Mục lục
Thương Long Chiến Thần - Tô Trường Phong
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc trước Trương Tứ Hoa nói cho hẳn biết, Tô Trường Phong là một tên ăn bám không nghề nghiệp.

Người như thế, làm sao có thể là khách hàng lớn của ngân hàng Hưng Quốc chứ?

“Kim Băng Phi, tôi bảo cậu quỳ xuống, lỗ tai cậu điếc à?” Bùm!

Tạ Vĩ bắt đầu đại phát thần uy, một cước đá vào đầu gối anh ta.

Bùm!

Kim Bằng Phi khuyu một cái, quỳ trên mặt đất.

“Xin lỗi Tô tiên sinh!”

“Nếu không tôi lập tức đuổi việc cậu!"

Tạ Vĩ chỉ vào hẳn lạnh lùng nói.

Kim Bằng Phi luống cuống.

Hắn ở ngân hàng Hưng Quốc phấn đấu hơn mười năm, mới trà trộn lên được vị trí quản lý bộ phận. Nếu bị đuổi thì coi như xong đời.

“Tôi xin lỗi, tôi xin lỗi......”

Kim Bằng Phi vẻ mặt đau khổ, vội vàng nói: "Tô tiên sinh, tôi có mắt không tròng mạo phạm ngài, cầu ngài đại nhân không chấp tiểu nhân tha thứ cho tôi nhé.”

Tô Trường Phong cười lạnh một tiếng.

“Anh ta đụng vào mẹ vợ tôi, chuyện này nói như thế nào a?

“Cái gì?”

Tạ Vĩ vừa nghe xong, huyết áp trong nháy mắt tăng vọt. Kim Băng Phi, mẹ nó tên khốn này, cứu không nổi rồi! Dám đụng vào mẹ vợ của Thương Long Chiến Thần? Ðm......

“Kim Băng Phi, tôi ra lệnh cho cậu, lập tức xin lỗi mẹ vợ của Tô tiên sinh, cũng mau bồi thường cho bà ấy!”

Kim Bằng sắp khóc đến nơi rồi.

Hôm nay ra ngoài anh ta quên xem lịch “Tôi xin lỗi, là do buổi sáng tôi lái xe quá nhanh, đụng phải mẹ vợ ngài. Tôi chân thành xin lỗi bà ấy, hy vọng bà ấy

có thể tha thứ cho tôi.”

"Mặt khác, để xin lỗi, tôi tự nguyện bồi thường cho bà ấy mười vạn... À không, hai mươi vạn tiền thuốc men..."

“Ngài xem có thể hay không?”

Nói xong, anh ta nhìn về phía Tô Trường Phong.

Tạ Vĩ lập tức nói: "Tô tiên sinh, Kim Băng Phi là nhân viên của ngân hàng chúng tôi, là tôi không dạy bảo cậu ta. Để bày tỏ xin lỗi, tôi thay mặt ngân hàng, xuất ra năm mươi vạn tiền bồi thường. Hy vọng ngài có thể chấp nhận.”

Mục đích Tạ Vĩ ân cần với Tô Trường Phong như vậy đều có nguyên do của nó.

Nhưng mà, ông ta một chút cũng không cảm thấy có gì quá đáng.

Ngày hôm qua lúc ông ta và Hồ Phỉ Phỉ bắt nạt Tống Thanh Ca là đã phạm vào tội chết.

Tô Trường Phong nhìn về phía Tưởng Lệ, "Mẹ, mẹ cảm thấy số tiền bồi thường này có đủ hay không?”

Nếu không đủ, chúng ta từ chối chấp nhận. Tưởng Lệ lúc này, đã sớm mơ hồ.

Vốn dĩ, bà còn tưởng rằng Tô Trường Phong đập xe người ta, hôm nay sẽ xui xẻo...

“Cái này...... Cái này cũng quá nhiều rồi.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK