậu ta, tất cả mọi thứ đều là cậu ta tự nguyện mà.


Chẳng qua là, sau này, không thể thích cô được nữa rồi.


Tưởng Duệ đi qua đó, nhìn thấy dáng vẻ nhếch nhác của Tạ Thiếu Dương, trong mắt xoẹt qua một tia đau lòng, cô ấy duỗi tay ra, cười cười: “ Đứng lên đi. ”


Mấy vị bạn học đó của Tạ Thiếu Dương, nhìn thì thấy cả người nhiều cơ bắp, vốn tưởng rằng là người rất khó đối phó, kết quả chỉ hai ba cú liền bị cô ấy đánh đến nằm một đống, hại cô ấy còn tưởng rằng lần này gặp phải đối thủ rồi, làm vui mừng lâu như thế. Sau khi về đến nhà hàng, cô ấy phát hiện Lâm Hạ cùng Lăng Nguyệt Nguyệt, Âu Dương Tuyết đều không còn ở đó nữa, tưởng rằng các cô ấy đi đến nhà vệ sinh rồi, vì thế cô ấy thuận theo con đường hành lang mà tìm đến đó.


Không ngờ rằng, nhìn thấy được một màn này.


…………..


Vừa rồi lúc ở trong phòng bao, Lâm Hạ còn có thể khắc chế bản thân mình, nhưng hiện tại vừa tiến gần vào Tiêu Thần, trong mũi đều là hơi thở quân nhân tươi mát của anh.


“ Tiêu Thần, em khó chịu……..” Lâm Hạ đem mặt vùi vào trước vòm ngực săn chắc của anh, tay vô thức mà huớng xuống hạ thân của anh di chuyển.


Tiêu Thần nắm lấy bàn tay nhỏ đang làm loạn của cô, mổ nhẹ vào đôi môi của cô một cái, ở bên tai của cô nói: “ Ngoan, đợi thêm một lát nữa, chúng ta lên xe đã.”


“ Em chịu không nổi nữa rồi!” Vừa rồi ở trong phòng bao đã nhẫn nhịn đủ lâu rồi, hiện tại cô thật sự chịu không nổi nữa rồi.


Thấy cô đúng thật vô cùng khó chịu, Tiêu Thần duỗi ngón trỏ ra, vén váy của cô lên, thăm dò vào bên trong.


“ Ưm~~~~~”


Ngón tay của anh vừa đi vào, liền giống như có mấy chục tầng thịt đang bao trùm lấy nó, Lâm Hạ cuối cùng cũng dễ chịu rên rỉ lên một tiếng. Thân thể nương theo ngón tay của anh, lên xuống cắm rút ra vào.


Thân thể của Tiêu Thần chấn động, nhìn thấy cô vô ý thức mà nhấp nhô lên xuống, trên mặt mang theo thần tình đau khổ lại thoải mái.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK